Chương 86: Tử Y điên cuồng.
Thân Vương
21/03/2013
- Đại ca xin cứ yên tâm. Mấy thằng này nếu dám ức hiếp con gái nhà lành tôi sẽ đem đầu chúng tới gặp anh.
Vũ Đại Lưu lập tức nhận lời.
- Được rồi. Cứ thế. Ba người chúng tôi đi trước, lát nữa ông mang bọn họ đi. Đây là giải dược, chúng tôi đi rồi cho họ dùng.
Tiêu Thần rất hài lòng gật đầu, lần lượt giao hai viên thuốc vào tay Vũ Đại Lưu.
Tiêu Thần thật sự rất coi trọng Vũ Đại Lưu, chỉ là hắn không khoái hai người anh em của lão. Hai người này quá chú trọng vào hưởng thụ đàn bà, suốt ngày chỉ nghĩ tới việc chơi gái, đây đa phần là nguyên nhân hỏng việc. Muốn tán tỉnh người đẹp là chuyện tốt nhưng phải có bản lĩnh. Người có bản lĩnh sẽ không phải mất cả ngày để nghĩ tới việc yy nữ nhân. Tiêu Thần vẫn kiên trì, hắn tự tin bản thân có đủ năng lượng mới dám theo đuổi nhiều người như vậy...
****
Bởi Chu Tử Y hít khá nhiều mê hương nên dù đã ăn một viên thuốc giải của Tiêu Thần nhưng hiện tại vẫn chưa thể tỉnh lại. Tiêu Thần cũng không biết mang Chu Tử Y tới đâu. Nếu đưa cô về đội cảnh sát giao thông có lẽ người ta cho rằng hắn là sắc lang. Không còn cách nào khác, Tiêu Thần đành phải đưa Chu Tử Y về nhà mình. Mặc dù Ôn mập mạp từng vô số lần đề nghị nhà gã còn nhiêu phòng, có bảo mẫu chăm sóc nhưng Tiêu Thần tàn khốc cự tuyệt.
- Anh mày từng nếm qua vô số vị, cũng trải qua vô số lần giúp con gái biến thành đàn bà. Đối với Chu Tử Y mà nói anh cảm thấy cần người đàn ông thành thục và trầm ổn như anh bảo vệ. Chú nhỏ như vậy, có thể chiếu cố con gái sao?
Câu nói này khiến Ôn Thông nghẹn lời. Mặc dù gã đã nhìn qua ngàn bộ ngực từ Japan hay Âu Mỹ, hấp thu vô số tinh hoa các nước nhưng có thể nói nhìn ngoài thực tế chỉ vài lần. Chưa kể khi thấy trên màn hình ti vi, chỗ kia của gã cũng không thể phổng phao như người khác. Mười bảy tuổi mà thằng nhỏ của gã vẫn chưa chịu lớn. Dưới âm uy, Chu Tử Y đành để Tiêu Thần chiếu cố. Việc Ôn mập mạp có thể làm chính là nhìn con cừu nhỏ cực phẩm rơi vào miệng sắc lang Tiêu Thần.
Hơn bốn giờ chiều rốt cuộc Tiêu Thần cũng mang được Chu Tử Y vào giường lớn trong phòng dành cho khách. Đừng nhìn Chu Tử Y hơi gầy mà lầm, da thịt cô nàng vô cùng co giãn, xem chừng bình thường cũng chịu khó tập luyện khá nhiều. Khiêng được cô tới phòng Tiêu Thần bỏ ra không ít sức.
- Điều hòa hỏng rồi. Đệch.
Vốn muốn mở điều hòa hạ thấp nhiệt độ trong phòng nhưng dường như nó đã hỏng.
- Bỏ hơn ba nghìn đồng mua phải đồ dỏm. Mai phải gặp giám đốc tiêu thụ của bọn này.
