Chương 9
Mon lùn
12/06/2019
Anh...vừa hôn cô?!?
Lâm Nguyệt trợn mắt nhìn anh.
- Anh...? - cô thất kinh kêu lên, tay chùi chùi cái má mềm mại
Nhìn biểu hiện của Lâm Nguyệt, mặt anh thoáng chốc đỏ bừng, mím mím môi định nói rồi lại thôi. Khi thấy cô lấy tay chùi má nhỏ, anh bỗng tức giận. Anh hừ một tiếng, ôm lấy cô, môi bạc đè lên môi nhỏ, lưỡi nhanh chóng luồn vào miệng cô, quấn lấy cái lưỡi mềm kia mà đùa giỡn.
Cô hoảng loạn cố đẩy Diệp Minh ra. Càng đẩy anh càng ôm chặt lấy. Mật ngọt trong khoang miệng cứ thế bị anh nuốt đi. Hô hấp của cô càng ngày càng dồn dập, cả người mềm nhũn, sự chống cự thoáng chốc tiêu tan. Đôi tay mảnh khảnh ôm lấy cổ anh. Khiến Diệp Minh có chút hài lòng. Buông bờ môi đỏ mọng, ngắm nhìn khuôn mặt trầm mê của cô, nhịn không được, lại liếm liếm cái miệng đã sưng lên kia
- Lần sau không được chùi, chùi một cái liền hôn một cái, nghe chưa? - Diệp Minh ôm cô,khẽ thủ thỉ bên tai, vành tai bị hơi thở của anh làm đỏ bừng.
Mím mím môi, cô "ừ" một cái, rồi rúc vào ngực anh. Thật xấu hổ. Xấu hổ chết cô rồi.
- Có muốn đi hóng gió không?
- ừ - Cô không dám ngẩng mặt lên nhìn anh nữa, cứ cúi xuống đất, bỗng dưng một bàn tay ấm áp nắm lấy tay cô, kéo cô đi
- Diệp Minh?
- Hử? Em muốn đi đâu? Ra biển nhé? - anh không quay lại, vẫn dắt cô đi. Nhìn bóng lưng vững chắc kia, cô có chút trầm mê, tay siết lấy tay anh. Thoáng thấy biểu hiện nhỏ kia, môi bạc nhếch lên thành một đường cong tuyệt mĩ. Trong lòng như nở hoa, bây giờ anh tự nhiên muốn nhảy lên a.
Một lúc sau, anh đưa cô vào nhà hàng ven biển, cô đang mang thai, anh nhiều một chút mới tốt, hai người ngồi cạnh cửa sổ, sau đó gọi một đống đồ ăn tốt cho người mang thai
- Yô, Diệp Minh, lâu rồi không gặp.
Lâm Nguyệt quay người lại thì thấy một chàng trai đang lại đây. Anh ta rất đẹp a. Người cao hơn một mét tám, mũi cao, mắt một bên màu xanh, một bên màu nâu. Vừa nhìn đã biết là con lai
- Lăng Tiếu? Lâu rồi không gặp. - Diệp Minh mỉm cười rồi gật đầu xem như chào hỏi
- Ai đây? Diệp đại thiếu bây giờ đã có người yêu rồi sao? - Lăng Tiếu nhẹ đẩy cằm cô lên, cúi xuống bụng định hôn cô. Cả người cô cứng đờ, hiển nhiên chưa kịp phản ứng đã bị người ta....
_____________
Nam phụ nà mấy má ❤
Dạo nài bơ truyện tui nha trời
Lâm Nguyệt trợn mắt nhìn anh.
- Anh...? - cô thất kinh kêu lên, tay chùi chùi cái má mềm mại
Nhìn biểu hiện của Lâm Nguyệt, mặt anh thoáng chốc đỏ bừng, mím mím môi định nói rồi lại thôi. Khi thấy cô lấy tay chùi má nhỏ, anh bỗng tức giận. Anh hừ một tiếng, ôm lấy cô, môi bạc đè lên môi nhỏ, lưỡi nhanh chóng luồn vào miệng cô, quấn lấy cái lưỡi mềm kia mà đùa giỡn.
Cô hoảng loạn cố đẩy Diệp Minh ra. Càng đẩy anh càng ôm chặt lấy. Mật ngọt trong khoang miệng cứ thế bị anh nuốt đi. Hô hấp của cô càng ngày càng dồn dập, cả người mềm nhũn, sự chống cự thoáng chốc tiêu tan. Đôi tay mảnh khảnh ôm lấy cổ anh. Khiến Diệp Minh có chút hài lòng. Buông bờ môi đỏ mọng, ngắm nhìn khuôn mặt trầm mê của cô, nhịn không được, lại liếm liếm cái miệng đã sưng lên kia
- Lần sau không được chùi, chùi một cái liền hôn một cái, nghe chưa? - Diệp Minh ôm cô,khẽ thủ thỉ bên tai, vành tai bị hơi thở của anh làm đỏ bừng.
Mím mím môi, cô "ừ" một cái, rồi rúc vào ngực anh. Thật xấu hổ. Xấu hổ chết cô rồi.
- Có muốn đi hóng gió không?
- ừ - Cô không dám ngẩng mặt lên nhìn anh nữa, cứ cúi xuống đất, bỗng dưng một bàn tay ấm áp nắm lấy tay cô, kéo cô đi
- Diệp Minh?
- Hử? Em muốn đi đâu? Ra biển nhé? - anh không quay lại, vẫn dắt cô đi. Nhìn bóng lưng vững chắc kia, cô có chút trầm mê, tay siết lấy tay anh. Thoáng thấy biểu hiện nhỏ kia, môi bạc nhếch lên thành một đường cong tuyệt mĩ. Trong lòng như nở hoa, bây giờ anh tự nhiên muốn nhảy lên a.
Một lúc sau, anh đưa cô vào nhà hàng ven biển, cô đang mang thai, anh nhiều một chút mới tốt, hai người ngồi cạnh cửa sổ, sau đó gọi một đống đồ ăn tốt cho người mang thai
- Yô, Diệp Minh, lâu rồi không gặp.
Lâm Nguyệt quay người lại thì thấy một chàng trai đang lại đây. Anh ta rất đẹp a. Người cao hơn một mét tám, mũi cao, mắt một bên màu xanh, một bên màu nâu. Vừa nhìn đã biết là con lai
- Lăng Tiếu? Lâu rồi không gặp. - Diệp Minh mỉm cười rồi gật đầu xem như chào hỏi
- Ai đây? Diệp đại thiếu bây giờ đã có người yêu rồi sao? - Lăng Tiếu nhẹ đẩy cằm cô lên, cúi xuống bụng định hôn cô. Cả người cô cứng đờ, hiển nhiên chưa kịp phản ứng đã bị người ta....
_____________
Nam phụ nà mấy má ❤
Dạo nài bơ truyện tui nha trời
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.