Chương 31: Vậy sao em nói tôi không có bản lĩnh? Bây giờ lại bảo rất đau?
Mỹ Tiên Faye
29/01/2024
Hắn đè cô xuống, nhất quyết không cho cô cử động, cô bây giờ đang trong
trạng thái lõa thể. Thuốc hết tác dụng rồi, cô cũng không còn hứng thú
với hắn nữa.
" Tại sao em lại không có con được? Em là đang có vấn đề."_hắn nói.
" Là anh có vấn đề, tại sao lại nghĩ là do tôi. Anh không có bản lĩnh làm cho tôi có thai được."_cô cố tình chọc tức hắn.
Mặt hắn đỏ cả lên, vô cùng hừng hực, khó chịu trong lòng, cô được lắm, dám chọc tới lòng tự ái của hắn. Hắn hạ thân người xuống, múc lấy nhũ hoa đỏ hồng, căng mọng của cô.
" Aaaa thả tôi ra."_cô la lớn.
" Tôi sẽ cho e biết như thế nào là bản lĩnh. Ban nãy em không cảm nhận được đâu nhỉ? Bây giờ tôi cho em cảm nhận lại từ đầu."
Hắn kéo hai chân cô đặt lên vai một lần nữa, lần này lửa hận trong hắn hừng hực cháy lên. dương v*t của hắn rất to, rất dài, nó cọ sát vào mép âm hộ của cô, cựa quậy qua lại làm cô khó chịu.
" Của tôi 25cm. Tôi là chưa cho vào hết. Bây giờ tôi sẽ cho em biết thế nào là bản lĩnh. Xem em còn dám chống đối Huỳnh Thiên Minh này không."
Cô chưa kịp trả lời lại thì hắn đã cho vào. Hắn đẩy một phát thật mạnh, thật nhanh, vào tận sâu bên trong của cô. Cô vô cùng đau đớn, run lên từng hồi. Là cô đã chọc hắn nên phải chịu nỗi đau này sao?
" Sao hả? Em thấy như thế nào? Tôi cho em nói lại là tôi có bản lĩnh không?"
" Ư…ư…"_cô chỉ biết rên.
Hắn thấy cô xuống sức nhưng mặc kệ, do cô đã động vào hắn trước, là cô không biết trời cao đấy dày. Hắn cắn vào dái tai nhỏ bé của cô, càng thêm kích thích.
Hắn ra vào liên tục, nhịp nhàng từng nhịp, nhưng cô bên dưới cũng thốn khổ vô cùng, của hắn to hơn của cô, cảm giác của cô lúc này như rách da rách thịt.
" Khít thật. Đúng là không làm người ta thất vọng, tôi đã chơi em hết lần này tới lần khác. Nhưng mà nó vẫn khít như gái còn trinh vậy."
" Biến…th…ái"_cô nói từng chữ không rõ ràng.
" Haaa…em nói không nên lời nữa rồi. Cảm giác của em bây giờ như thế nào? Mau nói cho tôi biết.".
Cô đâu đến nhăn cả mặt, đến nói còn không nói được, làm sao mà trả lời, miêu tả cho hắn biết được.
Hai mắt cô đỏ lên, nước mắt rơi ra lúc nào không hay. Hắn thấy cô khóc liền dừng hành động lại một chút. Lấy tay lau nước mắt cho cô.
" Đau quá…"_cô nói.
" Vậy sao em nói tôi không có bản lĩnh? Bây giờ lại bảo rất đau?"
Hơi thở cô trở nên mệt nhọc, hắn dồn dập như vậy, thử hỏi cô làm sao chịu được.
" Anh không có bản lĩnh là vì anh biết tôi không muốn nhưng anh vẫn cố tình làm."
" Nhưng mà tôi muốn em."
" Anh có thể tìm Kim Nguyên giải tỏa cho anh mà, anh yêu cô ấy, cô ấy cũng yêu anh. Anh đâu cần phải dụng sức như khi bên cạnh tôi?"
Hắn đột nhiên suy nghĩ, cô nói cũng rất đúng, chính hắn cũng không thể hiểu được, tại sao năm lần bảy lượt hắn đều muốn cô. Lẽ nào cô thật sự đã có một vị trí trong lòng hắn.
" Anh xem tôi là búp bê tình dục của anh đúng chứ? Anh không vui hoặc vui đều mang tôi ra để chơi?"
" Đừng nói nữa."
