Chương 462: Lên đảo
Thân Vương
07/05/2014
- Wa, nơi này đẹp quá đi! Hai người mau xem, bên kia có rất nhiều chim!
- Đúng vậy, nơi này thực sự rất đẹp!
Gần trưa, ba người từ trong nước biển ở mặt bắc của Bắc Tiểu đảo trong quần đảo Điêu Ngư thò đầu ra, vừa mới thò đầu ra hai nữ nhân lại là phát ra từng đợt tiếng hét chói tai.
Tàu ngầm nhỏ gọn đã bị Tiêu Thần thu vào không gian đặc dị, Tiêu Thần dùng Cầm Long chân khí bọc hai người thả trên bãi cát khô ráo. Không thể không nói, phong cảnh của Bắc Tiểu đảo này đích xác không tệ, từ mặt biển đằng xa nhìn lại, bờ cát bằng phẳng trải dài hơn 100 mét, và một sườn núi dốc đứng cao tới 300 mét khác nối tiếp nhau, tạo thành một địa mạo cảnh quan khí thế hùng vĩ, cảnh sắc tráng lệ, núi biển tôn nhau lên.
Bắc Tiểu đảo và Nam Tiểu đảo chơ vơ giữa biển, cùng đảo Điêu Ngư tổ hợp thành một "eo biển Xà đảo" thiên nhiên. Ngay quan sát địa hình, chúng vốn là một hòn đảo, sau này do hoạt động đứt gãy, địa hào* sụp lún, một đảo phân liệt thành 2. Tuy cùng nguồn gốc, nhưng chúng lại đều có điểm đặc sắc riêng. Bắc Tiểu đảo nổi tiếng nhờ nhiều chim, cũng được xưng là đảo chim, Nam Tiểu Đảo thì nổi tiếng nhờ nhiều rắn, bởi vì nhiều rắn, còn gọi là đảo rắn.
*Địa hào: vùng đất trũng hình thành do dứt gãy. VD: đồng bằng Bắc Bộ của Việt Nam
- Được rồi, không cần hét nữa, hai cô muốn gọi chó RB tới đúng không!
Tiêu thần gắt gỏng trừng mắt nhìn hai nữ nhân vài lần.
Hai cô bé này hoàn toàn không biết nguy hiểm của nhiệm vụ lần này, cùng mình đến đây giống như là du lịch bình thường, lúc trước khi một đường từ đáy biển đi qua, động một tí là lớn tiếng thét chói tai, làm cho mình có chút nhức đầu.
…
Tiêu Thần đứng trên bãi cát, phóng ra một lượng lớn Cầm Long chân khí, nháy mắt bao phủ lên toàn bộ hòn đảo nhỏ, trên đảo có rất nhiều loài chim, các loại quái điểu kỳ dị đều có, sau khi không phát hiện khí tức nào lớn, Tiêu Thần lúc này mới lơi lỏng cảnh giác một chút.
Lôi hai nữ nhân còn đang hét chói tai lên bờ, sinh hoạt trên đảo của một nam hai nữ coi như là chính thức bắt đầu.
…
Sau khi lên đảo, Tiêu Thần liền cùng với 2 nữ nhân bận rộn hẳn lên, đầu tiên là tìm một bãi cỏ thông gió tránh thú, chuẩn bị dựng lều dùng để nghỉ ngơi.
Tiêu Thần vốn là định dựng hai lều, mình ngủ một cái, hai cô gái các nàng ngủ một cái, nhưng hai nữ kia lại kiên trì muốn ngủ cùng chỗ với Tiêu Thần. Không nên hiểu lầm, tuyệt đối không phải hai nữ phát xuân gì đó, muốn lập tức dán vào Tiêu Thần, mà là cảm thấy ở trên hải đảo như vầy, hai cô gái một mình ngủ chung một chỗ các nàng cảm thấy rất không an toàn, vô cùng nguy hiểm.
Bạn học Tiêu Thần đương nhiên cũng không cự tuyệt, đành phải làm bộ như một lão Đại dáng vẻ không tình nguyện dựng một cái lều lớn chút. Nhưng trong lòng hắn lại vô cùng phấn khởi, trong lòng thầm nghĩ, đây chính là các ngươi ép buộc ta, ta vốn không muốn chiếm tiện nghi các ngươi đâu, tối nay ta liền chịu chút thiệt thòi rồi, đến lúc đó trở mình hay nằm mơ gì đó, mượn cơ hội này bò lên trên người các người.
Sau khi có cái loại ý tưởng xấu xa này, bên trong cái lều này liền có một chút thay đổi nho nhỏ.
Giữa lều vốn là phải treo một bức mành, nhưng Tiêu Thần lại nói lúc mình đi mua trang bị không suy xét đến, mành này cũng là chưa có mua.
Dựa theo quy cách của loại lều dã ngoại cỡ trung này, ban đầu là có độ rộng khoảng 6m2, nhưng Tiêu Thần gắng gượng đem cái lều chỉ kéo thành độ rộng chỉ có chưa tới 5m2. Hai nữ nhân đầu tiên là không đồng ý, nói cái lều này cũng quá nhỏ, buổi tối nhất định sẽ rất chật chội, nhưng Tiêu Thần lại nói đây là vì cần thiết cho nhiệm vụ, nếu cái lều dựng quá lớn, sẽ dẫn tới một số thứ như rắn, chuột các loại. Hai nữ vừa nghe thế, cũng liền không tranh luận nữa, chỉ có điều trong lòng thầm nghĩ, buổi tối nhất định phải cẩn thận, ngàn vạn lần không thể ngủ quá say để tránh bị tiểu tử này chiếm tiện nghi.
Chỉ là hai nữ không hiểu rõ một đạo lý, là một con Sói có tố chất, sói già chính hiệu có nghề, thường xuyên rèn luyện mà nói, cho dù cái lều này lớn hơn nữa, hắn cũng có thể tìm thấy kẽ hở để gây ra một vài khuyết điểm, rồi hắn lau chút dầu.
…
Hơn hai giờ chiều, cái lều ba người ở chung đã dựng xong, Tiêu Thần rải một chút bột phấn phòng thú vật xung quanh lều, xung quanh lều đào một cái rãnh nông hình tròn, dùng làm hệ thống thoát nước.
3 người từ sáng tới giờ cũng chưa ăn gì, Tiêu Thần đích thân xuống biển bắt mấy con cá chuồn, loại cá chuồn này là một loài cá đặc sắc của “eo biển Xà đảo”, nướng lên ăn mùi vị rất khá, vô cùng tươi ngon, 3 người ăn cũng là ăn với sự thích thú.
Ăn xong đại tiệc cá nướng, Tiêu Thần để 2 nữ vào trong lều nghỉ ngơi, chính hắn thì phải đảo quanh phụ cận Bắc Tiểu đảo, làm quen địa hình trước, nơi này tương lai sẽ là nơi cư trú trong một khoảng thời gian của hắn, nếu như xung quanh có dấu hiệu nguy hiểm nào nhất định phải diệt trừ ngay bây giờ.
Bởi vì lúc trước Tiêu Thần đã dùng Cầm Long chân khí cảm nhận toàn bộ hòn đảo nhỏ rồi, nơi này cũng không có khí tức mạnh mẽ nào tồn tại, cũng có nghĩa là không có sinh vật đặc biệt nguy hiểm nào, Tiêu Thần cũng không có quá mức cảnh giác, chỉ là tùy ý tản bộ trên tiểu đảo này. Diện tích Bắc Tiểu đảo không lớn, lấy trình độ hiện nay của Tiêu Thần, thậm chí không cần tới mười phút, là có thể đi khắp toàn bộ tiểu đảo, nhưng vào phút thứ sáu, Tiêu Thần lại dừng lại.
Trước mặt hắn là một mảnh đất trũng màu đen, trong đất trũng mọc lên một vài đóa hoa nhỏ thấp bé màu trắng, mấy đóa hoa này hình dạng khá cổ quái. Nó không giống thực vật lá đơn hoặc lá kép thông thường, hình dạng đóa hoa na ná với hình vẽ trên quốc kỳ của nước Cộng Hoà, là hình ngôi sao năm cánh, trên cuống hoa đều mọc đầy gai nhọn.
- Daniel, ngươi ra xem thử, hoa này là cái gì!
Tiêu Thần đứng trước mảnh đất trũng, nói với Daniel trong đan điền, loại hoa trông có vẻ vô cùng kỳ dị, Tiêu Thần nhớ là hình như mình đã thấy qua ở nơi nào đó nhưng lại nghĩ không ra.
