Chương 10:
Tiểu Lục Quế
19/07/2024
Cậu đột nhiên sinh ra một loại tâm lý vặn vẹo khoái cảm, xem đi, thật giống quái vật, chỉ cần dùng phía dưới liền có thể dọa người. Cậu thầm nghĩ, có lẽ người đàn ông xa lạ này sẽ trở nên tức giận đến mức giết cậu trong giây tiếp theo.
Thời gian như ngừng trôi, Tề Thư nuốt nước miếng nhắm chặt mắt lại, nhưng cơn đau như mong đợi lại không đến.
Người đàn ông ôm chặt lấy cậu, hơi thở hổn hển phả vào mặt cậu, khiến cậu phát ra những tiếng rên rỉ nghẹn ngào.
Ngay lập tức, hắn chộp lấy môi cậu, cắn và nghiến mạnh. Đầu lưỡi không tốn chút sức dễ dàng xâm nhập vào miệng cậu khiêu khích, quấn lấy chiếc lưỡi non mềm kia mà điên cuồng mút lấy, hôn hít. Nước miếng giữa hai người trao đổi nuốt vào, Tề Thư bị hôn đến khó thở, nước miếng không tự chủ được chảy xuống khóe miệng.
"Ưmmmmm!"
Cậu bị hôn đến mức sắp ngạt thở, theo bản năng ậm ừ để sống sót. Người đàn ông luống cuống lại bối rối sờ lên mặt của cậu, như bị vui sướng đến điên, cười biến thái thỏa mãn, ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cậu không muốn tách ra, một tay duỗi xuống, lướt qua dương vật nhỏ quấn lấy hoa huyệt, tùy ý nhào nặn.
"Em còn muốn cho tôi bao nhiêu bất ngờ nữa? Bảo bảo là phụ nữ sao?"
"Còn nói có bạn trai, quái vật như em cũng có bạn trai ư? Có ai nhìn thấy âm hộ của em chưa! Khẳng định là không có! Đúng hay không?"
Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác thốt ra, người đàn ông run lên vì sung sướng chưa từng có, nói năng không mạch lạc. Hắn vươn tay chộp lấy thứ gì đó nhét vào tay Tề Thư, đó là một chiếc lọ nhựa hình trụ bên trong chứa chất lỏng gì không biết, tiếp tục hôn một cách cẩu thả:
“Vốn đang sợ bảo bảo sẽ đau, không nghĩ tới bảo bảo lại quan tâm chồng em như vậy.”
Nam nhân điên cuồng thì thào:
"Tôi cũng yêu em! Tôi... Tôi yêu em, chồng em yêu em."
Tề Thư mở to hai mắt nghe nam nhân biến thái giống như nổi điên mà tỏ tình, hai mắt bị băng bịt mắt ướt sũng che lại, như thể một khắc sau sẽ chết chìm trong biển sâu tăm tối vô danh.
“Đừng khóc.”
Người đàn ông thâm tình hôn lên mắt cậu:
“Vợ à, bí mật của em đừng nói cho người khác biết được không, chỉ cho chồng em xem thôi được không.”
"Ngoan, tôi sẽ không nói với bất cứ ai, chỉ mình tôi biết thôi, được chứ? Đừng khóc, hưm?"
Người đàn ông áp sát vào người cậu, lồng ngực phập phồng thân mật đến mức ngay cả nhịp tim cũng hòa vào nhau, Tề Thư ngừng khóc, nước mắt tựa hồ cũng cạn khô.
Người đàn ông vừa mút vừa hôn xuống cổ cậu, dùng miệng nhẹ nhàng kéo bầu ngực ra, dùng chiếc lưỡi thô ráp liếm mút quầng vú khiến cậu run rẩy, hắn không chút do dự hôn xuống bụng khiến cậu phát ra tiếng rên rỉ mê người.
Nam nhân đẩy hai chân Tề Thư ra, nâng mông cậu lên cẩn thận nhìn kỹ, nghịch ngợm gảy gảy cánh hoa đáng thương ở âm hộ, vẻ mặt yêu thương ôn nhu hỏi:
"Rốt cuộc em còn có bao nhiêu bất ngờ cho tôi đây?"
Tề Thư nhấc chân yếu ớt của mình đá lên cố gắng chống cự lại vừa cầu xin:
“Không có, thật không có, xin anh, tha cho tôi đi.”
"Thật sự?"
Tề Thư hốt hoảng gật đầu.
"Nói nhảm!"
Nam nhân quỷ dị cắt ngang lời nói của cậu, ngón giữa đột nhiên cắm vào âm đạo, hoa huyệt chưa từng có dị vật lui tới đến sâu như vậy nên không ngừng vặn vẹo co rút, muốn đẩy ngón tay xa lạ kia ra ngoài, đột nhiên Tề Thư kêu thảm một tiếng, lại bị tiếng cười đáng sợ, hung ác, nham hiểm của nam nhân át đi.
Hắn lại nhét thêm một ngón tay nữa vào, lỗ nhỏ bị kéo căng đến đáng thương.
Thời gian như ngừng trôi, Tề Thư nuốt nước miếng nhắm chặt mắt lại, nhưng cơn đau như mong đợi lại không đến.
Người đàn ông ôm chặt lấy cậu, hơi thở hổn hển phả vào mặt cậu, khiến cậu phát ra những tiếng rên rỉ nghẹn ngào.
Ngay lập tức, hắn chộp lấy môi cậu, cắn và nghiến mạnh. Đầu lưỡi không tốn chút sức dễ dàng xâm nhập vào miệng cậu khiêu khích, quấn lấy chiếc lưỡi non mềm kia mà điên cuồng mút lấy, hôn hít. Nước miếng giữa hai người trao đổi nuốt vào, Tề Thư bị hôn đến khó thở, nước miếng không tự chủ được chảy xuống khóe miệng.
"Ưmmmmm!"
Cậu bị hôn đến mức sắp ngạt thở, theo bản năng ậm ừ để sống sót. Người đàn ông luống cuống lại bối rối sờ lên mặt của cậu, như bị vui sướng đến điên, cười biến thái thỏa mãn, ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cậu không muốn tách ra, một tay duỗi xuống, lướt qua dương vật nhỏ quấn lấy hoa huyệt, tùy ý nhào nặn.
"Em còn muốn cho tôi bao nhiêu bất ngờ nữa? Bảo bảo là phụ nữ sao?"
"Còn nói có bạn trai, quái vật như em cũng có bạn trai ư? Có ai nhìn thấy âm hộ của em chưa! Khẳng định là không có! Đúng hay không?"
Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác thốt ra, người đàn ông run lên vì sung sướng chưa từng có, nói năng không mạch lạc. Hắn vươn tay chộp lấy thứ gì đó nhét vào tay Tề Thư, đó là một chiếc lọ nhựa hình trụ bên trong chứa chất lỏng gì không biết, tiếp tục hôn một cách cẩu thả:
“Vốn đang sợ bảo bảo sẽ đau, không nghĩ tới bảo bảo lại quan tâm chồng em như vậy.”
Nam nhân điên cuồng thì thào:
"Tôi cũng yêu em! Tôi... Tôi yêu em, chồng em yêu em."
Tề Thư mở to hai mắt nghe nam nhân biến thái giống như nổi điên mà tỏ tình, hai mắt bị băng bịt mắt ướt sũng che lại, như thể một khắc sau sẽ chết chìm trong biển sâu tăm tối vô danh.
“Đừng khóc.”
Người đàn ông thâm tình hôn lên mắt cậu:
“Vợ à, bí mật của em đừng nói cho người khác biết được không, chỉ cho chồng em xem thôi được không.”
"Ngoan, tôi sẽ không nói với bất cứ ai, chỉ mình tôi biết thôi, được chứ? Đừng khóc, hưm?"
Người đàn ông áp sát vào người cậu, lồng ngực phập phồng thân mật đến mức ngay cả nhịp tim cũng hòa vào nhau, Tề Thư ngừng khóc, nước mắt tựa hồ cũng cạn khô.
Người đàn ông vừa mút vừa hôn xuống cổ cậu, dùng miệng nhẹ nhàng kéo bầu ngực ra, dùng chiếc lưỡi thô ráp liếm mút quầng vú khiến cậu run rẩy, hắn không chút do dự hôn xuống bụng khiến cậu phát ra tiếng rên rỉ mê người.
Nam nhân đẩy hai chân Tề Thư ra, nâng mông cậu lên cẩn thận nhìn kỹ, nghịch ngợm gảy gảy cánh hoa đáng thương ở âm hộ, vẻ mặt yêu thương ôn nhu hỏi:
"Rốt cuộc em còn có bao nhiêu bất ngờ cho tôi đây?"
Tề Thư nhấc chân yếu ớt của mình đá lên cố gắng chống cự lại vừa cầu xin:
“Không có, thật không có, xin anh, tha cho tôi đi.”
"Thật sự?"
Tề Thư hốt hoảng gật đầu.
"Nói nhảm!"
Nam nhân quỷ dị cắt ngang lời nói của cậu, ngón giữa đột nhiên cắm vào âm đạo, hoa huyệt chưa từng có dị vật lui tới đến sâu như vậy nên không ngừng vặn vẹo co rút, muốn đẩy ngón tay xa lạ kia ra ngoài, đột nhiên Tề Thư kêu thảm một tiếng, lại bị tiếng cười đáng sợ, hung ác, nham hiểm của nam nhân át đi.
Hắn lại nhét thêm một ngón tay nữa vào, lỗ nhỏ bị kéo căng đến đáng thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.