Hắn rút thứ đó ra khỏi người cô rồi đứng dậy mặt quần áo vào. Cô nằm trên giường uất ức mà khóc nghẹn lên. Chính hắn còn không hiểu, cô hỏi như vậy làm cho hắn bắt đầu suy nghĩ. Hắn chưa từng nghĩ sẽ có tình cảm với cô, hôn nhân của bọn họ cũng là hợp đồng. Hai người cưới nhau vừa tròn một tháng.
Cô ôm thật chặt cái chăn, che lên tận cổ. Nước mắt cứ trào ra liên tục. Cô khó chịu trong lòng nhưng không muốn nói ra hết cho hắn biết.
" Anh hết lần này tới lần khác vi phạm hợp đồng hôn nhân của chúng ta. Trong mối hôn nhân này, anh chưa bao giờ tôn trọng tôi. Tôi tự hỏi bản thân mình đã làm gì sai chứ? Anh trách tôi nằm trên giường của anh hôm đó. Chính tôi còn không biết vì sao. Anh vì thế mà đối xử tệ bạc với tôi. Anh không thấy bản thân mình quá đáng sao?"
" Không phải chính em mò lên giường của tôi sao? Vì em biết gia thế của tôi. Biết nhà họ Huỳnh chúng tôi có tiếng tâm như thế nào à?"
Hắn nói như thể cô là người gày bẫy hắn trong chuyện này. Nhưng hắn không hề biết cô hoàn toàn vô tội. Chuyện này thật ra là do gia đình hắn sắp đặt. Phu nhân không thích hắn quen Kim Nguyên, cho nên đã tự mình làm nên kịch bản này, bà hi vọng hắn sẽ thay đổi nhờ vào cô, nhưng không ngờ cô lại chịu đau khổ như vậy.
Phu nhân từng gặp qua Tiểu Thư trước đó, vì tính tình của cô vô cùng tốt bụng, nên gây ấn tượng với bà. Bà gặp cô ở trại mồ côi, hôm đó hai người cùng đi làm từ thiện vào cùng một ngày.
Hôm đó.
Một buổi sáng ở cô nhi viện. Cô cùng gia đình tổ chức từ thiện ở cô nhi viện X. Cô chủ động gói quà rồi mang đến cho các em nhỏ. Ở đây cô gặp được phu nhân của nhà họ Huỳnh. Bà ấy không may bị trật chân, chính cô là người dìu bà ấy vào nhà, rồi tự tay xoa bóp.
" Tại sao em lại không có con được? Em là đang có vấn đề."_hắn nói.
" Là anh có vấn đề, tại sao lại nghĩ là do tôi. Anh không có bản lĩnh làm cho tôi có thai được."_cô cố tình chọc tức hắn.
Mặt hắn đỏ cả lên, vô cùng hừng hực, khó chịu trong lòng, cô được lắm, dám chọc tới lòng tự ái của hắn. Hắn hạ thân người xuống, múc lấy nhũ hoa đỏ hồng, căng mọng của cô.
" Aaaa thả tôi ra."_cô la lớn.
" Tôi sẽ cho e biết như thế nào là bản lĩnh. Ban nãy em không cảm nhận được đâu nhỉ? Bây giờ tôi cho em cảm nhận lại từ đầu."
Hắn kéo hai chân cô đặt lên vai một lần nữa, lần này lửa hận trong hắn hừng hực cháy lên. dương v*t của hắn rất to, rất dài, nó cọ sát vào mép âm hộ của cô, cựa quậy qua lại làm cô khó chịu.
" Của tôi 25cm. Tôi là chưa cho vào hết. Bây giờ tôi sẽ cho em biết thế nào là bản lĩnh. Xem em còn dám chống đối Huỳnh Thiên Minh này không."
Cô chưa kịp trả lời lại thì hắn đã cho vào. Hắn đẩy một phát thật mạnh, thật nhanh, vào tận sâu bên trong của cô. Cô vô cùng đau đớn, run lên từng hồi. Là cô đã chọc hắn nên phải chịu nỗi đau này sao?
" Sao hả? Em thấy như thế nào? Tôi cho em nói lại là tôi có bản lĩnh không?"
" Ư…ư…"_cô chỉ biết rên.
Hắn thấy cô xuống sức nhưng mặc kệ, do cô đã động vào hắn trước, là cô không biết trời cao đấy dày. Hắn cắn vào dái tai nhỏ bé của cô, càng thêm kích thích.
Hắn ra vào liên tục, nhịp nhàng từng nhịp, nhưng cô bên dưới cũng thốn khổ vô cùng, của hắn to hơn của cô, cảm giác của cô lúc này như rách da rách thịt.
" Khít thật. Đúng là không làm người ta thất vọng, tôi đã chơi em hết lần này tới lần khác. Nhưng mà nó vẫn khít như gái còn trinh vậy."
" Biến…th…ái"_cô nói từng chữ không rõ ràng.
" Haaa…em nói không nên lời nữa rồi. Cảm giác của em bây giờ như thế nào? Mau nói cho tôi biết.".
Cô đâu đến nhăn cả mặt, đến nói còn không nói được, làm sao mà trả lời, miêu tả cho hắn biết được.
Hai mắt cô đỏ lên, nước mắt rơi ra lúc nào không hay. Hắn thấy cô khóc liền dừng hành động lại một chút. Lấy tay lau nước mắt cho cô.
" Đau quá…"_cô nói.
" Vậy sao em nói tôi không có bản lĩnh? Bây giờ lại bảo rất đau?"
Hơi thở cô trở nên mệt nhọc, hắn dồn dập như vậy, thử hỏi cô làm sao chịu được.
" Anh không có bản lĩnh là vì anh biết tôi không muốn nhưng anh vẫn cố tình làm."
" Nhưng mà tôi muốn em."
" Anh có thể tìm Kim Nguyên giải tỏa cho anh mà, anh yêu cô ấy, cô ấy cũng yêu anh. Anh đâu cần phải dụng sức như khi bên cạnh tôi?"
Hắn đột nhiên suy nghĩ, cô nói cũng rất đúng, chính hắn cũng không thể hiểu được, tại sao năm lần bảy lượt hắn đều muốn cô. Lẽ nào cô thật sự đã có một vị trí trong lòng hắn.
" Anh xem tôi là búp bê tình dục của anh đúng chứ? Anh không vui hoặc vui đều mang tôi ra để chơi?"
" Đừng nói nữa."
Hắn rút thứ đó ra khỏi người cô rồi đứng dậy mặt quần áo vào. Cô nằm trên giường uất ức mà khóc nghẹn lên. Chính hắn còn không hiểu, cô hỏi như vậy làm cho hắn bắt đầu suy nghĩ. Hắn chưa từng nghĩ sẽ có tình cảm với cô, hôn nhân của bọn họ cũng là hợp đồng. Hai người cưới nhau vừa tròn một tháng.
Cô ôm thật chặt cái chăn, che lên tận cổ. Nước mắt cứ trào ra liên tục. Cô khó chịu trong lòng nhưng không muốn nói ra hết cho hắn biết.
" Anh hết lần này tới lần khác vi phạm hợp đồng hôn nhân của chúng ta. Trong mối hôn nhân này, anh chưa bao giờ tôn trọng tôi. Tôi tự hỏi bản thân mình đã làm gì sai chứ? Anh trách tôi nằm trên giường của anh hôm đó. Chính tôi còn không biết vì sao. Anh vì thế mà đối xử tệ bạc với tôi. Anh không thấy bản thân mình quá đáng sao?"
" Không phải chính em mò lên giường của tôi sao? Vì em biết gia thế của tôi. Biết nhà họ Huỳnh chúng tôi có tiếng tâm như thế nào à?"
Hắn nói như thể cô là người gày bẫy hắn trong chuyện này. Nhưng hắn không hề biết cô hoàn toàn vô tội. Chuyện này thật ra là do gia đình hắn sắp đặt. Phu nhân không thích hắn quen Kim Nguyên, cho nên đã tự mình làm nên kịch bản này, bà hi vọng hắn sẽ thay đổi nhờ vào cô, nhưng không ngờ cô lại chịu đau khổ như vậy.
Phu nhân từng gặp qua Tiểu Thư trước đó, vì tính tình của cô vô cùng tốt bụng, nên gây ấn tượng với bà. Bà gặp cô ở trại mồ côi, hôm đó hai người cùng đi làm từ thiện vào cùng một ngày.
Hôm đó.
Một buổi sáng ở cô nhi viện. Cô cùng gia đình tổ chức từ thiện ở cô nhi viện X. Cô chủ động gói quà rồi mang đến cho các em nhỏ. Ở đây cô gặp được phu nhân của nhà họ Huỳnh. Bà ấy không may bị trật chân, chính cô là người dìu bà ấy vào nhà, rồi tự tay xoa bóp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.