Daniel từ trong đan điền thức tỉnh, vừa nãy gã đang tu luyện Cầm Long quyết, Daniel nhìn mảnh hoa cỏ nhỏ trước mắt, có chút kinh ngạc nói:
- Ah? Loại hoa này hình như có xuất hiện trong "luyện đan lục" của "Cầm Long bí điển", lão đại chờ em đi lật xem một chút.
Daniel cũng cảm thấy hoa này có chút quen mắt, mau chóng lại chui trở vào trong đan điền đi lật xem "Cầm Long bí điển".
- Móa, ngươi đây là làm thủ hộ thú kiểu gì vậy, cũng quá mất mặt đi, còn phải đi lục lọi!
Tiêu thần có chút bất mãn mắng.
Từ sau khi nhận Daniel làm thủ hộ thú, Tiêu Thần liền không có đi lật xem bản "Cầm Long bí điển" vàng rực rỡ trong đan điền kia nữa, thứ nhất là bởi vì mình khá bận, thứ hai là vì lật xem thứ kia, sẽ tiêu hao rất nhiều công sức, cuối cùng là thần thức cần phải dung nhập vào bên trong bí điển, mà sau khi có Daniel, tất cả những điều này liền trở nên đơn giản hơn rất nhiều, bởi vì Daniel vốn là một tia thần niệm tồn tại, bình thường gã cũng là sinh sống trong đan điền của Tiêu Thần, để gã đi quản lý bí điển tiện lợi rất nhiều.
- Tìm được rồi lão Đại!
Hai phút sau, Daniel truyền đến tiếng vang, hưng phấn la lên:
- Loại hoa này tên là Hồi Âm hoa, là một vị thuốc tốt để luyện chế 'Hồi thần đan', " luyện đan lục " đã nói, loại Hồi Thần đan này đối với người Tu chân chính là làm vững chắc thêm Nguyên Thần, công hiệu khởi tử hồi sinh áh! Hơn nữa Hồi âm thảo đối với những năng lượng và sinh vật âm tính có tác dụng khắc chế rất mạnh!
Tiêu Thần nghe xong cười ha hả, đắc chí nói:
- Lên cái đảo rách cũng có thể tìm được dược liệu tốt như vậy, tâm đức cũng quá con mẹ nó tốt đi? Ông trời àh, không cần tốt với ta như vậy, ta sẽ cảm kích đến rơi nước mắt!
- Đúng vậy, nơi này thực sự rất đẹp!
Gần trưa, ba người từ trong nước biển ở mặt bắc của Bắc Tiểu đảo trong quần đảo Điêu Ngư thò đầu ra, vừa mới thò đầu ra hai nữ nhân lại là phát ra từng đợt tiếng hét chói tai.
Tàu ngầm nhỏ gọn đã bị Tiêu Thần thu vào không gian đặc dị, Tiêu Thần dùng Cầm Long chân khí bọc hai người thả trên bãi cát khô ráo. Không thể không nói, phong cảnh của Bắc Tiểu đảo này đích xác không tệ, từ mặt biển đằng xa nhìn lại, bờ cát bằng phẳng trải dài hơn 100 mét, và một sườn núi dốc đứng cao tới 300 mét khác nối tiếp nhau, tạo thành một địa mạo cảnh quan khí thế hùng vĩ, cảnh sắc tráng lệ, núi biển tôn nhau lên.
Bắc Tiểu đảo và Nam Tiểu đảo chơ vơ giữa biển, cùng đảo Điêu Ngư tổ hợp thành một "eo biển Xà đảo" thiên nhiên. Ngay quan sát địa hình, chúng vốn là một hòn đảo, sau này do hoạt động đứt gãy, địa hào* sụp lún, một đảo phân liệt thành 2. Tuy cùng nguồn gốc, nhưng chúng lại đều có điểm đặc sắc riêng. Bắc Tiểu đảo nổi tiếng nhờ nhiều chim, cũng được xưng là đảo chim, Nam Tiểu Đảo thì nổi tiếng nhờ nhiều rắn, bởi vì nhiều rắn, còn gọi là đảo rắn.
*Địa hào: vùng đất trũng hình thành do dứt gãy. VD: đồng bằng Bắc Bộ của Việt Nam
- Được rồi, không cần hét nữa, hai cô muốn gọi chó RB tới đúng không!
Tiêu thần gắt gỏng trừng mắt nhìn hai nữ nhân vài lần.
