Chương 24: Cô dám xúc phạm cô ấy
Thủy tụ nhân gia
10/10/2013
Kiều Mạt vừa từ nhà bếp đi ra, liền gặp một bồi bàn, vừa nhìn thấy cô, hắn lập tức bảo cô: “Đừng ra đó, ngoài đó có một cọp cái đang phát điên.”
Cô khó hiểu, “Việc đó liên quan gì đến tôi.”
“Cô ta đang chỉ trích bánh puffs prôtêin cô làm rất khó nuốt.”
Kiều Mạt khó hiểu, “Mọi người đều rất thích bánh puffs prôtêin, sao cô ta có thể không thích được, nếu vậy, tôi lại càng muốn hỏi thực khách kia vì sao lại không thích, rốt cuộc là không ngon ở điểm nào.”
Cô hỏi rõ vị thực khách phàn nàn kia ngồi ở bàn nào, sau đó trực tiếp đến đó.
Thực khách đang phàn nàn là một cô gái trẻ thời thượng, bây giờ cô ta đang ra sức dùng dĩa gạt bánh puffs prôtêin trong đĩa, chiếc dĩa gạt qua gạt lại tạo ra những âm thanh chói tai, thảm thiết vô cùng, có rất nhiều thực khách tò mò liếc nhìn, một chiếc bánh ngọt vốn rất đẹp mắt lại bị cô ta phá hỏng, bị dằm nát nhìn không ra hình dạng gì, giờ phút này nhìn thấy món tráng miệng do chính tay mình làm bị vùi dập, trong lòng Kiều Mạt rất khó chịu, nhưng vẫn cố nhẫn nhịn, cô vẫn lễ phép hỏi cô ta: “Xin hỏi vì sao quý khách lại không thích bánh puffs prôtêin, quý khách thấy không ngon ở điểm nào, nếu thực sự không ngon, tôi sẽ làm lại một phần khác cho quý khách được không?”
Cô gái kia ngước khuôn mặt trang điểm khéo léo lên, tiếc là vẻ mặt lạnh tanh, giọng nói lại châm chọc, khinh người.
Cô ta cười khẩy: “Cô chính là thợ làm bánh ở đây? Tôi thấy cô hẳn là nên về trường dạy nghề chăm chỉ một chút mà học lại lần nữa, tôi ăn món tráng miệng và bánh ngọt nhiều năm rồi, nhưng đây là lần đâu tiên tôi ăn phải một phần bánh puffs prôtêin khó nuốt đến vậy.”
Kiều Mạt không rõ vì sao cô ta lại nói như vậy, nhưng cô vẫn lễ phép đáp lời: “Thật ngại quá, tôi sẽ đổi cho quý khách một phần tráng miệng khác.
Cô ta cười khấy, “Không cần đâu, nhìn tuổi tác và trình độ của cô, cô cũng chỉ có thể làm ra những loại bánh như vậy thôi.”
Nhất thời mắt Kiều Mạt rưng rưng ấm ức, cô ta có ý tứ gì? Một người được giáo dục tốt, học thức cao, một người có học thức như vậy lại có thể nói năng như vậy vói một người xa lạ sao?
Cô không nói nữa, khách hàng là thượng đế, cô im lặng không nói gì định bụng dọn đĩa tráng miệng trước mặt cô đi.
Đúng lúc này, phía sau truyền đến một giọng nam trầm thấp: “Đổi cho cô ấy món khác, có vẻ như cô ấy không hợp ăn loại bánh puffs prôtêin này, phiền cô đổi sang một phần bánh puffs prôtêin, ngọt chết cô ấy đi.”
Cô ăn thêm một miếng, bên tai vang lên một giọng nói trầm thấp, bịch một tiếng không kịp đề phòng, nổ bùng một cái khiến tai cô ong ong.
Là Kỷ Vĩ? Cô quay lại, quả nhiên bắt gặp một đôi mắt vừa tức giận lại vừa có chút mừng rỡ.
Đúng là hắn, nhất thời trong lòng cô ngổn ngang nhiều cảm xúc đan xen, sao lại là hắn? Hắn có quan hệ gì với cô gái kia?
Ngay khi cô còn chưa phản ứng gì, hắn đã từng bước lại gần chắn giữa Kiều Mạt và cô gái kia, hắn nói với cô ta: “Cô thật sự không thích hợp ăn loại bánh puffs prôtêin này, ở tuổi của cô, hẳn là cô chỉ nên ăn những thức ăn ngọt đến phát ngấy mới phù hợp.”
