Chương 66: Gặp lại
Khánh Huyền Trần
15/05/2021
Mấy ngày sau báo chí hết lời ca ngợi, giành những trang nhất báo hay mạng cho sự thành công của tập đoàn XZ. Cả tập đoàn ai ai hồ hởi, vui mừng vì nhờ có dự án này mà họ được rất nhiều các nhà đầu tư kinh doanh khác huy động đầu tư hay góp vốn. Danh tiếng tập đoàn XZ, cụ thể là công ty chi nhánh của họ tại đây như được nâng lên một bậc. Lần này toàn bộ thành viên của tập đoàn bên Anh bay về nước theo yêu cầu của vị Chủ tịch, trong đó bao gồm cả Hứa Bình. Bội Mễ ngồi thờ ra suy nghĩ, sáng mai sẽ có cuộc họp cổ đông về dự án và thay đổi một số vị trí công tác. Điều cô suy nghĩ nhất lúc này, là người con trai ấy- Hứa Bình. Kể từ lần Bội Mễ cô buông lời nhẫn tâm, ra sức chà đạp lên tình cảm của anh dành cho cô, đúng là bất đắc dĩ mới vậy, nhưng gặp lại, thật khó đối mặt
Trong khi đó, tạo một căn hộ chung cư nọ, bên trong là tiếng nôn thốc nôn tháo của một người phụ nữ. Không ai khác ngoài Gia Chi, khuôn mặt ả đỏ bừng, cả người dựa vào bồn cầu ói ra chất lỏng đỏ. Từ hôm nọ đến giờ liên tục Gia Chi nốc rượu, không ăn uống gì mà chỉ có những loại rượu cồn nặng. Liên tục bị phía Trường Lam khủng bố tinh thần, ả còn đang loay hoay để kiếm vốn bù cho Trường Lam. Tất cả kế hoạch tưởng như thành công đang vỡ tan, khiến Gia Chi ả như đang cùng quẫn, khuôn mặt say đờ đẫn, ánh mắt hằm hè trố ra, giọng lè nhè ghê sợ:
- Lâm...Bội..Mễ....Trác Siêu....chúng mày....haha...
Sáng hôm sau tại sảnh tập đoàn....
Xe Tử Sâm dừng bánh, anh nhìn sang vật nhỏ, từ tối qua đến sớm nay luôn thấy cô có vẻ lo lắng. Nam nhân biết tỏng ý lo, lần này thành viên tập đoàn về, tất nhiên bao gồm cả anh chàng Hứa Bình gì đó. Tuy trong lòng sực sôi ghen tức, đêm qua đã muốn đem nữ nhân này lên giường mà dạy dỗ. Nhưng lại thấy cô mang vẻ căng thẳng quá, thành ra tâm anh cũng căng theo.
Từ nãy lái xe cả hai đều im lặng, không ai nói lời nào. Bội Mễ thì lo lắng, Tử Sâm lại ghen mà trầm mặc hơn. Cuối cùng vẫn là anh nhún mình xuống, tay đập mạnh vào vô lăng, vẻ tức tối. Bội Mễ giật nảy mình lên, cuống quýt:
- Hơ...anh...sao vậy?
Hai bên thái dương cuộn lên dây thần kinh, nam nhân từ từ quay ra nhìn cô, gằn giọng:
- Vì hắn mà em căng thẳng đến thế à?
Bội Mễ hơi chột dạ, cô quay đi, lập bập:
- Chỉ...là...
Chưa đợi cô trả lời xong, Tử Sâm hùng hồn đi xuống xe, sang bên kia mở cửa rồi kéo Bội Mễ xuống, không còn vẻ ân cần như thường, thay vào đó lại có chút mạnh bạo bất cần, ánh mắt anh lạnh lùng,sâu bên trong là vẻ đượm buồn, trầm mặc:
- Em lo sợ gặp lại người đó, sợ rằng ngày xưa đã tổn thương người ta... Nhưng chắc anh, em chả nghĩ ngợi gì, phải không?
Bội Mễ trùng mặt xuống, ngẫm lại, có vẻ...cô dã quá vô tâm chăng? Bội Mễ nhẹ giọng giải thích:
- Em không...
Tử Sâm lạnh giọng cắt ngang:
- Em vào đi...cuộc họp cổ đông sẽ bắt đầu trong khoảng 1 tiếng nữa.... Chiều nay anh bận chút việc, sẽ có người đến đón em thay anh...
Nói rồi bóng anh quay đi, thẳng thắn đạp ga mà rời đi. Bội Mễ uể oải bước vào, lòng nặng trĩu mới sáng sớm.
Tại văn phòng, cô ngồi phịch xuống ghế, chị Lý đã chạy lại hóng hớt, tiếng ríu rít:
- Này, chuẩn bị gì chưa? Tí nữa chị cá mày sẽ là tâm điểm bàn tán khen thưởng của các sếp...sướng nhớ
Cô tươi tỉnh lên chút, ái ngại:
- Chị cứ đùa...
Chị Lý nói thêm:
- À nghe đồn...Sẽ thay vị trí Giám đốc công ty...Thời gian qua Giám đốc Duẫn đúng thật không có đóng góp gì...Mà chị nghĩ...lần này mày lại được cái ghế ấy cũng nên...
Một lúc sau cô rảo bước trên hành lang, chợt gặp đoàn ban quản trị, ánh mắt liếc để ý đã thấy bóng dáng Hứa Bình. Trông anh không khác xưa là bao, khuôn mặt tuy trưởng thành nhưng mang nét vui đùa trẻ con, dáng người nhã nhặn lịch thiệp...và đang tiến tới chỗ cô. Bội Mễ giật bắn lại, Hứa Bình đã trước mặt, anh cười tươi rói, nói:
- Chúc mừng em, Bội Mễ
Nói rồi anh chìa tay ra, vẻ bắt tay và mong mỏi sự đáp lại của cô. Bội Mễ hành động hơi mất tự nhiên, rụt rè nói:
- Vâng...Cảm ơn
Hứa Bình hỏi chuyện ngoài lề:
- Cuộc sống em vẫn tốt chứ?
Bội Mễ gật nhẹ, mỉm đáp:
- Vâng...Anh thì sao?
Hứa Bình nhẹ nhàng đáp:
- Dù có vấn đề hay bất ổn gì...chúng ta vẫn phải tiếp tục cuộc sống mà...Hẹn gặp em tại phòng họp
Nói rồi anh rời đi cùng đoàn, Bội Mễ liếc nhìn theo, mới để ý hình như nam nhân này có vẻ gầy đi, đứng gần mới thấy sự hốc hác nhẹ trên khuôn mặt anh. Dù có thế nào, thì trái tim Bội Mễ đã thuộc về một người. Đúng là cô vẫn quan tâm, nhưng sẽ luôn biết điểm dừng và giới hạn
Trong khi đó, tạo một căn hộ chung cư nọ, bên trong là tiếng nôn thốc nôn tháo của một người phụ nữ. Không ai khác ngoài Gia Chi, khuôn mặt ả đỏ bừng, cả người dựa vào bồn cầu ói ra chất lỏng đỏ. Từ hôm nọ đến giờ liên tục Gia Chi nốc rượu, không ăn uống gì mà chỉ có những loại rượu cồn nặng. Liên tục bị phía Trường Lam khủng bố tinh thần, ả còn đang loay hoay để kiếm vốn bù cho Trường Lam. Tất cả kế hoạch tưởng như thành công đang vỡ tan, khiến Gia Chi ả như đang cùng quẫn, khuôn mặt say đờ đẫn, ánh mắt hằm hè trố ra, giọng lè nhè ghê sợ:
- Lâm...Bội..Mễ....Trác Siêu....chúng mày....haha...
Sáng hôm sau tại sảnh tập đoàn....
Xe Tử Sâm dừng bánh, anh nhìn sang vật nhỏ, từ tối qua đến sớm nay luôn thấy cô có vẻ lo lắng. Nam nhân biết tỏng ý lo, lần này thành viên tập đoàn về, tất nhiên bao gồm cả anh chàng Hứa Bình gì đó. Tuy trong lòng sực sôi ghen tức, đêm qua đã muốn đem nữ nhân này lên giường mà dạy dỗ. Nhưng lại thấy cô mang vẻ căng thẳng quá, thành ra tâm anh cũng căng theo.
