Chương 54: Hai nhà gặp mặt
Hay Là Cái Kia
05/03/2014
“Mặc dù cô ấy là thanh mai trúc mã thêm bạn gái trước của anh, nhưng
tách ra chính là tách ra, câu nói không thể làm tình nhân còn có thể làm bạn bè, cũng không thích hợp với anh, về sau, bọn anh sẽ nói chuyện,
ngẫu nhiên có lẽ sẽ cùng nhau ăn cơm, nhưng anh hiểu rõ, bọn anh sẽ
không lại trở lại tình bạn bà tinh khiết như trước nữa, anh cùng cô ấy,
nhất định chỉ có thể làm bạn bè sơ gaio, nếu đã như vậy, anh tự nhiên là muốn cùng cô ấy giữ một khoảng cách , cô ấy bị người khi dễ, tự nhiên
sẽ có người thuộc về cô ấy người bảo vệ cô ấy, anh đã mất đi tư cách bảo vệ cô ấy, hơn nữa, đối với anh mà nói, cuộc sống cả đời cùng với bà xã, mới là quan trọng, anh là cần bảo vệ em…” Dừng một chút, tiếp tục nói,
“Hơn nữa, em không nên coi thường năng lực của cô ấy, cho dù bị tức
muốn chết, cô ấy cũng là Tiểu Cường đánh không chết, rất nhanh sẽ khôi
phục sức sống .”
Lời này của Lạc Gia Hoa, Mộng Kỳ không lâu có thể lãnh hội hết.
Giờ phút này, cô hết sức có cảm xúc, “Em cũng có thanh mai trúc mã, khi đó người người đều nói hai người lớn lên sẽ trở thành một đôi, nhưng chúng em đối với hai bên cũng không có cảm giác, nếu có, chỉ là tình bạn tinh khiết, tình thân tinh khiết, anh ấy đối đãi với em như anh trai, em rất may mắn giữa chúng em chỉ có tình bạn cùng tình thân, nếu như chúng em sinh ra tia lửa, thành tình yêu, nếu là có thể cả đời tương thân tương ái thì tốt, nếu không ,chỉ sợ, cũng sẽ vứt bỏ một người bạn tốt nhất trong đời a.”
Đây không phải là lần đầu tiên Lạc Gia Hoa nghe Mộng Kỳ nhắc tới thanh mai trúc mã thần bí, tại thời điểm ở Kiều gia, Mạc thẩm cũng đã nói Mộng Kỳ không thể trở thành con dâu của bà là tiếc nuối lớn nhất.
Mặc dù biết hai người trẻ tuổi cũng không có ý tứ kia, chỉ là những người lớn ồn ào, nhưng Lạc Gia Hoa phát hiện trong lòng vẫn còn có chút ê ẩm , cười thầm chính mình khi nào thì như một tiểu tử động một chút là ghen tị, thật sự là càng già càng trẻ lại ,
“Tốt lắm, không nói cái này, anh trước đem món ăn bưng lên.”
“Tốt.”
Sau khi cơm nước xong Lạc Gia Hoa bắt đầu xử lý một chút công việc, Mộng Kỳ cho chuẩn bị quần áo ngày mai cho anh.
“Anh muốn mặc cái gì?”
“Trong tủ quần áo có Tây phục, em chọn một bộ cho anh là được.” Mặc dù ngày thường đi làm Lạc Gia Hoa đều là mặc quần áo thoải mái, nhưng ngẫu nhiên đi gặp khách hàng lớn hoặc là cần xã giao, cần phải chính trang, cho nên trong tủ quần áo vẫn có mấy bộ Tây phục cao cấp.
Mộng Kỳ mở ra nhìn thấy áo khoác thật dày, ngẫm lại trước xem dự báo thời tiết, “Mai trời nắng gắt, anh mặc Tây phục, cũng không sợ hâm nóng a.”
“Không có biện pháp, đây là lần đầu tiên hai nhà gặp mặt, phải xem trọng hình thức một chút.”
“Cha mẹ anh bên kia không sao cả, anh mặc Tây phục không phải là muốn cho cha mẹ em xem đi, cha mẹ em sẽ không để ý điều này, hơn nữa anh mặc quần áo như ngày thường vẫn khí tràng cường đại, cũng không phải trước chưa từng gặp qua, vừa mới gặp được, cha em đối với anh ấn tượng rất tốt, mặc bình thường một chút là được rồi.”
