Chương 12: Ăn thật làngon
Hay Là Cái Kia
05/03/2014
Trong ngày thường Lạc Gia Hoa rất ít khi đúng giờ tan sở ,cân nhắc
về đến trong nhà còn có một lão bà, liền đem công việc chưa làm xong
mang về nhà, nghĩ tới khuya hôm nay dầu gì cũng là bữa tối chính thức
của hai người, phụ cận có mấy nhà nhà hàng cũng không tệ, không bằng
mang theo Mộng Kỳ đi dùng cơm, vừa vào tới cửa lại ngửi được mùi thơm,
mùi vị này quả thực có thể so sánh với đầu bếp cấp năm sao a, hiểu đúng
lại giống như có chỗ bất đồng, cẩn thận ngẫm lại, đúng rồi, đây là hương vị ở nhà, món ăn gia đình bình thường, mặc dù không có nghiên cứu nhà
hàng cấp năm sao, nhưng là, người nấu dụng tâm, so với trong nhà hàng
một ngày xào vài chục trên trăm phần chỉ lo kiếm tiền lòng mang tư lợi
chút ít, hương vị làm được, tự nhiên cũng bất đồng, nhìn cô gái mặc tạp dề xinh đẹp trong phòng bếp , trái tim Lạc Gia Hoa tựa hồ bị vật gì đó
cho lắp đầy khoảng trống, hồi lâu sau, Lạc Gia Hoa thừa nhận, đó là cảm
giác thuộc về một chút nhàn nhạt vui mừng cùng hạnh phúc, từng chút từng chút nhàn nhạt vui mừng cùng may mắn hạnh phúc cộng lại, chính là rất
nhiều rất nhiều vui mừng cùng hạnh phúc, sau đó, chính là yêu.
Làm xong một món cuối cùng, Mộng Kỳ chuẩn bị đem món ăn bưng để lên
bàn ăn, tính toán thời gian Lạc Gia Hoa cũng mau trở lại , không biết
hắn chứng kiến có thể hay không có cảm giác hạnh phúc, đây chính là cô
tốn tâm tư làm đại tiệc, kết quả vừa quay đầu liền nhìn thấy Lạc Gia Hoa cầm trong tay đồ ngơ ngác đứng ở cửa phòng bếp, làm cô sợ hết hồn,
“A!”
“Hù đến em?” Lạc Gia Hoa xin lỗi nhìn Mộng Kỳ.
Mộng Kỳ mang theo một chút hờn dỗi, “Anh trở về lúc nào, không nói
không rằng, thiếu chút nữa làm thức ăn trong tay ném văng ra .”
Nhìn bộ dáng hờn dỗi Lạc Gia Hoa ngẩn ngơ, liền tranh thủ đồ đạc của mình để trên ghế sofa, “Anh vừa trở về, nhìn thấy em đang bận, không tự giác thấy ngây người.”
Ai nói nam nhân nghiêm túc có mị lực nhất, nữ nhân nghiêm túc đồng thời cũng là có mị lực nhất.
“Còn có cái gì cần anh giúp không?”
“Có.” Mộng Kỳ nhìn Lạc Gia Hoa, cười gật đầu, “Cùng em tiến đến phòng bếp.”
“Tốt.” Lạc Gia Hoa cuộn lên tay áo chuẩn bị hỗ trợ.
Mộng Kỳ mở ra nồi thịt hầm nấu từ sau khi đi siêu thị trở về, có một bà mẹ theo đuổi thập toàn thập mỹ, cô từ trên người của bà thu hoạch
cũng được rất nhiều, nhưng đồng thời lúc nhỏ cũng có một ‘ bi thảm ’ ,
thử hỏi một đứa bé vào thời thơ ấu ngày ngày học này học kia không thể
cùng bạn bè trang lứa cùng nhau chơi đùa là chuyện bi thảm cỡ nào a.
Cầm thìa mút một chút súp, khẽ thổi, đưa tới bên người Lạc Gia Hoa, “Đến, nếm thử mặn nhạt.”
Lạc Gia Hoa sững sờ, nhìn bộ dạng hai mắt cong cong của Mộng Kỳ ,
không tự chủ được nở nụ cười, phối hợp khom lưng đem thìa súp uống cạn,
cẩn thận nếm thử hương vị.
Mộng Kỳ cười nhìn xem Lạc Gia Hoa, “Như thế nào?”
“Đây là canh xương ngon anh được uống , anh có thể uống nhiều một
chút sao?” Lạc Gia Hoa hai mắt tỏa sáng nhin súp trong , trong mắt toan
tính so với tất cả lời nói êm tai đều không bằng thực tại.
Mộng Kỳ rất là hưởng thụ cảm giác như thế, thành quả lao động của
mình lấy được vui mừng của người khác, đối với người lao động mà nói là
chuyện vui vẻ nhất, “Có thể, đi rửa tay, tắm rửa xong liền ăn cơm.”
Lạc Gia Hoa con mắt nhìn chằm chằm canh xương trong nồi, đồ ăn này
ăn ngon là ăn ngon, nhưng không cẩn thận cũng rất dễ dàng làm hư, làm ra mùi vị này, chính hắn đã từng ăn súp này, tuyệt không có ai làm ăn ngon như Mộng Kỳ vậy.
Cô gái bây giờ càng ngày càng tự mình cố gắng, nhưng là biết làm cơm càng ngày càng ít người, nhất là làm được như Mộng Kỳ có thể so với đầu bếp nổi tiếng thì càng ít người, Lạc Gia Hoa từ trong phòng rửa tay đi
ra, nhìn bộ dạng Mộng Kỳ cho mình ngồi xuống, đột nhiên cảm thấy, chính
mình giống như làm được một chuyện vô cùng chính xác.
“Tới dùng cơm.” Mộng Kỳ quay đầu nhìn Lạc Gia Hoa, kêu gọi.
“Tốt.” Lạc Gia Hoa đi đến bàn ăn bên cạnh, nhìn tất cả món ăn bày
bàn, “Ngô, màu sắc hương vị đều đủ, xem một chút cũng nhịn không được
chảy nước miếng, hôm nay bận rộn thật lâu.”
Mộng Kỳ cười, “Hoàn hảo.”
“Bây giờ có thể nấu cơm của con gái nấu thật sự rất ít , huống chi
là làm tốt như em , anh giống như không cẩn thận nhặt một bà xã tốt a,
có phải hay không kiếm lời?”
“Trước khi ăn cơm uống chút canh, lót dạ.” Đem nồi súp đặt ở trước
mặt của hắn, Mộng Kỳ tiếp nhận lời của Lạc Gia Hoa, “Cho nên về sau anh
phải rất tốt với em, nếu không, em đem dạ dày của anh không cho ăn cơm
.”
“Oa, em, em quá độc.”
“Được anh xem trọng .”
“Em đã nói như vậy, anh quyết định, về sau, nhất định đối với em tốt.”
“Ha ha…”
“Ngô, uống ngon thật a.”
“Uống chậm một chút, không có người giành với anh.”
“Đúng là trên bàn nhiều món như vậy, anh mọi thứ đều muốn ăn đây.”
Mộng Kỳ cười, nhìn Lạc Gia Hoa sau khi uống canh xong từng ngụm từng ngụm dùng bữa, động tác rất nhanh, bởi vì chỉ có hai người, cho nên cô
làm thức ăn số lượng đều có hạn , như vậy có thể làm nhiều thứ cho Lạc
Gia Hoa ăn, đồng thời cũng quan sát một chút khẩu vị của Lạc Gia Hoa,
kết quả phát hiện hắn cùng khẩu vị của mình tương đối giống nhau, đều là khẩu vị nặng, Mộng Kỳ yên tâm, về sau không cần làm thức ăn hai loại
khẩu vị, dù sao thành phố B cùng thị trấn cũng chênh lệch không xa, theo lý thuyết mùi vị này cũng là không kém đi đến nơi nào .
Lạc Gia Hoa ngẫu nhiên nhìn xem từ từ Mộng Kỳ ăn sẽ gắp cho một ít
thức ăn, nói thật, cô cái dạng này, cùng ngày hôm qua bộ dạng quỷ chết
đói thật sự chính là chênh lệch quá lớn, nếu không phải mình chính mắt
thấy được, thật đúng là vô cùng khó đem hai người như vậy cùng một chỗ,
cô ngày hôm qua thô lỗ lại không điệu bộ , cô hôm nay lễ nghĩa tu dưỡng, như vậy tuyệt đối đồng thời xuất hiện ở trên người một người, lại một
chút cũng không thấy phải đột ngột, Lạc Gia Hoa phát hiện Mộng Kỳ tựa
như một cái mê cung kỳ bí, chờ đợi mình đi khai quật, hai người làm ở
trên bàn ăn cơm, ngẫu nhiên kẹp một đũa thức ăn cho đối phương, ngẫu
nhiên nhìn nhau cười một tiếng, chân chính như vợ chồng làm bạn mấy chục năm, Lạc Gia Hoa không khỏi có chút ngây dại, bọn họ thật sự mới quen
biết sao, vì cái gì hắn liền cảm giác này đây?
Ăn cơm xong, Mộng Kỳ mới vừa đứng lên, Lạc Gia Hoa ăn no sắp chết vội vàng ngăn cản cô, “Để ở chỗ này, anh thu dọn.”
Mộng Kỳ nhìn sắc mặt có chút vặn vẹo của Lạc Gia Hoa, “Anh xác định?”
“Ừm.” Lạc Gia Hoa gật đầu, “Trước khi gặp em, anh cảm thấy thủ nghệ
của mình cũng không tệ lắm, sau khi gặp em, anh cảm giác mình chính
giống như ếch ngồi , cho nên, anh quyết định, về sau, cơm tối để em làm, bữa sáng cùng rửa chén do anh làm, thứ bảy chủ nhật chỉ cần anh có thời gian, chúng ta liền cùng nhau làm, em cảm thấy như thế nào?”
Mộng Kỳ vốn nghĩ lắc đầu cự tuyệt, nhưng lại vừa nghĩ như vậy có thể giúp cho hai người hiểu nhau sâu hơn, hơn nữa, cùng nhau làm việc nhà,
không phải là chuyện cô vẫn muốn sao, vì vậy gật đầu,
“Tốt.”
Lạc Gia Hoa cũng nở nụ cười, đứng lên, “Anh thật lâu không có giống
khuya hôm nay ăn được như vậy , thật sự là khống chế không nổi tay của
mình, không ngừng gắp thức ăn đưa vào trong miệng, chính là hiện tại cái bụng này không ăn được, anh còn muốn uống một chén canh xương đây.”
Lời này có hàm ý là khen Mộng Kỳ tay nghề tốt, nghe được Mộng Kỳ rất là thoải mái, “Được rồi, đừng ở chỗ này than vãn , hiện tại mới chưa
đến bảy giờ , nếu đợi lát nữa đói bụng em sẽ làm thêm đồ ăn khuya cho
anh , nhiều bữa ăn ăn ít, cũng đừng gặp được ăn ngon liền không bỏ được, về sau anh muốn ăn cái gì nói trước em biết, em làm cho anh là được.”
Lạc Gia Hoa cười, “Có bà xã thật tốt.”
Nói xong liền ngoan ngoãn thu dọn bát đũa , Mộng Kỳ thấy hắn thủ pháp thuần thục, biết là làm quen , liền yên tâm.
Lạc Gia Hoa rửa xong bát đĩa, bụng mơ hồ có chút không thoải mái,
thầm than chính mình khi nào thì tự chủ kém như vậy, nhìn thức ăn đặt
trong tủ lạnh , ngẫm lại , đột nhiên sẽ không có hương vị, nếu không
ngày mai mang cơm?
Nghĩ hết cái này, Lạc Gia Hoa chính mình nở nụ cười, bụng còn no
đây, liền bắt đầu nghĩ tới cơm trưa ngày mai, bất quá, nói làm liền làm, đi ra phòng bếp, nhìn thấy Mộng Kỳ đang vặn vẹo tiêu hoa, cười, trong
nhà có một người không tồi a,
“Vợ à~ “
Mộng Kỳ quay đầu, nghi hoặc nhìn hắn.
“Trong tủ lạnh còn nhiều món ăn, anh nghĩ ngày mai mang cơm đi công
ty, trong nhà không có hộp cơm, bằng không chúng ta cùng đi ra ngoài mua hộp cơm.”
Mộng Kỳ nghiêng cái đầu suy nghĩ một chút, gật đầu, “Tốt.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.