Chương 80: Chu Tử Y cầu cứu.
Thân Vương
21/03/2013
- Cái gì? Ở đâu? Ở đâu?
Ôn Thông thật sự nhảy dựng lên, nước rãi trên khóe miệng nhỏ xuống như sợi dây rất giống dòng sông.
- Ha ha. Thằng này quả thật rất hài hước.
- Mẹ nó chứ.
- Thì ra miệng Ôn Thông tốt vậy. Kiếp sau nhất định không được làm con gái, nếu không bị hắn coi trọng thì thật thảm.
Đám bạn học trong lớp nhất thời ồn ào sôi động. Bình thường trong lớp Ôn Thông có quan hệ không tồi với mọi người hiện tại bị ném đá tơi bời mới hiểu ra bị Tiêu Thần chơi gác. Gã nắm chặt tay muốn cùng ông anh này solo nhưng nghĩ lại biểu hiện cường hãn của Tiêu Thần hôm trước lập tức gạt ngay suy nghĩ này. Quý trọng thân thể mình vẫn là tốt hơn.
Chủ dề về Tăng gia, Phượng tỷ sau khi chuông hết tiết kéo dài hết giờ nghỉ còn chưa chấm dứt cũng may các học sinh khác kịp thời nhắc nhở Ôn Thông mới khiến ba mấy người trong lớp học được giải cứu.
Nghỉ giữa tiết 10’ Tiêu Thần vốn muốn trêu đùa bà xã Thi Nhu bỗng hắn nhận được tin nhắn cầu cứu của Chu Tử Y.
“ Mau tới cứu chị. Số 335 khu Lệ Dương.”
Khu Lệ Dương? Đây là khu nào? Sao chưa từng nghe nói qua?
- Này. Mập mạp. Có biết khu Lệ Dương là chỗ nào không?
Tiêu Thần đi tới cạnh Ôn Thông vỗ vỗ tên mập mạp có chút mệt mỏi hỏi. Mập mạp sinh ra và lớn lên ở đây đã 17 năm hẳn sẽ biết khu Lệ Dương ở đâu.
Ôn Thông vốn có chút buồn ngủ vừa nghe tới “ khu Lệ Dương” ánh mắt chợt sáng rực, kế đó hấp háy nhìn trước nhìn sau tới gần Tiêu Thần.
- Em nói này đại ca. Anh muốn tới đó tìm gái sao?
- Gái? Gái gì?
Tiêu Thần có chút khó hiểu.
- Ha ha... Đại ca vẫn còn ngây thơ quá. Khu Lệ Dương nổi danh là khu gái làng chơi. Nghe nói bên trong có rất nhiều gái. Hơn nữa vô cùng tiện nghi.
Ôn Thông cười hắc hắc nói.
- Không thể nào?
Tiêu Thần ứa mồ hôi lạnh.
- Cả khu đều chứa gái hay chỉ chuyên môn cung cấp ?
- À. Toàn khu đều là gái. Ở đó thượng vàng hạ cám đều có tất. Chỉ có 50 đồng trong túi cũng có thể tìm tới.
Ôn Thông gật đầu nói tiếp:
- Không ngờ đại ca lại có thú vui này. Chậc chậc.
Tìm gái đã đủ độ rồi không ngờ tìm tới cả khu gái làng chơi trong khi Tiêu Thần đẹp trai như vậy. Thói đời đúng là khó đổi.
- Cút.
Tiêu Thần đạp một đạp vào mông Ôn Thông quát:
- Đi. Mang anh mày đi.
- Đại ca. Em không muốn đi. Em không có nhu cầu tìm gái mà.
Ôn Thông vẻ mặt cầu xin, làm bộ thà chết chứ không muốn tới khu Lệ Dương kia bất quá không còn cách khác, sức của Tiêu Thần quá lớn, cho dù tên mập chết bầm không chịu di chuyển vẫn bị hắn kéo đi.
- Tiêu Thần. Anh đi đâu vậy?
Thấy hai người vừa đi ngang qua Cao Thi Nhu đã gọi với theo. Hai người kia đang bàn tính gì mà bộ dạng thậm thà thậm thụt, mờ ám như sắp thi hành “ Cung hình” vậy?
- Cứu. Cứu..
Nghe tiếng Cao Thi Nhu, Ôn Thông như vớ được cọng cỏ cứu mạng. Hắc hắc...có chị dâu ở đây, đại ca còn muốn đi tìm gái sao?
- Bảo bối. Anh cùng Ôn Thông đi WC sẽ về ngay.
Tiêu Thần lập tức trả lời.
- À. Nhìn sắc mặt Ôn Thông cũng không tốt lắm.
Cao Thi Nhu thoáng lo lắng hỏi. Họ Cao cùng họ Ôn vốn là bạn, thấy sắc mặt Ôn Thông không tốt, Cao Thi Nhu quả thật không thể không lo lắng.
- Hắn bị trĩ. Đang rất đau.
- Em không có...
Đáng tiếc Ôn Thông không còn cơ hội giải thích. Lời chưa nói dứt miệng gã đã bị Tiêu Thần kéo một mạch rời khỏi trường học.
- Em nói này đại ca. Tới khu Lệ Dương làm gì? Em cũng không muốn kiếm gái mà. Tới lúc đó anh muốn chơi thì tự chơi đi.
Ngồi trên taxi, Ôn Thông vẻ mặt ủ dột nói.
- Sặc.
Chiếc taxi xém chút tông vào chiếc Chery đi ngược chiều, cũng may tài xế là người xử lý tốt.
- Mẹ. Không ngờ hai đứa lại có sở thích nặng đô vậy? Chú mày đây chơi đùa nhiều rồi nhưng cũng chưa từng tới khu Lệ Dương tìm hàng.
Lái xe là người đàn ông trung niên tầm bốn mươi tuổi, vẻ mặt dữ tợn, vừa nghe tới hai tên nhóc khách hàng muốn tới khu Lệ Dương chơi suýt chút mất tay lái.
- Sao? Chú còn chưa tới đó chơi à? Xem chừng ông chú cũng quá lạc hậu rồi.
Nghe người tài xế trung niên ngay cả khu Lệ Dương cũng chưa từng tới chơi thật mất mặt đàn ông, Ôn mập mạp không khỏi ném cho gã cái nhìn khinh bỉ.
- Đệch. Anh mày tới đó cứu người.
Tiêu Thần thật sự không nhịn được tặng Ôn Thông mấy đấm khiến mập mạp kêu lên ngao ngao.
- Ha ha. Không biết thì có gì xấu hổ chứ. Nhớ năm đó ông chú bằng tuổi hai đứa...Chậc chậc...Chơi đùa không dưới mấy chục em gái.
Người tài xế bởi hai con sói ngồi phía sau không khỏi nhớ lại quá khứ lang sói huy hoàng trước đây của bản thân.
- Ông chú. Không phải chú khủng vậy chứ?
Ôn Thông nghe vậy lập tức dựng thẳng tai lắng nghe.
Bằng tuổi bọn hắn tức là mới 17, 18 tuổi mà đã chơi qua vài chục phụ nữ quả thực đáng kể.
Đã từng có nhà hiền triết nào đó nói qua. Đàn ông cả đời có thể tiếp xúc với nhiều nữ nhân, nữ nhân cũng có thể chung đụng với nhiều nam nhân. Nhưng chỉ cần gặp được người tốt, sống tới đầu bạc răng long là đủ.
Bất quá Tiêu Thần xem người phát ngôn câu này thật sự ra dáng ông chủ, rõ ràng muốn chơi nhiều phụ nữ nhưng lại làm ra vẻ như nhiều học vấn vậy.