“Đúng là đây là bàn luận hôn lễ của chúng ta a, nên trang trọng.”
“Chỉ cần anh nguyện ý lại cùng cha em đánh vài ván cờ, ông đối với anh sẽ rất hài lòng.”
Lạc Gia Hoa nhớ tới quân cờ phẩm chưa từng có của Kiều cha, khóe miệng rút gân, “Anh cảm thấy anh mặc Tây phục tương đối khá.”
“Phốc xuy…” Mộng Kỳ không nể mặt nở nụ cười, xác thực, nếu là trái tim không phải là thập phần cường đại, là làm thể chơi cờ cùng cha cô , bình thường cùng Kiều cha chơi cờ một lần, sẽ không nghĩ cùng ông chơi lần thứ hai, ngày đó Kiều cha đối với con rể rất hài lòng, đồng thời bày tỏ hi vọng có cơ hội cùng nhau chơi cờ tướng nữa, Mộng Kỳ nhớ rõ khi đó anh cười đến hết sức cứng ngắc.
Cuối cùng, tại Lạc Gia Hoa dưới sự yêu cầu mãnh liệt, Mộng Kỳ vẫn là chuẩn bị Tây phục cho anh, trời rất nóng , anh thích mặc để cho anh mặc .
Lúc này, cô mới phát giác được, làm phụ nữ thật sự rất tốt, Lạc Gia Hoa muốn ăn mặc có hình thức, mình cũng phải ăn mặc sao cho xứng đôi , cũng cho thấy chính mình đối với lần gặp mặt này tôn trọng, bất quá cũng may phụ nữ có váy a, dầy nữa cũng sẽ không dày qua Tây phục đi, ngày mai, cô quyết định mặc cái váy Mạc Tử Thông cố ý từ nước ngoài gửi cho mình, đối với chính mình không có thói quen xa xỉ mà nói, bộ quần áo này thật sự là một món xa xỉ phẩm, thiết kế rất đơn giản hình giọt nước, màu đỏ, cổ áo hình chữ V , dài đến đầu gối, bên hông có một cái nơ con bướm màu đen, không có tay, sau lưng lộ ra một khối lớn, bộ y phục này, xa xỉ có thể mặc đi dạo phố, có thể tham gia yến hội, cũng không mất mặt, cô rất thích mặc nó, nhất là da của cô màu trắng hồng, mặc vào hết sức xinh đẹp, vốn ngày mai sẽ là chuyện tốt, hợp với tây phục của Lạc Gia Hoa, hình thức cũng sẽ không quá mức, hạ quyết tâm, Mộng Kỳ sẽ mặc bộ này. ( quẫn, kỳ thật tác giả không phải là người hiểu thiết kế, mỗi khi viết đến cái này, thật sự là hạ không được bút, đành phải viết loạn một trận, mọi người xem bỏ qua a )
Ngày hai nhà Lạc Kiều gặp măt, rốt cục đã đến.
Sáng sớm Lạc Gia Hoa liền rời giường đi đón cha mẹ, nhìn thấy nhà cửa sạch sẽ, còn có trong tủ lạnh tràn đầy nguyên liệu nấu ăn, Lạc mẹ âm thầm gật đầu, quả nhiên trong nhà phải có một nữ chủ nhân mới được, mắt thấy con trai có người chiếu cố, tự nhiên đối với Mộng Kỳ lại hài lòng vài phần, ngẫm lại nếu là thật sự cưới Thẩm Điệp, chỉ sợ đến lúc đó chính là con trai hầu hạ cô, cái nha đầu kia bà cũng biết, chưa bao giờ làm việc nhà, vẫn là con trai thật tinh mắt, biết chọn một bà xã biết chiếu cố mình cùng chăm sóc nhà cửa.
Mộng Kỳ bưng trà cho Lạc cha Lạc mẹ, lại bưng một ít thức ăn, sau đó để cho bọn họ trước xem ti vi, thừa dịp lôi kéo Lạc Gia Hoa hỏi có cần sang nhà Thẩm Điệp nói cô ấy không nên qua đây hay không, nếu không đợi lát nữa khó coi.
Lạc Gia Hoa an ủi Mộng Kỳ không cần phải lo lắng, cô ấy sẽ không xuất hiện.
Mộng Kỳ bằng trực giác, “Anh có phải làm cái gì hay không?”
Lạc Gia Hoa bí hiểm nhìn Mộng Kỳ, “Em cảm thấy anh sẽ làm cái gì?”
Mộng Kỳ nhìn Lạc Gia Hoa một dạng bộ nhã nhặn, nhưng lĩnh giáo qua bộ dạng lưu manh cỡi quần áo của người này, cho nên đối với phẩm chất của anh vẫn đưa ra nghi vấn, bất quá bây giờ không phải là lúc truy cứu, chỉ cần Thẩm Điệp không xuất hiện là tốt rồi, nói thật, cô là rất thích cùng Thẩm Điệp vui đùa một chút , mặc dù hai người ở vị trí đối địch, nhưng cô thật đúng là không chán ghét, nếu như để trưởng bối nhìn thấy, chuyện kia tính chất liền không giống lúc trước , cho nên, cô cũng không hi vọng cha mẹ đôi bên biết rõ Thẩm Điệp ở cửa đối diện.
Lạc cha Lạc mẹ cũng không có đợi bao lâu thì Kiều cha cùng Kiều mẹ cũng đến, Lạc Gia Hoa đến cửa chung cư đón hai người, chỉ chốc lát liền lên đây, bốn người lần đầu tiên gặp mặt, chính thức bắt đầu.
Bởi vì cha mẹ song phương điều đã khảo sát qua đôi vợ chồng , vẫn tương đối hài lòng, cộng thêm tiểu vợ chồng cũng đã đăng ký , đã là vợ chồng hợp pháp, cho nên lần này gặp mặt, chỉ có một mục đích, chính là bàn chuyện hôn lễ.
Bởi vậy thái độ đôi bên đều rất tốt đẹp, dù sao đều là con gái độc nhất nên vẫn hy vọng đều tốt nhất cho con.
Kiều cha bởi vì một câu Lạc Gia Hoa nói kỳ nghệ cùng cờ phẩm tốt mà lấy được hảo cảm của Lạc cha, lập tức đem bàn cờ tướng tùy thân mang theo ra muốn lôi kéo Kiều cha luận bàn, Kiều cha vừa nhìn, lập tức cảm thán tri kỷ a, hai cha liền cùng nhau đánh c, Lạc Gia Hoa cùng Mộng Kỳ thấy thế, nghĩ đến kỳ nghệ cùng cờ phẩm của Kiều cha, hai người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời khóe miệng co giật.
Lạc mẹ cùng Kiều mẹ trừng mắt nhìn chồng mình một cái, hai người mẹ cũng có chút ý tứ ganh đua so sánh, Kiều mẹ là thuộc về kia loại khí chất thanh cao, bề ngoài làm cho người ta cảm giác trong trẻo nhưng lạnh lùng, Lạc mẹ thì là có hơi thở đặc biệt hào sảng của người thành phố B, hai người như vậy, kỳ thật cũng là cư xử cực kỳ khéo léo , chỉ cần có người ở bên trong nói vào một chút, Mộng Kỳ liền nói mẹ thích hí khúc, lập tức dẫn tới hảo cảm của Lạc mẹ , vì vậy lời nói cũng nhiều hơn, hai mẹ liền vui vẻ tán gẫu lại với nhau.
Đến đây, song phương cha mẹ gặp mặt, không khí hài lòng.
Lạc Gia Hoa cùng Mộng Kỳ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt thoáng hiện lên vui vẻ, vượt qua kiểm tra.
Hiện tại bọn họ, chính là làm việc vặt , nơi nào cần, thì có bọn họ.
Mộng Kỳ xem một chút cha mẹ hai bên, cân nhắc đến quân cờ phẩm ‘ cường đại ’, của Kiều cha quyết định cùng Lạc Gia Hoa tách ra, cô xem chừng Kiều cha, Lạc Gia Hoa thì hầu hạ trước mặt hai mẹ.
Quả nhiên, Kiều cha cùng Lạc cha rất nhanh liền xảy ra vấn đề.
Lúc mới bắt đầu, hai người bởi vì không phải là quá quen thuộc, đều khắc chế tính tình của mình, nhưng chỉ chốc lát sau, Kiều cha liền bắt đầu hủy gặp kì ngộ, Lạc cha thấy đối phương là ông thông gia lại là lần đầu tiên gặp mặt nên nhường nhịn, nhưng đối với cờ tướng say mê, đối tượng quân cờ có một loại chấp nhất đặc biệt, ngươi có thể có kỳ nghệ kém, nhưng không thể quân cờ phẩm kém, vì vậy, Lạc cha không làm, không để cho Kiều cha lại hủy quân cờ, nhưng Kiều cha cũng là tính tình bướng bỉnh, vì vậy, hai già liền tranh chấp.
