Chương 24
Kieuanh nguyen
17/08/2019
Chiếc bụng phẳng của Tịnh Lan ngày càng nhô lên trông thấy rõ, cô trở
lên mập hơn trước rất nhiều nhưng Triết Phong chẳng quan tâm vấn đề
này.. một ngày cứ hết ăn rồi ngủ hỏi sao không mập? Mà nói đi thì cũng
nói lại cũng từ ngày đó Mỵ Lệ cũng chẳng thấy đâu? Nhưng Triết Phong
chẳng quan tâm vì đối với hắn quá khứ và hiện tại khác nhau.. người hắn
bây giờ quan tâm chỉ có Tịnh Lan người mà nằm cùng một giường với hắn,
đắp chung một chăn ăn cơm cùng hắn mỗi bữa chỉ có vợ hắn Tịnh Lan!
" Chồng,... " Tịnh Lan mập lên di chuyển có chút khó khăn còn cộng thêm cái bụng nữa!
" Qua đây làm gì? Không phải anh nói em ngủ sao? " Triết Phong bỏ tập tài liệu xuống ôm cô vào lòng, đúng là cô có mập nhưng dưỡng chất đều vào đứa bé.. sau khi sinh không biết có được như vầy nữa không? Huống chi cô mập ôm êm lắm nha!
" Không,... em muốn ăn xoài, mà lúc nãy em bé ở bên trong đạp đạp.. em đang ngủ mới tỉnh ý " Tịnh Lan vỗ vỗ cái bụng tròn vo của mình!
" Bây giờ muộn rồi em uống sữa đỡ được không? mai dậy rồi anh mua có được không? Đêm ăn lạnh bụng " Triết Phong cũng đặt tay lên xoa bụng cô, có biết hắn mong đứa bé này chào đời thế nào không?
" Vâng " mặt dù có chút không muốn nhưng từ lúc mang thai hắn ít khi cho cô ăn đêm, chỉ cho cô uống sữa mà thôi.. những ngày đầu cũng vậy cô thèm ăn gì Triết Phong chỉ cho cô ăn lượng vừa đủ, sợ cô đau bụng không cho ăn thỏa thích.. nhưng cô muốn ăn gì đều có những thức ăn dinh dưỡng 3 bữa đều đủ, Triết Phong chỉ hạn chế không cho cô ăn vặt mà thôi!
" Giận sao? " nhìn ra vẻ mặt có chút không muốn của cô Triết Phong liền hỏi
" Không có ạ " Tịnh Lan nghe vậy vội lắc đầu chồng muốn tốt cho cô mới làm vậy!
" Không phải là không cho em ăn nhưng em ăn mấy cái thứ đó tối sẽ không tiêu hóa kịp.. em ngủ sớm bụng sẽ đau, mà em đau anh sẽ lo lắm " Triết Phong là vậy hắn biết đôi khi có chút nghiêm khắc trong phần ăn của cô, nhưng đó là tốt những thức ăn của cô đều là hắn mua lựa chọn kỹ mới mang về.. làm như vậy mới có thể tốt cho sức khỏe của cô!
" Tịnh Lan không có giận chồng ạ " Cô khẽ mỉm cười nói chồng lo lắng mới làm vậy cho cô!
" Được ngồi đây anh xuống pha sữa nhé " Triết Phong hôn nhẹ lên chán cô xong đi xuống!
" Em bé chồng của chị không cho ăn xoài chỉ cho uống sữa thôi.. em chịu khó nhịn đi chị cũng nhịn đây này có được ăn đâu? Cả hai mình đều nhịn cho đều mai có xoài chị chia cho hai đứa mình nhé! " Tịnh Lan vỗ vỗ cái bụng chẳng biết đứa bé trong bụng có hiểu hay không? Nhưng nó đạp lại Tịnh Lan khẽ mỉm cười.. mặc dù có chút đau nhưng mà cô cảm thấy hạnh phúc sao ấy!
" Sữa đây.. cẩn thận nóng nhé " Triết Phong đi từ cửa vào chẳng biết cô thì thầm gì với đứa bé.. nhưng miệng khẽ cong lên!
" Vâng Tịnh Lan biết rồi mà chồng ơi " Triết Phong xoa đầu ngồi nghe cô nói!
" Lúc nãy Tịnh Lan nói với em bé là mai mới được chồng cho ăn xoài, em bé gật đầu đồng ý còn đạp nữa ý " Triết Phong nghe vậy liền bật cười.. có dụ em bé gật đầu nữa sao? Vợ hắn hay quá đi mất có cô thì hắn khỏi cần bật hài.. vì chỉ cần thấy cô miệng hắn tự mỉm cười!
" Vợ giỏi quá đi mất.. vậy là thỏa thuận được với thằng nhóc con trong bụng em rồi sao? " Tịnh Lan vội gật đầu cô là thiên tài có một không hai ấy, chỉ mới nói một chút là em bé đồng ý!
" Được rồi! Mau uống sữa đi kẻo nguội sẽ lạnh bụng ấy " Tịnh Lan ngoan ngoãn cầm ly sữa lên uống một hơi hết cạn, lúc trước cô ghét uống sữa lắm nhưng từ lúc mang thai Triết Phong bắt cô uống sữa.. nên dần cũng trở nên quen rồi!
" Ngoan quá về phòng ngủ thôi " Tịnh Lan tính đứng lên nhưng Triết Phong ôm cô bế về phòng, Tịnh Lan chẳng nhúc nhích ngoan ngoãn để Triết Phong bế.. đi đứng khó khăn có thời cơ ngu gì không hưởng?
Từ lúc cô mang thai Triết Phong ít lên công ty mọi việc đều giải quyết ở nhà, trừ khi nào có việc gấp mới đến.. Một phần là dễ lo lắng cho cô một phần hắn sợ cô gặp chuyện!