Số tiền Tiêu Thần gửi tại ngân hàng còn chừng một triệu vì thế trong nhà hắn lắp ba bốn chiếc điều hòa. Cái lớn nhất đương nhiên hắn để tại sảnh, hai cái công suất tầm trung hắn cho lắp tại hai phòng ngủ, cái nhỏ nhất hắn đặt tại phòng luyện công. Điều hòa trong phòng khác điều hòa bị hỏng khiến Tiêu Thần phải chạy ra đại sảnh mở điều hòa lớn, đồng thời đóng toàn bộ cửa để không khí không lọt ra ngoài.
Sau khi điều chỉnh nhiệt độ Tiêu Thần mang theo quần lót tiến vào nhà tắm, đến cửa cũng không khóa.
- Làm một cái...làm một cái...làm được chị một cái đau cả lưng. Làm một cái...làm một cái khiến em lên kiệu hoa...
Trong phòng tắm khó nghe được tiếng hát hỗn tạp có thể miễu sát cao thủ bởi tiếng nước " rào rào", Tiêu Thần đang hừ hừ biên tập một ca khúc đầy hứng thú.
- Ài. Người anh em. Hai ngày nay không thỏa mãn chú mày, thật sự là không tốt...
Vỗ về tiểu huynh đệ tráng kiện, Tiêu Thần thổn thức một hơi.
Từ khi Tần Vận đi Bắc Kinh công tác thời gian cũng đã gần một tháng. Bản thân hắn mấy ngày trước có cùng Hà Tú chiến đấu nhưng hiện tại qua vài ngày súng ống có nguy cơ rỉ sét. Nếu dùng một câu khái quát chính là cái gì không dùng sẽ hỏng.
Thường nói ăn no rửng mỡ, thật ra đàn ông lúc tắm rửa rất dễ phạm sai lầm. Chỉ cần chút nước chảy qua thân thể, chảy qua tiểu huynh đệ nơi đó sẽ có phản ứng. Mãnh liệt hơn sẽ kích thích thần kinh hồi tưởng lại quá trình chiến đấu. Tiêu Thần không ngoại lệ, hiện tại hắn đang yên lặng tưởng tượng lại quá trình chiến đấu đó.
Thứ nhất. Tại nước M hắn cùng một nữ đặc công vì trúng phải Xuân dược trong đêm mưa điên cuồng yêu đương. Về sau nữ đặc công kia bị súng bắn chết, bản thân hắn thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ trở về.
Lần thứ hai tại nước F, trong nông trại nhỏ hắn gặp một quả phụ địa phương xinh đẹp, cùng cô nàng hắn đã có một đêm sảng khoái. Lần thứ ba...lần thứ tư... Mãi tới khi quen biết Tần Vận tại quán rượu, hai người thường xuyên lui tới, kết quả cùng rơi vào bể tình. Cuối cùng hắn nghĩ tới Hà Tú, hai người họ quen biết trong đêm hắn đột kích sòng bạc, sau đó hai người chiến đấu tại khách sạn dưới sự chứng kiến của Hứa Diễm. Điên cuồng yêu đương, điên cuồng vỗ về, điên cuồng...
- Ai. Đời này mới mười bảy năm đã nợ nhiều như vậy.
Mở to mắt, nước trong vòi có chút lạnh hơn, xem ra bình nước nóng năng lượng mặt trời cũng không tốt lắm, Tiêu Thần không khỏi thở dài một hơi.
"Chuyện này cũng cần phải suy nghĩ. Xem chừng mình có thể sống khá lâu, nếu tới thời điểm các cô ấy lần lượt bỏ mình ra đi...." Tiêu Thần thầm nghĩ, bản thân hắn rất có thể sẽ là Đồ Long giả. Nếu đúng như Tạ Đông nói hắn sẽ thọ tới mười mấy vạn năm, thậm chí sẽ lâu hơn. Cho dù không phải cũng sẽ sống mấy ngàn năm, sẽ phải bồi bao nhiêu bà xã đây.
"A. Sao không nghĩ biện pháp kéo dài tuổi thọ chị Vận hay Thi Nhu nhỉ? Nếu mình có thể sống lâu như vậy, khẳng định cũng có thể để các cô ấy sống cùng." Nghĩ tới đây Tiêu Thần hưng phấn hô lên. Hắn nhanh chóng lau chùi thân thể, chụp chiếc quần đùi chui vào phòng luyện công.