Mộng Kỳ vội vàng đi tới, lôi kéo cánh tay Kiều cha, “Ba ba, ba đang làm gì đấy?”
“Vừa rồi quân cờ này rõ ràng không phải như thế, ông ấy là nói với ba là như vậy…” thấy con gái đi tới, Kiều cha lập tức cảm giác có chỗ dựa , vì vậy, lớn tiếng nói ủy khuất của mình.
Lời này của Lạc Gia Hoa, Mộng Kỳ không lâu có thể lãnh hội hết.
Giờ phút này, cô hết sức có cảm xúc, “Em cũng có thanh mai trúc mã, khi đó người người đều nói hai người lớn lên sẽ trở thành một đôi, nhưng chúng em đối với hai bên cũng không có cảm giác, nếu có, chỉ là tình bạn tinh khiết, tình thân tinh khiết, anh ấy đối đãi với em như anh trai, em rất may mắn giữa chúng em chỉ có tình bạn cùng tình thân, nếu như chúng em sinh ra tia lửa, thành tình yêu, nếu là có thể cả đời tương thân tương ái thì tốt, nếu không ,chỉ sợ, cũng sẽ vứt bỏ một người bạn tốt nhất trong đời a.”
Đây không phải là lần đầu tiên Lạc Gia Hoa nghe Mộng Kỳ nhắc tới thanh mai trúc mã thần bí, tại thời điểm ở Kiều gia, Mạc thẩm cũng đã nói Mộng Kỳ không thể trở thành con dâu của bà là tiếc nuối lớn nhất.
Mặc dù biết hai người trẻ tuổi cũng không có ý tứ kia, chỉ là những người lớn ồn ào, nhưng Lạc Gia Hoa phát hiện trong lòng vẫn còn có chút ê ẩm , cười thầm chính mình khi nào thì như một tiểu tử động một chút là ghen tị, thật sự là càng già càng trẻ lại ,
“Tốt lắm, không nói cái này, anh trước đem món ăn bưng lên.”
“Tốt.”
Sau khi cơm nước xong Lạc Gia Hoa bắt đầu xử lý một chút công việc, Mộng Kỳ cho chuẩn bị quần áo ngày mai cho anh.
“Anh muốn mặc cái gì?”
“Trong tủ quần áo có Tây phục, em chọn một bộ cho anh là được.” Mặc dù ngày thường đi làm Lạc Gia Hoa đều là mặc quần áo thoải mái, nhưng ngẫu nhiên đi gặp khách hàng lớn hoặc là cần xã giao, cần phải chính trang, cho nên trong tủ quần áo vẫn có mấy bộ Tây phục cao cấp.
Mộng Kỳ mở ra nhìn thấy áo khoác thật dày, ngẫm lại trước xem dự báo thời tiết, “Mai trời nắng gắt, anh mặc Tây phục, cũng không sợ hâm nóng a.”
“Không có biện pháp, đây là lần đầu tiên hai nhà gặp mặt, phải xem trọng hình thức một chút.”
“Cha mẹ anh bên kia không sao cả, anh mặc Tây phục không phải là muốn cho cha mẹ em xem đi, cha mẹ em sẽ không để ý điều này, hơn nữa anh mặc quần áo như ngày thường vẫn khí tràng cường đại, cũng không phải trước chưa từng gặp qua, vừa mới gặp được, cha em đối với anh ấn tượng rất tốt, mặc bình thường một chút là được rồi.”
“Đúng là đây là bàn luận hôn lễ của chúng ta a, nên trang trọng.”
“Chỉ cần anh nguyện ý lại cùng cha em đánh vài ván cờ, ông đối với anh sẽ rất hài lòng.”
Lạc Gia Hoa nhớ tới quân cờ phẩm chưa từng có của Kiều cha, khóe miệng rút gân, “Anh cảm thấy anh mặc Tây phục tương đối khá.”