Nhất thời trên mặt cô gái kia không nén được giận, “Kỷ Vĩ, anh đây là có ý gì?”
Hắn vẫn lạnh lùng như cũ, “Tôi chẳng có ý tứ gì. Mời cô xin lỗi thợ làm bánh này.”
“Anh đùa à, xin lỗi, dựa vào đâu?”
Kỷ Vĩ nhìn thức ăn trên bàn, “Cô dằm lát phần tráng miệng như vậy, thật là một người không biết tôn trọng thành quả lao động của người khác, người không quý trọng thức ăn, cô có tài đức và tư cách gì mà đi dạy đời người khác?”
Cô ta cười khẩy, “Tư cách của tôi ra sao cũng là chuyện của tôi, không khiến anh phải dạy đời.”
Cô ta vượt qua Kỷ Vĩ định đi, Kỷ Vĩ lại kéo tay chặn cô ta lại, “Xin lỗi đi, nếu hôm nay cô xin lỗi cô ấy, chúng ta vẫn là bạn bè, nếu không, chúng ta chẳng là bạn bè quái gì nữa..”
Kiều Mạt rất kinh ngạc nhìn hai người kia.
Cô gái kia hung hăng gạt tay hắn, “Kỷ Vĩ, tôi nói cho anh biết, tôi cũng không cần một người bạn như anh, anh đang làm lãng phí thời gian của tôi, đã hơn hai tháng rồi, tôi với nah hẹn hò, thích thì đến, không thích thì thôi, thật ra anh chỉ là một thằng vô lại không hơn không kém, nếu một người đàn ông không thích một cô gái còn dây dưa, sẽ khiến cô gái này mộng tưởng, cứ dây dưa không rõ như anh vậy, không những làm lãng phí thời gian của tôi, anh còn coi thường chỉ số IQ của người khác, tôi cũng xin khuyên anh một câu, anh cũng chẳng có của cải cao sang gì, buông thả cũng không phải quyền lợi của riêng anh, bây giờ tôi phát ngán anh rồi, tặng anh một câu, sau này đừng bao giờ đến tìm tôi nữa.”
Cô ta vênh mặt vừa định đi, Kỷ Vĩ lại chặn cô ta lại.
“Cô có thể xúc phạm tôi, nhưng ai cho phép cô được xúc phạm cô ấy, cô phải xin lỗi cô ấy ngay lập tức!”
Vẻ mặt cô ta đầy nghi ngờ và khinh thường, “Xin lỗi cô ta? Dựa vào đâu? Dựa vào đâu mà tôi phải xin lỗi một đầu bếp, vì phần tráng miệng này? Được, tôi nói cho cô biết, tôi là khách hàng, thứ này do tôi mua, tôi thích thì ăn, không thích ăn thì cho dù tôi ném đi cũng là quyền của tôi, không mượn cô ở đây bảo vệ công lý.”
Nói xong, cô ta quay lại, bưng đĩa khỏi bàn, không thèm giữ thể diện cho Kiều Mạt, vô cùng khinh thường, ngạo mạn, ném phần bánh puffs prôtêin mà cô ta đã dăm lát xuống đất, sau đó đặt mạnh đĩa lên bàn, quay người định đi.
Nhất thời Kiều Mạt vô cùng tức giận.
Cô còn chưa nổi cáu, Kỷ Vĩ đã giận sôi gan, hắn bước từng bước chắn trước mặt cô gái kia, “Xin lỗi đi, ngươi vẫn không xin lỗi!”
“Tránh ra!”
“Xin lỗi đi!”
“Không bao giờ.”
Đột nhiên hắn xông lên giật túi xách của cô ta, ngay khi cô ta chưa kịp đề phòng, hắn liền kéo khóa túi ra, dốc ngược túi xuống, hộp phấn, chìa khóa, son môi bên trong ào một cái rơi hết xuống đất.
Cả hai cô gái đều sững sờ.
Hắn dúi mạnh túi sách vào lòng cô, cô trợn mắt kinh ngạc, “Kỷ Vĩ, sao anh lại làm vậy?”
Hắn nói từng câu từng chữ đều rất rõ ràng.
“Cô dám xúc phạm bạn gái tôi, tôi sẽ khiến cô không thể lết khỏi bàn.”
Kiều Mạt cũng sửng sốt, hắn đang làm gì vậy?
Cô còn chưa kịp phản ứng, Kỷ Vĩ đã nắm chặt tay cô, hắn gằn giọng nói: “Em đi theo anh!”
Cô khó hiểu, “Việc đó liên quan gì đến tôi.”
“Cô ta đang chỉ trích bánh puffs prôtêin cô làm rất khó nuốt.”
Kiều Mạt khó hiểu, “Mọi người đều rất thích bánh puffs prôtêin, sao cô ta có thể không thích được, nếu vậy, tôi lại càng muốn hỏi thực khách kia vì sao lại không thích, rốt cuộc là không ngon ở điểm nào.”
Cô hỏi rõ vị thực khách phàn nàn kia ngồi ở bàn nào, sau đó trực tiếp đến đó.
Thực khách đang phàn nàn là một cô gái trẻ thời thượng, bây giờ cô ta đang ra sức dùng dĩa gạt bánh puffs prôtêin trong đĩa, chiếc dĩa gạt qua gạt lại tạo ra những âm thanh chói tai, thảm thiết vô cùng, có rất nhiều thực khách tò mò liếc nhìn, một chiếc bánh ngọt vốn rất đẹp mắt lại bị cô ta phá hỏng, bị dằm nát nhìn không ra hình dạng gì, giờ phút này nhìn thấy món tráng miệng do chính tay mình làm bị vùi dập, trong lòng Kiều Mạt rất khó chịu, nhưng vẫn cố nhẫn nhịn, cô vẫn lễ phép hỏi cô ta: “Xin hỏi vì sao quý khách lại không thích bánh puffs prôtêin, quý khách thấy không ngon ở điểm nào, nếu thực sự không ngon, tôi sẽ làm lại một phần khác cho quý khách được không?”
Cô gái kia ngước khuôn mặt trang điểm khéo léo lên, tiếc là vẻ mặt lạnh tanh, giọng nói lại châm chọc, khinh người.
Cô ta cười khẩy: “Cô chính là thợ làm bánh ở đây? Tôi thấy cô hẳn là nên về trường dạy nghề chăm chỉ một chút mà học lại lần nữa, tôi ăn món tráng miệng và bánh ngọt nhiều năm rồi, nhưng đây là lần đâu tiên tôi ăn phải một phần bánh puffs prôtêin khó nuốt đến vậy.”
Kiều Mạt không rõ vì sao cô ta lại nói như vậy, nhưng cô vẫn lễ phép đáp lời: “Thật ngại quá, tôi sẽ đổi cho quý khách một phần tráng miệng khác.
Cô ta cười khấy, “Không cần đâu, nhìn tuổi tác và trình độ của cô, cô cũng chỉ có thể làm ra những loại bánh như vậy thôi.”
Nhất thời mắt Kiều Mạt rưng rưng ấm ức, cô ta có ý tứ gì? Một người được giáo dục tốt, học thức cao, một người có học thức như vậy lại có thể nói năng như vậy vói một người xa lạ sao?
Cô không nói nữa, khách hàng là thượng đế, cô im lặng không nói gì định bụng dọn đĩa tráng miệng trước mặt cô đi.
Đúng lúc này, phía sau truyền đến một giọng nam trầm thấp: “Đổi cho cô ấy món khác, có vẻ như cô ấy không hợp ăn loại bánh puffs prôtêin này, phiền cô đổi sang một phần bánh puffs prôtêin, ngọt chết cô ấy đi.”
Cô ăn thêm một miếng, bên tai vang lên một giọng nói trầm thấp, bịch một tiếng không kịp đề phòng, nổ bùng một cái khiến tai cô ong ong.
Là Kỷ Vĩ? Cô quay lại, quả nhiên bắt gặp một đôi mắt vừa tức giận lại vừa có chút mừng rỡ.
Đúng là hắn, nhất thời trong lòng cô ngổn ngang nhiều cảm xúc đan xen, sao lại là hắn? Hắn có quan hệ gì với cô gái kia?
Ngay khi cô còn chưa phản ứng gì, hắn đã từng bước lại gần chắn giữa Kiều Mạt và cô gái kia, hắn nói với cô ta: “Cô thật sự không thích hợp ăn loại bánh puffs prôtêin này, ở tuổi của cô, hẳn là cô chỉ nên ăn những thức ăn ngọt đến phát ngấy mới phù hợp.”
Nhất thời trên mặt cô gái kia không nén được giận, “Kỷ Vĩ, anh đây là có ý gì?”
Hắn vẫn lạnh lùng như cũ, “Tôi chẳng có ý tứ gì. Mời cô xin lỗi thợ làm bánh này.”
“Anh đùa à, xin lỗi, dựa vào đâu?”
Kỷ Vĩ nhìn thức ăn trên bàn, “Cô dằm lát phần tráng miệng như vậy, thật là một người không biết tôn trọng thành quả lao động của người khác, người không quý trọng thức ăn, cô có tài đức và tư cách gì mà đi dạy đời người khác?”
Cô ta cười khẩy, “Tư cách của tôi ra sao cũng là chuyện của tôi, không khiến anh phải dạy đời.”
Cô ta vượt qua Kỷ Vĩ định đi, Kỷ Vĩ lại kéo tay chặn cô ta lại, “Xin lỗi đi, nếu hôm nay cô xin lỗi cô ấy, chúng ta vẫn là bạn bè, nếu không, chúng ta chẳng là bạn bè quái gì nữa..”
Kiều Mạt rất kinh ngạc nhìn hai người kia.
Cô gái kia hung hăng gạt tay hắn, “Kỷ Vĩ, tôi nói cho anh biết, tôi cũng không cần một người bạn như anh, anh đang làm lãng phí thời gian của tôi, đã hơn hai tháng rồi, tôi với nah hẹn hò, thích thì đến, không thích thì thôi, thật ra anh chỉ là một thằng vô lại không hơn không kém, nếu một người đàn ông không thích một cô gái còn dây dưa, sẽ khiến cô gái này mộng tưởng, cứ dây dưa không rõ như anh vậy, không những làm lãng phí thời gian của tôi, anh còn coi thường chỉ số IQ của người khác, tôi cũng xin khuyên anh một câu, anh cũng chẳng có của cải cao sang gì, buông thả cũng không phải quyền lợi của riêng anh, bây giờ tôi phát ngán anh rồi, tặng anh một câu, sau này đừng bao giờ đến tìm tôi nữa.”
Cô ta vênh mặt vừa định đi, Kỷ Vĩ lại chặn cô ta lại.
“Cô có thể xúc phạm tôi, nhưng ai cho phép cô được xúc phạm cô ấy, cô phải xin lỗi cô ấy ngay lập tức!”
Vẻ mặt cô ta đầy nghi ngờ và khinh thường, “Xin lỗi cô ta? Dựa vào đâu? Dựa vào đâu mà tôi phải xin lỗi một đầu bếp, vì phần tráng miệng này? Được, tôi nói cho cô biết, tôi là khách hàng, thứ này do tôi mua, tôi thích thì ăn, không thích ăn thì cho dù tôi ném đi cũng là quyền của tôi, không mượn cô ở đây bảo vệ công lý.”
Nói xong, cô ta quay lại, bưng đĩa khỏi bàn, không thèm giữ thể diện cho Kiều Mạt, vô cùng khinh thường, ngạo mạn, ném phần bánh puffs prôtêin mà cô ta đã dăm lát xuống đất, sau đó đặt mạnh đĩa lên bàn, quay người định đi.
Nhất thời Kiều Mạt vô cùng tức giận.
Cô còn chưa nổi cáu, Kỷ Vĩ đã giận sôi gan, hắn bước từng bước chắn trước mặt cô gái kia, “Xin lỗi đi, ngươi vẫn không xin lỗi!”
“Tránh ra!”
“Xin lỗi đi!”
“Không bao giờ.”
Đột nhiên hắn xông lên giật túi xách của cô ta, ngay khi cô ta chưa kịp đề phòng, hắn liền kéo khóa túi ra, dốc ngược túi xuống, hộp phấn, chìa khóa, son môi bên trong ào một cái rơi hết xuống đất.
Cả hai cô gái đều sững sờ.
Hắn dúi mạnh túi sách vào lòng cô, cô trợn mắt kinh ngạc, “Kỷ Vĩ, sao anh lại làm vậy?”
Hắn nói từng câu từng chữ đều rất rõ ràng.
“Cô dám xúc phạm bạn gái tôi, tôi sẽ khiến cô không thể lết khỏi bàn.”
Kiều Mạt cũng sửng sốt, hắn đang làm gì vậy?
Cô còn chưa kịp phản ứng, Kỷ Vĩ đã nắm chặt tay cô, hắn gằn giọng nói: “Em đi theo anh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.