Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người
Chương 161
Thái La
27/11/2021
Chương 161
Cũng bởi vì chuyện này, mà ngày công diễn hôm sau đã xảy ra một vấn đề làm cho buổi công diễn thất bại, làm cho trưởng đoàn vô cùng tức giận. Chính là bởi vì sơ sẩy của mình mới làm cho toàn bộ mọi người thất bại. Trưởng đoàn mắng cô, rồi có người còn thêm ít nhiều mắm muối vào làm cho cô trở nên tức giận mà rời vũ đoàn đi.
Lúc ấy, trong lòng cô một mực muốn trở về nước để chứng minh thực lực của mình và quan trọng hơn là cô được gặp anh. Nhưng vừa bước xuống sân bay, liền nhìn thấy Vân Thiên Lâm có tin tức kết hôn với một cô gái với bóng lưng bí ẩn, làm cho cô không thể nào tin được đây là sự thật.
Buổi tối hôm đó, chính cô đã uống quá nhiều, phóng túng bản thân mình một chút, thế nhưng cô căn bản lại không biết phát sinh chuyện xảy ra tai nạn rồi kéo theo hệ quả nặng nề này.
Tất cả mọi thứ đã quá trễ rồi, cô không thể quay trở lại quá khứ được nữa.
Giọng trầm thấp phía sau vang lên làm Chu Nhã Tĩnh trở lại thực tại, cô đột nhiên quay đầu lại, liền thấy bóng hình Vân Thiên Lâm trong đám đông. Có phải Vân Thiên Lâm có một vị trí vô cùng đặc biệt trong trái tim cô không mà mỗi lần nhìn anh trong đám đông cô đều dễ dàng nhận ra anh.
“Thiên Lâm, anh đã đến rồi.” Chu Nhã Tĩnh chua xót cười cười, Vân Thiên Lâm định mình đi tới chỗ cô thì Chu Nhã Tĩnh hô to lên: “Anh đừng qua đây, anh mà qua đây là em lập tức nhảy xuống.”
Vân Thiên Lâm dừng lại bước chân, đôi máy nhăn lại.
“Em có chuyện gì thì tới đây cùng anh nói chuyện.”
“Em không cần, cứ như vậy mà nói đi. Chúng ta vẫn là nên có khoảng cách này thì em mới có thể khống chế tốt tâm tình của mình. Hiện tại em rất sợ anh tới gần, em không biết nên đối mặt với mọi người thế nào, anh có biết không? Ở trong lòng em, anh giống như là một người không hề có khuyết điểm, vô cùng hoàn mỹ. Em đã từng cho rằng anh là do ông trời ban tặng cho em, nhưng hiện tại thì em phát hiện ra, chình mình quá ngây thơ rồi, rất nhiều chuyện, em đã bỏ lỡ.”
Vân Thiên Lâm không nói gì, anh chờ cô không để ý, liền chậm rãi bước nhẹ.
“Thiên Lâm, anh có biết múa ba lê ý nghĩa thế nào đối với em không, em đã từng nói với anh cuộc sống của em một nửa là ba lê còn một nửa là anh, anh có còn nhớ không? Nhưng hiện tại, em đều đã mất đi tất cả rồi. Đầu tiên là mất đi anh, sau đó lại mất đi luôn lý tưởng của mình. Đời của em thế là hết rồi, cuộc sống không còn có ý nghĩa gì với em nữa hết, đây sẽ là kiêu ngạo cuối cùng của em.”
Chu Nhã Tĩnh nói, nước mắt đã không tự kìm được chảy dài xuống, cô không biết mình làm sai cái gì, tại sao cuộc đời lại đối xử với cô tàn nhẫn đến thế, đoạt đi toàn bộ tất cả của cô.
“Anh nói rồi, bệnh trạng của em sẽ khá lên thôi.” Vân Thiên Lâm cau mày, anh ghét nhất chính là người không tôn trọng mạng sống của mình, nếu như muốn chết thì anh sẽ không có kiên nhẫn mà níu kéo lại nhưng người trước mắt anh không phải ai khác mà là Chu Nhã Tĩnh.
“Em nhớ rõ, trước kia anh có từng nói qua không thích nhất là phụ nữ đòi chết đồi sống. Có lẽ, hiện tại anh đã bắt đầu thấy chán ghét em rồi, nhưng em chưa bao giờ thôi thích anh cả. Ở trong mắt em, anh vẫn là dáng vẻ của lúc trước, một chút cũng không thay đổi chỉ tiếc là bây giờ anh đã không còn laf Vân Thiên Lâm của Chu Nhã Tĩnh nữa.
Chu Nhã Tĩnh nói, trên mặt ngoại trừ nụ cười chua xót ra thì cô nhớ lại cái ôm ấm áp lúc trước đã không bao giờ thuộc về cô nữa.
“Hôm nay trước khi chết có thể gặp được anh lần cuối là em hạnh phúc lắm rồi,em sẽ nhớ kỹ hình dáng này của anh, em hy vọng có kiếp sau, em sẽ không giống như bây giờ bỏ lỡ anh một lần là bỏ lỡ cả đời.
Em rất sợ độ cao, nhưng mà mong muốn chết đi luôn không ngừng thôi thúc em. Em nghĩ vợ của anh thực là một cô gái dị dàng, ôn nhu nên mới có thể làm cho anh yêu cô ấy nhiều đến vậy, em thật sự rất hâm mộ cô ấy, có thể nói cô ấy là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này.”
“Thiên Lâm!” Chu Nhã Tĩnh hít sâu một hơi, ngồi bên lan can sân thượng, thân thể yếu ớt chực chờ đổ xuống, mọi người được một phen khiếp sợ thét lên.
Nhưng điều mà mọi người khiếp sợ hơn là cô ta tự sát vì tình, cô ta thế mà lại là bạn gái cũ của Vân Thiên Lâm, nhìn dáng vẻ thế kia chắc là đoạn thời gian trước tình cảm rất tốt. Nhưng vợ của Vân Thiên Lâm hiện tại là một cô gái khác, trong lúc nhất thời làm cho mọi người suy đoán đủ mọi thứ nguyên nhân.
Cũng bởi vì chuyện này, mà ngày công diễn hôm sau đã xảy ra một vấn đề làm cho buổi công diễn thất bại, làm cho trưởng đoàn vô cùng tức giận. Chính là bởi vì sơ sẩy của mình mới làm cho toàn bộ mọi người thất bại. Trưởng đoàn mắng cô, rồi có người còn thêm ít nhiều mắm muối vào làm cho cô trở nên tức giận mà rời vũ đoàn đi.
Lúc ấy, trong lòng cô một mực muốn trở về nước để chứng minh thực lực của mình và quan trọng hơn là cô được gặp anh. Nhưng vừa bước xuống sân bay, liền nhìn thấy Vân Thiên Lâm có tin tức kết hôn với một cô gái với bóng lưng bí ẩn, làm cho cô không thể nào tin được đây là sự thật.
Buổi tối hôm đó, chính cô đã uống quá nhiều, phóng túng bản thân mình một chút, thế nhưng cô căn bản lại không biết phát sinh chuyện xảy ra tai nạn rồi kéo theo hệ quả nặng nề này.
Tất cả mọi thứ đã quá trễ rồi, cô không thể quay trở lại quá khứ được nữa.
Giọng trầm thấp phía sau vang lên làm Chu Nhã Tĩnh trở lại thực tại, cô đột nhiên quay đầu lại, liền thấy bóng hình Vân Thiên Lâm trong đám đông. Có phải Vân Thiên Lâm có một vị trí vô cùng đặc biệt trong trái tim cô không mà mỗi lần nhìn anh trong đám đông cô đều dễ dàng nhận ra anh.
“Thiên Lâm, anh đã đến rồi.” Chu Nhã Tĩnh chua xót cười cười, Vân Thiên Lâm định mình đi tới chỗ cô thì Chu Nhã Tĩnh hô to lên: “Anh đừng qua đây, anh mà qua đây là em lập tức nhảy xuống.”
Vân Thiên Lâm dừng lại bước chân, đôi máy nhăn lại.