Trong câu chuyện của đàn ông, phụ nữ vĩnh viễn là chủ đề nóng sốt.
Ôn Thông thật sự nhảy dựng lên, nước rãi trên khóe miệng nhỏ xuống như sợi dây rất giống dòng sông.
- Ha ha. Thằng này quả thật rất hài hước.
- Mẹ nó chứ.
- Thì ra miệng Ôn Thông tốt vậy. Kiếp sau nhất định không được làm con gái, nếu không bị hắn coi trọng thì thật thảm.
Đám bạn học trong lớp nhất thời ồn ào sôi động. Bình thường trong lớp Ôn Thông có quan hệ không tồi với mọi người hiện tại bị ném đá tơi bời mới hiểu ra bị Tiêu Thần chơi gác. Gã nắm chặt tay muốn cùng ông anh này solo nhưng nghĩ lại biểu hiện cường hãn của Tiêu Thần hôm trước lập tức gạt ngay suy nghĩ này. Quý trọng thân thể mình vẫn là tốt hơn.
Chủ dề về Tăng gia, Phượng tỷ sau khi chuông hết tiết kéo dài hết giờ nghỉ còn chưa chấm dứt cũng may các học sinh khác kịp thời nhắc nhở Ôn Thông mới khiến ba mấy người trong lớp học được giải cứu.
Nghỉ giữa tiết 10’ Tiêu Thần vốn muốn trêu đùa bà xã Thi Nhu bỗng hắn nhận được tin nhắn cầu cứu của Chu Tử Y.
“ Mau tới cứu chị. Số 335 khu Lệ Dương.”
Khu Lệ Dương? Đây là khu nào? Sao chưa từng nghe nói qua?
- Này. Mập mạp. Có biết khu Lệ Dương là chỗ nào không?
Tiêu Thần đi tới cạnh Ôn Thông vỗ vỗ tên mập mạp có chút mệt mỏi hỏi. Mập mạp sinh ra và lớn lên ở đây đã 17 năm hẳn sẽ biết khu Lệ Dương ở đâu.
Ôn Thông vốn có chút buồn ngủ vừa nghe tới “ khu Lệ Dương” ánh mắt chợt sáng rực, kế đó hấp háy nhìn trước nhìn sau tới gần Tiêu Thần.
- Em nói này đại ca. Anh muốn tới đó tìm gái sao?
- Gái? Gái gì?
Tiêu Thần có chút khó hiểu.
- Ha ha... Đại ca vẫn còn ngây thơ quá. Khu Lệ Dương nổi danh là khu gái làng chơi. Nghe nói bên trong có rất nhiều gái. Hơn nữa vô cùng tiện nghi.
Ôn Thông cười hắc hắc nói.
- Không thể nào?
Tiêu Thần ứa mồ hôi lạnh.
- Cả khu đều chứa gái hay chỉ chuyên môn cung cấp ?
- À. Toàn khu đều là gái. Ở đó thượng vàng hạ cám đều có tất. Chỉ có 50 đồng trong túi cũng có thể tìm tới.
Ôn Thông gật đầu nói tiếp:
- Không ngờ đại ca lại có thú vui này. Chậc chậc.
Tìm gái đã đủ độ rồi không ngờ tìm tới cả khu gái làng chơi trong khi Tiêu Thần đẹp trai như vậy. Thói đời đúng là khó đổi.
- Cút.
Tiêu Thần đạp một đạp vào mông Ôn Thông quát:
- Đi. Mang anh mày đi.
- Đại ca. Em không muốn đi. Em không có nhu cầu tìm gái mà.
Ôn Thông vẻ mặt cầu xin, làm bộ thà chết chứ không muốn tới khu Lệ Dương kia bất quá không còn cách khác, sức của Tiêu Thần quá lớn, cho dù tên mập chết bầm không chịu di chuyển vẫn bị hắn kéo đi.
- Tiêu Thần. Anh đi đâu vậy?
Thấy hai người vừa đi ngang qua Cao Thi Nhu đã gọi với theo. Hai người kia đang bàn tính gì mà bộ dạng thậm thà thậm thụt, mờ ám như sắp thi hành “ Cung hình” vậy?
- Cứu. Cứu..
Nghe tiếng Cao Thi Nhu, Ôn Thông như vớ được cọng cỏ cứu mạng. Hắc hắc...có chị dâu ở đây, đại ca còn muốn đi tìm gái sao?
- Bảo bối. Anh cùng Ôn Thông đi WC sẽ về ngay.
Tiêu Thần lập tức trả lời.
- À. Nhìn sắc mặt Ôn Thông cũng không tốt lắm.
Cao Thi Nhu thoáng lo lắng hỏi. Họ Cao cùng họ Ôn vốn là bạn, thấy sắc mặt Ôn Thông không tốt, Cao Thi Nhu quả thật không thể không lo lắng.
- Hắn bị trĩ. Đang rất đau.
- Em không có...
Đáng tiếc Ôn Thông không còn cơ hội giải thích. Lời chưa nói dứt miệng gã đã bị Tiêu Thần kéo một mạch rời khỏi trường học.
- Em nói này đại ca. Tới khu Lệ Dương làm gì? Em cũng không muốn kiếm gái mà. Tới lúc đó anh muốn chơi thì tự chơi đi.
Ngồi trên taxi, Ôn Thông vẻ mặt ủ dột nói.
- Sặc.
Chiếc taxi xém chút tông vào chiếc Chery đi ngược chiều, cũng may tài xế là người xử lý tốt.
- Mẹ. Không ngờ hai đứa lại có sở thích nặng đô vậy? Chú mày đây chơi đùa nhiều rồi nhưng cũng chưa từng tới khu Lệ Dương tìm hàng.
Lái xe là người đàn ông trung niên tầm bốn mươi tuổi, vẻ mặt dữ tợn, vừa nghe tới hai tên nhóc khách hàng muốn tới khu Lệ Dương chơi suýt chút mất tay lái.
- Sao? Chú còn chưa tới đó chơi à? Xem chừng ông chú cũng quá lạc hậu rồi.
Nghe người tài xế trung niên ngay cả khu Lệ Dương cũng chưa từng tới chơi thật mất mặt đàn ông, Ôn mập mạp không khỏi ném cho gã cái nhìn khinh bỉ.
- Đệch. Anh mày tới đó cứu người.
Tiêu Thần thật sự không nhịn được tặng Ôn Thông mấy đấm khiến mập mạp kêu lên ngao ngao.
- Ha ha. Không biết thì có gì xấu hổ chứ. Nhớ năm đó ông chú bằng tuổi hai đứa...Chậc chậc...Chơi đùa không dưới mấy chục em gái.
Người tài xế bởi hai con sói ngồi phía sau không khỏi nhớ lại quá khứ lang sói huy hoàng trước đây của bản thân.
- Ông chú. Không phải chú khủng vậy chứ?
Ôn Thông nghe vậy lập tức dựng thẳng tai lắng nghe.
Bằng tuổi bọn hắn tức là mới 17, 18 tuổi mà đã chơi qua vài chục phụ nữ quả thực đáng kể.
Đã từng có nhà hiền triết nào đó nói qua. Đàn ông cả đời có thể tiếp xúc với nhiều nữ nhân, nữ nhân cũng có thể chung đụng với nhiều nam nhân. Nhưng chỉ cần gặp được người tốt, sống tới đầu bạc răng long là đủ.
Bất quá Tiêu Thần xem người phát ngôn câu này thật sự ra dáng ông chủ, rõ ràng muốn chơi nhiều phụ nữ nhưng lại làm ra vẻ như nhiều học vấn vậy.
Trong câu chuyện của đàn ông, phụ nữ vĩnh viễn là chủ đề nóng sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.