Từ nãy lái xe cả hai đều im lặng, không ai nói lời nào. Bội Mễ thì lo lắng, Tử Sâm lại ghen mà trầm mặc hơn. Cuối cùng vẫn là anh nhún mình xuống, tay đập mạnh vào vô lăng, vẻ tức tối. Bội Mễ giật nảy mình lên, cuống quýt:
- Hơ...anh...sao vậy?
Hai bên thái dương cuộn lên dây thần kinh, nam nhân từ từ quay ra nhìn cô, gằn giọng:
- Vì hắn mà em căng thẳng đến thế à?
Bội Mễ hơi chột dạ, cô quay đi, lập bập:
- Chỉ...là...
Chưa đợi cô trả lời xong, Tử Sâm hùng hồn đi xuống xe, sang bên kia mở cửa rồi kéo Bội Mễ xuống, không còn vẻ ân cần như thường, thay vào đó lại có chút mạnh bạo bất cần, ánh mắt anh lạnh lùng,sâu bên trong là vẻ đượm buồn, trầm mặc:
- Em lo sợ gặp lại người đó, sợ rằng ngày xưa đã tổn thương người ta... Nhưng chắc anh, em chả nghĩ ngợi gì, phải không?
Bội Mễ trùng mặt xuống, ngẫm lại, có vẻ...cô dã quá vô tâm chăng? Bội Mễ nhẹ giọng giải thích:
- Em không...
Tử Sâm lạnh giọng cắt ngang:
- Em vào đi...cuộc họp cổ đông sẽ bắt đầu trong khoảng 1 tiếng nữa.... Chiều nay anh bận chút việc, sẽ có người đến đón em thay anh...
Nói rồi bóng anh quay đi, thẳng thắn đạp ga mà rời đi. Bội Mễ uể oải bước vào, lòng nặng trĩu mới sáng sớm.
Tại văn phòng, cô ngồi phịch xuống ghế, chị Lý đã chạy lại hóng hớt, tiếng ríu rít:
- Này, chuẩn bị gì chưa? Tí nữa chị cá mày sẽ là tâm điểm bàn tán khen thưởng của các sếp...sướng nhớ
Cô tươi tỉnh lên chút, ái ngại:
- Chị cứ đùa...
Chị Lý nói thêm:
- À nghe đồn...Sẽ thay vị trí Giám đốc công ty...Thời gian qua Giám đốc Duẫn đúng thật không có đóng góp gì...Mà chị nghĩ...lần này mày lại được cái ghế ấy cũng nên...
Một lúc sau cô rảo bước trên hành lang, chợt gặp đoàn ban quản trị, ánh mắt liếc để ý đã thấy bóng dáng Hứa Bình. Trông anh không khác xưa là bao, khuôn mặt tuy trưởng thành nhưng mang nét vui đùa trẻ con, dáng người nhã nhặn lịch thiệp...và đang tiến tới chỗ cô. Bội Mễ giật bắn lại, Hứa Bình đã trước mặt, anh cười tươi rói, nói:
- Chúc mừng em, Bội Mễ
Nói rồi anh chìa tay ra, vẻ bắt tay và mong mỏi sự đáp lại của cô. Bội Mễ hành động hơi mất tự nhiên, rụt rè nói:
- Vâng...Cảm ơn
Hứa Bình hỏi chuyện ngoài lề:
- Cuộc sống em vẫn tốt chứ?
Bội Mễ gật nhẹ, mỉm đáp:
- Vâng...Anh thì sao?
Hứa Bình nhẹ nhàng đáp:
- Dù có vấn đề hay bất ổn gì...chúng ta vẫn phải tiếp tục cuộc sống mà...Hẹn gặp em tại phòng họp
Nói rồi anh rời đi cùng đoàn, Bội Mễ liếc nhìn theo, mới để ý hình như nam nhân này có vẻ gầy đi, đứng gần mới thấy sự hốc hác nhẹ trên khuôn mặt anh. Dù có thế nào, thì trái tim Bội Mễ đã thuộc về một người. Đúng là cô vẫn quan tâm, nhưng sẽ luôn biết điểm dừng và giới hạn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.