Cưới Trước Yêu Sau

Chương 70

Hay Là Cái Kia

03/09/2014

Lạc Gia Hoa mang theo Mộng Kỳ đi ra tiệm trà sữa, quay đầu lại liếc mắt nhìn ‘ nụ hôn nóng bỏng của hai người, hỏi Mộng Kỳ, “Em yên tâm đi cứ như vậy giao Lưu Lợi cho một sắc lang.”

Mộng Kỳ cười, “Anh cũng thừa nhận Cố Thông là một sắc lang?”

“Anh vẫn luôn thừa nhận.”

Quẫn: “Không sao, dù sao sắc lang đụng phải sắc nữ, trời sinh một đôi.”

Lạc Gia Hoa: “. . . . . . Chị Lạc , em biến thành kẻ xấu.”

Mộng Kỳ quẫn: “Ông Lạc , thật ra thì em thích xưng hô Lạc phu nhân này hơn.”

Lạc Gia Hoa cười, “Ha ha. . . . . .”

Trở lại phòng làm việc không bao lâu đã đến giờ tan sở, Mộng Kỳ nhìn công ty một chút, Lưu Lợi và Cố Thông từ sau khi bọn họ đến công ty cũng chưa có trở về, đại khái hẹn hò đi ( Lưu Lợi lời nói bên ngoài âm: tớ không phải hẹn hò, tớ là bị tác giả vô lương ném vào tay sắc lang bị chiếm tiện nghi a ~~~).

Lúc vừa tan việc , Lạc Gia Hoa liền thu dọn đồ, “Đi thôi, bà xã.”

“Vâng.” Mộng Kỳ đứng lên, đem kiệt tác một ngày của mình cầm lên, “Những thứ này mang về nhà thôi.”

“Được.” Hơn mườ bức họa của mình, Lạc Gia Hoa cảm thấy tờ nào cũng thích.

Thấy Lạc Gia Hoa lại ôm bức hoạ hai người ôm nhau ở cầu thang, Mộng Kỳ cười, “Anh ngày ngày cầm bức tranh này đem đến đem về , không mệt mỏi à, hơn nữa, cũng không sợ người khác chê cười.”

“Anh cầm bức vẽ của mình người nào cười, hơn nữa, bọn họ thích cười thì cười đi.” chủ ý Lạc Gia Hoa quyết định nhất định phải bảo vệ bức vẽ này thật tốt.

Mộng Kỳ cười, có một ông xã như thế, thật đúng là là không biết nên nói gì.

Lạc Gia Hoa lấy xong đồ đạc của mình, đưa ra một tay tới dắt Mộng Kỳ, “Đi thôi, bà xã.”

“Vâng.”

Hai người ra khỏi phòng làm việc, phần lớn mọi người vẫn chưa đi, nhìn thấy Lạc Gia Hoa cùng Mộng Kỳ, liền chào hỏi, “Anh Lạc chị Lạc tan việc à, gặp lại sau a.”

Mộng Kỳ cười đáp lại, “Hẹn gặp lại.”

Lạc Gia Hoa vung tay lên, “Lúc đi nhớ đóng cửa kỹ lại, còn có đèn, máy điều hòa đều phải tắt đi.”

“Dạ, ông chủ.”

“Ha ha. . . . . .” Lạc Gia Hoa mang theo Mộng Kỳ rời đi, trực tiếp đi xuống lầu một, nịt dây an toàn cho Mộng Kỳ, hỏi cô, “Buổi tối muốn ăn cái gì, bà xã?”

“Ừm, không biết ăn gì nữa, anh quyết định đi.”

“Vậy cũng được, bây giờ chợ người ta còn bán không ?”

“Có, nhưng đều là mấy đồ dư thừa.”

“Nói cũng phải, vậy chúng ta đi siêu thị thôi.”

“Siêu thị cũng không hơn gì chỗ đó.”

“Không sao, mua thịt mà, đông lạnh không sợ.”

“Đồ đông lạnh vẫn nên ăn ít.”

“Đi xem một chút thôi.”

“Ừm.”

Thấy Mộng Kỳ gật đầu, Lạc Gia Hoa đưa tay cưng chìu vuốt chóp mũi của cô một cái, suy nghĩ một chút, “Đúng rồi, vài ngày nữa chính là ngày hẹn họp lớp mười năm thời trung học cấp hai bọn anh , đến lúc đó em và anh cùng đi chứ.”

