Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 247
Khuyết Danh
19/07/2019
Chủ ý quả là k tệ!
Chí ít trong lòng Hạ Băng Khuynh cảm thấy v, tuyên bố trong sinh nhật vẫn tốt hơn là ngày nào đó Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên kéo cô đứng trc mặt mọi ng tuyên bố, vì hôm đó cô đã là tiêu điểm, cũng sẽ k quá kì.
“Con đồng ý!” Hạ Băng Khuynh mở miệng nói.
Người trên bàn đều nhìn cô.
“Em đồng ý cái gì?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn đứa ngốc này, muốn cười, cô có biết, lời này cũng cô như nói cho ngta biết, cô gái đó chính là cô!
“Hả” Hạ Băng Khuynh bị Mộ Nguyệt Sâm chỉ điểm 1 cái liền phát giác bản thân trả lời sai chỗ, nhưng nói cũng nói rồi, mọi ng đều nhìn cô, chỉ có thể cứng rắn nói tiếp: “Ý con là, con đồng ý để Mộ Nguyệt Sâm mang bạn gái về ngày sinh nhật, con k ngại!”
Sao cô có thể ngại bản thân chứ.
Biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm giả bộ nghiêm túc nói: “Nếu Băng Khuynh k ngại con mang cô gái về giành làm tiêu điểm, con cũng k ý kiến.”
Mắt Hạ Băng Khuynh vô thức trừng anh.
“2 người cũng khá hợp gạ!” Mộ Cẩm Đình cười với ý vị thâm sâu.
Đôi mắt từ ái của Tân Viên Thường cũng ẩn hiện ý cười.
Mộ Bác Minh ho 1 tiếng, mang theo sự nghiêm túc của bậc trưởng bối!
Trên thực tế, trong nhà này, ai k nhìn ra quan hệ của 2 đứa, ng rơi vào lưới tình, ánh mắt đều khác người thường, chỉ cần tụi nó k nói ra, mọi ng cũng giả bộ k biết.
Hạ Băng Khuynh lại k ý thức đc, ở Mộ gia, Mộ Lâm Nguyệt k đc tính là ng thông minh, tinh tường nhất.
“Nếu Băng Khuynh và Nguyệt Sâm k có ý kiến, vậy cứ v đi, chúng ta, làm 1 bữa tiệc nhỏ ấm cúng, k mời họ hàng, chỉ mời vài người bạn tốt, các con thấy sao?” Tân Viên Thường đầy ý cười hỏi, lúc này k phân ra hỏi nữa.
Hạ Băng Khuynh cũng nghe ra, muốn bản thân thành thục thản nhiên tí, nhưng vẫn nhịn k đc đỏ mặt, cô gật đầu, đáp 1 tiếng: “Dạ!”
“Vậy Nguyệt Sâm?” Tân Viên Thường nhìn con trai.
“Còn phải hỏi thêm lần nữa sao?” Mộ Nguyệt Sâm hỏi ngược mẹ, ánh mắt mang sự ôn nhu hiếm thấy.
Mộ Nguyệt Bạch ở bên kia lấy ly lên uống, nhàn nhạt tự nói với mình: “Đây là chủ ý k tệ!”
Hạ Băng Khuynh nghe anh nói v, trong lòng, bất giác lo lắng.
Anh sẽ k phá hoại chứ?
Nếu anh dám phá hoại, phá hoại hạnh phúc của cô và Mộ Nguyệt Sâm, cô sẽ liều với anh!
Ăn xong, mọi ng ai làm việc nấy.
Sinh hoạt đêm ở Mộ gia, trừ “người già” Mộ Nguyệt Sâm ra, mọi ng đều rất đa dạng, đến Mộ Bác Minh cùng Tân Viên Thường cũng tìm những hoạt động khác nhau.
Mộ Nguyệt Bạch như bình thường xuất thần nhập quỷ.
Hạ Băng Khuynh thấy Mộ Nguyệt Sâm lên lầu, cách 1 chút cũng lên lầu.
“ Băng Khuynh---” Giọng k có ý tốt vang lên.
Thuận theo giọng nhìn qua, thấy cô ngồi trên sofa ở đại sảnh, tay ôm 1 con mèo tuyết trắng, đang nghiêm mặt, híp mắt nhìn cô.
Mèo ở đâu ra?
“Con xuống đây, tán ngẫu với ta 1 tí.” Mộ Lâm Nguyệt thân thiết vẫy tay.
“Ai yo---” Hạ Băng Khuynh ôm bụng: “Cô ơi con đau bụng, đợi giải quyết xong rồi nói nha!”
Cô quay người muốn chuồn.
Chỉ nghe 1 câu nói k vui truyền đến: “Loại tình tiết cẩu huyết cô đóng nhiều rồi, đừng dùng để gạt cô, xuống đây!”
Hạ Băng Khuynh bất lực khóc than, quay người, thu biểu cảm k nguyện ý, đi xuống, ngoan ngoãn ngồi đối diện: “Cô muốn nói gì ạ?”
Mộ Lâm Nguyệt thấy cô ngoan ngoãn đến, cười như bông hoa ở hoang nguyên, lập tức nói thẳng: “Hôm nay cô giúp con chuyện lớn, định báo đáp cô thế nào đây.”
