Chương 306: Sân bay
Thân Vương
08/10/2013
Tám đôi nhảy của đại học Thanh Hoa với cách xuất hiện cực kỳ độc, lập tức dẫn tới sự khinh bỉ của tám đôi nhảy đại học BJ.
- Hừ! Làm ra vẻ có lợi gì!
Lâm Vũ Đình đội mặt nạ hổ hừ hừ nói, cô lắc lắc Sài Lang bên cạnh, quát:
- Lát nữa chúng ta bộc lộ tài năng, khiến mấy cô kia thua đến nỗi ăn phân đi!
- Được!
Sài Lang bị cô chiếm tiện nghi cũng không tức giận, không vui mừng, càng không ủy khuất. Giống như một ngọn núi băng, nghe không ra có chút ấm áp nào.
…
- Đây không phải Uông đại hoa hậu của chúng ta sao!
Tám cô gái xuống xe, liền phân biệt kéo theo một bạn nhảy nam đi tới hướng mấy người đại học BJ, thủ lĩnh chính là một cô gái có dáng người vô cùng cao gầy, ánh mắt đầu tiên đã nhận ra Uông Tiểu Kỳ.
Uông Tiểu Kỳ là cô gái thấp nhất ở đây, có khả năng còn kém 1m65, nhưng cô lại là người đầy đặn nhất, vì thế cực dễ bị nhận ra.
- Không biết đã chuẩn bị tốt chưa?
Cô gái cao gầy chính là Hạ Sương, hoa hậu giảng đường khoa Lịch sử đại học Thanh Hoa, cô cũng là thủ lĩnh của tám đôi nam nữ này, cũng là một trong những người khởi xướng ra vũ hội lần này, mục tiêu của cô cũng chỉ có một, đó là đánh bại Uông Tiểu Kỳ, trở thành đệ nhất hoa hậu giảng đường khoa Lịch sử trong cả nước.
Uông Tiểu Kỳ vốn không phải là người yếu thế, bây giờ Tiêu Thần ở bên cạnh cô, cô càng có tự tin, gắt gao kéo cánh tay Tiêu Thần, hừ nói:
- Không cần cô quan tâm!
Hạ Sương quan sát Tiêu Thần vài lần, dáng người cao cao to to, hình thể coi như không tệ, cách ăn mặc coi là trong quy trong củ, áo đuôi tôm màu đen mặc trên người rất có khí chất thân sĩ. Nhất là ánh mắt lộ ra của hắn, sáng ngời và thâm thúy, hẳn là người sâu sắc.
“Chết tiệt, đàn bà thối này còn tìm được một người đàn ông tốt như vậy?”
Hạ Sương trong lòng thầm mắng, tiếp tục nói với Uông Tiểu Kỳ,
- Ha ha, tôi đương nhiên không muốn quản mấy cái bánh bao quê, chỉ sợ đến lúc đó mấy cái bánh bao quê đó sẽ làm ô uế sàn biệt thự của chủ nhân, vậy không tốt rồi.
Uông Tiểu Kỳ mặc váy màu hồng nhạt phối hợp giày cao gót pha lê, lời này của Hạ Sương chính là ngầm châm biếm Uông Tiểu Kỳ quê không chịu được, vũ hội mặt nạ cũng không dám mặc bốc lửa một chút. Nào giống mấy cô gái đại học Thanh Hoa các cô, tất cả đều là áo nửa ngực cộng thêm tất chân và giày cao gót, so sánh với Uông Tiểu Kỳ, tự nhiên mạnh dạn thời thượng hơn rất nhiều.
- Cô…
Uông Tiểu Kỳ đang muốn nói thì Lâm Vũ Đình đứng bên cạnh cũng là người nóng tính, liền muốn xông lên giành lại chút mặt mũi cho đại tỷ mình, Tiêu Thần lại nắm chặt bàn tay nhỏ của cô, dùng ánh mắt ra hiệu cho hai cô gái, rằng để hắn đến ứng phó.
