Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 321
Khuyết Danh
07/09/2019
tim Hạ Băng Khuynh sắp nhảy lên cổ họng .
Không khí náo nhiệt, khiến cô như bị bao trong 1 cái bong bóng cực lớn đầy khí nóng, thuận theo sự căng thẳng và hưng phấn trong tim cô mà chuyển động, càng làm cô kích động đến hít từng hơi sâu.
Mắt nhìn lên lầu 1 cái, tay đầy mồ hôi.
Mộ Nguyệt Sâm đi xuống lầu.
Anh đi về hướng Tạ Băng Khuynh, bước chân trầm ổn, sắc mặt lạnh lùng, như áp chế 1 luồng khí mà đi, ánh mắt u tối k chút ánh sáng, u ám, như k thấy đối, k tiếng động, im ắng đến như khiến ng khác tuyệt vọng.
Hạ Băng Khuynh dưới sự hò hét của .n, đứng lực bánh kem.
Lòng cô thình thịch đập loạn.
Khuôn mặt nhỏ trc ánh nến hiện lên màu hồng đỏ, nhìn mặt anh, đôi mắt to trong suốt như ánh đèn, có chút xấu hổ, có chút căng thẳng, nhưng nội tâm càng nhiều hơn là trái tim đầy ngọt ngào ngheeng đón hạnh phúc.
Cảm xúc này lây nhiễm đến trái tim thiếu nữ của tiêu Nhân trở nên mơ hồ,
Bước chân dừng lại, Mộ Nguyệt Sâm đứng trc mặt Hạ Băng Khuynh.
2 ng cách 1 cái bánh.
4 mắt nhìn nhau.
Lvong mắt cô là tình ý hiển nhiên bộc lộ k chút nghi ngờ.
thế giới trong mắt anh lại mơ hồ v.
“Savv!” Mộ Nguyệt Sâm ở
miệng, đưa hộp trong tay cho cô: “Đây là quà!”
Nhanh v đã tặng quà cho cô?
Lòng Tạ Băng Khuynh buồn bã, nhưng vẫn đưa tay nhận, hộp k lớn, cũng nhẹ.
Cố Quân Thụy bên kia nhịn k đc: “Nguyệt Sâm, bạn gái đã nói đâu, chúng tớ fai xem bạn gái!”
“M.n đều cởi quần ra đi, anh chỉ để chúng ta nghe snvv, chúng ta k chịu đâu, chúng tôi muốn nghe chuyện chấn động!’ Khương Viên cũng rất biết tạo không khí la lớn.
“Bạn gái ở đâu, nhanh nhanh!” Quản Dung Khiêm hôm nay như Tôn Ngộ Không nhập cứ đi tìm bảo.
Cả nhà ng đều hiểu ý nhau cười.
Mộ Nguyệt Bạch ngồi ở sofa đơn bên ngoài, lười biếng chéo chân, uống rượu đỏ như máu, miệng mang nụ cười đẹp đầy mê hoặc.
Anh thuận theo m.n cùng cười, thậm chí cười rất vui.
Hạ Băng Khuynh cầm quà, mặt đỏ như cua luộc chín, cô nhẹ trừng Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, kêu anh nói nhanh, để ng khác k trêu chọc tiếp, cô sắp k chịu nổi r.
“Cô ấy sẽ k đến!”
5 chữ rõ ràng phát ra từ miệng Mộ Nguyệt Sâm, bay trong không khí, đến tai của từng ng, cũng như 5 cục đá áp lên tim Hạ Băng Khuynh.
Đại sảnh huyên náo lập tức im lặng.
Nhưng ng bạn đang hưng phấn như bị tát nước lạnh.
Im lặng.
Cả phòng im lặng như tờ.
Bên trong đó xảy ra chuyện gì k ai biết, bọn họ chỉ biết lúc Nguyệt Sâm đi lên còn bt, còn cho mọi ng 1 nụ cười hiếm hoi.
Hạ Băng Khuynh ngây ở đó, não xoay chuyển 5 từ anh nói, cô ấy sẽ k đến, k đến, k đến.
NHưng cô k fai ở đây s!
Tại s a nói v?
K lẽ anh k thấy cô ở trc mặt a? Hôm nay cô đẹp v, a k thấy cô s? S nói cô k đến? A đang đùa s? Có fai có bất ngờ gì k?
Cô k hiểu, k hiểu chút nào!
Cầm chặt quà trong tay, cô k để mình hoảng, nở nụ cười ngọt với anh: “Mộ Nguyệt Sâm, e đang ở đây!”
“Qua sn e thật tốt đi!” Mộ Nguyệt Sâm cho cô ánh mắt lạnh lùng, quay ng rời đi.
