Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người
Chương 229
Thái La
29/11/2021
Chương 229
Nếu như hết thảy đều là nói dối, có phải anh… Trong lòng Trình Lãng đột nhiên có loại suy nghĩ đáng sợ. Nếu như nói anh kết hôn với Bạch Vân Khê là một sai lầm, nếu như trong lòng Vân Thiên Lâm yêu một người phụ nữ khác, có phải anh sẽ có thêm một cơ hội bắt đầu lại với Bạch Hiểu Nguyệt?
Trình Lãng bị cái suy nghĩ này của mình làm cho hoảng sợ. Kết quả còn chưa có được, sao anh có thể chắc chắn được Bạch Vân Khê đang lừa gạt anh.
“Trạch, anh muốn mang em đi đâu?”
“Anh đột nhiên nhớ tới, em mang thai lâu như vậy, anh cũng chưa có cùng em đi kiểm tra bao giờ, cũng không thấy em có dáng vẻ nào là của một thai phụ, đều là sự thất trách của anh. Vừa lúc anh rảnh, chúng ta đến bệnh viện khám thai, xem con như thế nào.”
Bộ dáng của Trình Lãng cương quyết, làm cho Bạch Vân Khê muốn cự tuyệt cũng không được. Cô nên làm cái gì bây giờ, nếu hôm nay đi bệnh viện, khẳng định là sẽ bị lộ tẩy.
Nếu như Trình Lãng biết cô đã lừa gạt anh, có phải là anh không cần cô nữa không? Nghĩ đến chuyện đó, cả người Bạch Vân Khê đều lo sợ, cô nên làm gì bây giờ. Bây giờ mà đến bác sĩ khám chỉ có nước là mọi chuyện sẽ vỡ lỡ hết thôi.
Thật vất vả lắm cô mới thu phục được mẹ của Trình Lãng, không thể bởi vì một câu nói của Bạch Hiểu Nguyệt mà mọi chuyện đều đổ sông đổ bể hết.
Dựa vào điều gì mà Bạch Hiểu Nguyệt không cần phải cố gắng làm gì mà vẫn được hưởng vinh hoa phú quý. Còn cô vất vả tâm kế như vậy, trả giá quá nhiều chuyện mà vẫn bị người ta hất hủi. Ông trời thật không công bằng với cô.
Tốt nhất là Bạch Hiểu Nguyệt bị Vân Thiên Lâm ly hôn, bị người ta đuổi ra khỏi nhà, thì lúc đó mới rửa được mối hận trong cô.
Dọc theo đường đi, Bạch Vân Khê rất nhiều lần muốn tìm cơ hội chạy trốn, nhưng nhìn đến ánh mắt lạnh băng của Trình Lãng, cô đều không dám nói điều gì.
Trình Lãng là một người đàn ông không quá mạnh bạo, nhưng nếu như ở thời điểm anh tức giận thì bộ dáng ôn nhu thường ngày sẽ được thay vào đó là một cơn cuồng thịnh đáng sợ.
Đoạn đường này bình thường đi rất xa, chờ mãi vẫn không thấy tới. Vậy mà hôm nay chớp mắt một cái đã đến nơi, mắt thấy mình sắp bị đưa đi bệnh viện, Bạch Vân Khê đứng bất động trước cửa bệnh viện, chân không nhúc nhích.
Trình Lãng lôi kéo Bạch Vân Khê, xem bộ dáng không tình nguyện của Bạch Vân Khê, trong lòng anh càng khẳng định suy đoán trong lòng mình. Lúc này, anh đã khống chế được cơn tức giận của mình. Nếu như thật sự Bạch Vân Khê lừa gạt tất cả mọi người trong Trình gia, anh sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng đâu.
Nếu mẹ của anh biết việc này, Bạch Vân Khê mang thai là giả, khẳng định bà sẽ không vui, mặt mũi của Trình gia đều sẽ bị mất sạch.
“Trạch, em cảm thấy không thoải mái lắm, chúng ta đi về được không. Cách đây mấy ngày em đi kiểm tra rồi, bác sĩ nói con chúng ta chỉ phát triển chậm thôi, tất cả các vấn đề khác đều bình thường. Nếu như kiểm tra liên tục như thế, đối với con không tốt lắm.”
Mặc kệ cho Bạch Vân Khê nói gì, Trình Lãng vẫn nhất mực lôi kéo Bạch Vân Khê hướng vào trong. Trợ lý sớm đã sắp xếp hết mọi việc, vừa lúc bọn họ vừa mới đến, không cần phải xếp hàng chờ.
Trình Lãng ra lệnh một tiếng, toàn bộ trong phòng siêu âm chỉ có anh, bác sĩ và người nằm trên bệnh viện là Bạch Vân Khê.
Bạch Vân Khê thường xuyên tới đây tìm bác sĩ, ông rất ấn tượng với cô gái này. Chỉ là ông cảm thấy rất lạ, sao lại tới nữa, lần này lại còn tới cùng chồng.
Trình Lãng nhìn hình ảnh trên máy tính, cũng không biết mấy cái đó là gì hỏi: “Bác sĩ, tôi muốn hỏi một chút, vợ của tôi hiện tại đã mang thai bốn tháng, tại sao bụng vẫn chưa thấy biểu hiện gì, tôi đây rất là lo lắng, có phải xảy ra vấn đề gì rồi hay không?”
Bác sĩ vừa nghe liền cảm thấy kỳ quái nổi lên.
“Cậu làm chồng kiểu gì vậy, quá nóng vội rồi. Vợ của cậu rõ ràng chỉ mới mang thai chưa đến hai tháng, sao bụng có thể chuyển biến nhanh vậy được. Qua mấy ngày nữa, hiện tượng thai nghén sẽ hình thành rõ hơn, vợ của cậu sẽ tương đối vất vả hơn, cậu thân là chồng phải đề ý một chút. Mang thai không phải là việc đơn giản mấy cậu tưởng tượng.”
Nếu như hết thảy đều là nói dối, có phải anh… Trong lòng Trình Lãng đột nhiên có loại suy nghĩ đáng sợ. Nếu như nói anh kết hôn với Bạch Vân Khê là một sai lầm, nếu như trong lòng Vân Thiên Lâm yêu một người phụ nữ khác, có phải anh sẽ có thêm một cơ hội bắt đầu lại với Bạch Hiểu Nguyệt?
Trình Lãng bị cái suy nghĩ này của mình làm cho hoảng sợ. Kết quả còn chưa có được, sao anh có thể chắc chắn được Bạch Vân Khê đang lừa gạt anh.
“Trạch, anh muốn mang em đi đâu?”
“Anh đột nhiên nhớ tới, em mang thai lâu như vậy, anh cũng chưa có cùng em đi kiểm tra bao giờ, cũng không thấy em có dáng vẻ nào là của một thai phụ, đều là sự thất trách của anh. Vừa lúc anh rảnh, chúng ta đến bệnh viện khám thai, xem con như thế nào.”
Bộ dáng của Trình Lãng cương quyết, làm cho Bạch Vân Khê muốn cự tuyệt cũng không được. Cô nên làm cái gì bây giờ, nếu hôm nay đi bệnh viện, khẳng định là sẽ bị lộ tẩy.
Nếu như Trình Lãng biết cô đã lừa gạt anh, có phải là anh không cần cô nữa không? Nghĩ đến chuyện đó, cả người Bạch Vân Khê đều lo sợ, cô nên làm gì bây giờ. Bây giờ mà đến bác sĩ khám chỉ có nước là mọi chuyện sẽ vỡ lỡ hết thôi.
Thật vất vả lắm cô mới thu phục được mẹ của Trình Lãng, không thể bởi vì một câu nói của Bạch Hiểu Nguyệt mà mọi chuyện đều đổ sông đổ bể hết.
Dựa vào điều gì mà Bạch Hiểu Nguyệt không cần phải cố gắng làm gì mà vẫn được hưởng vinh hoa phú quý. Còn cô vất vả tâm kế như vậy, trả giá quá nhiều chuyện mà vẫn bị người ta hất hủi. Ông trời thật không công bằng với cô.
Tốt nhất là Bạch Hiểu Nguyệt bị Vân Thiên Lâm ly hôn, bị người ta đuổi ra khỏi nhà, thì lúc đó mới rửa được mối hận trong cô.
Dọc theo đường đi, Bạch Vân Khê rất nhiều lần muốn tìm cơ hội chạy trốn, nhưng nhìn đến ánh mắt lạnh băng của Trình Lãng, cô đều không dám nói điều gì.
Trình Lãng là một người đàn ông không quá mạnh bạo, nhưng nếu như ở thời điểm anh tức giận thì bộ dáng ôn nhu thường ngày sẽ được thay vào đó là một cơn cuồng thịnh đáng sợ.
Đoạn đường này bình thường đi rất xa, chờ mãi vẫn không thấy tới. Vậy mà hôm nay chớp mắt một cái đã đến nơi, mắt thấy mình sắp bị đưa đi bệnh viện, Bạch Vân Khê đứng bất động trước cửa bệnh viện, chân không nhúc nhích.
Trình Lãng lôi kéo Bạch Vân Khê, xem bộ dáng không tình nguyện của Bạch Vân Khê, trong lòng anh càng khẳng định suy đoán trong lòng mình. Lúc này, anh đã khống chế được cơn tức giận của mình. Nếu như thật sự Bạch Vân Khê lừa gạt tất cả mọi người trong Trình gia, anh sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng đâu.
Nếu mẹ của anh biết việc này, Bạch Vân Khê mang thai là giả, khẳng định bà sẽ không vui, mặt mũi của Trình gia đều sẽ bị mất sạch.
“Trạch, em cảm thấy không thoải mái lắm, chúng ta đi về được không. Cách đây mấy ngày em đi kiểm tra rồi, bác sĩ nói con chúng ta chỉ phát triển chậm thôi, tất cả các vấn đề khác đều bình thường. Nếu như kiểm tra liên tục như thế, đối với con không tốt lắm.”
Mặc kệ cho Bạch Vân Khê nói gì, Trình Lãng vẫn nhất mực lôi kéo Bạch Vân Khê hướng vào trong. Trợ lý sớm đã sắp xếp hết mọi việc, vừa lúc bọn họ vừa mới đến, không cần phải xếp hàng chờ.
Trình Lãng ra lệnh một tiếng, toàn bộ trong phòng siêu âm chỉ có anh, bác sĩ và người nằm trên bệnh viện là Bạch Vân Khê.
Bạch Vân Khê thường xuyên tới đây tìm bác sĩ, ông rất ấn tượng với cô gái này. Chỉ là ông cảm thấy rất lạ, sao lại tới nữa, lần này lại còn tới cùng chồng.
Trình Lãng nhìn hình ảnh trên máy tính, cũng không biết mấy cái đó là gì hỏi: “Bác sĩ, tôi muốn hỏi một chút, vợ của tôi hiện tại đã mang thai bốn tháng, tại sao bụng vẫn chưa thấy biểu hiện gì, tôi đây rất là lo lắng, có phải xảy ra vấn đề gì rồi hay không?”
Bác sĩ vừa nghe liền cảm thấy kỳ quái nổi lên.
“Cậu làm chồng kiểu gì vậy, quá nóng vội rồi. Vợ của cậu rõ ràng chỉ mới mang thai chưa đến hai tháng, sao bụng có thể chuyển biến nhanh vậy được. Qua mấy ngày nữa, hiện tượng thai nghén sẽ hình thành rõ hơn, vợ của cậu sẽ tương đối vất vả hơn, cậu thân là chồng phải đề ý một chút. Mang thai không phải là việc đơn giản mấy cậu tưởng tượng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.