“Mười năm ước hẹn?”

“Đúng vậy, năm đó khi tốt nghiệp, ước định mười năm sau Quốc Khánh gặp nhau, trước vốn là nghĩ tới hôn lễ chúng ta tổ chức vào Quốc Khánh đến lúc đó hoặc là không đi hoặc là mời mọi người đến hôn lễ của chúng ta , mấy ngày trước anh còn nhận được điện thoại của một bạn học cùng lớp nhất định muốn em có mặt, hiện tại chúng ta đã có thời gian, vậy thì cùng đi nha, em nghĩ, tất cả mọi người thật tò mò Lạc phu nhân .”

Mộng Kỳ cười, “Vậy các bạn học anh có mang người thân không?”

“Mang a, người thân đều phải mang theo, đây là nguyên lời trưởng lớp.”

“Ha ha. . . . . .” Mộng Kỳ đối với mười năm ước hẹn rất có hứng thú , “Đáng tiếc bạn thời trung học cấp hai sớm không có liên lạc, cả bạn học thời đại học cũng liên lạc rất ít, cho dù có mười năm ước hẹn này, sợ rằng gặp mặt cũng không biết nói những gì, cũng rất nhiều người quên mất, hơn nữa em cảm thấy đối với tình bạn thời trung học cấp hai, nên dừng lại ở trường học thì tốt hơn, mười năm sau tất cả mọi người vào xã hội, bị xã hội pha nhuộm, rất khó giữ vững ngây thơ vốn có nữa , có một câu nói như thế này , gặp nhau không bằng nhớ mãi.”

Lạc Gia Hoa gật đầu tỏ vẻ đồng ý, “Nếu như không phải lớp trưởng cố ý gọi điện thoại ,anh thật đúng là quên luôn rồi, cũng không muốn đi, nhưng mà bọn hắn nói nên mang người thân đi, anh cảm thấy anh có được một người vợ xinh đẹp như vậy , cần phải mang đi khoe khoang mới được.”

Mộng Kỳ khóe miệng nâng lên, “Em thế nào không biết từ lúc nào anh lại quan tâm những thứ này?”

Lạc Gia Hoa hướng cô cười một tiếng, “Vốn là không quan tâm, nhưng bây giờ anh cũng có bà xã, tự nhiên muốn quan tâm thôi. . . . . . Hơn nữa, thời điểm trung học anh tương đối nhỏ gầy, có con gái theo, nhưng không có duyên nợ, hiện tại dáng dấp cũng hơi đẹp trai rồi, anh cũng nên khiến mọi người thất kinh mới phải nói đúng không à?”

“Phốc ~”

“Ha ha. . . . . .”

Hai người vừa nói cười đến siêu thị, mua ít thứ về nhà, lại phát hiện cửa đối diện đã lâu chưa mở lại mở ra rồi, Mộng Kỳ cùng Lạc Gia Hoa hai mặt nhìn nhau, hai người đồng thời ở trong đầu thoáng qua một ý nghĩ, không phải là Thẩm Điệp trở lại chứ?

Vẫn là Mộng Kỳ mở miệng trước, “Muốn đi xem một chút hay không?”

Lạc Gia Hoa gật đầu một cái, “Cũng được.”



Hai người đứng ở cửa đối diện , theo mở cửa ra phát hiện có hai nam một nữ, chỉ là, trong đó có một người nhận ra được, chính là yêu nghiệt mà Mộng Kỳ từng có duyên gặp mặt hai lần,

“Xin hỏi. . . . . .”

Nghe được giọng nói của Mộng Kỳ, ba người cùng nhau quay đầu lại thấy Mộng Kỳ cùng Lạc Gia Hoa đứng ở cửa.

Nhìn thấy Mộng Kỳ cùng Lạc Gia Hoa, chính xác mà nói là nhìn thấy Lạc Gia Hoa, yêu nghiệt kia hai mắt tỏa sáng, nhanh chóng đi tới, “Hai người ở đây sao?”

Mộng Kỳ gật đầu một cái, “Chúng tôi ở cửa đối diện, cô gái thuê phòng này đã trả phòng rồi à?”

Một nam một nữ khác đi tới, “Chào hai người, chúng tôi là người công ty môi giới, chủ nhà đã giao nhà cho chúng tôi.”

