Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 224
Khuyết Danh
07/07/2019
Ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm màn hình laptop, màn hình chuyển đổi, nhảy qua 1 hình ảnh khác
1 cái kẹp tóc màu xanh lá xa hoa lấp lánh, đẹp k gì bì đc
Hạ Băng Khuynh nhìn 1 cái liền dễ dàng bị hấp dẫn, mắt k chớp nhìn vào nó
Thiếu nữ, luôn rất dễ bị thứ đẹp đẽ hấp dẫn
“Trời ơi, đây là kim cương xanh, quá đẹp rồi, tuyệt sắc” Hạ Vân Khuynh nhìn ra la lên bất ngờ, kim cương xanh rất hiếm hoi, sau đó cô lại nghĩ đến vấn đề thực tế: “Nhưng Nguyệt Bạch, viên kim cương xanh lớn vậy nhất định mắc đến lên trời, món quà này quá quý trọng rồi, k đc k đc!”
“Chị dâu k cần lo, e mua nổi, chỉ cần Băng Khuynh thích, sao trên trời em cũng có thể hái xuống đc” Mộ Nguyệt Bạch nói, nhìn biểu tình của Hạ Băng Khuynh, cười:”Xem ra, món quà này em ấy có vẻ thích rồi”
Hạ Vân Khuynh đẩy nhẹ đầu của Hạ Băng Khuynh: “Thật biết chọn!”
Mộ Nguyệt Bạch ôn nhu cười nhẹ: “Vốn mua cho em ấy, thì fai để em ấy thích mới đc, em cũng k chắc em ấy thích gì, mới lựa mấy cái, em biết Băng Khuynh thích màu này, như vậy, mới có thể phối thành 1 bộ!”
Rất mạnh mẽ, tim Hạ Băng Khuynh đập thình thịch
Phối thành 1 bộ làm cô nghĩ đến cái cài tóc màu xanh kia, màu sắc cũng giống xanh lá này, cài tóc và kẹp tóc, k fai là 1 bộ sao
Nếu Mộ Nguyệt Sâm biết cô nhận quà của Mộ Nguyệt Bạch, còn k cho cô ngồi ghế hổ (kiểu hổ nguy hiểm ấy, mà ngồi ghế hổ là kiểu trừng phạt này nọ kiểu sẽ gặp nguy hiểm), tạt ớt lên người, bị anh đánh đến gần chết
“Em no rồi, em phải đi học!” Trực giác nói với cô, bây giờ k thể ở lại nữa
Cô đứng lên, sau đó đẩy ghế ra, đeo cặp: “Chị, anh rể, anh Nguyệt Bạch, mọi người từ từ ăn, bọn em đi trc”
Nói xong, cô liếc nhìn Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, tự đi ra ngoài
Mộ Nguyệt Sâm chậm rãi lau miệng, đứng dậy, nhìn về phía Mộ Nguyệt Bạch 1 cái, khí lạnh tản ra
“Lái xe cẩn thận!” Mộ Nguyệt Bạch quan tâm cười nói với anh
Mộ Nguyệt Sâm nâng bước qua kia, lấy laptop xem xem, mắt bất giác híp lại mang tia sáng sắc lạnh
Bộp 1 tiếng vang lên, anh để lap lên trc mặt khay đồ ăn của Mộ Nguyệt Bạch, đụng phải ly cafe, dung dịch màu đen đổ ra khắp nơi, khiến ai cũng cảm nhận đc lửa giận và lạnh lùng của anh, như là lò luyện đơn có cả băng và lửa
Hạ Vân Khuynh bị sự tức giận như lôi đình dọa đến nhát gan
Mộ Nguyệt Bạch vẫn mặt k đổi sắc, bộ dạng thản nhiên
“Nguyệt Sâm, đủ rồi, Băng Khuynh ở ngoài đợi em, nhanh đi đi---” Mộ Cẩm Đình lấy uy của anh hai ra, lên tiếng ngăn cản
Tính cách của thẳng nhóc này là trong mắt k thể chứa nổi 1 hạt cát, dù cho đó k là cát, mà là bụi, cũng k chịu đc!
Mộ Nguyệt Sâm bước chân lạnh lùng rời khỏi phòng ăn
Bên ngoài, Hạ Băng Khuynh đứng bên xe chờ anh
Mộ Nguyệt Sâm mặt vô tình đi đến, mở khóa cửa, Hạ Băng Khuynh mở cửa vào ngồi, anh cũng từ bên khác vào xe
Hạ Băng Khuynh thắt dây an toàn, nghe bên kia có tiếng tra hỏi truyền đến: “Cái gọi là phối thành bộ là thế nào, k tính giải thích đàng hoàng với anh?”
1 cái kẹp tóc màu xanh lá xa hoa lấp lánh, đẹp k gì bì đc
Hạ Băng Khuynh nhìn 1 cái liền dễ dàng bị hấp dẫn, mắt k chớp nhìn vào nó
Thiếu nữ, luôn rất dễ bị thứ đẹp đẽ hấp dẫn
“Trời ơi, đây là kim cương xanh, quá đẹp rồi, tuyệt sắc” Hạ Vân Khuynh nhìn ra la lên bất ngờ, kim cương xanh rất hiếm hoi, sau đó cô lại nghĩ đến vấn đề thực tế: “Nhưng Nguyệt Bạch, viên kim cương xanh lớn vậy nhất định mắc đến lên trời, món quà này quá quý trọng rồi, k đc k đc!”
“Chị dâu k cần lo, e mua nổi, chỉ cần Băng Khuynh thích, sao trên trời em cũng có thể hái xuống đc” Mộ Nguyệt Bạch nói, nhìn biểu tình của Hạ Băng Khuynh, cười:”Xem ra, món quà này em ấy có vẻ thích rồi”
Hạ Vân Khuynh đẩy nhẹ đầu của Hạ Băng Khuynh: “Thật biết chọn!”
Mộ Nguyệt Bạch ôn nhu cười nhẹ: “Vốn mua cho em ấy, thì fai để em ấy thích mới đc, em cũng k chắc em ấy thích gì, mới lựa mấy cái, em biết Băng Khuynh thích màu này, như vậy, mới có thể phối thành 1 bộ!”
Rất mạnh mẽ, tim Hạ Băng Khuynh đập thình thịch
Phối thành 1 bộ làm cô nghĩ đến cái cài tóc màu xanh kia, màu sắc cũng giống xanh lá này, cài tóc và kẹp tóc, k fai là 1 bộ sao
Nếu Mộ Nguyệt Sâm biết cô nhận quà của Mộ Nguyệt Bạch, còn k cho cô ngồi ghế hổ (kiểu hổ nguy hiểm ấy, mà ngồi ghế hổ là kiểu trừng phạt này nọ kiểu sẽ gặp nguy hiểm), tạt ớt lên người, bị anh đánh đến gần chết
“Em no rồi, em phải đi học!” Trực giác nói với cô, bây giờ k thể ở lại nữa
Cô đứng lên, sau đó đẩy ghế ra, đeo cặp: “Chị, anh rể, anh Nguyệt Bạch, mọi người từ từ ăn, bọn em đi trc”
Nói xong, cô liếc nhìn Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, tự đi ra ngoài
Mộ Nguyệt Sâm chậm rãi lau miệng, đứng dậy, nhìn về phía Mộ Nguyệt Bạch 1 cái, khí lạnh tản ra
“Lái xe cẩn thận!” Mộ Nguyệt Bạch quan tâm cười nói với anh
Mộ Nguyệt Sâm nâng bước qua kia, lấy laptop xem xem, mắt bất giác híp lại mang tia sáng sắc lạnh
Bộp 1 tiếng vang lên, anh để lap lên trc mặt khay đồ ăn của Mộ Nguyệt Bạch, đụng phải ly cafe, dung dịch màu đen đổ ra khắp nơi, khiến ai cũng cảm nhận đc lửa giận và lạnh lùng của anh, như là lò luyện đơn có cả băng và lửa
Hạ Vân Khuynh bị sự tức giận như lôi đình dọa đến nhát gan
Mộ Nguyệt Bạch vẫn mặt k đổi sắc, bộ dạng thản nhiên
“Nguyệt Sâm, đủ rồi, Băng Khuynh ở ngoài đợi em, nhanh đi đi---” Mộ Cẩm Đình lấy uy của anh hai ra, lên tiếng ngăn cản
Tính cách của thẳng nhóc này là trong mắt k thể chứa nổi 1 hạt cát, dù cho đó k là cát, mà là bụi, cũng k chịu đc!
Mộ Nguyệt Sâm bước chân lạnh lùng rời khỏi phòng ăn
Bên ngoài, Hạ Băng Khuynh đứng bên xe chờ anh
Mộ Nguyệt Sâm mặt vô tình đi đến, mở khóa cửa, Hạ Băng Khuynh mở cửa vào ngồi, anh cũng từ bên khác vào xe
Hạ Băng Khuynh thắt dây an toàn, nghe bên kia có tiếng tra hỏi truyền đến: “Cái gọi là phối thành bộ là thế nào, k tính giải thích đàng hoàng với anh?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.