Tiêu Thần đứng trước mặt Hạ Sương, mắt liếc về trước người cô, chậc chậc nói:
- Tôi cứ tưởng rằng phụ nữ đều có rãnh sâu, không thể tưởng được nơi đó cũng có thể xây lên sân bay nha, tuy nhiên sân bay kỳ thật cũng khá đồ sộ đấy, nguyện ý lớn nhất của cuộc đời tôi chính là tự tạo một cái sân bay, để cho vô số máy bay từ nơi ấy bay lên, bạn học này, không biết tôi có thể có may mắn được ngồi trên sân bay của cô không?
- Anh… anh nói cái gì đó! Anh lưu manh… anh….
Hạ Sương giận run người, vội vàng dùng tay che phía trước mình, so với Uông Tiểu Kỳ, phần phía trước của cô quy mô không được lớn lắm, hôm nay cô lại mắc áo thấp ngực, vừa lúc cho Tiêu Thần cơ hội.
Tiêu Thần rất không hiểu hỏi:
- Lưu manh? Tôi như nào lại lưu manh cô? Tôi lưu cô chỗ nào rồi hả?
Bạn học Tiêu Thần bày ra thái độ tốt không ngại học hỏi kẻ dưới, cho dù là Hạ Sương khó coi, vẫn là biểu hiện rất lễ phép.
- Bạn học nữ này, nếu tôi có chỗ nào đắc tội cô, cô cứ việc nói ra, nếu tôi có chỗ nào không đúng, tôi nhất định sẽ xin lỗi cô, phương diện này cô không cần nể mặt tôi, tôi rất để ý đấy. Nhưng cô không thể cướp đi giấc mộng của tôi? Tôi chẳng qua là muốn ngồi ở sân bay của cô một chút mà thôi, cũng không phải nói phải thật sự làm mấy hành động gì đó, sân bay là nơi công cộng của mọi người, cô muốn chiếm làm của mình, không phải quá nhỏ mọn chứ?
Tiêu Thần sở trường là bày trò giả ngu, hắn nghiêm mặt nói,
- Chẳng qua nếu như cô kiên quyết không chịu nói, tôi cũng chẳng có cách nào, tôi chỉ có thể làm như chưa từng nhìn qua, dù sao tôi thấy chỗ này của các cô hình như còn có bảy cái sân bay khác, nếu cô không đồng ý thì tôi liền hỏi mấy chị em khác của cô vậy.
- Anh… anh vô lại…
Hạ Sương bị Tiêu Thần siêu cấp vô sỉ khiến cho bó tay, da mặt người này không phải dày bình thường nha!
- Ha ha! Sao có thể nói anh ấy vô lại!
Uông Tiểu Kỳ cười hì hì kéo tay Tiêu Thần, mỉm cười nói với Hạ Sương,
- Anh ấy sao lại vô lại chứ? Sân bay vốn là một nơi công cộng nha, nếu không phải để cho người khác ngồi, vậy cô mang cái sân bay đó đến đây làm cái gì! Không bằng đến nước H giải phẫu đi, có bản lĩnh cũng có thể làm một cái rãnh sâu đấy!
- Các người… các người…
Hạ Sương đã nổi giận, rõ ràng nâng lên bàn bay, muốn tát tai Tiêu Thần,
- Gian phu âm phụ!
Hạ Sương làm sao có thể tát được Tiêu Thần, Tiêu Thần chỉ tùy ý vươn hai ngón tay trái ra là đã kẹp được bàn tay nhỏ bé của cô, khiến cô không thể động đậy.
- Một cô bé nhà lành, làm sao có thể tùy ý động thủ chứ, tôi biết cô muốn nhân cơ hội lợi dụng tôi, nhưng cũng đừng làm trước mặt vợ tôi chứ?