Chí ít trong lòng Hạ Băng Khuynh cảm thấy v, tuyên bố trong sinh nhật vẫn tốt hơn là ngày nào đó Mộ Nguyệt Sâm đột nhiên kéo cô đứng trc mặt mọi ng tuyên bố, vì hôm đó cô đã là tiêu điểm, cũng sẽ k quá kì.
“Con đồng ý!” Hạ Băng Khuynh mở miệng nói.
Người trên bàn đều nhìn cô.
“Em đồng ý cái gì?” Mộ Nguyệt Sâm nhìn đứa ngốc này, muốn cười, cô có biết, lời này cũng cô như nói cho ngta biết, cô gái đó chính là cô!
“Hả” Hạ Băng Khuynh bị Mộ Nguyệt Sâm chỉ điểm 1 cái liền phát giác bản thân trả lời sai chỗ, nhưng nói cũng nói rồi, mọi ng đều nhìn cô, chỉ có thể cứng rắn nói tiếp: “Ý con là, con đồng ý để Mộ Nguyệt Sâm mang bạn gái về ngày sinh nhật, con k ngại!”
Sao cô có thể ngại bản thân chứ.
Biểu cảm của Mộ Nguyệt Sâm giả bộ nghiêm túc nói: “Nếu Băng Khuynh k ngại con mang cô gái về giành làm tiêu điểm, con cũng k ý kiến.”
Mắt Hạ Băng Khuynh vô thức trừng anh.
“2 người cũng khá hợp gạ!” Mộ Cẩm Đình cười với ý vị thâm sâu.
Đôi mắt từ ái của Tân Viên Thường cũng ẩn hiện ý cười.
Mộ Bác Minh ho 1 tiếng, mang theo sự nghiêm túc của bậc trưởng bối!
Trên thực tế, trong nhà này, ai k nhìn ra quan hệ của 2 đứa, ng rơi vào lưới tình, ánh mắt đều khác người thường, chỉ cần tụi nó k nói ra, mọi ng cũng giả bộ k biết.
Hạ Băng Khuynh lại k ý thức đc, ở Mộ gia, Mộ Lâm Nguyệt k đc tính là ng thông minh, tinh tường nhất.
“Nếu Băng Khuynh và Nguyệt Sâm k có ý kiến, vậy cứ v đi, chúng ta, làm 1 bữa tiệc nhỏ ấm cúng, k mời họ hàng, chỉ mời vài người bạn tốt, các con thấy sao?” Tân Viên Thường đầy ý cười hỏi, lúc này k phân ra hỏi nữa.
Hạ Băng Khuynh cũng nghe ra, muốn bản thân thành thục thản nhiên tí, nhưng vẫn nhịn k đc đỏ mặt, cô gật đầu, đáp 1 tiếng: “Dạ!”
“Vậy Nguyệt Sâm?” Tân Viên Thường nhìn con trai.
“Còn phải hỏi thêm lần nữa sao?” Mộ Nguyệt Sâm hỏi ngược mẹ, ánh mắt mang sự ôn nhu hiếm thấy.
Mộ Nguyệt Bạch ở bên kia lấy ly lên uống, nhàn nhạt tự nói với mình: “Đây là chủ ý k tệ!”
Hạ Băng Khuynh nghe anh nói v, trong lòng, bất giác lo lắng.
Anh sẽ k phá hoại chứ?
Nếu anh dám phá hoại, phá hoại hạnh phúc của cô và Mộ Nguyệt Sâm, cô sẽ liều với anh!
Ăn xong, mọi ng ai làm việc nấy.
Sinh hoạt đêm ở Mộ gia, trừ “người già” Mộ Nguyệt Sâm ra, mọi ng đều rất đa dạng, đến Mộ Bác Minh cùng Tân Viên Thường cũng tìm những hoạt động khác nhau.
Mộ Nguyệt Bạch như bình thường xuất thần nhập quỷ.
Hạ Băng Khuynh thấy Mộ Nguyệt Sâm lên lầu, cách 1 chút cũng lên lầu.
“ Băng Khuynh---” Giọng k có ý tốt vang lên.
Thuận theo giọng nhìn qua, thấy cô ngồi trên sofa ở đại sảnh, tay ôm 1 con mèo tuyết trắng, đang nghiêm mặt, híp mắt nhìn cô.
Mèo ở đâu ra?
“Con xuống đây, tán ngẫu với ta 1 tí.” Mộ Lâm Nguyệt thân thiết vẫy tay.
“Ai yo---” Hạ Băng Khuynh ôm bụng: “Cô ơi con đau bụng, đợi giải quyết xong rồi nói nha!”
Cô quay người muốn chuồn.
Chỉ nghe 1 câu nói k vui truyền đến: “Loại tình tiết cẩu huyết cô đóng nhiều rồi, đừng dùng để gạt cô, xuống đây!”
Hạ Băng Khuynh bất lực khóc than, quay người, thu biểu cảm k nguyện ý, đi xuống, ngoan ngoãn ngồi đối diện: “Cô muốn nói gì ạ?”
Mộ Lâm Nguyệt thấy cô ngoan ngoãn đến, cười như bông hoa ở hoang nguyên, lập tức nói thẳng: “Hôm nay cô giúp con chuyện lớn, định báo đáp cô thế nào đây.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.