Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 270
Khuyết Danh
07/09/2019
Hạ Băng Khuynh lén đánh vào ngực Mộ Nguyệt Sâm 1 cái mạnh.
Tiêu Nhân bị điên, anh cũng điên sao?
“Uống miếng nước thì ra còn có 1 cách lí giải nữa, thật thú vị,” Mộ Nguyệt Bạch sờ cằm: “Sau này nam nhân muốn trêu gái, liền hỏi, tiểu thư muốn uống miếng nước k? Nếu đối phương trả lời ok, lập tức hôn là đc, sau chuyện đó, có thể giả bộ vô tội, là cô đồng ý uống nước miếng của tôi, quả thật cao minh!”
“”Hạ Băng Khuynh cạn lời.
Mẹ nó, anh ta còn cảm thấy vui!
Là tên giả bộ hay nhất.
Quý Tu rút tay khỏi mặt Tiêu Nhân: “Xuống---”
Tiêu Nhân nhìn Quý Tu: “Có phải em nói sai gì k?”
“Xuống---”
“Nhưng” Tiêu Nhân dựa vai anh: “Ngta muốn uống nước miếng mà.” (thiệt sự k biết nên dịch thế nào =)) các bạn cứ đổi qua đổi lại sẽ thành những ngữ cảnh khác nhau nhé!!!)
“”
Tiêu Nhân miệng nói, tay để trên ngực Quý Tu, đột nhiên kêu lên: “Tu Tu cơ ngực thật lớn, em còn tưởng người anh k có thịt nữa, thì ra là có, còn có cơ, có chuột k, em sờ thử.”
Mặt đẹp của Quý Tu đanh lại, dùng sức áp lấy 2 tay sờ loạn trên người anh, mắt mang nộ khí: “Tôi biết trong đó có phòng ngủ, nếu k xuống nữa, tôi có thể kéo cô vào trong, nếu cô thật sự k sợ, tôi cũng k mất gì!”
3 ng trên xe đối với phát triển này có chút bất ngờ.
Lúc nãy học sinh trêu giáo viên, sang chớp mắt, giáo viên biến thành cầm thú rồi?
Tiêu Nhân thấy anh k fai đang đùa, lòng có chút sợ, rụt tay lại: “Hôm nay à, ngày k tốt, đối ngày, đổi ngày!”
Tay lần nữa bị nắm chặt, mắt Quý Tu áp người nhìn cô: "Cái gì k tốt? Cô k fai thích sao? Tôi quyết định thành toàn cho cô!”
“Nhưng nhưng em chưa chuẩn bị tinh thần!”
“Cần chuẩn bị gì? Tôi thấy lúc nào cô cũng chuẩn bị, đừng nhiều lời, đi hay k?”
“EM--- Quý Tu anh ức hiếp ng!” Tiêu Nhân dùng sức đẩy tay anh ra, từ đùi đứng dậy, ngồi ghế đơn chỗ cuối cùng.
Ngồi 1 mình bên đó k nói chuyện.
Quý Tu thả tay ra, nhàn nhạt nói xin lỗi với ngkhac.
Hạ Băng Khuynh nhìn ra thầy Quý thật sự giận rồi, nhưng chỉ có cách này mới khiến Tiêu Nhân k làm loạn nữa.
Còn về Tiêu Nhân, cô hiểu, bình thường nói, cô chỉ nói cho đã miệng, thực tế cô hiểu gì về chuyện nam nữ chứ, Quý Tu thật sự muốn động cô, cô liền sợ rồi.
Trên xe, khôi phục sự im lặng.
Nhưng cũng im lặng mà k thả lỏng, không khí vẫn lưu chuyển những luồng không khí khác nhau, dù sao trên xe này quan hệ cũng quá phức tạp.
Xe khởi động sắp 1h rổi.
Mộ Nguyệt Bạch lười biếng dựa lưng, tay để trên đầu như đang ngủ.
Nhưng quỷ mới tin ng ngủ rồi còn để tư thế đẹp v, cho nên, tuyệt đối là giả!
Quý Tu ngồi đoan chính, sắc mặt bình thản xa cách.
Bộ dạng lúc nãy, đc tính là lần hoang đường nhất trong đời đi.
Tiêu Nhân vẫn luôn ngồi bên góc, k còn nói ồn ào k ngừng nữa.
Hạ Băng Khuynh vẫn ngồi trên đùi Mộ Nguyệt Sâm, ngồi đến đau mông, ngồi trên sắt nóng 1h, ai cũng sẽ đau!
Miệng cô lặng lẽ đến bên tai anh: “Mộ Nguyệt Sâm, em muốn đi vệ sinh!”