Tiêu Thần nghiêm trang nói,
- Nếu quả thực muốn dụ dỗ tôi, có thể chờ tới lúc vũ hội kết thúc lặng lẽ tới tìm tôi…
- Hừ! Làm ra vẻ có lợi gì!
Lâm Vũ Đình đội mặt nạ hổ hừ hừ nói, cô lắc lắc Sài Lang bên cạnh, quát:
- Lát nữa chúng ta bộc lộ tài năng, khiến mấy cô kia thua đến nỗi ăn phân đi!
- Được!
Sài Lang bị cô chiếm tiện nghi cũng không tức giận, không vui mừng, càng không ủy khuất. Giống như một ngọn núi băng, nghe không ra có chút ấm áp nào.
…
- Đây không phải Uông đại hoa hậu của chúng ta sao!
Tám cô gái xuống xe, liền phân biệt kéo theo một bạn nhảy nam đi tới hướng mấy người đại học BJ, thủ lĩnh chính là một cô gái có dáng người vô cùng cao gầy, ánh mắt đầu tiên đã nhận ra Uông Tiểu Kỳ.
Uông Tiểu Kỳ là cô gái thấp nhất ở đây, có khả năng còn kém 1m65, nhưng cô lại là người đầy đặn nhất, vì thế cực dễ bị nhận ra.
- Không biết đã chuẩn bị tốt chưa?
Cô gái cao gầy chính là Hạ Sương, hoa hậu giảng đường khoa Lịch sử đại học Thanh Hoa, cô cũng là thủ lĩnh của tám đôi nam nữ này, cũng là một trong những người khởi xướng ra vũ hội lần này, mục tiêu của cô cũng chỉ có một, đó là đánh bại Uông Tiểu Kỳ, trở thành đệ nhất hoa hậu giảng đường khoa Lịch sử trong cả nước.
Uông Tiểu Kỳ vốn không phải là người yếu thế, bây giờ Tiêu Thần ở bên cạnh cô, cô càng có tự tin, gắt gao kéo cánh tay Tiêu Thần, hừ nói:
- Không cần cô quan tâm!
Hạ Sương quan sát Tiêu Thần vài lần, dáng người cao cao to to, hình thể coi như không tệ, cách ăn mặc coi là trong quy trong củ, áo đuôi tôm màu đen mặc trên người rất có khí chất thân sĩ. Nhất là ánh mắt lộ ra của hắn, sáng ngời và thâm thúy, hẳn là người sâu sắc.
“Chết tiệt, đàn bà thối này còn tìm được một người đàn ông tốt như vậy?”
Hạ Sương trong lòng thầm mắng, tiếp tục nói với Uông Tiểu Kỳ,
- Ha ha, tôi đương nhiên không muốn quản mấy cái bánh bao quê, chỉ sợ đến lúc đó mấy cái bánh bao quê đó sẽ làm ô uế sàn biệt thự của chủ nhân, vậy không tốt rồi.
Uông Tiểu Kỳ mặc váy màu hồng nhạt phối hợp giày cao gót pha lê, lời này của Hạ Sương chính là ngầm châm biếm Uông Tiểu Kỳ quê không chịu được, vũ hội mặt nạ cũng không dám mặc bốc lửa một chút. Nào giống mấy cô gái đại học Thanh Hoa các cô, tất cả đều là áo nửa ngực cộng thêm tất chân và giày cao gót, so sánh với Uông Tiểu Kỳ, tự nhiên mạnh dạn thời thượng hơn rất nhiều.
- Cô…
Uông Tiểu Kỳ đang muốn nói thì Lâm Vũ Đình đứng bên cạnh cũng là người nóng tính, liền muốn xông lên giành lại chút mặt mũi cho đại tỷ mình, Tiêu Thần lại nắm chặt bàn tay nhỏ của cô, dùng ánh mắt ra hiệu cho hai cô gái, rằng để hắn đến ứng phó.
