Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 249
Khuyết Danh
20/07/2019
3 chữ này nhả ra từ miệng anh, thật sự là sắc tình cực độ. Hạ Băng Khuynh vốn bị anh hôn đến mơ hồ, nghĩ 3 chữ đó càng lộ ra sự yêu kiều xấu hổ của thiếu nữ. Cô xông qua, cắn nhẹ lên lồng ngực anh, ngẩng đầu nhỏ lên nói: “Em còn là máy cắn thịt!”
Mộ Nguyệt Sâm thần sắc thâm trầm nói: Hình như anh từng nói với em, sau này em cắn anh chỗ nào, anh sẽ cắn lại chỗ đó.” Hạ Băng Khuynh nhìn tvc ngực anh 1 cái, cho nên ý anh là, anh muốn cắn --- Cảnh tưởng tượng đó xông vào đầu, mặt nhỏ liền nóng lên.
Ánh mắt của Mộ Nguyệt Sâm mang theo lửa nóng, anh nghiêng người khóa cửa lại. Động tác này của anh, khiến tim lạ Băng Khuynh đập nhanh hơn. Mộ Nguyệt Sâm chậm rãi bước qua hướng cô, đôi chân thẳng dài bị bao phủ bởi quần tây đen, làm tôn lên nửa thân trên đường táng hữu lực của anh, đồ anh mặc lên cao lạnh như k có nhiệt độ, nhưng đâu ai biết khi thoát lớp đồ ra bên trong đó hoang dã như là động vật ăn thịt. Quan trọng là, còn đẹp đến khiến người khác chảy nước miếng. Bộ dạng k nhanh k chậm của anh, khiến cô nhìn càng giống như con thỏ trắng nhỏ bị lọt vào lưới của sói, tuy cũng k fai thỏ ngây thơ gì lắm. Anh đến gần, cô lùi về sau Cho đến bức tường gần mép giường lớn. “Dừng!” Hạ Băng Khuynh đưa 2 tay lên, chặn anh đi qua.
Nhưng tay lại áp lên ngực anh.
Ngây người 1s, cô nhắm chặt mắt, tíời làm chứng, cô thật sự k cố ý trên ngực anh, nhưng nếu k kêu cô đẩy ở đâu chứ?
Mộ Nguyệt Sâm cuối đầu nhìn tay nhỏ của cô, suy nghĩ, từ tốn nói: “Xem ra phải thêm 1 điều kiện, sau này em sờ anh chỗ nào, anh sờ lại chỗ đó, nếu k anh sẽ bị thiệt.” Miệng nói, anh lập tức hành động.
Hạ Băng Khuynh chỉ cảm thấy mình bị an kéo 1 cái, cả người liền rơi vào lòng anh.
Mắt nóng bỏng áp lên ngực anh, nhịp đập con tim của anh rơi vào tai cổ. tim của anh, đập rất nhanh!
tin cô, cũng bị nhiễm theo! 1 bàn tay lớn thuận theo eo cô du ngoạn.
“Uhm Mộ Nguyệt Sâm---” Hạ Băng Khuynh vô lực vòng qua cổ anh, xấu hổ gọi tên anh.
“Sao thế?” Hơi thở đầy dục vọng thổi lên má cô.
Lòng cô dấy lên sự khác thường.
Ngẩng đầu, hướng phía mặt anh, dâng môi mình lên.
Lưỡi môi ẩm ướt triền miên.
Cơ thể bị áp xuống giường lớn.
Trong phòng, trở thành lò luyện.
Giường màu bạc.
Kết thúc rồi.
Hạ Băng Khuynh mệt đến tay cũng k nhấc lên nổi.
Cô lại trải nghiệm lễ rửa tội cho cơ thể lần nữa, mà lần này k khó chịu, chỉ có niềm vui đơn thuần, mà sự trải nghiệm này ngày càng trở nên quyết liệt.