“Phốc xuy…” Mộng Kỳ không nể mặt nở nụ cười, xác thực, nếu là trái tim không phải là thập phần cường đại, là làm thể chơi cờ cùng cha cô , bình thường cùng Kiều cha chơi cờ một lần, sẽ không nghĩ cùng ông chơi lần thứ hai, ngày đó Kiều cha đối với con rể rất hài lòng, đồng thời bày tỏ hi vọng có cơ hội cùng nhau chơi cờ tướng nữa, Mộng Kỳ nhớ rõ khi đó anh cười đến hết sức cứng ngắc.
Cuối cùng, tại Lạc Gia Hoa dưới sự yêu cầu mãnh liệt, Mộng Kỳ vẫn là chuẩn bị Tây phục cho anh, trời rất nóng , anh thích mặc để cho anh mặc .
Lúc này, cô mới phát giác được, làm phụ nữ thật sự rất tốt, Lạc Gia Hoa muốn ăn mặc có hình thức, mình cũng phải ăn mặc sao cho xứng đôi , cũng cho thấy chính mình đối với lần gặp mặt này tôn trọng, bất quá cũng may phụ nữ có váy a, dầy nữa cũng sẽ không dày qua Tây phục đi, ngày mai, cô quyết định mặc cái váy Mạc Tử Thông cố ý từ nước ngoài gửi cho mình, đối với chính mình không có thói quen xa xỉ mà nói, bộ quần áo này thật sự là một món xa xỉ phẩm, thiết kế rất đơn giản hình giọt nước, màu đỏ, cổ áo hình chữ V , dài đến đầu gối, bên hông có một cái nơ con bướm màu đen, không có tay, sau lưng lộ ra một khối lớn, bộ y phục này, xa xỉ có thể mặc đi dạo phố, có thể tham gia yến hội, cũng không mất mặt, cô rất thích mặc nó, nhất là da của cô màu trắng hồng, mặc vào hết sức xinh đẹp, vốn ngày mai sẽ là chuyện tốt, hợp với tây phục của Lạc Gia Hoa, hình thức cũng sẽ không quá mức, hạ quyết tâm, Mộng Kỳ sẽ mặc bộ này. ( quẫn, kỳ thật tác giả không phải là người hiểu thiết kế, mỗi khi viết đến cái này, thật sự là hạ không được bút, đành phải viết loạn một trận, mọi người xem bỏ qua a )
Ngày hai nhà Lạc Kiều gặp măt, rốt cục đã đến.
Sáng sớm Lạc Gia Hoa liền rời giường đi đón cha mẹ, nhìn thấy nhà cửa sạch sẽ, còn có trong tủ lạnh tràn đầy nguyên liệu nấu ăn, Lạc mẹ âm thầm gật đầu, quả nhiên trong nhà phải có một nữ chủ nhân mới được, mắt thấy con trai có người chiếu cố, tự nhiên đối với Mộng Kỳ lại hài lòng vài phần, ngẫm lại nếu là thật sự cưới Thẩm Điệp, chỉ sợ đến lúc đó chính là con trai hầu hạ cô, cái nha đầu kia bà cũng biết, chưa bao giờ làm việc nhà, vẫn là con trai thật tinh mắt, biết chọn một bà xã biết chiếu cố mình cùng chăm sóc nhà cửa.
Mộng Kỳ bưng trà cho Lạc cha Lạc mẹ, lại bưng một ít thức ăn, sau đó để cho bọn họ trước xem ti vi, thừa dịp lôi kéo Lạc Gia Hoa hỏi có cần sang nhà Thẩm Điệp nói cô ấy không nên qua đây hay không, nếu không đợi lát nữa khó coi.
Lạc Gia Hoa an ủi Mộng Kỳ không cần phải lo lắng, cô ấy sẽ không xuất hiện.
Mộng Kỳ bằng trực giác, “Anh có phải làm cái gì hay không?”
Lạc Gia Hoa bí hiểm nhìn Mộng Kỳ, “Em cảm thấy anh sẽ làm cái gì?”
Mộng Kỳ nhìn Lạc Gia Hoa một dạng bộ nhã nhặn, nhưng lĩnh giáo qua bộ dạng lưu manh cỡi quần áo của người này, cho nên đối với phẩm chất của anh vẫn đưa ra nghi vấn, bất quá bây giờ không phải là lúc truy cứu, chỉ cần Thẩm Điệp không xuất hiện là tốt rồi, nói thật, cô là rất thích cùng Thẩm Điệp vui đùa một chút , mặc dù hai người ở vị trí đối địch, nhưng cô thật đúng là không chán ghét, nếu như để trưởng bối nhìn thấy, chuyện kia tính chất liền không giống lúc trước , cho nên, cô cũng không hi vọng cha mẹ đôi bên biết rõ Thẩm Điệp ở cửa đối diện.