Tiêu Thần đứng trước mặt Hạ Sương, mắt liếc về trước người cô, chậc chậc nói:
- Tôi cứ tưởng rằng phụ nữ đều có rãnh sâu, không thể tưởng được nơi đó cũng có thể xây lên sân bay nha, tuy nhiên sân bay kỳ thật cũng khá đồ sộ đấy, nguyện ý lớn nhất của cuộc đời tôi chính là tự tạo một cái sân bay, để cho vô số máy bay từ nơi ấy bay lên, bạn học này, không biết tôi có thể có may mắn được ngồi trên sân bay của cô không?
- Anh… anh nói cái gì đó! Anh lưu manh… anh….
Hạ Sương giận run người, vội vàng dùng tay che phía trước mình, so với Uông Tiểu Kỳ, phần phía trước của cô quy mô không được lớn lắm, hôm nay cô lại mắc áo thấp ngực, vừa lúc cho Tiêu Thần cơ hội.
Tiêu Thần rất không hiểu hỏi:
- Lưu manh? Tôi như nào lại lưu manh cô? Tôi lưu cô chỗ nào rồi hả?
Bạn học Tiêu Thần bày ra thái độ tốt không ngại học hỏi kẻ dưới, cho dù là Hạ Sương khó coi, vẫn là biểu hiện rất lễ phép.
- Bạn học nữ này, nếu tôi có chỗ nào đắc tội cô, cô cứ việc nói ra, nếu tôi có chỗ nào không đúng, tôi nhất định sẽ xin lỗi cô, phương diện này cô không cần nể mặt tôi, tôi rất để ý đấy. Nhưng cô không thể cướp đi giấc mộng của tôi? Tôi chẳng qua là muốn ngồi ở sân bay của cô một chút mà thôi, cũng không phải nói phải thật sự làm mấy hành động gì đó, sân bay là nơi công cộng của mọi người, cô muốn chiếm làm của mình, không phải quá nhỏ mọn chứ?
Tiêu Thần sở trường là bày trò giả ngu, hắn nghiêm mặt nói,
- Chẳng qua nếu như cô kiên quyết không chịu nói, tôi cũng chẳng có cách nào, tôi chỉ có thể làm như chưa từng nhìn qua, dù sao tôi thấy chỗ này của các cô hình như còn có bảy cái sân bay khác, nếu cô không đồng ý thì tôi liền hỏi mấy chị em khác của cô vậy.
- Anh… anh vô lại…
Hạ Sương bị Tiêu Thần siêu cấp vô sỉ khiến cho bó tay, da mặt người này không phải dày bình thường nha!
- Ha ha! Sao có thể nói anh ấy vô lại!
Uông Tiểu Kỳ cười hì hì kéo tay Tiêu Thần, mỉm cười nói với Hạ Sương,
- Anh ấy sao lại vô lại chứ? Sân bay vốn là một nơi công cộng nha, nếu không phải để cho người khác ngồi, vậy cô mang cái sân bay đó đến đây làm cái gì! Không bằng đến nước H giải phẫu đi, có bản lĩnh cũng có thể làm một cái rãnh sâu đấy!
- Các người… các người…
Hạ Sương đã nổi giận, rõ ràng nâng lên bàn bay, muốn tát tai Tiêu Thần,
- Gian phu âm phụ!
Hạ Sương làm sao có thể tát được Tiêu Thần, Tiêu Thần chỉ tùy ý vươn hai ngón tay trái ra là đã kẹp được bàn tay nhỏ bé của cô, khiến cô không thể động đậy.
- Một cô bé nhà lành, làm sao có thể tùy ý động thủ chứ, tôi biết cô muốn nhân cơ hội lợi dụng tôi, nhưng cũng đừng làm trước mặt vợ tôi chứ?
Tiêu Thần nghiêm trang nói,
- Nếu quả thực muốn dụ dỗ tôi, có thể chờ tới lúc vũ hội kết thúc lặng lẽ tới tìm tôi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.