Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 394: Chịu không nổi

Thân Vương

30/10/2013

Đường Diệm Vân sắc mặt thóang đờ ra, có chút giận dữ nói:

- Đừng đối xử với cô như vậy, cô sẽ chịu không nổi đó.

Không chơi vậy đâu nha, cô là chủ nhiện lớp của em nha, không ngờ em lại đùa như vậy. Đùa cô, không sợ thiên lôi đánh xuống, đạp phải phân ư!

- Chịu không nổi?

Tiêu Thần tràn đầy tiếu ý hỏi, lập tức nhẹ nhàng đẩy Đường Diệm Vân ra, hai người xoay người một cái nhẹ nhàng, sau đó lại kéo Đường Diệm Vân đến trước mặt, tay phải Đường Diệm Vân khoác lên vai trái Tiêu Thần, tay trái nắm lấy tay phải Tiêu Thần, tay trái của Tiêu Thần thì khoác bên hông Đường Diệm Vân, đi những bước nhảy đơn giản.

Chịu không nổi, người hiểu được ba chữ này thật sự là rất có tính nghệ thuật, sẽ khiến cho người ta có rất nhiều liên tưởng phong phú. Lấy một ví dụ, khi động vật giống đực và động vật giống cái làm ra hành động ấy ấy, nữ sẽ nói

-Chịu không nổi ah, mạnh thêm chút nữa!

Bạn nghe thấy phỏng chừng sẽ huyết mạch sôi trào.

Còn nếu như đổi thành nam nói

- Chịu không nổi nữa, hôm nay không được rồi!,

Bạn mà nghe thấy thế, phỏng chừng sẽ cảm thấy bi kịch thay cho vị nam đồng bào này. Đương nhiên ba chữ này cũng có thể làm cho người ta liên tưởng đến một vài nội dung lành mạnh một chút, ví dụ nói, mệt lắm rồi, chịu không nổi nữa rồi, lượng công việc quá lớn rồi, tâm lý không thể thừa nhận loại áp lực như vậy.

Lúc Đường Diệm Vân nói ba chữ kia, chắc chắn là mang tư tưởng lành mạnh, nhưng đến tai Tiêu Thần, hắn lại không nghĩ như vậy, ai bảo hắn là một con sắc lang đâu!

Thiệt là, còn chưa bắt đầu làm, chẳng qua chỉ đem tay khoác lên hông của em, em đã không chịu nổi rồi.

Sẽ không mẫn cảm như vậy chứ? Nếu thực sự mẫn cảm như vậy còn gì thảm hơn. Vậy còn không bị công ty điện ảnh nào đó của đảo quốc RB đào ra hoặc là bị cưỡng ép lừa đem bán ah!

- Chị Diễm vân, chị thật biết nói đùa, em mặc dù có chút anh tuấn, phẩm hạnh cũng chắc chắn là tìm không ra sai sót nào. Nhưng mà em vẫn có khuyết điểm nha, khuyết điểm duy nhất của em chính là, năng lực ở phương diện kia có chút quá mạnh mẽ, em thừa nhận tay của em có ma lực rất mạnh, nhưng chị cũng không cần như vậy chứ?



Tiêu Thần cười ha hả, da mặt hắn đã dày đến một trình độ nhất định, phỏng chừng cho dù có dùng thanh sắt nóng đỏ kẹp lên, cũng sẽ không có bất kỳ phản ứng nào.

Đường Diệm Vân vừa nãy còn xấu hổ, nghĩ đến chuyện hôm qua thì không dám nhìn thẳng vào Tiêu Thần, nhưng vừa nghe hắn không biết xấu hổ như thế, tâm lý liền thả lỏng.

Phải rồi, tội gì mà mình phải như vậy, so đo làm chi với tên nhóc tự kỷ này đây.

Hắn đây rõ ràng là tự sướng hơi quá rồi, chị không so đo với cưng.

- Phải rồi, cưng nghe lời một chút cho lão nương.

Đường Diệm Vân tự tin rống, ưỡn ngực, trên tay dùng sức không ngờ lại chủ động ôm Tiêu Thần qua, tức khắc đẩy ra ngoài, không ngờ đem Tiêu Thần đặt song song mặt đất, lặp lại động tác mà Tiêu Thần vừa mới làm với cô

Các bạn học không nghĩ tới lực tay của cô Đường lại rất lớn, Tiêu Thần này một trăm mấy chục cân trên tay cô, mà vẫn lôi lên được, không để cho Tiêu Thần rơi xuống đất, Đường Diệm Vân một chiêu này lập tức dẫn đến một trận tiếng trầm trồ.



Tiêu Thần hối hận muốn chết, trong ruột hối đến đen luôn.

Sau đó hắn mới nghĩ rõ ràng sách lược của mình sai lầm rồi, cực kỳ sai lầm, buổi tối lúc cùng Đường Diệm Vân khiêu vũ, nên làm ra một bộ tư thái thân sĩ, như thế tâm lý Đường Diệm Vân sẽ mới thấp thỏm không yên. Này là vừa lo lắng vừa áy náy, như vậy khiến tỷ lệ thành công mới càng cao nha, nhất là kiểu có chút thành thục như Đường Diệm Vân này.

Nhưng chính mình lại khăng khăng bày ra một bộ tư thế lưu manh du côn, còn làm ra một vài hành động nhìn qua khá là ngả ngớn với Đường Diệm Vân, kết quả ngược lại là làm cho gánh nặng trong lòng Đường Diệm Vân được cởi bỏ hết. Khiến cô tưởng rằng Tiêu Thần vẫn chỉ là một cậu nhóc thôi, một cậu trai thích cùng các nữ sinh xinh đẹp tán tỉnh vớ vẩn thôi.