“Em có chuyện gì thì tới đây cùng anh nói chuyện.”
“Em không cần, cứ như vậy mà nói đi. Chúng ta vẫn là nên có khoảng cách này thì em mới có thể khống chế tốt tâm tình của mình. Hiện tại em rất sợ anh tới gần, em không biết nên đối mặt với mọi người thế nào, anh có biết không? Ở trong lòng em, anh giống như là một người không hề có khuyết điểm, vô cùng hoàn mỹ. Em đã từng cho rằng anh là do ông trời ban tặng cho em, nhưng hiện tại thì em phát hiện ra, chình mình quá ngây thơ rồi, rất nhiều chuyện, em đã bỏ lỡ.”
Vân Thiên Lâm không nói gì, anh chờ cô không để ý, liền chậm rãi bước nhẹ.
“Thiên Lâm, anh có biết múa ba lê ý nghĩa thế nào đối với em không, em đã từng nói với anh cuộc sống của em một nửa là ba lê còn một nửa là anh, anh có còn nhớ không? Nhưng hiện tại, em đều đã mất đi tất cả rồi. Đầu tiên là mất đi anh, sau đó lại mất đi luôn lý tưởng của mình. Đời của em thế là hết rồi, cuộc sống không còn có ý nghĩa gì với em nữa hết, đây sẽ là kiêu ngạo cuối cùng của em.”
Chu Nhã Tĩnh nói, nước mắt đã không tự kìm được chảy dài xuống, cô không biết mình làm sai cái gì, tại sao cuộc đời lại đối xử với cô tàn nhẫn đến thế, đoạt đi toàn bộ tất cả của cô.
“Anh nói rồi, bệnh trạng của em sẽ khá lên thôi.” Vân Thiên Lâm cau mày, anh ghét nhất chính là người không tôn trọng mạng sống của mình, nếu như muốn chết thì anh sẽ không có kiên nhẫn mà níu kéo lại nhưng người trước mắt anh không phải ai khác mà là Chu Nhã Tĩnh.
“Em nhớ rõ, trước kia anh có từng nói qua không thích nhất là phụ nữ đòi chết đồi sống. Có lẽ, hiện tại anh đã bắt đầu thấy chán ghét em rồi, nhưng em chưa bao giờ thôi thích anh cả. Ở trong mắt em, anh vẫn là dáng vẻ của lúc trước, một chút cũng không thay đổi chỉ tiếc là bây giờ anh đã không còn laf Vân Thiên Lâm của Chu Nhã Tĩnh nữa.
Chu Nhã Tĩnh nói, trên mặt ngoại trừ nụ cười chua xót ra thì cô nhớ lại cái ôm ấm áp lúc trước đã không bao giờ thuộc về cô nữa.
“Hôm nay trước khi chết có thể gặp được anh lần cuối là em hạnh phúc lắm rồi,em sẽ nhớ kỹ hình dáng này của anh, em hy vọng có kiếp sau, em sẽ không giống như bây giờ bỏ lỡ anh một lần là bỏ lỡ cả đời.
Em rất sợ độ cao, nhưng mà mong muốn chết đi luôn không ngừng thôi thúc em. Em nghĩ vợ của anh thực là một cô gái dị dàng, ôn nhu nên mới có thể làm cho anh yêu cô ấy nhiều đến vậy, em thật sự rất hâm mộ cô ấy, có thể nói cô ấy là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời này.”
“Thiên Lâm!” Chu Nhã Tĩnh hít sâu một hơi, ngồi bên lan can sân thượng, thân thể yếu ớt chực chờ đổ xuống, mọi người được một phen khiếp sợ thét lên.
Nhưng điều mà mọi người khiếp sợ hơn là cô ta tự sát vì tình, cô ta thế mà lại là bạn gái cũ của Vân Thiên Lâm, nhìn dáng vẻ thế kia chắc là đoạn thời gian trước tình cảm rất tốt. Nhưng vợ của Vân Thiên Lâm hiện tại là một cô gái khác, trong lúc nhất thời làm cho mọi người suy đoán đủ mọi thứ nguyên nhân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.