Lạc cha Lạc mẹ cũng không có đợi bao lâu thì Kiều cha cùng Kiều mẹ cũng đến, Lạc Gia Hoa đến cửa chung cư đón hai người, chỉ chốc lát liền lên đây, bốn người lần đầu tiên gặp mặt, chính thức bắt đầu.
Bởi vì cha mẹ song phương điều đã khảo sát qua đôi vợ chồng , vẫn tương đối hài lòng, cộng thêm tiểu vợ chồng cũng đã đăng ký , đã là vợ chồng hợp pháp, cho nên lần này gặp mặt, chỉ có một mục đích, chính là bàn chuyện hôn lễ.
Bởi vậy thái độ đôi bên đều rất tốt đẹp, dù sao đều là con gái độc nhất nên vẫn hy vọng đều tốt nhất cho con.
Kiều cha bởi vì một câu Lạc Gia Hoa nói kỳ nghệ cùng cờ phẩm tốt mà lấy được hảo cảm của Lạc cha, lập tức đem bàn cờ tướng tùy thân mang theo ra muốn lôi kéo Kiều cha luận bàn, Kiều cha vừa nhìn, lập tức cảm thán tri kỷ a, hai cha liền cùng nhau đánh c, Lạc Gia Hoa cùng Mộng Kỳ thấy thế, nghĩ đến kỳ nghệ cùng cờ phẩm của Kiều cha, hai người liếc mắt nhìn nhau, đồng thời khóe miệng co giật.
Lạc mẹ cùng Kiều mẹ trừng mắt nhìn chồng mình một cái, hai người mẹ cũng có chút ý tứ ganh đua so sánh, Kiều mẹ là thuộc về kia loại khí chất thanh cao, bề ngoài làm cho người ta cảm giác trong trẻo nhưng lạnh lùng, Lạc mẹ thì là có hơi thở đặc biệt hào sảng của người thành phố B, hai người như vậy, kỳ thật cũng là cư xử cực kỳ khéo léo , chỉ cần có người ở bên trong nói vào một chút, Mộng Kỳ liền nói mẹ thích hí khúc, lập tức dẫn tới hảo cảm của Lạc mẹ , vì vậy lời nói cũng nhiều hơn, hai mẹ liền vui vẻ tán gẫu lại với nhau.
Đến đây, song phương cha mẹ gặp mặt, không khí hài lòng.
Lạc Gia Hoa cùng Mộng Kỳ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt thoáng hiện lên vui vẻ, vượt qua kiểm tra.
Hiện tại bọn họ, chính là làm việc vặt , nơi nào cần, thì có bọn họ.
Mộng Kỳ xem một chút cha mẹ hai bên, cân nhắc đến quân cờ phẩm ‘ cường đại ’, của Kiều cha quyết định cùng Lạc Gia Hoa tách ra, cô xem chừng Kiều cha, Lạc Gia Hoa thì hầu hạ trước mặt hai mẹ.
Quả nhiên, Kiều cha cùng Lạc cha rất nhanh liền xảy ra vấn đề.
Lúc mới bắt đầu, hai người bởi vì không phải là quá quen thuộc, đều khắc chế tính tình của mình, nhưng chỉ chốc lát sau, Kiều cha liền bắt đầu hủy gặp kì ngộ, Lạc cha thấy đối phương là ông thông gia lại là lần đầu tiên gặp mặt nên nhường nhịn, nhưng đối với cờ tướng say mê, đối tượng quân cờ có một loại chấp nhất đặc biệt, ngươi có thể có kỳ nghệ kém, nhưng không thể quân cờ phẩm kém, vì vậy, Lạc cha không làm, không để cho Kiều cha lại hủy quân cờ, nhưng Kiều cha cũng là tính tình bướng bỉnh, vì vậy, hai già liền tranh chấp.
Mộng Kỳ vội vàng đi tới, lôi kéo cánh tay Kiều cha, “Ba ba, ba đang làm gì đấy?”
“Vừa rồi quân cờ này rõ ràng không phải như thế, ông ấy là nói với ba là như vậy…” thấy con gái đi tới, Kiều cha lập tức cảm giác có chỗ dựa , vì vậy, lớn tiếng nói ủy khuất của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.