Ngược lại khiến cô rất nhanh quên đi sự việc hồi tối kia, nói giỡn, mình là cô giáo của hắn, cho dù đụng phải chỗ đó của hắn, cũng chẳng có gì nghiêm trọng ah, dù sao hắn vẫn chỉ là một cậu trai thôi.



Lại một đêm phủ xuống, đã hơn một giờ rồi, Đường Diệm Vân lại vẫn không cách nào đi vào giấc ngủ.

Đây là một phòng đôi, cô và Lương Yến Yến ở chung, Lương Yến Yến cũng đã đi nằm trên giường của mình rồi, Đường Diệm Vân nửa tựa ở đầu giường, nhìn nhìn Lương Yến Yến ở bên kia, cô đang quay lưng về phía mình, có vẻ là đã ngủ rồi.



- Phù!

Đường Diệm Vân hít sâu một hơi, sắc mặt sáng sủa chợt u ám, cô rất phiền muộn, rất phiền muộn.

Tối nay sau khi nhảy với Tiêu Thần xong, cô không ngừng tự nói với mình, Tiêu Thần chẳng qua chỉ là một cậu nhóc, một cậu trai ham chơi, chắc hắn cũng chỉ giỡn với mình thôi, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chính cô ngược lại cảm thấy không phải như vậy, chỉ cần vừa nhắm mắt lại, sẽ liền nghĩ đến tình huống hôm trước ở khe suối, Tiêu Thần ôm cô thật chặt, đem một ngụm hơi thở thoải mái đưa vào cơ thể mình, sau đó chính mình liền ý thức được thân thể liền trở nên ấm áp.

Nghĩ đi nghĩ lại, nàng lại nghĩ tới chuyện xấu hổ hôm qua, chính mình vừa mở mắt ra không ngờ trong tay đang nắm cái kia của Tiêu Thần. Cô mặc dù mới vừa trưởng thành, nhưng cái thứ đặc thù của nam giới kia lại sớm đã vượt qua cả của người trưởng thành bình thường, chỉ cần vừa nhìn thấy tay của mình, liền sẽ nghĩ tới cái kia của Tiêu Thần, trong thân thể liền sẽ chảy qua một luồng điện không rõ, nhiệt độ trên mặt cũng sẽ dần dần tăng cao.

Đường Diệm Vân tuy rằng lấy sinh lý nữ giới mà nói, vẫn là xử nữ, nhưng tuổi đã hơn hai mươi rồi, chắc chắn biết những chuyện đó. Hầu hết lúc nam ở cùng nữ, không phải là đang đàm luận những chuyện như vậy sao.

Chuyện này nếu là ở nước Cộng Hoà thời cổ đại, chỉ cái chuyện tay Đường Diệm Vân nắm tiểu đệ Tiêu Thần, nếu như bị phơi bày, e rằng sẽ bị dân chúng thời đó kéo đi dìm lồng heo rồi. Cho dù đã qua mấy ngàn năm, nhưng phụ nữ nước Cộng Hoà vẫn rất bảo thủ, đừng nói là nữ giới, rất nhiều nam giới cũng khá bảo thủ ah. Bằng không với thân thế, diện mạo thêm thu nhập ổn định của Đường Diệm Vân, cô không thể duy trì tình trạng như hiện nay, ít nhất thân xử nữ sớm bị phá rồi, suy cho cùng, là đang nói rõ cô là một phụ nữ rất bảo thủ.

Một người phụ nữ bảo thủ cố tình đụng vào cái đó của Đại Pháo ca, chuyện này thật khiến cho người ta bối rối, Tiêu Thần ngược lại không cảm thấy thiệt thòi gì, ngược lại là sướng rạo rực.

Cái này của ta đắt khối tiền nha, người bình thường ta không cho chạm đâu, nhưng một khi chạm rồi, ta cần chị “chịu trách nhiệm” nha! Đường Diệm Vân chị nếu đã chạm rồi, tốt lắm, ta phải dựa vào chị rồi, chị không muốn trở thành nữ nhân của ta cũng khó!

Đều nói tuyệt chiêu của nữ giới là "một khóc hai quậy ba thắt cổ", nhưng một khi nam giới cũng tung ra một chiêu "bám chặt không tha" này e rằng nữ giới sẽ càng thêm sợ hãi, càng thêm khó chơi

Đường Diệm Vân trúng số rồi, bởi vì Tiêu Thần chính là một tên như vậy, một cực phẩm nam nhân.

Leng keng leng keng!

Đúng lúc Đường Diệm Vân nghĩ ngợi lung tung, chuông cửa trong phòng đột nhiên vang lên, khiến cô giật thót, vội lấy mền phủ lên thân mình.

Thầm nghĩ, không phải là Tiêu Thần tên tiểu tử thối này đã tìm tới cửa rồi chứ?

Trong lòng cô đột nhiên nổi lên một dự cảm không tốt, hắn không phải là muốn tiến vào báo thù ngày hôm quachứ? Chẳng lẽ hắn cũng muốn lấy tay chạm vào chỗ đó của mình?

Ngượng chết ah..., ngươi đang nghĩ gì đó rồi phải không, toàn nghĩ mấy cái thứ ‘trim’ này nọ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook