Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 139: Tôi là nữ hoàng khống

Thân Vương

18/09/2013

- Anh thật sự không qua đây?

Elizabeth lắc lắc đùi mình, nháy mắt đá lông nheo với Tiêu Thần, có chút u oán nhìn Tiêu Thần, nhất là việc hắn phun khói thuốc vào không trung, thứ mà cô cho là có thể làm cho cô thoải mái, khói thuốc quanh quẩn ở trên mặt khiến cô có được cảm giác hưởng thụ, nhưng bản thân lại không phun ra được cái cảm giác đó của Tiêu Thần.

- Thật xin lỗi, tôi bây giờ không có hứng thú đối với nữ hoàng không biết thân phận như cô rồi, ngược lại là có hứng thú với bà chị trên đài đấu giá kia.

Tiêu Thần cười cười, tiếp tục rút thuốc lá ra, hắn cũng không muốn bị phụ nữ vui đùa, vừa rồi ở bên ngoài hắn phun khói thuốc lên mặt cô ta, đó chỉ là muốn trêu đùa một chút thôi. Nhưng hiện tại hắn không ngờ ả muốn đem mình biến thành một tên nô bộc.

Đàn ông Nước cộng hoà cũng sẽ không ti tiện như vậy!

Tiêu Thần cũng vui vẻ đến độ rảnh rỗi, đem ánh mắt chuyển dời đến vị chủ trì buổi bán đấu giá trên màn hình ti vi, cô ta khoảng hai bảy hai tám tuổi, thân hình cao gầy, khuôn mặt tuy rằng không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng khiến người ta không kìm nổi lòng mà muốn nhìn thêm lần nữa, mặc một thân sườn xám màu đỏ, cô có vẻ đẹp nữ tính của phụ nữ Đông Phương truyền thống, hàm súc, kiêu ngạo, dịu dàng, nụ cười lại rất chân thành.

- Ừ, thật sự khá xinh đẹp.

Tiêu Thần rất hài lòng gật gật đầu, cảm thấy bà chị trên màn hình này càng nhìn càng xinh, tiếp tục hút thuốc, căn bản không thèm để ý đến vị nữ hoàng Elizabeth.

- Tiêu Đại Pháo! Anh!

Elizabeth có chút tức giận, hung hăng chà chà giày cao gót dưới chân mình, cô thật sự muốn cởi giày cao gót xông qua đập cho Tiêu Đại Pháo mấy gót giày.

- Các quý bà quý ông thân mến, hoan nghênh các vị đã tới hội đấu giá Nước cộng hoà mỗi năm một lần, tôi là đấu giá sư Lý Hân Nhi được nhà nước đặc biệt cấp giấy phép hành nghề, mã số giấy chứng nhận của tôi là 0002.

Ngay tại thời điểm ở trong căn phòng trang nhã có hai người sắp quần chiến một phen, bỗng vang lên một giọng nữ giòn tan, hội đấu giá đã bắt đầu, trên màn hình tinh thể lỏng, có vài cô thiếu nữ thuỳ mị đứng ở trên đài đấu giá. Đấu giá sư được quốc gia đặc biệt cấp giấy phép tên là Lý Hân Nhi.

- Ừ, Lý Hân Nhi, tên rất hay.

Tiêu Thần hút một hơi thuốc, phun ra một vòng khói, rất vừa lòng với người phụ nữ đứng trên sàn đấu giá, thanh âm dịu dàng lại không mất một chút cương nghị, cuốn hút mà không ỏn ẻn, là thanh âm của người phụ nữ cực phẩm.

- Hừ! Đợi lát nữa tôi sẽ cho anh đẹp mặt đấy!



Elizabeth trong lòng oán hận nói, cũng đưa ánh mắt chuyển dời đến hội đấu giá, đưa cái miệng nhỏ nhắn nhìn chằm chằm lên màn hình.

- Để không làm mất nhiều thời gian quý báu của mọi người, tôi tuyên bố hội đấu giá Nước cộng hoà lần này được chính thữa bắt đầu!

Lý Hân Nhi mỉm cười đem chùy nhỏ trong tay mình đập xuống, trên màn hình phía sau có hai vị nhân viên công tác, đã đem món đồ đấu giá thứ nhất lên đài triển lãm, màn ảnh trên màn hình cũng dời lên trên đài triển lãm.

- Các qúy cô, quý bà, quý ngài, hiện tại trên đài triển lãm là món đồ đầu tiên được trưng bày tại buổi bán đấu giá hôm nay, là đá san hô màu đỏ thiên nhiên dưới độ sâu mấy ngàn thước của Nam Hải Nước cộng hoà, mời nhân viên công tác của chúng ta mở thùng đóng gói ra.

Lý Hân Nhi thanh âm tiếp tục quanh quẩn ở trong gian phòng trang nhã.

Hai nhân viên công tác quần áo màu lam đứng bên cạnh đài triển lãm đã đem bao ni lông màu trắng mở ra, đồng thời ngọn đèn trên đài triển lãm bị tắt, trên màn hình trở nên một mảnh tối đen, đột nhiên một trận ánh sáng màu xanh rực rỡ tỏa ra mạnh mẽ, tựa như một tòa lầu bảy sắc cầu vồng, chiếu sáng toàn bộ đài triển lãm, một tảng đá rất lớn, màu sắc cũng là nhiều màu xanh lam, Lý Hân Nhi thanh âm cũng tức thời vang lên.

- Đây là một khối đá san hô thiên nhiên đỏ cao 1. 3 mét, chỗ rộng nhất là 0. 8 mét, chỗ dài nhất 0.84 mét, đã được Sở giám định đá Hải Dương Nước cộng hoà giám định, đây là một khối đá san hô quý hiếm có hơn một nghìn năm lịch sử, ánh sáng của loại đá san hô này có tác dụng khôi phục thị lực....

Sau khi Lý Hân Nhi đem những ưu điểm của loại san hô này từ từ giới thiệu xong, đèn lại được bật sáng lên, màn hình lại di chuyển tới vị trí bàn đấu giá của Lý Hân Nhi.

- Vật phẩm đấu giá thứ nhất của hội đấu giá lần này, là một khối đá san hô màu đỏ đặc biệt lớn, giá khởi điểm là một triệu năm trăm ngàn nhân dân tệ, mỗi lần tăng giá là một trăm ngàn, các vị khách chỉ cần ấn điều khiển từ xa đặc chế trong tay, lấy tay viết ra giá mà các ngài có thể mua lên đó! Hiện tại bắt đầu đấu giá!

Lý Hân Nhi trong mắt có chút hưng phấn, dù sao đây cũng là vật phẩm đấu giá đầu tiên của hội đấu giá năm nay, nếu như có thể bán được giá, coi như là một khởi đầu tốt đẹp, hơn nữa lúc này đây cô là lần đầu tiên với thân phận đấu giá sư đặc biệt của mình để đảm đương hội đấu giá quan trọng như thế này.

- Phòng số ba, một triệu sáu trăm ngàn!

Vừa dứt lời, liền có một giọng nữ khá nhân tính vang lên.

Hội trường đấu giá và hình ảnh trên màn hình ti vi là không giống nhau, tất cả người tham dự đặt giá cũng sẽ không biết mặt nhau, mỗi người hoặc vài người hội tụ ở một căn phòng, thông qua màn hình nhìn thấy vật phẩm đấu giá, thông qua điều khiển từ xa trong tay để báo giá, sau đó khiển từ xa sẽ đem giá đưa ra và số phòng báo giá hiện lên trên màn hình, thanh âm báo giá cũng là do hệ thống riêng phát ra đấy, thanh âm chân thật trong cả quá trình, cũng chỉ có thanh âm của Lý Hân Nhi tại hiện trường.

- Phòng số 8, một triệu bảy trăm ngàn!

- Phòng số mười lăm, một triệu chín trăm ngàn!



. . .

Đối với khối đá san hô đỏ lớn nhất tại Nước cộng hoà trong vòng gần hai mươi năm này, khiến rất nhiều người cảm thấy hứng thú, mới ba bốn phút, giá đã bị đẩy lên hai triệu tám trăm ngàn, Tiêu Thần đối với thứ này chỉ xem như một tác phẩm nghệ thuật, không có nhiều hứng thú lắm, đối với hắn mà nói vật như vậy chỉ là bày ở nhà làm vật trang trí mà thôi, không có tác dụng thực tế.

- Hiện tại mức giá cao nhất là hai triệu tám trăm ngàn, còn có người ra giá cao hơn không?

Lý Hân Nhi thanh âm tiếp tục vang lên, tảng đá kia có thể bị hét lên với giá hai triệu tám trăm ngàn, đã là quá tốt rồi, so với dự đoán trước khi hội đấu giá bắt đầu cũng không kém bao nhiêu, tuy nhiên là một đấu giá sư chuyên nghiệp, cô đương nhiên hy vọng bán được giá càng cao càng tốt, phần trăm được trích cũng càng nhiều nha.

- Lần thứ nhất!

- Lần thứ hai! Còn có ai ra giá cao hơn hai triệu tám trăm ngàn không? Nếu như không có, tôi sẽ đập búa nhé.

Lý Hân Nhi tiếp tục cố gắng.

- Phòng số tám mươi tám, ba triệu năm trăm ngàn!

Đúng lúc này, hệ thống lại truyền tới thanh âm tăng giá, trực tiếp tăng tới ba triệu năm trăm ngàn!

- Tốt lắm, người bạn của chúng ta ở căn phòng số tám mươi tám đã tăng giá lên tới ba triệu năm trăm ngàn!

Lý Hân Nhi thanh âm có chút hưng phấn, dự đoán của phòng đấu giá thì giá cao nhất của tảng đá kia cũng chỉ có thể là ba triệu mà thôi, dù sao đây cũng chỉ là một tảng đá, nếu muốn ra giá trên trời, trừ phi nó là một khối thiên thạch lớn. Thật không ngờ người bạn ở phòng số tám mươi tám lại ra tay hào phóng đến như vậy, trực tiếp tăng giá đến ba triệu năm trăm ngàn.

- Ba triệu năm trăm ngàn, còn có người nào ra giá trên ba triệu năm trăm ngàn không? Khối đá san hô đỏ này với ánh sáng của nó có hiệu quả rất tốt đối với việc trị liệu đục thủy tinh thể đấy.

Lý Hân Nhi nói tiếp, tuy nhiên hiển nhiên tất cả mọi người đều biết, trông cậy vào ánh sáng của tảng đá kia để trị liệu đục thủy tinh thể là chuyện nghìn lẻ một đêm, căn bản không có khả năng, chỉ là vì tăng giá trị của tảng đá kia thôi.

- Phòng tám mươi tám?

Tiêu Thần nhíu mày, cầm lấy điều khiển từ xa trong tay mình nhìn một chút, trên điều khiển từ xa có đánh số mỗi gian phòng, đúng là có phòng tám mươi tám.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook