Chương 42: Tôi không cho phép người khác động vào người con gái của tôi
Mỹ Tiên Faye
05/02/2024
" Có những chuyện chỉ khi là em thì anh mới hiểu được. Thôi không nói nữa. Em về phòng đây."
" Tiểu Thư."_Thiên Ân đưa tay nắm lấy tay cô.
Huỳnh Thiên Minh từ đâu xuất hiện, anh ta đưa tay gạt hai người ra, kéo cô về bên mình nói.
" Anh trai à? Xem ra anh quan tâm vợ của em lắm nhỉ? Chuyện này nếu để người khác biết được sẽ không hay lắm đâu."
" Anh quan tâm em dâu có gì là sai? Giữa anh và cô ấy không có gì mờ ám."
" Anh có cần phải thanh minh với em như vậy không? Có làm gì mờ ám hay không thì để em tự kiểm tra."
Nói rồi hắn hừng hực kéo cô về phòng. Hắn quăng cô lên giường thật mạnh, rồi đóng cửa phòng lại, sơ hở là cô và anh trai hắn lại gặp nhau. Đúng là ở chung một nhà không tiện chút nào, mặc dù hắn không yêu cô, nhưng hắn cũng không cho bất cứ ai tơ tưởng tới người của hắn.
" Chuyện này là sao? Cô không đi nói với mẹ tôi. Lại đi tâm sự với anh trai tôi?"
" Chúng tôi chỉ là tình cờ gặp nhau.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Khoảnh Khắc Năm Ấy
2. Độc Sủng Kiều Thê: Vì Em Là Vợ Anh
3. Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)
4. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
=====================================
" Trùng hợp quá nhỉ? Lần trước cũng là trùng hợp, lần này cũng vậy?"
Cô nằm co ro trên giường, nhìn dáng vẻ của hắn lúc này đúng là không nên động vào, sẽ chọc nhầm ổ kiến lửa mất. Cô lòm còm ngồi dậy, định bỏ đi chỗ khác thì bị hắn chặn lại.
" Tay nào của cô vừa bị chạm vào?"_hắn hỏi.
Cô không hiểu hắn đang nói gì. Ý của hắn là tay nào của cô bị anh trai hắn nắm. Cô không nói gì chỉ lách qua một bên định ra ngoài. Nhưng hắn đâu có dễ dàng bỏ qua như vậy. Hắn đẩy cô một cái, làm cô ngã xuống giường lần nữa.
Lần này hắn đè cô xuống, tay cầm lấy tay của cô tra hỏi.
" Tôi hỏi tay nào?"
" Huỳnh Thiên Minh. Anh đừng có điên nữa."
" Đúng tôi điên rồi. Tôi không cho phép người khác động vào người con gái của tôi."
Cô nhìn hắn, cái gì mà người con gái của hắn, hắn có bao giờ xem cô là vợ đâu, sao hôm nay lại ghen ra mặt như vậy.
Hắn một mực kéo cô vào nhà tắm, hắn dùng vòi sen xịt hết lên hai tay cô, hắn đưa tay chà chà cọ cọ hết cả hai tay cô.
" Anh làm gì vậy? Bỏ tôi ra."
" Chỗ nào đụng vào. Tôi phải rửa sạch hết."
" Thả tôi ra. Lạnh quá."
Hắn bật nước lạnh để xịt vào người cô. Mặc cho cô vùng vẫy hắn vẫn không buông tha, ai kêu dám động vào người của hắn, nếu hắn còn thấy như vậy thêm lần nào nữa, đảm bảo cô chết không chỗ dung thân.
Cô không chống cự nữa, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, hắn xịt tới nỗi cả người cô ướt sũng. Cô ngồi khụy xuống nền nhà. Lúc này hắn mới chịu dừng lại. Hắn cũng ngồi xuống nhìn cô. Mái tóc của cô gần như ướt hết một nửa vì nước bắn tứ tung lúc nãy.
" Vừa lòng anh chưa?"_cô hỏi.
" Sau này không được tiếp xúc với anh tôi. Không được động tay động chân."
Hắn bị điên chắc, cô và Thiên Ân làm cùng phòng, sao lại không tiếp xúc với nhau được. Hắn nói chuyện chỉ nghĩ cho cảm xúc chứ không hề nghĩ sâu xa hơn.
" Tôi và anh là gì của nhau? Sao anh lại muốn quản tôi. Tôi tiếp xúc với ai là chuyện của tôi. Anh chỉ là chồng của tôi một năm. Không phải là chồng suốt đời của tôi."
" Hhaa…cô dám ăn nói với tôi như vậy."
Hắn dùng ánh mắt sắt lẹm nhìn cô, hắn tiến người tới chiếm trọn môi cô. Bao nhiêu sự hờn ghen đều chúc hết lên vành môi ấy. Tay hắn vòng qua cổ kìm lấy đầu cô lại, không cho cô cử động. Tay cô vùng vẫy đánh vào lòng ngực hắn. Nhưng hắn không thấy đau, chỉ càng thêm kích thích hơn.
Hắn hôn như thể chưa từng được hôn. Môi hắn uốn éo qua lại uyển chuyển, có cảm giác như hắn muốn nuốt hết nước bọt của cô. Môi hắn cắn lấy vành môi cô, hắn nhớ lại anh trai hắn nắm tay cô trước mặt hắn, hắn liền không chịu được.
Cô đánh hắn, hắn lấy tay cô đặt vào lòng ngực hắn. Lúc này cô cảm nhận được nhịp tim của Huỳnh Thiên Minh, đập rất nhanh. Chất dịch ngọt từ miệng cô như dần bị lấy đi hết. Cô không còn phản kháng nổi nữa, cô bắt đầu buông xuôi, mặc cho hắn tiếp tục trình diễn.
…
Hắn lúc này mới chịu nới lõng tay, thả cô ra. Hắn nhìn thấy môi cô đỏ cả lên, đây chính là chiến lợi phẩm của hắn.
" Đây là hậu quả dám tiếp xúc với người đàn ông khác trước mặt tôi. Sau này, nếu tôi còn trông thấy lần nữa. Tôi đảm bảo cho cô chết ở trên giường của tôi."
Cô không nói gì, chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt câm phẫn. Hắn không vui liền lấy cô ra làm trò tiêu khiển. Cô còn đang nghi ngờ không biết hắn có phải đàn ông không.
" Cô nhìn tôi bằng ánh mắt đó là có ý gì?"
Cô thầm nghĩ, một ngày nào đó, cô sẽ cho anh nếm trãi cảm giác đau khổ. Nhưng điều quan trọng là phải khiến hắn yêu cô chết đi sống lại. Nhìn cái cách mà hắn ghen ra mặt, cô biết lòng hắn đã có để tâm tới cô, nhưng hắn một mực phủ định không yêu cô. Vậy thì cô phải khiến hắn tự mình nói ra.
" Sau này…tôi không để tâm tới ai khác. Trong lòng tôi chỉ có duy một mình anh thôi."_cô nói.
" Tiểu Thư."_Thiên Ân đưa tay nắm lấy tay cô.
Huỳnh Thiên Minh từ đâu xuất hiện, anh ta đưa tay gạt hai người ra, kéo cô về bên mình nói.
" Anh trai à? Xem ra anh quan tâm vợ của em lắm nhỉ? Chuyện này nếu để người khác biết được sẽ không hay lắm đâu."
" Anh quan tâm em dâu có gì là sai? Giữa anh và cô ấy không có gì mờ ám."
" Anh có cần phải thanh minh với em như vậy không? Có làm gì mờ ám hay không thì để em tự kiểm tra."
Nói rồi hắn hừng hực kéo cô về phòng. Hắn quăng cô lên giường thật mạnh, rồi đóng cửa phòng lại, sơ hở là cô và anh trai hắn lại gặp nhau. Đúng là ở chung một nhà không tiện chút nào, mặc dù hắn không yêu cô, nhưng hắn cũng không cho bất cứ ai tơ tưởng tới người của hắn.
" Chuyện này là sao? Cô không đi nói với mẹ tôi. Lại đi tâm sự với anh trai tôi?"
" Chúng tôi chỉ là tình cờ gặp nhau.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Khoảnh Khắc Năm Ấy
2. Độc Sủng Kiều Thê: Vì Em Là Vợ Anh
3. Sau Khi Lưu Lạc Trên Đảo Hoang Và Được Nàng Tiên Cá Nhặt Về (Mỹ Nhân Ngư)
4. Đại Boss Phản Diện, Đừng Tới Đây
=====================================
" Trùng hợp quá nhỉ? Lần trước cũng là trùng hợp, lần này cũng vậy?"
Cô nằm co ro trên giường, nhìn dáng vẻ của hắn lúc này đúng là không nên động vào, sẽ chọc nhầm ổ kiến lửa mất. Cô lòm còm ngồi dậy, định bỏ đi chỗ khác thì bị hắn chặn lại.
" Tay nào của cô vừa bị chạm vào?"_hắn hỏi.
Cô không hiểu hắn đang nói gì. Ý của hắn là tay nào của cô bị anh trai hắn nắm. Cô không nói gì chỉ lách qua một bên định ra ngoài. Nhưng hắn đâu có dễ dàng bỏ qua như vậy. Hắn đẩy cô một cái, làm cô ngã xuống giường lần nữa.
Lần này hắn đè cô xuống, tay cầm lấy tay của cô tra hỏi.
" Tôi hỏi tay nào?"
" Huỳnh Thiên Minh. Anh đừng có điên nữa."
" Đúng tôi điên rồi. Tôi không cho phép người khác động vào người con gái của tôi."
Cô nhìn hắn, cái gì mà người con gái của hắn, hắn có bao giờ xem cô là vợ đâu, sao hôm nay lại ghen ra mặt như vậy.
Hắn một mực kéo cô vào nhà tắm, hắn dùng vòi sen xịt hết lên hai tay cô, hắn đưa tay chà chà cọ cọ hết cả hai tay cô.
" Anh làm gì vậy? Bỏ tôi ra."
" Chỗ nào đụng vào. Tôi phải rửa sạch hết."
" Thả tôi ra. Lạnh quá."
Hắn bật nước lạnh để xịt vào người cô. Mặc cho cô vùng vẫy hắn vẫn không buông tha, ai kêu dám động vào người của hắn, nếu hắn còn thấy như vậy thêm lần nào nữa, đảm bảo cô chết không chỗ dung thân.
Cô không chống cự nữa, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, hắn xịt tới nỗi cả người cô ướt sũng. Cô ngồi khụy xuống nền nhà. Lúc này hắn mới chịu dừng lại. Hắn cũng ngồi xuống nhìn cô. Mái tóc của cô gần như ướt hết một nửa vì nước bắn tứ tung lúc nãy.
" Vừa lòng anh chưa?"_cô hỏi.
" Sau này không được tiếp xúc với anh tôi. Không được động tay động chân."
Hắn bị điên chắc, cô và Thiên Ân làm cùng phòng, sao lại không tiếp xúc với nhau được. Hắn nói chuyện chỉ nghĩ cho cảm xúc chứ không hề nghĩ sâu xa hơn.
" Tôi và anh là gì của nhau? Sao anh lại muốn quản tôi. Tôi tiếp xúc với ai là chuyện của tôi. Anh chỉ là chồng của tôi một năm. Không phải là chồng suốt đời của tôi."
" Hhaa…cô dám ăn nói với tôi như vậy."
Hắn dùng ánh mắt sắt lẹm nhìn cô, hắn tiến người tới chiếm trọn môi cô. Bao nhiêu sự hờn ghen đều chúc hết lên vành môi ấy. Tay hắn vòng qua cổ kìm lấy đầu cô lại, không cho cô cử động. Tay cô vùng vẫy đánh vào lòng ngực hắn. Nhưng hắn không thấy đau, chỉ càng thêm kích thích hơn.
Hắn hôn như thể chưa từng được hôn. Môi hắn uốn éo qua lại uyển chuyển, có cảm giác như hắn muốn nuốt hết nước bọt của cô. Môi hắn cắn lấy vành môi cô, hắn nhớ lại anh trai hắn nắm tay cô trước mặt hắn, hắn liền không chịu được.
Cô đánh hắn, hắn lấy tay cô đặt vào lòng ngực hắn. Lúc này cô cảm nhận được nhịp tim của Huỳnh Thiên Minh, đập rất nhanh. Chất dịch ngọt từ miệng cô như dần bị lấy đi hết. Cô không còn phản kháng nổi nữa, cô bắt đầu buông xuôi, mặc cho hắn tiếp tục trình diễn.
…
Hắn lúc này mới chịu nới lõng tay, thả cô ra. Hắn nhìn thấy môi cô đỏ cả lên, đây chính là chiến lợi phẩm của hắn.
" Đây là hậu quả dám tiếp xúc với người đàn ông khác trước mặt tôi. Sau này, nếu tôi còn trông thấy lần nữa. Tôi đảm bảo cho cô chết ở trên giường của tôi."
Cô không nói gì, chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt câm phẫn. Hắn không vui liền lấy cô ra làm trò tiêu khiển. Cô còn đang nghi ngờ không biết hắn có phải đàn ông không.
" Cô nhìn tôi bằng ánh mắt đó là có ý gì?"
Cô thầm nghĩ, một ngày nào đó, cô sẽ cho anh nếm trãi cảm giác đau khổ. Nhưng điều quan trọng là phải khiến hắn yêu cô chết đi sống lại. Nhìn cái cách mà hắn ghen ra mặt, cô biết lòng hắn đã có để tâm tới cô, nhưng hắn một mực phủ định không yêu cô. Vậy thì cô phải khiến hắn tự mình nói ra.
" Sau này…tôi không để tâm tới ai khác. Trong lòng tôi chỉ có duy một mình anh thôi."_cô nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.