- -------- ----------
Tiêu Nhân bị điên, anh cũng điên sao?
“Uống miếng nước thì ra còn có 1 cách lí giải nữa, thật thú vị,” Mộ Nguyệt Bạch sờ cằm: “Sau này nam nhân muốn trêu gái, liền hỏi, tiểu thư muốn uống miếng nước k? Nếu đối phương trả lời ok, lập tức hôn là đc, sau chuyện đó, có thể giả bộ vô tội, là cô đồng ý uống nước miếng của tôi, quả thật cao minh!”
“”Hạ Băng Khuynh cạn lời.
Mẹ nó, anh ta còn cảm thấy vui!
Là tên giả bộ hay nhất.
Quý Tu rút tay khỏi mặt Tiêu Nhân: “Xuống---”
Tiêu Nhân nhìn Quý Tu: “Có phải em nói sai gì k?”
“Xuống---”
“Nhưng” Tiêu Nhân dựa vai anh: “Ngta muốn uống nước miếng mà.” (thiệt sự k biết nên dịch thế nào =)) các bạn cứ đổi qua đổi lại sẽ thành những ngữ cảnh khác nhau nhé!!!)
“”
Tiêu Nhân miệng nói, tay để trên ngực Quý Tu, đột nhiên kêu lên: “Tu Tu cơ ngực thật lớn, em còn tưởng người anh k có thịt nữa, thì ra là có, còn có cơ, có chuột k, em sờ thử.”
Mặt đẹp của Quý Tu đanh lại, dùng sức áp lấy 2 tay sờ loạn trên người anh, mắt mang nộ khí: “Tôi biết trong đó có phòng ngủ, nếu k xuống nữa, tôi có thể kéo cô vào trong, nếu cô thật sự k sợ, tôi cũng k mất gì!”
3 ng trên xe đối với phát triển này có chút bất ngờ.
Lúc nãy học sinh trêu giáo viên, sang chớp mắt, giáo viên biến thành cầm thú rồi?
Tiêu Nhân thấy anh k fai đang đùa, lòng có chút sợ, rụt tay lại: “Hôm nay à, ngày k tốt, đối ngày, đổi ngày!”
Tay lần nữa bị nắm chặt, mắt Quý Tu áp người nhìn cô: "Cái gì k tốt? Cô k fai thích sao? Tôi quyết định thành toàn cho cô!”
“Nhưng nhưng em chưa chuẩn bị tinh thần!”
“Cần chuẩn bị gì? Tôi thấy lúc nào cô cũng chuẩn bị, đừng nhiều lời, đi hay k?”
“EM--- Quý Tu anh ức hiếp ng!” Tiêu Nhân dùng sức đẩy tay anh ra, từ đùi đứng dậy, ngồi ghế đơn chỗ cuối cùng.
Ngồi 1 mình bên đó k nói chuyện.
Quý Tu thả tay ra, nhàn nhạt nói xin lỗi với ngkhac.
Hạ Băng Khuynh nhìn ra thầy Quý thật sự giận rồi, nhưng chỉ có cách này mới khiến Tiêu Nhân k làm loạn nữa.
Còn về Tiêu Nhân, cô hiểu, bình thường nói, cô chỉ nói cho đã miệng, thực tế cô hiểu gì về chuyện nam nữ chứ, Quý Tu thật sự muốn động cô, cô liền sợ rồi.
Trên xe, khôi phục sự im lặng.
Nhưng cũng im lặng mà k thả lỏng, không khí vẫn lưu chuyển những luồng không khí khác nhau, dù sao trên xe này quan hệ cũng quá phức tạp.
Xe khởi động sắp 1h rổi.
Mộ Nguyệt Bạch lười biếng dựa lưng, tay để trên đầu như đang ngủ.
Nhưng quỷ mới tin ng ngủ rồi còn để tư thế đẹp v, cho nên, tuyệt đối là giả!
Quý Tu ngồi đoan chính, sắc mặt bình thản xa cách.
Bộ dạng lúc nãy, đc tính là lần hoang đường nhất trong đời đi.
Tiêu Nhân vẫn luôn ngồi bên góc, k còn nói ồn ào k ngừng nữa.
Hạ Băng Khuynh vẫn ngồi trên đùi Mộ Nguyệt Sâm, ngồi đến đau mông, ngồi trên sắt nóng 1h, ai cũng sẽ đau!
Miệng cô lặng lẽ đến bên tai anh: “Mộ Nguyệt Sâm, em muốn đi vệ sinh!”
- -------- ----------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.