Mấy lần đầu cô trống rỗng, đến 1 thế giới k thể diễn tả bằng lời.
Mộ Nguyệt Sâm nghiêng nửa người, chống tay lên đầu, tay sờ ở eo cô: “Còn đau k?”
Mộ Nguyệt Sâm thần sắc thâm trầm nói: Hình như anh từng nói với em, sau này em cắn anh chỗ nào, anh sẽ cắn lại chỗ đó.” Hạ Băng Khuynh nhìn tvc ngực anh 1 cái, cho nên ý anh là, anh muốn cắn --- Cảnh tưởng tượng đó xông vào đầu, mặt nhỏ liền nóng lên.
Ánh mắt của Mộ Nguyệt Sâm mang theo lửa nóng, anh nghiêng người khóa cửa lại. Động tác này của anh, khiến tim lạ Băng Khuynh đập nhanh hơn. Mộ Nguyệt Sâm chậm rãi bước qua hướng cô, đôi chân thẳng dài bị bao phủ bởi quần tây đen, làm tôn lên nửa thân trên đường táng hữu lực của anh, đồ anh mặc lên cao lạnh như k có nhiệt độ, nhưng đâu ai biết khi thoát lớp đồ ra bên trong đó hoang dã như là động vật ăn thịt. Quan trọng là, còn đẹp đến khiến người khác chảy nước miếng. Bộ dạng k nhanh k chậm của anh, khiến cô nhìn càng giống như con thỏ trắng nhỏ bị lọt vào lưới của sói, tuy cũng k fai thỏ ngây thơ gì lắm. Anh đến gần, cô lùi về sau Cho đến bức tường gần mép giường lớn. “Dừng!” Hạ Băng Khuynh đưa 2 tay lên, chặn anh đi qua.
Nhưng tay lại áp lên ngực anh.
Ngây người 1s, cô nhắm chặt mắt, tíời làm chứng, cô thật sự k cố ý trên ngực anh, nhưng nếu k kêu cô đẩy ở đâu chứ?
Mộ Nguyệt Sâm cuối đầu nhìn tay nhỏ của cô, suy nghĩ, từ tốn nói: “Xem ra phải thêm 1 điều kiện, sau này em sờ anh chỗ nào, anh sờ lại chỗ đó, nếu k anh sẽ bị thiệt.” Miệng nói, anh lập tức hành động.
Hạ Băng Khuynh chỉ cảm thấy mình bị an kéo 1 cái, cả người liền rơi vào lòng anh.
Mắt nóng bỏng áp lên ngực anh, nhịp đập con tim của anh rơi vào tai cổ. tim của anh, đập rất nhanh!
tin cô, cũng bị nhiễm theo! 1 bàn tay lớn thuận theo eo cô du ngoạn.
“Uhm Mộ Nguyệt Sâm---” Hạ Băng Khuynh vô lực vòng qua cổ anh, xấu hổ gọi tên anh.
“Sao thế?” Hơi thở đầy dục vọng thổi lên má cô.
Lòng cô dấy lên sự khác thường.
Ngẩng đầu, hướng phía mặt anh, dâng môi mình lên.
Lưỡi môi ẩm ướt triền miên.
Cơ thể bị áp xuống giường lớn.
Trong phòng, trở thành lò luyện.
Giường màu bạc.
Kết thúc rồi.
Hạ Băng Khuynh mệt đến tay cũng k nhấc lên nổi.
Cô lại trải nghiệm lễ rửa tội cho cơ thể lần nữa, mà lần này k khó chịu, chỉ có niềm vui đơn thuần, mà sự trải nghiệm này ngày càng trở nên quyết liệt.
Mấy lần đầu cô trống rỗng, đến 1 thế giới k thể diễn tả bằng lời.
Mộ Nguyệt Sâm nghiêng nửa người, chống tay lên đầu, tay sờ ở eo cô: “Còn đau k?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.