Cô mang thai cũng cả 8 tháng rưỡi rồi cũng gần đến ngày sinh.. nói đi cũng phải nói lại Triết Phong nghi ngờ vì sao Mỹ Lệ mất tích cả 8 tháng? Không phải Triết Phong quan tâm mà chỉ hắn muốn thay mẹ mình gửi lời xin lỗi!
" Chồng,... " Tịnh Lan mập lên di chuyển có chút khó khăn còn cộng thêm cái bụng nữa!
" Qua đây làm gì? Không phải anh nói em ngủ sao? " Triết Phong bỏ tập tài liệu xuống ôm cô vào lòng, đúng là cô có mập nhưng dưỡng chất đều vào đứa bé.. sau khi sinh không biết có được như vầy nữa không? Huống chi cô mập ôm êm lắm nha!
" Không,... em muốn ăn xoài, mà lúc nãy em bé ở bên trong đạp đạp.. em đang ngủ mới tỉnh ý " Tịnh Lan vỗ vỗ cái bụng tròn vo của mình!
" Bây giờ muộn rồi em uống sữa đỡ được không? mai dậy rồi anh mua có được không? Đêm ăn lạnh bụng " Triết Phong cũng đặt tay lên xoa bụng cô, có biết hắn mong đứa bé này chào đời thế nào không?
" Vâng " mặt dù có chút không muốn nhưng từ lúc mang thai hắn ít khi cho cô ăn đêm, chỉ cho cô uống sữa mà thôi.. những ngày đầu cũng vậy cô thèm ăn gì Triết Phong chỉ cho cô ăn lượng vừa đủ, sợ cô đau bụng không cho ăn thỏa thích.. nhưng cô muốn ăn gì đều có những thức ăn dinh dưỡng 3 bữa đều đủ, Triết Phong chỉ hạn chế không cho cô ăn vặt mà thôi!
" Giận sao? " nhìn ra vẻ mặt có chút không muốn của cô Triết Phong liền hỏi
" Không có ạ " Tịnh Lan nghe vậy vội lắc đầu chồng muốn tốt cho cô mới làm vậy!
" Không phải là không cho em ăn nhưng em ăn mấy cái thứ đó tối sẽ không tiêu hóa kịp.. em ngủ sớm bụng sẽ đau, mà em đau anh sẽ lo lắm " Triết Phong là vậy hắn biết đôi khi có chút nghiêm khắc trong phần ăn của cô, nhưng đó là tốt những thức ăn của cô đều là hắn mua lựa chọn kỹ mới mang về.. làm như vậy mới có thể tốt cho sức khỏe của cô!
" Tịnh Lan không có giận chồng ạ " Cô khẽ mỉm cười nói chồng lo lắng mới làm vậy cho cô!
" Được ngồi đây anh xuống pha sữa nhé " Triết Phong hôn nhẹ lên chán cô xong đi xuống!
" Em bé chồng của chị không cho ăn xoài chỉ cho uống sữa thôi.. em chịu khó nhịn đi chị cũng nhịn đây này có được ăn đâu? Cả hai mình đều nhịn cho đều mai có xoài chị chia cho hai đứa mình nhé! " Tịnh Lan vỗ vỗ cái bụng chẳng biết đứa bé trong bụng có hiểu hay không? Nhưng nó đạp lại Tịnh Lan khẽ mỉm cười.. mặc dù có chút đau nhưng mà cô cảm thấy hạnh phúc sao ấy!
" Sữa đây.. cẩn thận nóng nhé " Triết Phong đi từ cửa vào chẳng biết cô thì thầm gì với đứa bé.. nhưng miệng khẽ cong lên!
" Vâng Tịnh Lan biết rồi mà chồng ơi " Triết Phong xoa đầu ngồi nghe cô nói!
" Lúc nãy Tịnh Lan nói với em bé là mai mới được chồng cho ăn xoài, em bé gật đầu đồng ý còn đạp nữa ý " Triết Phong nghe vậy liền bật cười.. có dụ em bé gật đầu nữa sao? Vợ hắn hay quá đi mất có cô thì hắn khỏi cần bật hài.. vì chỉ cần thấy cô miệng hắn tự mỉm cười!
" Vợ giỏi quá đi mất.. vậy là thỏa thuận được với thằng nhóc con trong bụng em rồi sao? " Tịnh Lan vội gật đầu cô là thiên tài có một không hai ấy, chỉ mới nói một chút là em bé đồng ý!
" Được rồi! Mau uống sữa đi kẻo nguội sẽ lạnh bụng ấy " Tịnh Lan ngoan ngoãn cầm ly sữa lên uống một hơi hết cạn, lúc trước cô ghét uống sữa lắm nhưng từ lúc mang thai Triết Phong bắt cô uống sữa.. nên dần cũng trở nên quen rồi!
" Ngoan quá về phòng ngủ thôi " Tịnh Lan tính đứng lên nhưng Triết Phong ôm cô bế về phòng, Tịnh Lan chẳng nhúc nhích ngoan ngoãn để Triết Phong bế.. đi đứng khó khăn có thời cơ ngu gì không hưởng?
Từ lúc cô mang thai Triết Phong ít lên công ty mọi việc đều giải quyết ở nhà, trừ khi nào có việc gấp mới đến.. Một phần là dễ lo lắng cho cô một phần hắn sợ cô gặp chuyện!
Cô mang thai cũng cả 8 tháng rưỡi rồi cũng gần đến ngày sinh.. nói đi cũng phải nói lại Triết Phong nghi ngờ vì sao Mỹ Lệ mất tích cả 8 tháng? Không phải Triết Phong quan tâm mà chỉ hắn muốn thay mẹ mình gửi lời xin lỗi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.