Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch
Chương 436
Khuyết Danh
07/09/2019
Hạ Băng Khuynh thấy cô do dự, đoán k tiện nói, anh cũng k ép hỏi, tiếp tục hỏi:”Cụ thể cần bao lâu để hồi phục?”
“Khoảng 10 tháng.” Hạ Băng Khuynh chần chừ đáp.
Tiêu Nhân ở đối diện nghe thấy k đúng, nhịn k đc sửa lại: “Mới k đc, cộng hậu sản, ít nhất 1 năm rưỡi!”
Biểu cảm Hạ Băng Khuynh đông cứng!
Cô thật sự cảm ơn cô thay cô nói rõ v!
Nha đầu chết tiết, cô fai bóp chết cô!
Sắc mặt Quý Tu chấn động, sau đó mặt có chút k tự nhiên:”E có thai r?”
Hạ Băng Khuynh giựt tóc, che giấu khó xử: “Dạ, dạ đúng!”
Tiêu Nhân lúc này mới ý thức đc sự thật mình dù ngàn cách che giấu, lại nói ra từ miệng cô: “Tu Tu quá thông minh r, v anh cũng đoán ra!”
“Là e quá ngu.” Quý Tu k suy nghĩ đáp.
Tiêu Nhân vừa nghe, miệng lập tức nâng cao lên.
“Thầy Quý, em, cái đó rất xin lỗi! E k thể theo thầy học r!” Hạ Băng Khuynh cúi thấp đầu.
“Xin lỗi thì k cần, tôi chỉ cảm thấy khá đáng tiếc!” Quý Tu bình thản nói, ngữ khí k có trách móc, chỉ có thật sự tiếc.
“E cũng cảm thấy rất đáng tiếc! E thật sự rất muốn theo thầy học.” Hạ Băng Khuynh nghĩ đến mình đánh mất cơ hội, cực kỳ phiền lòng.
Ng là v, so sánh r, cũng hiểu cần fai lựa chọn, nhưng lúc lựa chọn, những cảm xúc nên có thì đều sẽ k thiếu.
Tiêu Nhân nghe họ mở miệng là thấy tiếc, hai ng như k nỡ đối phương, liền lập tức giận lên.
Cô vỗ bàn: “2 ng đủ r, coi e là ng chết s? K tồn tại s?”
“Tôi giận 2 ng ái muội với nhau, còn ở trc mặt tôi, quá đáng quá! Quý Tu anh k thấy có lỗi với tôi s?” Tiêu Nhân 2 tay chống eo, chính trực nói.
Quý Tu k phản ứng gì.
“Thầy Quý, đừng quan tâm cậu ta!” Hạ Băng Khuynh k thể chịu đc.
“Băng Khuynh có thai r, anh từ bỏ đi, k fai cần đệ tử s.” Tiêu Nhân vỗ ngực mình: “Trc mắt anh có 1 sự lựa chọn đây, 1 ng thông minh xinh đẹp, trí tuệ hơn ng đây!”
Nói xong, lập tức chớp chớp với anh.
Quý Tu cười cho có với cô: “E học thật tốt đi!”
“Ý a là gì, là thu e r fk? E sẽ theo anh học thật tốt.” Tiêu Nhân vui vẻ ôm anh.
Quý Tu dùng ngón tay đầy đầu cô ra: “Ý tôi là, kêu e đừng mơ giữa ban ngày nữa!”
Tiêu Nhân tức chết dậm chân: “E k quan tâm---”
“Tùy e!” Quý Tu quay đầu uống trà.
TIêu Nhân nhảy đến bàn trà, ôm mặt mình, làm bộ dễ thương:”K làm đệ tử cũng đc, bạn gái, vợ, tình nhân, honey, nữ nhân của giáo sư, chọn 1 cái!”
Cứng k đc, cô dùng mềm, giả bộ dễ thương, là gần đây mới học.
Nữ nhân của giáo sư?
Là cái quỷ gì?
Hạ Băng Khuynh k biết nên cười hay khóc.
Quý Tu dựa sofa, chéo chân, khẽ nghiêm túc nghĩ: “Tôi chọn---, nữ nhân của giáo sư!”
“Có tính cách! Giao sư, em đến đây!” Tiêu Nhân xông qua.
Quý Tu biết cô sẽ đến chiêu này, sớm né đi, để lại khoảng trống cho cô.