“Vậy chủ thuê nhà này đâu rồi, cô ấy đi tương đối gấp gáp, hẳn không có tới kịp trả phòng.”

“À, là cô Thẩm a, cô ấy cũng là ở khách hàng chúng tôi mặc dù cô ấy đã trả ba tháng tiền thuê phòng, nhưng bởi vì chủ nhà cần dùng tiền gấp muốn bán nhà, chủ nhà đã cùng cô Thẩm thương lượng rồi, đồng ý trả phòng, chúng tôi làm người môi giới đã thay mặt chủ nhà đem số tiền còn lại gửi cho cô Thẩm, hơn nữa cùng cô Thẩm giải thích, cô ấy nói mặc dù trong này có một ít đồ vật chưa mang đi, nhưng đều không phải là vật phẩm quan trọng, chúng ta có thể tùy ý xử trí, vứt bỏ cũng không quan hệ.”

Lạc Gia Hoa hướng Mộng Kỳ gật đầu một cái, “Cô ấy luôn thích chạy loạn, cho nên mặc kệ đến nơi nào hành lý cũng chỉ có một rương hành lý là được, đồ rất ít, lúc đi chỉ mang theo mấy thứ cần thiết, đồ không cần, liền vứt.”

“Ừm.” Mộng Kỳ gật đầu một cái, quay đầu nhìn K, “Anh muốn mua nhà sao?”

K ý vị sâu xa nhìn Mộng Kỳ, khóe mắt dư quang nhìn qua mặt Lạc Gia Hoa, “Không phải tôi muốn mua, là ông chủ của tôi muốn mua, kêu tôi tới xem dùm.”

“Ông chủ thật tin tưởng anh a.”

“Ha ha, không có biện pháp, hắn bây giờ còn đang ở nước ngoài, trở lại sẽ cần có chỗ ở, chỉ là, bây giờ xem rồi, cảm thấy nơi này rất hài lòng, về sau, tôi có thể thường tới a.”

Mộng Kỳ: . . . . . . Thế nào cảm giác trong lời nói có ý gì đấy. . . . . .

Lạc Gia Hoa: . . . . . . Tiểu tử này có ý nghĩ không tốt, phải phòng. . . . . .

Nghe được Knói như vậy, một nam một nữ kia nhất thời vui vẻ, người đàn ông mở miệng, “K tiên sinh, ngài xem nơi này nếu hài lòng , chúng ta không phải. . . . . .”

K gật đầu một cái, “Ừm, không tệ, rất hài lòng.”

“Ai, tốt, tốt, mời vào bên trong.”

K hướng Mộng Kỳ cười cười, chớp chớp ánh mắt đào hoa của mình, “Tôi đi vào trước, có thời gian chúng ta sẽ liên lạc lại.”

Mộng Kỳ cười gật đầu, “được”

“Bà xã, về nhà thôi, em không phải đói bụng sao.” Lạc Gia Hoa mở miệng.

“A, đúng, chúng ta đi về trước, hẹn gặp lại.”

“Hẹn gặp lại. . . . . . Còn nữa, Lạc tiên sinh . . . . . .” K cười đến ánh sáng bắn ra bốn phía, không làm Mộng Kỳ cùng Lạc Gia Hoa say mê, lại khiến cho một nam một nữ khác luống cuống.

Mộng Kỳ hướng K cười cười, cùng Lạc Gia Hoa trở về nhà.

Vào cửa, Lạc Gia Hoa liền buông tay cô ra vào phòng bếp chuẩn bị bữa tối.

Mộng Kỳ đứng ở cửa nhà, cảm giác anh có chút lạ , cũng đi theo vào phòng bếp, “Có cần em giúp không?”

“Không cần, em đi nghỉ ngơi đi.”

“Em không mệt.”

“Vậy cũng cần nghỉ ngơi.”

Mộng Kỳ tò mò nhìn Lạc Gia Hoa, “Thế nào đột nhiên không vui.”

“Có sao?”

“Ừm.”

“Không có.”

Mộng Kỳ cười, “Ông xã, em chưa có nói qua cảm giác của em rất nhạy bén hơn nữa còn rất chuẩn.”

Lạc Gia Hoa lần đầu tiên hi vọng Mộng Kỳ không cần nhạy cảm như vậy, liếc mắt nhìn Mộng Kỳ, lại cúi đầu nhìn trong tay , nhẹ giọng hỏi, “Tên K đó có đẹp không?”

