Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người
Chương 153
Thái La
27/11/2021
Chương 153
“Mỗi ngày của anh đều phải gặp nhân viên nhiều như vậy sao?” Bây giờ Bạch Hiểu Nguyệt mới biết, mỗi ngày anh vội như vậy là bởi vì mọi người cần gặp anh rất nhiều.
“Bọn họ tới là để trình diện ra mắt phu nhân Vân tổng, trước sau biết mặt một chút ấy mà.” Bạch Hiểu Nguyệt sửng sốt một chút, lúc này cô mới hiểu hết ý tứ của anh, những người này thế nhưng lại… Sớm biết vậy, cô không tới đây mà trực tiếp về nhà.
Tô Na bị thương nên cũng được Lăng Phong đưa về nhà. Trong lúc ngồi chờ ở công ty Vân Thiên Lâm, cô gọi cho Tô Na hỏi chút tin tức không có vấn đề gì xảy ra chứ, cô không đề cập đến chuyện của Lăng Phong. Tuy rằng Bạch Hiểu Nguyệt rất muốn biết chuyện gì xảy ra giữa hai người họ, nhưng mà cô ngại ngừng hỏi.
Chờ thời cơ chín mùi, tự nhiên Tô Na sẽ tự nói cho cô biết. Lúc đó nhìn thấy Lăng Phong dáng vẻ rất khần trương, không thể nào là giả được. Tuy bên ngoài Lăng Phong có rất nhiều phụ nữ, ngoài miệng cũng nói bóng gió đào hoa nhưng đến bây giờ cô mới thấy bộ dáng khẩn trường đến vậy lo lắng cho người phụ nữ của mình.
Này bộ dáng lo lắng của Lăng Phong, cô cũng đoán được mối quan hệ của họ thế nào nhưng mà khi nhìn đến Tô Na, cô lại thấy không đúng lắm. Tô Na là ngại ngùng không muốn thể hiện ra bên ngoài hay là cô vốn dĩ không vui. Ai dà, sao dạo này cô hay lo chuyện bao đồng thế không biết, chuyện này là chuyện nhà người ta, cô không quản được đâu.
Thật vất vả lắm mới tới thứ bảy lại, Vân Thiên Lâm lại đến công ty tăng ca. Đúng lúc Giai Giai rủ cô đi dạo.
Giai Giai hỏi tổ chức đám cưới thế nào, thì Đặng Cầm lại gọi điện đến dò hỏi ý tứ của Bạch Hiểu Nguyệt.
Cuối cùng là bàn bạc lại áo cưới sẽ để cho Vân Thiên Lâm đặt may, giúp cô lựa chọn thiết kế, mấy vấn đề khác thì để cho Vân gia, cô chỉ cần chuẩn bị làm cô dâu cho tốt.
Bạch Hiểu Nguyệt lại đi hỏi Vân Thiên Lâm áo cưới như thế nào rồi, anh chỉ thần bí cười cười, nói cho cô đến lúc đó sẽ biết. Bạch Hiểu Nguyệt không hiểu ra sao, đồng thời lại có chút chờ mong, không biết khi cô mặc áo cưới sẽ là bộ dạng thế nào.
“Này, mình hẹn cậu ra đây là để phát cẩu lương cho mình đấy à?” Rốt cục cậu có muốn đi dạo cùng mình không?”
“Sao lại không? Cậu xem không phải bọn mình đã mua rất nhiều đồ sao?” Đối mặt với lời phàn nàn của Giai Giai, Bạch Hiểu Nguyệt cười cười, cô không có cách nào khác. Cô trước kia hoàn toàn không cảm nhận được hạnh phúc của tình yêu, bây giờ cảm nhận được rồi là chính mình không kiềm chế được, thể hiện ra bên ngoài.
“Đều nói Vân Thiên Lâm giúp cậu chọn thiết kế váy cưới, đúng là tình cảm ân ân ái ái, cái này so với bánh mousse còn ngọt chết người hơn.”
“Tốt lắm, cậu còn có thời gian nói với mình, còn cậu thì sao? Cậu với Cố Thần thế nào rồi? Gần đây không thấy Cố Thần đến tìm Vân Thiên Lâm, có phải rất bận không?”
“Như cậu thấy đó, mỗi ngày anh ta đều không ngừng làm việc như điên. Sau khi xuất viện, mỗi người đều trở về cuộc sống trước kia, so với người xa lạ, chẳng khác nhau là mấy. Tính ra chuyện tình yêu không thể cưỡng ép được, còn phải trông chờ vào duyên phận nữa. Mình hiện tại cũng không nghĩ đến chuyện tình cảm nữa, mỗi ngày đều cố gắng hoàn thành bản thảo, cuộc sống nói chung cũng rất vui vẻ.”
Giai Giai cười lạc quan, Bạch Hiểu Nguyệt cũng nhìn Giai Giai cười theo. Bất quá, chuyện này cũng khó nói, Cố Thần mới thoát ra khỏi nỗi đau không thể vội vàng được, chỉ e là hỏng chuyện, sự tình này nên là từ từ thì hơn.
Ít nhất người phụ nữ Thẩm Nhược Tâm kia cũng đã rời xa Cố Thần, thời gian sẽ làm Cố Thần nguôi ngoai và quên đi cô ta. Có lẽ trong lòng Cố Thần, Giai Giai đã có một vị trí nào đó, chỉ là Cố Thần chưa phát hiện ra mà thôi.
Hai người ăn xong, mang theo chiến lợi phẩm tiếp tục đi dạo phố tiếp. Vừa lúc nhìn thấy một cửa hàng tư nhân áo cưới đang mở, Giai Giai lập tức kéo Bạch Hiểu Nguyệt vào bên trong.
“Hai người các cậu không phải sắp tổ chức đám cưới sao? Vào bên trong xem kiểu dáng một chút!
“Mỗi ngày của anh đều phải gặp nhân viên nhiều như vậy sao?” Bây giờ Bạch Hiểu Nguyệt mới biết, mỗi ngày anh vội như vậy là bởi vì mọi người cần gặp anh rất nhiều.
“Bọn họ tới là để trình diện ra mắt phu nhân Vân tổng, trước sau biết mặt một chút ấy mà.” Bạch Hiểu Nguyệt sửng sốt một chút, lúc này cô mới hiểu hết ý tứ của anh, những người này thế nhưng lại… Sớm biết vậy, cô không tới đây mà trực tiếp về nhà.
Tô Na bị thương nên cũng được Lăng Phong đưa về nhà. Trong lúc ngồi chờ ở công ty Vân Thiên Lâm, cô gọi cho Tô Na hỏi chút tin tức không có vấn đề gì xảy ra chứ, cô không đề cập đến chuyện của Lăng Phong. Tuy rằng Bạch Hiểu Nguyệt rất muốn biết chuyện gì xảy ra giữa hai người họ, nhưng mà cô ngại ngừng hỏi.
Chờ thời cơ chín mùi, tự nhiên Tô Na sẽ tự nói cho cô biết. Lúc đó nhìn thấy Lăng Phong dáng vẻ rất khần trương, không thể nào là giả được. Tuy bên ngoài Lăng Phong có rất nhiều phụ nữ, ngoài miệng cũng nói bóng gió đào hoa nhưng đến bây giờ cô mới thấy bộ dáng khẩn trường đến vậy lo lắng cho người phụ nữ của mình.
Này bộ dáng lo lắng của Lăng Phong, cô cũng đoán được mối quan hệ của họ thế nào nhưng mà khi nhìn đến Tô Na, cô lại thấy không đúng lắm. Tô Na là ngại ngùng không muốn thể hiện ra bên ngoài hay là cô vốn dĩ không vui. Ai dà, sao dạo này cô hay lo chuyện bao đồng thế không biết, chuyện này là chuyện nhà người ta, cô không quản được đâu.
Thật vất vả lắm mới tới thứ bảy lại, Vân Thiên Lâm lại đến công ty tăng ca. Đúng lúc Giai Giai rủ cô đi dạo.
Giai Giai hỏi tổ chức đám cưới thế nào, thì Đặng Cầm lại gọi điện đến dò hỏi ý tứ của Bạch Hiểu Nguyệt.
Cuối cùng là bàn bạc lại áo cưới sẽ để cho Vân Thiên Lâm đặt may, giúp cô lựa chọn thiết kế, mấy vấn đề khác thì để cho Vân gia, cô chỉ cần chuẩn bị làm cô dâu cho tốt.
Bạch Hiểu Nguyệt lại đi hỏi Vân Thiên Lâm áo cưới như thế nào rồi, anh chỉ thần bí cười cười, nói cho cô đến lúc đó sẽ biết. Bạch Hiểu Nguyệt không hiểu ra sao, đồng thời lại có chút chờ mong, không biết khi cô mặc áo cưới sẽ là bộ dạng thế nào.
“Này, mình hẹn cậu ra đây là để phát cẩu lương cho mình đấy à?” Rốt cục cậu có muốn đi dạo cùng mình không?”
“Sao lại không? Cậu xem không phải bọn mình đã mua rất nhiều đồ sao?” Đối mặt với lời phàn nàn của Giai Giai, Bạch Hiểu Nguyệt cười cười, cô không có cách nào khác. Cô trước kia hoàn toàn không cảm nhận được hạnh phúc của tình yêu, bây giờ cảm nhận được rồi là chính mình không kiềm chế được, thể hiện ra bên ngoài.
“Đều nói Vân Thiên Lâm giúp cậu chọn thiết kế váy cưới, đúng là tình cảm ân ân ái ái, cái này so với bánh mousse còn ngọt chết người hơn.”
“Tốt lắm, cậu còn có thời gian nói với mình, còn cậu thì sao? Cậu với Cố Thần thế nào rồi? Gần đây không thấy Cố Thần đến tìm Vân Thiên Lâm, có phải rất bận không?”
“Như cậu thấy đó, mỗi ngày anh ta đều không ngừng làm việc như điên. Sau khi xuất viện, mỗi người đều trở về cuộc sống trước kia, so với người xa lạ, chẳng khác nhau là mấy. Tính ra chuyện tình yêu không thể cưỡng ép được, còn phải trông chờ vào duyên phận nữa. Mình hiện tại cũng không nghĩ đến chuyện tình cảm nữa, mỗi ngày đều cố gắng hoàn thành bản thảo, cuộc sống nói chung cũng rất vui vẻ.”
Giai Giai cười lạc quan, Bạch Hiểu Nguyệt cũng nhìn Giai Giai cười theo. Bất quá, chuyện này cũng khó nói, Cố Thần mới thoát ra khỏi nỗi đau không thể vội vàng được, chỉ e là hỏng chuyện, sự tình này nên là từ từ thì hơn.
Ít nhất người phụ nữ Thẩm Nhược Tâm kia cũng đã rời xa Cố Thần, thời gian sẽ làm Cố Thần nguôi ngoai và quên đi cô ta. Có lẽ trong lòng Cố Thần, Giai Giai đã có một vị trí nào đó, chỉ là Cố Thần chưa phát hiện ra mà thôi.
Hai người ăn xong, mang theo chiến lợi phẩm tiếp tục đi dạo phố tiếp. Vừa lúc nhìn thấy một cửa hàng tư nhân áo cưới đang mở, Giai Giai lập tức kéo Bạch Hiểu Nguyệt vào bên trong.
“Hai người các cậu không phải sắp tổ chức đám cưới sao? Vào bên trong xem kiểu dáng một chút!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.