Tiêu Nhân nằm bò trên sofa, tức giận nói: “Anh chạy cái gì, ngta cũng đâu thể ăn anh đâu!”
“Khoảng 10 tháng.” Hạ Băng Khuynh chần chừ đáp.
Tiêu Nhân ở đối diện nghe thấy k đúng, nhịn k đc sửa lại: “Mới k đc, cộng hậu sản, ít nhất 1 năm rưỡi!”
Biểu cảm Hạ Băng Khuynh đông cứng!
Cô thật sự cảm ơn cô thay cô nói rõ v!
Nha đầu chết tiết, cô fai bóp chết cô!
Sắc mặt Quý Tu chấn động, sau đó mặt có chút k tự nhiên:”E có thai r?”
Hạ Băng Khuynh giựt tóc, che giấu khó xử: “Dạ, dạ đúng!”
Tiêu Nhân lúc này mới ý thức đc sự thật mình dù ngàn cách che giấu, lại nói ra từ miệng cô: “Tu Tu quá thông minh r, v anh cũng đoán ra!”
“Là e quá ngu.” Quý Tu k suy nghĩ đáp.
Tiêu Nhân vừa nghe, miệng lập tức nâng cao lên.
“Thầy Quý, em, cái đó rất xin lỗi! E k thể theo thầy học r!” Hạ Băng Khuynh cúi thấp đầu.
“Xin lỗi thì k cần, tôi chỉ cảm thấy khá đáng tiếc!” Quý Tu bình thản nói, ngữ khí k có trách móc, chỉ có thật sự tiếc.
“E cũng cảm thấy rất đáng tiếc! E thật sự rất muốn theo thầy học.” Hạ Băng Khuynh nghĩ đến mình đánh mất cơ hội, cực kỳ phiền lòng.
Ng là v, so sánh r, cũng hiểu cần fai lựa chọn, nhưng lúc lựa chọn, những cảm xúc nên có thì đều sẽ k thiếu.
Tiêu Nhân nghe họ mở miệng là thấy tiếc, hai ng như k nỡ đối phương, liền lập tức giận lên.
Cô vỗ bàn: “2 ng đủ r, coi e là ng chết s? K tồn tại s?”
“Tôi giận 2 ng ái muội với nhau, còn ở trc mặt tôi, quá đáng quá! Quý Tu anh k thấy có lỗi với tôi s?” Tiêu Nhân 2 tay chống eo, chính trực nói.
Quý Tu k phản ứng gì.
“Thầy Quý, đừng quan tâm cậu ta!” Hạ Băng Khuynh k thể chịu đc.
“Băng Khuynh có thai r, anh từ bỏ đi, k fai cần đệ tử s.” Tiêu Nhân vỗ ngực mình: “Trc mắt anh có 1 sự lựa chọn đây, 1 ng thông minh xinh đẹp, trí tuệ hơn ng đây!”
Nói xong, lập tức chớp chớp với anh.
Quý Tu cười cho có với cô: “E học thật tốt đi!”
“Ý a là gì, là thu e r fk? E sẽ theo anh học thật tốt.” Tiêu Nhân vui vẻ ôm anh.
Quý Tu dùng ngón tay đầy đầu cô ra: “Ý tôi là, kêu e đừng mơ giữa ban ngày nữa!”
Tiêu Nhân tức chết dậm chân: “E k quan tâm---”
“Tùy e!” Quý Tu quay đầu uống trà.
TIêu Nhân nhảy đến bàn trà, ôm mặt mình, làm bộ dễ thương:”K làm đệ tử cũng đc, bạn gái, vợ, tình nhân, honey, nữ nhân của giáo sư, chọn 1 cái!”
Cứng k đc, cô dùng mềm, giả bộ dễ thương, là gần đây mới học.
Nữ nhân của giáo sư?
Là cái quỷ gì?
Hạ Băng Khuynh k biết nên cười hay khóc.
Quý Tu dựa sofa, chéo chân, khẽ nghiêm túc nghĩ: “Tôi chọn---, nữ nhân của giáo sư!”
“Có tính cách! Giao sư, em đến đây!” Tiêu Nhân xông qua.
Quý Tu biết cô sẽ đến chiêu này, sớm né đi, để lại khoảng trống cho cô.
Tiêu Nhân nằm bò trên sofa, tức giận nói: “Anh chạy cái gì, ngta cũng đâu thể ăn anh đâu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.