“Đẹp mắt a.”

“Đẹp mắt ~” Lạc Gia Hoa cắn răng.

“Đúng vậy, so với con gái còn đẹp hơn, ở xã hội Hiện Đại có thể tìm được một người đàn ông đẹp mắt như vậy, thật rất hiếm, nhất là da tay của hắn, oa, giống như con nít, so với em mịn hơn, quả thực là khiến người khác không còn đường sống nha, còn có a, em xem hắn, giống vai nam chính trong phim Hàn, quả thật đẹp đến không chân thật, anh nghĩ hắn có phải là hậu thiên không?.”

“Không biết, em hy vọng là Tiên Thiên hay Hậu thiên?”

“Từ góc độ một người phụ nữ mà nói, đương nhiên hy vọng là Hậu thiên , lời như vậy, cũng không cần ghen tỵ, nhưng đối với người thương hắn mà nói, nhất định hi vọng hắn là Tiên Thiên , dù sao, đẹp như vậy, là Tiên Thiên , mới khiến người kinh ngạc a.”

Lạc Gia Hoa trong mắt thoáng qua tia lạnh, “Vậy em thích hắn sao?”

“Em. . . . . . Em thích hắn thì sao, đừng nói em cùng hắn không phải rất quen, dù là đúng, vậy cũng chỉ có thể làm bạn bè a.”Mộng Kỳ còn không có tự giác nói qua.

“À, tại sao chỉ có thể làm bạn bè?” Lạc Gia Hoa âm thanh ấm một chút.

“Bởi vì em đã có ông xã rồi.”



“Thì ra là em còn biết a.”

“Có ý tứ gì?”

“Ý tứ chính là cách tên yêu nghiệt này xa một chút.” Đẹp như vậy, khiến anh cảm nhận được uy hiếp nghiêm trọng a.

Mộng Kỳ nghe những lời này kinh ngạc nhìn anh~

Lạc Gia Hoa để cho cô thấy tức giận, đánh chết cũng không thừa nhận chính mình tự ăn dấm, có một người đàn ông dáng dấp so với mình đẹp mắt lúc nào cũng ở bên cạnh bà xã mình lấy lòng có thể không khẩn trương sao.

Mộng Kỳ buồn cười nhìn phản ứng Lạc Gia Hoa , có một chút ý niệm không dám tin hướng vào trong đầu, “Anh là lạ, không phải đang ghen chứ?”

“Chuyện cười, anh sẽ ghen.”

Hồi đáp quá nhanh, ngược lại có vẻ chột dạ, nói xong câu đó, Lạc Gia Hoa cũng ý thức được mình phản ứng quá lớn, nhất thời túng quẫn, mà anh như vậy, tự nhiên khiến Mộng Kỳ không khách khí cười to,

“Ha ha. . . . . .”

Lạc Gia Hoa để cho cô cười đến hết sức mất mặt, không khỏi trừng cô, “Có gì buồn cười ư, cười nữa cẩn thận anh thu thập em.”

“Phốc ~”

“Đừng cười.”

“Được, em không cười, ha ha ~ lại nói, ông xã, thì ra là anh cũng có lúc để ý như vậy a, ha ha~”

“Kiều Mộng Kỳ.” Lạc Gia Hoa lúng túng.

“Phốc ~ khụ khụ, được rồi, em không cười á…, chớ nghiêm mặt chứ, gương mặt to như thế,thật là dọa chết người đó.” Mộng Kỳ kéo kéo tay Lạc Gia Hoa, cũng không biết là đang khuyên hay là thêm dầu vào lửa, lời kia nghe vào trong tai Lạc Gia Hoa,nghe thế nào cũng thấy khó chịu.

Mộng Kỳ nén cười an ủi đại mao cẩu nhà mình, “Hơn nữa, em đang mang thai, anh đã suy nghĩ quá xa rồi.”

Lạc Gia Hoa: “. . . . . .”

Suy nghĩ một chút mình quả thật lòng dạ có hơi hẹp hòi, mặc dù gã kia dáng dấp không tệ, nhưng mình cũng đâu có tệ a, hơn nữa, không có mặt coi là cái gì, mình rất cưng chiều Mộng Kỳ, cô không có lý do gì lại thay lòng đổi dạ, hơn nữa, hắn còn có tính trẻ con, đây cũng không phải là người đáng để so đo.