Không khí náo nhiệt, khiến cô như bị bao trong 1 cái bong bóng cực lớn đầy khí nóng, thuận theo sự căng thẳng và hưng phấn trong tim cô mà chuyển động, càng làm cô kích động đến hít từng hơi sâu.
Mắt nhìn lên lầu 1 cái, tay đầy mồ hôi.
Mộ Nguyệt Sâm đi xuống lầu.
Anh đi về hướng Tạ Băng Khuynh, bước chân trầm ổn, sắc mặt lạnh lùng, như áp chế 1 luồng khí mà đi, ánh mắt u tối k chút ánh sáng, u ám, như k thấy đối, k tiếng động, im ắng đến như khiến ng khác tuyệt vọng.
Hạ Băng Khuynh dưới sự hò hét của .n, đứng lực bánh kem.
Lòng cô thình thịch đập loạn.
Khuôn mặt nhỏ trc ánh nến hiện lên màu hồng đỏ, nhìn mặt anh, đôi mắt to trong suốt như ánh đèn, có chút xấu hổ, có chút căng thẳng, nhưng nội tâm càng nhiều hơn là trái tim đầy ngọt ngào ngheeng đón hạnh phúc.
Cảm xúc này lây nhiễm đến trái tim thiếu nữ của tiêu Nhân trở nên mơ hồ,
Bước chân dừng lại, Mộ Nguyệt Sâm đứng trc mặt Hạ Băng Khuynh.
2 ng cách 1 cái bánh.
4 mắt nhìn nhau.
Lvong mắt cô là tình ý hiển nhiên bộc lộ k chút nghi ngờ.
thế giới trong mắt anh lại mơ hồ v.
“Savv!” Mộ Nguyệt Sâm ở
miệng, đưa hộp trong tay cho cô: “Đây là quà!”
Nhanh v đã tặng quà cho cô?
Lòng Tạ Băng Khuynh buồn bã, nhưng vẫn đưa tay nhận, hộp k lớn, cũng nhẹ.
Cố Quân Thụy bên kia nhịn k đc: “Nguyệt Sâm, bạn gái đã nói đâu, chúng tớ fai xem bạn gái!”
“M.n đều cởi quần ra đi, anh chỉ để chúng ta nghe snvv, chúng ta k chịu đâu, chúng tôi muốn nghe chuyện chấn động!’ Khương Viên cũng rất biết tạo không khí la lớn.
“Bạn gái ở đâu, nhanh nhanh!” Quản Dung Khiêm hôm nay như Tôn Ngộ Không nhập cứ đi tìm bảo.
Cả nhà ng đều hiểu ý nhau cười.
Mộ Nguyệt Bạch ngồi ở sofa đơn bên ngoài, lười biếng chéo chân, uống rượu đỏ như máu, miệng mang nụ cười đẹp đầy mê hoặc.
Anh thuận theo m.n cùng cười, thậm chí cười rất vui.
Hạ Băng Khuynh cầm quà, mặt đỏ như cua luộc chín, cô nhẹ trừng Mộ Nguyệt Sâm 1 cái, kêu anh nói nhanh, để ng khác k trêu chọc tiếp, cô sắp k chịu nổi r.
“Cô ấy sẽ k đến!”
5 chữ rõ ràng phát ra từ miệng Mộ Nguyệt Sâm, bay trong không khí, đến tai của từng ng, cũng như 5 cục đá áp lên tim Hạ Băng Khuynh.
Đại sảnh huyên náo lập tức im lặng.
Nhưng ng bạn đang hưng phấn như bị tát nước lạnh.
Im lặng.
Cả phòng im lặng như tờ.
Bên trong đó xảy ra chuyện gì k ai biết, bọn họ chỉ biết lúc Nguyệt Sâm đi lên còn bt, còn cho mọi ng 1 nụ cười hiếm hoi.
Hạ Băng Khuynh ngây ở đó, não xoay chuyển 5 từ anh nói, cô ấy sẽ k đến, k đến, k đến.
NHưng cô k fai ở đây s!
Tại s a nói v?
K lẽ anh k thấy cô ở trc mặt a? Hôm nay cô đẹp v, a k thấy cô s? S nói cô k đến? A đang đùa s? Có fai có bất ngờ gì k?
Cô k hiểu, k hiểu chút nào!
Cầm chặt quà trong tay, cô k để mình hoảng, nở nụ cười ngọt với anh: “Mộ Nguyệt Sâm, e đang ở đây!”
“Qua sn e thật tốt đi!” Mộ Nguyệt Sâm cho cô ánh mắt lạnh lùng, quay ng rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.