Hai cô bé này hoàn toàn không biết nguy hiểm của nhiệm vụ lần này, cùng mình đến đây giống như là du lịch bình thường, lúc trước khi một đường từ đáy biển đi qua, động một tí là lớn tiếng thét chói tai, làm cho mình có chút nhức đầu.
…
Tiêu Thần đứng trên bãi cát, phóng ra một lượng lớn Cầm Long chân khí, nháy mắt bao phủ lên toàn bộ hòn đảo nhỏ, trên đảo có rất nhiều loài chim, các loại quái điểu kỳ dị đều có, sau khi không phát hiện khí tức nào lớn, Tiêu Thần lúc này mới lơi lỏng cảnh giác một chút.
Lôi hai nữ nhân còn đang hét chói tai lên bờ, sinh hoạt trên đảo của một nam hai nữ coi như là chính thức bắt đầu.
…
Sau khi lên đảo, Tiêu Thần liền cùng với 2 nữ nhân bận rộn hẳn lên, đầu tiên là tìm một bãi cỏ thông gió tránh thú, chuẩn bị dựng lều dùng để nghỉ ngơi.
Tiêu Thần vốn là định dựng hai lều, mình ngủ một cái, hai cô gái các nàng ngủ một cái, nhưng hai nữ kia lại kiên trì muốn ngủ cùng chỗ với Tiêu Thần. Không nên hiểu lầm, tuyệt đối không phải hai nữ phát xuân gì đó, muốn lập tức dán vào Tiêu Thần, mà là cảm thấy ở trên hải đảo như vầy, hai cô gái một mình ngủ chung một chỗ các nàng cảm thấy rất không an toàn, vô cùng nguy hiểm.
Bạn học Tiêu Thần đương nhiên cũng không cự tuyệt, đành phải làm bộ như một lão Đại dáng vẻ không tình nguyện dựng một cái lều lớn chút. Nhưng trong lòng hắn lại vô cùng phấn khởi, trong lòng thầm nghĩ, đây chính là các ngươi ép buộc ta, ta vốn không muốn chiếm tiện nghi các ngươi đâu, tối nay ta liền chịu chút thiệt thòi rồi, đến lúc đó trở mình hay nằm mơ gì đó, mượn cơ hội này bò lên trên người các người.
Sau khi có cái loại ý tưởng xấu xa này, bên trong cái lều này liền có một chút thay đổi nho nhỏ.
Giữa lều vốn là phải treo một bức mành, nhưng Tiêu Thần lại nói lúc mình đi mua trang bị không suy xét đến, mành này cũng là chưa có mua.
Dựa theo quy cách của loại lều dã ngoại cỡ trung này, ban đầu là có độ rộng khoảng 6m2, nhưng Tiêu Thần gắng gượng đem cái lều chỉ kéo thành độ rộng chỉ có chưa tới 5m2. Hai nữ nhân đầu tiên là không đồng ý, nói cái lều này cũng quá nhỏ, buổi tối nhất định sẽ rất chật chội, nhưng Tiêu Thần lại nói đây là vì cần thiết cho nhiệm vụ, nếu cái lều dựng quá lớn, sẽ dẫn tới một số thứ như rắn, chuột các loại. Hai nữ vừa nghe thế, cũng liền không tranh luận nữa, chỉ có điều trong lòng thầm nghĩ, buổi tối nhất định phải cẩn thận, ngàn vạn lần không thể ngủ quá say để tránh bị tiểu tử này chiếm tiện nghi.
Chỉ là hai nữ không hiểu rõ một đạo lý, là một con Sói có tố chất, sói già chính hiệu có nghề, thường xuyên rèn luyện mà nói, cho dù cái lều này lớn hơn nữa, hắn cũng có thể tìm thấy kẽ hở để gây ra một vài khuyết điểm, rồi hắn lau chút dầu.
…
Hơn hai giờ chiều, cái lều ba người ở chung đã dựng xong, Tiêu Thần rải một chút bột phấn phòng thú vật xung quanh lều, xung quanh lều đào một cái rãnh nông hình tròn, dùng làm hệ thống thoát nước.
3 người từ sáng tới giờ cũng chưa ăn gì, Tiêu Thần đích thân xuống biển bắt mấy con cá chuồn, loại cá chuồn này là một loài cá đặc sắc của “eo biển Xà đảo”, nướng lên ăn mùi vị rất khá, vô cùng tươi ngon, 3 người ăn cũng là ăn với sự thích thú.
Ăn xong đại tiệc cá nướng, Tiêu Thần để 2 nữ vào trong lều nghỉ ngơi, chính hắn thì phải đảo quanh phụ cận Bắc Tiểu đảo, làm quen địa hình trước, nơi này tương lai sẽ là nơi cư trú trong một khoảng thời gian của hắn, nếu như xung quanh có dấu hiệu nguy hiểm nào nhất định phải diệt trừ ngay bây giờ.
Bởi vì lúc trước Tiêu Thần đã dùng Cầm Long chân khí cảm nhận toàn bộ hòn đảo nhỏ rồi, nơi này cũng không có khí tức mạnh mẽ nào tồn tại, cũng có nghĩa là không có sinh vật đặc biệt nguy hiểm nào, Tiêu Thần cũng không có quá mức cảnh giác, chỉ là tùy ý tản bộ trên tiểu đảo này. Diện tích Bắc Tiểu đảo không lớn, lấy trình độ hiện nay của Tiêu Thần, thậm chí không cần tới mười phút, là có thể đi khắp toàn bộ tiểu đảo, nhưng vào phút thứ sáu, Tiêu Thần lại dừng lại.
Trước mặt hắn là một mảnh đất trũng màu đen, trong đất trũng mọc lên một vài đóa hoa nhỏ thấp bé màu trắng, mấy đóa hoa này hình dạng khá cổ quái. Nó không giống thực vật lá đơn hoặc lá kép thông thường, hình dạng đóa hoa na ná với hình vẽ trên quốc kỳ của nước Cộng Hoà, là hình ngôi sao năm cánh, trên cuống hoa đều mọc đầy gai nhọn.
- Daniel, ngươi ra xem thử, hoa này là cái gì!
Tiêu Thần đứng trước mảnh đất trũng, nói với Daniel trong đan điền, loại hoa trông có vẻ vô cùng kỳ dị, Tiêu Thần nhớ là hình như mình đã thấy qua ở nơi nào đó nhưng lại nghĩ không ra.
Daniel từ trong đan điền thức tỉnh, vừa nãy gã đang tu luyện Cầm Long quyết, Daniel nhìn mảnh hoa cỏ nhỏ trước mắt, có chút kinh ngạc nói:
- Ah? Loại hoa này hình như có xuất hiện trong "luyện đan lục" của "Cầm Long bí điển", lão đại chờ em đi lật xem một chút.
Daniel cũng cảm thấy hoa này có chút quen mắt, mau chóng lại chui trở vào trong đan điền đi lật xem "Cầm Long bí điển".
- Móa, ngươi đây là làm thủ hộ thú kiểu gì vậy, cũng quá mất mặt đi, còn phải đi lục lọi!
Tiêu thần có chút bất mãn mắng.
Từ sau khi nhận Daniel làm thủ hộ thú, Tiêu Thần liền không có đi lật xem bản "Cầm Long bí điển" vàng rực rỡ trong đan điền kia nữa, thứ nhất là bởi vì mình khá bận, thứ hai là vì lật xem thứ kia, sẽ tiêu hao rất nhiều công sức, cuối cùng là thần thức cần phải dung nhập vào bên trong bí điển, mà sau khi có Daniel, tất cả những điều này liền trở nên đơn giản hơn rất nhiều, bởi vì Daniel vốn là một tia thần niệm tồn tại, bình thường gã cũng là sinh sống trong đan điền của Tiêu Thần, để gã đi quản lý bí điển tiện lợi rất nhiều.
- Tìm được rồi lão Đại!
Hai phút sau, Daniel truyền đến tiếng vang, hưng phấn la lên:
- Loại hoa này tên là Hồi Âm hoa, là một vị thuốc tốt để luyện chế 'Hồi thần đan', " luyện đan lục " đã nói, loại Hồi Thần đan này đối với người Tu chân chính là làm vững chắc thêm Nguyên Thần, công hiệu khởi tử hồi sinh áh! Hơn nữa Hồi âm thảo đối với những năng lượng và sinh vật âm tính có tác dụng khắc chế rất mạnh!
Tiêu Thần nghe xong cười ha hả, đắc chí nói:
- Lên cái đảo rách cũng có thể tìm được dược liệu tốt như vậy, tâm đức cũng quá con mẹ nó tốt đi? Ông trời àh, không cần tốt với ta như vậy, ta sẽ cảm kích đến rơi nước mắt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.