Mộng Kỳ cũng không phải là thích người như vậy.

Mình phải nên tin tưởng cô ấy, lúc hai người đi chung với nhau cũng đã nói sẽ luôn thẳng thắn cùng trung thành với đối phương , mình thời thời khắc khắc không có quên, Mộng Kỳ cũng không tự nhiên có thể quên .

Chỉ là, hành động của tên này cũng không biết là có ý gì, lần này nghĩ thông suốt, trong lòng Lạc Gia Hoa cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, chỉ cần Mộng Kỳ kiên quyết cùng mình đứng chung một chỗ, mặc cho người khác có ý định gì, hắn cũng không sợ, hiện tại phải làm, chính là đề phòng gã này cho thật tốt mới được, hừ, hắn là tuyệt đối không cho phép gã kia có ý đồ với bà xã của mình .

Mặc kệ là nam hay nữ , nếu như người yêu của mình vì mình ghen, mặc kệ ăn dấm này có phải rất kỳ quái hay không, đều sẽ cảm giác rất hạnh phúc.

Mộng Kỳ cũng là như thế, càng nhìn Lạc Gia Hoa càng đáng yêu, rõ ràng một thân hình lớn như vậy , phải nói là thật sự rất đáng yêu, ngoại trừ cái từ này, cô cảm thấy , không có từ gì để hình dung anh.

Đi tới từ phía sau vòng quanh Lạc Gia Hoa, “Ông xã, anh thật đáng yêu đó.”

Lạc Gia Hoa lúng túng, “Anh là một nam tử hán tại sao có thể dùng từ đáng yêu để hình dung.”

“Nhưng là, đúng thật sự rất đáng yêu a.” Mộng Kỳ ăn vạ.

Lạc Gia Hoa khóe miệng nâng lên, trên mặt thì không nhịn được hạnh phúc, ngoài miệng cũng không tha người, “Trời nóng bức thế này ôm nhau cũng thấy không quá nóng, đi đi, mở hết cửa sổ ra cho thoáng a.”

Mộng Kỳ lúc ra ngoài sẽ đóng hết cửa sổ trong nhà lại, nếu trở lại là ban ngày , trong nhà nhất định rất nóng bức, nhưng bọn họ lúc trở về là buổi tối,gió thổi không ít.

Mộng Kỳ đáp lời, “Được,chỉ là, trước hết để cho người ta ôm một cái nha.”

“Có cái gì tốt ôm, ngày ngày mặt đối mặt.” Người khác rõ ràng lòng tràn đầy vui mừng, lại cố tỏ ra bình tĩnh.

Mộng Kỳ cười, “Này mỗi buổi tối là ai ôm em a.”

Lạc Gia Hoa bị nghẹn lại, hồi lâu mới đáp, “Anh là sợ em rơi xuống giường thôi.”

“Vậy sao, nhưng hai mươi mấy năm qua một mình em ngủ cũng đâu có bị rơi xuống giường.”

“. . . . . .”

“Khụ, giỏi lắm , thật rất nóng, em đi mở cửa sổ đi.”

“Ừm” Mộng Kỳ gật đầu một cái, buông tay, xoay người đi ra phòng bếp, lại nghe được Lạc Gia Hoa nói, “Mở cửa sổ ra rồi ôm nữa.”

Mộng Kỳ kinh ngạc quay đầu lại nhìn Lạc Gia Hoa bình tĩnh rửa rau, cũng không thèm nhìn tới mình.

Nụ cười hiện lên khuôn mặt, “Được.”

Mở hết cửa sổ ra, buổi tối trên lầu, gió thật to, Mộng Kỳ hóng gió một chút, chưa kịp trở về phòng bếp, liền nghe được giọng của Lạc Gia Hoa,

“Không phải nói mở cửa sổ ra rồi tới đây sao.”

“Phốc ~” Mộng Kỳ cười ra tiếng, người đàn ông này thiệt là, nghĩ như vậy, chân cũng đã đi tới nhà bếp, “Thế nào, ông xã, hiện tại không thấy nóng nữa rồi hả ?”

“Anh sẽ không ngại em .” Lạc Gia Hoa nghiêm trang.

Mộng Kỳ cười, “Em thế nào không biết anh còn có thể hiểu lệch ý tứ người khác chứ.”

“Ha ha. . . . . .”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cưới Trước Yêu Sau

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook