Chương 382: Ba người cùng đi ngủ
Thân Vương
24/10/2013
Đứng trước cửa phòng Tiêu Thần là cô chủ nhiệm 12/7 Đường Diệm Vân, không biết cô ấy nhớ ra việc gì, đến tìm Tiêu Thần.
Đường Diệm Vân vào phòng, Tiêu Thần vui rạo rực rót trà cho cô, trên mặt cô ấy có chút ửng đỏ, nguyên nhân là vừa mới uống không ít rượu đỏ, nhưng vậy làm cho cô ấy càng thêm hấp dẫn, càng có một cử chỉ đẹp.
Tiêu thần cười nhạt nói:
- Cô giáo Đường buổi trưa đến tìm em có việc gì vậy? Chẳng lẽ có ý gì đối với em, muốn đến đây để bày tỏ?
- Em cái tên háo sắc, đừng có trêu chọc cô, cô mới không thèm tên biết dụ dỗ con gái như em!
Đường Diệm Vân cười mắng, tên này mặt dày thật, đến cô chủ nhiệm của mình cũng dám trêu, chẳng lẽ không sợ mình cho nó một trận sao?
Tiêu Thần không buông tha,
- Tên háo sắc? Lời này của cô Đường thật oan cho em, cô là cô giáo của em chẳng lẽ không hiểu con người của em sao? Em luôn là một tra7 tân thanh thuần trong trắng sống một mình, vinh danh làm một thanh niên! Tuy tác phong em không phải xấu nhất toàn trường, nhưng là một trong những nam sinh biết giữ mình, đặc biệt đối với nam sinh đẹp trai trong trắng mà nói, muốn duy trì thanh thuần giống như em thật là khó!
Đường Diệm Vân nghe xong mồ hôi trên trán chảy ra, vô cùng khinh bỉ nhìn Tiêu Thần hừ nói:
- Em? Vẫn là trai tân?
Tên này không phải mặt dày bình thường, lấy chuyện Cao Thi Nhu mà nói, hắn đến lớp mình cũng không mấy ngày, liền theo đuổi được Cao Thi Nhu, phải biết Cao Thi Nhu là hoa khôi trường Linh Hải Lục Trung đó.
Theo đuổi một hoa khôi, chỉ cần mấy ngày, nói dóc như vậy nếu thật là trai tân, chết cô ấy cũng không tin.
Tiêu Thần da mặt dày đến mức độ này, đây cũng là việc hiếm thấy trong thế giới học sinh.
- Cô Đường không tin?
Tiêu Thần cả kinh nói, đột nhiên đứng dậy, cởi dây nịt ra, nháy mắt một cái thấy hắn đã tháo dây nịt ra, đem chiếc quần jean cởi đến đầu gối, lộ ra một cái quần đùi màu đen!
Lần này dọa đến Đường Diệm Vân vội lấy tay che mặt lại, cả kinh kêu:
- Em, em làm gì vậy!
Hắn, không phải hắn muốn...
Tiêu Thần không phải cũng nghiện tình dục chứ? Nghe đồn trên xã hội có không ít thanh niên có loại ham mê này!
Nếu hắn thực sự lột quần, lột luôn cả quần lót, đến lúc lòi ra cái đó? Vậy mình…
Nghĩ đến đây, Đường Diệm Vân nghĩ mình có nên đến đây, đây rõ ràng không phải tự rước họa vào thân, cô tùy cơ xoay người muốn bỏ chạy, không thể ở đây nửa, trời ơi! Hắn thực sự muốn cởi quần ra, đem thứ đó đến trước mặt mình, vậy mình phải làm sao, mình lại là cô chủ nhiệm của hắn!
- Không còn cách nào khác, cô giáo Đường không phải không tin em không phải là trai tân sao, em cho cô Đường kiểm tra, em là học sinh ngoan đó!
Tiêu Thần cười ha hả nói, thấy Đường Diệm Vân đang muốn hướng cửa phòng chạy, khóe miệng của hắn lộ ra một tia cười nham hiểm.
Kinh kong!
Kinh kong!
Đường Diệm Vân còn chưa chạy tới cửa phòng, thì nghe thấy tiếng chuông kêu, làm cho cô sợ hãi.
Cô lại vội quay đầu lại trốn đến bên này, thấy Tiêu Thần còn chưa mặc quần jean lên, ở dưới càng lộ ra cái túi lớn, làm cô tức đến đánh tới, đến trước mãnh mẽ đánh vào mông của Tiêu Thần một cái “ Bộp” một tiếng.
- Còn không mau mặc quần lên! Đừng giỡn nữa!
Dứt lời cô ấy ổn định lại tâm tình của mình, có chút hoảng loạng chỉnh lại đầu tóc của mình, vỗ vỗ khuôn mặt nóng của mình.
Tiêu Thần cười ha hả, kéo quần lên, cười nói với Đường Diệm Vân:
- Cô giáo Đường, bây giờ cô tin em là trai tân rồi chứ? Có cần buổi tối lại đến kiểm tra không? Em rất rảnh.
- Kiểm tra cái đầu của em! Còn không mau đi mở cửa!
Đường Diệm Vân hung hăng trừng Tiêu Thần mấy cái, tên này thật sự rất thái quá!
Làm sao có thể làm mấy chuyện này với chủ nhiệm của mình, hơn nữa mình vẫn còn là người phụ nữ hấp dẫn chưa chồng.
Tháo dây nịt, lột quần đùi, thậm chí hắn còn muốn cởi luôn cái quần trong che thứ ấy của con trai, tên này không phải điên rồi chứ? Càng làm người khó chịu là, vừa mới định trốn, thì tiếng chuông cửa reo, nếu người vào đây thấy cảnh tượng khác thường vừa nảy thì sao?
Biểu hiện trên mặt của Đường Diệm Vân rất điềm tĩnh, thực chất trong lòng rối bời, trong đầu càng rối rắm hơn, cô thực lo lắng lát nữa học sinh của mình nhìn ra chút khác thường, vậy mình sẽ mất mặt lắm.
Tính sai rồi, vốn định đến để hỏi Tiêu Thần một vài vấn đề, nay hỏi không thành, lại bị tên Tiêu Thần làm mất mặt thế này!
Đáng chết, lần sau tìm cơ hội, dạy dỗ tên này, xem hắn lần sau có dám trêu chọc mình nữa không.
Tiêu Thần mặc xong quần, đi mở cửa, đứng ngoài cửa là Lương Yến Yến, thấy trên tay cô ấy cầm chiếc điện thoại, đứng trước cửa, sắc mặt hơi ửng đỏ, nói với Tiêu Thần:
- Tiêu Thần, cô Đường ở phòng anh sao?
- Yến Yến à, mau, mau vào đây!
Đường Diệm Vân nghe thấy tiếng Lương Yến Yến ở ngoài, có chút hoang mang nói.
Tiêu Thần tránh đường, nói với cô ấy:
- Mau vào đây đi, hình như em say rồi.
Sắc mặt Lương Yến Yến đỏ dữ dội, cô ấy là cô gái rất ít khi uống rượu, những rượu đỏ trong bữa cơm trưa hôm nay cũng có uống một chút, đối với một giọt cũng không đụng vào như Lương Yến Yến mà nói, thật là một khảo nhiệm rất lớn, mặc dù chỉ uống hai ly nhỏ, nhưng đã làm cho cô có chút mơ hồ rồi.
Cô ấy bước đi cũng có chút lắc lư, Tiêu Thần vội đỡ lấy cô ấy, thân mình của Lương Yến Yến rất mềm mại, Tiêu Thần ôm lấy eo của cô vào lòng, đỡ cô ấy đến trước mặt Đường Diệm Vân.
- Cô giáo Đường, xin lỗi, em em có làm phiền hai người không?
Ánh mắt Lương Yến Yến có chút khác thường nhìn Tiêu Thần và Đường Diệm Vân, thấp giọng nói:
- Chỉ có điều điện thoại của cô Đường kêu mấy lần, nhưng đều là cùng một người gọi đến, em sợ hắn có chuyện gì gấp, nên mới đến đây làm phiền hai người.
- Không, không có chuyện gì, em quá lo lắng rồi.
Đường Diệm Vân nói năng có chút lộn xộn, từ ánh mắt của Lương Yến Yến đã nhìn ra chuyện mờ ám rồi, cho là mình và Tiêu Thần đang làm việc gì mờ ám, con bé đến đưa điện thoại cho mình, còn sợ làm phiền đến mình và Tiêu Thần?
Trong lòng Tiêu Thần thì thầm sung sướng, ôm lấy eo Lương Yến Yến cũng không muốn buông tay, ngược lại lặng lẽ sờ soạng, cười với cô ấy nói:
- Yến Yến à, em nói gì vậy, không làm phiền, không làm phiền! Anh và cô giáo Đường còn chưa bắt đầu mà. Em đến rồi, một lát em cũng ở đây nghỉ ngơi đi, ai dà, sao lại uồng nhiều vậy, một lát đi nghỉ cùng chúng ta đi.
Tên súc sinh này lại bắt đầu rồi, vậy càng dọa người ta sợ.
Đường Diệm Vân vào phòng, Tiêu Thần vui rạo rực rót trà cho cô, trên mặt cô ấy có chút ửng đỏ, nguyên nhân là vừa mới uống không ít rượu đỏ, nhưng vậy làm cho cô ấy càng thêm hấp dẫn, càng có một cử chỉ đẹp.
Tiêu thần cười nhạt nói:
- Cô giáo Đường buổi trưa đến tìm em có việc gì vậy? Chẳng lẽ có ý gì đối với em, muốn đến đây để bày tỏ?
- Em cái tên háo sắc, đừng có trêu chọc cô, cô mới không thèm tên biết dụ dỗ con gái như em!
Đường Diệm Vân cười mắng, tên này mặt dày thật, đến cô chủ nhiệm của mình cũng dám trêu, chẳng lẽ không sợ mình cho nó một trận sao?
Tiêu Thần không buông tha,
- Tên háo sắc? Lời này của cô Đường thật oan cho em, cô là cô giáo của em chẳng lẽ không hiểu con người của em sao? Em luôn là một tra7 tân thanh thuần trong trắng sống một mình, vinh danh làm một thanh niên! Tuy tác phong em không phải xấu nhất toàn trường, nhưng là một trong những nam sinh biết giữ mình, đặc biệt đối với nam sinh đẹp trai trong trắng mà nói, muốn duy trì thanh thuần giống như em thật là khó!
Đường Diệm Vân nghe xong mồ hôi trên trán chảy ra, vô cùng khinh bỉ nhìn Tiêu Thần hừ nói:
- Em? Vẫn là trai tân?
Tên này không phải mặt dày bình thường, lấy chuyện Cao Thi Nhu mà nói, hắn đến lớp mình cũng không mấy ngày, liền theo đuổi được Cao Thi Nhu, phải biết Cao Thi Nhu là hoa khôi trường Linh Hải Lục Trung đó.
Theo đuổi một hoa khôi, chỉ cần mấy ngày, nói dóc như vậy nếu thật là trai tân, chết cô ấy cũng không tin.
Tiêu Thần da mặt dày đến mức độ này, đây cũng là việc hiếm thấy trong thế giới học sinh.
- Cô Đường không tin?
Tiêu Thần cả kinh nói, đột nhiên đứng dậy, cởi dây nịt ra, nháy mắt một cái thấy hắn đã tháo dây nịt ra, đem chiếc quần jean cởi đến đầu gối, lộ ra một cái quần đùi màu đen!
Lần này dọa đến Đường Diệm Vân vội lấy tay che mặt lại, cả kinh kêu:
- Em, em làm gì vậy!
Hắn, không phải hắn muốn...
Tiêu Thần không phải cũng nghiện tình dục chứ? Nghe đồn trên xã hội có không ít thanh niên có loại ham mê này!
Nếu hắn thực sự lột quần, lột luôn cả quần lót, đến lúc lòi ra cái đó? Vậy mình…
Nghĩ đến đây, Đường Diệm Vân nghĩ mình có nên đến đây, đây rõ ràng không phải tự rước họa vào thân, cô tùy cơ xoay người muốn bỏ chạy, không thể ở đây nửa, trời ơi! Hắn thực sự muốn cởi quần ra, đem thứ đó đến trước mặt mình, vậy mình phải làm sao, mình lại là cô chủ nhiệm của hắn!
- Không còn cách nào khác, cô giáo Đường không phải không tin em không phải là trai tân sao, em cho cô Đường kiểm tra, em là học sinh ngoan đó!
Tiêu Thần cười ha hả nói, thấy Đường Diệm Vân đang muốn hướng cửa phòng chạy, khóe miệng của hắn lộ ra một tia cười nham hiểm.
Kinh kong!
Kinh kong!
Đường Diệm Vân còn chưa chạy tới cửa phòng, thì nghe thấy tiếng chuông kêu, làm cho cô sợ hãi.
Cô lại vội quay đầu lại trốn đến bên này, thấy Tiêu Thần còn chưa mặc quần jean lên, ở dưới càng lộ ra cái túi lớn, làm cô tức đến đánh tới, đến trước mãnh mẽ đánh vào mông của Tiêu Thần một cái “ Bộp” một tiếng.
- Còn không mau mặc quần lên! Đừng giỡn nữa!
Dứt lời cô ấy ổn định lại tâm tình của mình, có chút hoảng loạng chỉnh lại đầu tóc của mình, vỗ vỗ khuôn mặt nóng của mình.
Tiêu Thần cười ha hả, kéo quần lên, cười nói với Đường Diệm Vân:
- Cô giáo Đường, bây giờ cô tin em là trai tân rồi chứ? Có cần buổi tối lại đến kiểm tra không? Em rất rảnh.
- Kiểm tra cái đầu của em! Còn không mau đi mở cửa!
Đường Diệm Vân hung hăng trừng Tiêu Thần mấy cái, tên này thật sự rất thái quá!
Làm sao có thể làm mấy chuyện này với chủ nhiệm của mình, hơn nữa mình vẫn còn là người phụ nữ hấp dẫn chưa chồng.
Tháo dây nịt, lột quần đùi, thậm chí hắn còn muốn cởi luôn cái quần trong che thứ ấy của con trai, tên này không phải điên rồi chứ? Càng làm người khó chịu là, vừa mới định trốn, thì tiếng chuông cửa reo, nếu người vào đây thấy cảnh tượng khác thường vừa nảy thì sao?
Biểu hiện trên mặt của Đường Diệm Vân rất điềm tĩnh, thực chất trong lòng rối bời, trong đầu càng rối rắm hơn, cô thực lo lắng lát nữa học sinh của mình nhìn ra chút khác thường, vậy mình sẽ mất mặt lắm.
Tính sai rồi, vốn định đến để hỏi Tiêu Thần một vài vấn đề, nay hỏi không thành, lại bị tên Tiêu Thần làm mất mặt thế này!
Đáng chết, lần sau tìm cơ hội, dạy dỗ tên này, xem hắn lần sau có dám trêu chọc mình nữa không.
Tiêu Thần mặc xong quần, đi mở cửa, đứng ngoài cửa là Lương Yến Yến, thấy trên tay cô ấy cầm chiếc điện thoại, đứng trước cửa, sắc mặt hơi ửng đỏ, nói với Tiêu Thần:
- Tiêu Thần, cô Đường ở phòng anh sao?
- Yến Yến à, mau, mau vào đây!
Đường Diệm Vân nghe thấy tiếng Lương Yến Yến ở ngoài, có chút hoang mang nói.
Tiêu Thần tránh đường, nói với cô ấy:
- Mau vào đây đi, hình như em say rồi.
Sắc mặt Lương Yến Yến đỏ dữ dội, cô ấy là cô gái rất ít khi uống rượu, những rượu đỏ trong bữa cơm trưa hôm nay cũng có uống một chút, đối với một giọt cũng không đụng vào như Lương Yến Yến mà nói, thật là một khảo nhiệm rất lớn, mặc dù chỉ uống hai ly nhỏ, nhưng đã làm cho cô có chút mơ hồ rồi.
Cô ấy bước đi cũng có chút lắc lư, Tiêu Thần vội đỡ lấy cô ấy, thân mình của Lương Yến Yến rất mềm mại, Tiêu Thần ôm lấy eo của cô vào lòng, đỡ cô ấy đến trước mặt Đường Diệm Vân.
- Cô giáo Đường, xin lỗi, em em có làm phiền hai người không?
Ánh mắt Lương Yến Yến có chút khác thường nhìn Tiêu Thần và Đường Diệm Vân, thấp giọng nói:
- Chỉ có điều điện thoại của cô Đường kêu mấy lần, nhưng đều là cùng một người gọi đến, em sợ hắn có chuyện gì gấp, nên mới đến đây làm phiền hai người.
- Không, không có chuyện gì, em quá lo lắng rồi.
Đường Diệm Vân nói năng có chút lộn xộn, từ ánh mắt của Lương Yến Yến đã nhìn ra chuyện mờ ám rồi, cho là mình và Tiêu Thần đang làm việc gì mờ ám, con bé đến đưa điện thoại cho mình, còn sợ làm phiền đến mình và Tiêu Thần?
Trong lòng Tiêu Thần thì thầm sung sướng, ôm lấy eo Lương Yến Yến cũng không muốn buông tay, ngược lại lặng lẽ sờ soạng, cười với cô ấy nói:
- Yến Yến à, em nói gì vậy, không làm phiền, không làm phiền! Anh và cô giáo Đường còn chưa bắt đầu mà. Em đến rồi, một lát em cũng ở đây nghỉ ngơi đi, ai dà, sao lại uồng nhiều vậy, một lát đi nghỉ cùng chúng ta đi.
Tên súc sinh này lại bắt đầu rồi, vậy càng dọa người ta sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.