Trong Cầm Long Bí Điển có phần ghi chép về Luyện Đan, khẳng định sẽ có đan dược kéo dài tuổi thọ." Sau khi tiến vào phòng luyện công Tiêu Thần xếp bằng hai chân, bắt đầu lật xem Cầm Long Bí Điển trong óc. Hắn hi vọng có thể tìm ra vài loạn đan dược có thể dùng, luyện chế chúng sẽ giúp phụ nữ của hắn sống lâu.
Ha hả. Đến lúc nào đó kéo toàn các bà vợ tuyệt sắc điên đảo khắp nơi, còn không thích?
Vũ Đại Lưu lập tức nhận lời.
- Được rồi. Cứ thế. Ba người chúng tôi đi trước, lát nữa ông mang bọn họ đi. Đây là giải dược, chúng tôi đi rồi cho họ dùng.
Tiêu Thần rất hài lòng gật đầu, lần lượt giao hai viên thuốc vào tay Vũ Đại Lưu.
Tiêu Thần thật sự rất coi trọng Vũ Đại Lưu, chỉ là hắn không khoái hai người anh em của lão. Hai người này quá chú trọng vào hưởng thụ đàn bà, suốt ngày chỉ nghĩ tới việc chơi gái, đây đa phần là nguyên nhân hỏng việc. Muốn tán tỉnh người đẹp là chuyện tốt nhưng phải có bản lĩnh. Người có bản lĩnh sẽ không phải mất cả ngày để nghĩ tới việc yy nữ nhân. Tiêu Thần vẫn kiên trì, hắn tự tin bản thân có đủ năng lượng mới dám theo đuổi nhiều người như vậy...
****
Bởi Chu Tử Y hít khá nhiều mê hương nên dù đã ăn một viên thuốc giải của Tiêu Thần nhưng hiện tại vẫn chưa thể tỉnh lại. Tiêu Thần cũng không biết mang Chu Tử Y tới đâu. Nếu đưa cô về đội cảnh sát giao thông có lẽ người ta cho rằng hắn là sắc lang. Không còn cách nào khác, Tiêu Thần đành phải đưa Chu Tử Y về nhà mình. Mặc dù Ôn mập mạp từng vô số lần đề nghị nhà gã còn nhiêu phòng, có bảo mẫu chăm sóc nhưng Tiêu Thần tàn khốc cự tuyệt.
- Anh mày từng nếm qua vô số vị, cũng trải qua vô số lần giúp con gái biến thành đàn bà. Đối với Chu Tử Y mà nói anh cảm thấy cần người đàn ông thành thục và trầm ổn như anh bảo vệ. Chú nhỏ như vậy, có thể chiếu cố con gái sao?
Câu nói này khiến Ôn Thông nghẹn lời. Mặc dù gã đã nhìn qua ngàn bộ ngực từ Japan hay Âu Mỹ, hấp thu vô số tinh hoa các nước nhưng có thể nói nhìn ngoài thực tế chỉ vài lần. Chưa kể khi thấy trên màn hình ti vi, chỗ kia của gã cũng không thể phổng phao như người khác. Mười bảy tuổi mà thằng nhỏ của gã vẫn chưa chịu lớn. Dưới âm uy, Chu Tử Y đành để Tiêu Thần chiếu cố. Việc Ôn mập mạp có thể làm chính là nhìn con cừu nhỏ cực phẩm rơi vào miệng sắc lang Tiêu Thần.
Hơn bốn giờ chiều rốt cuộc Tiêu Thần cũng mang được Chu Tử Y vào giường lớn trong phòng dành cho khách. Đừng nhìn Chu Tử Y hơi gầy mà lầm, da thịt cô nàng vô cùng co giãn, xem chừng bình thường cũng chịu khó tập luyện khá nhiều. Khiêng được cô tới phòng Tiêu Thần bỏ ra không ít sức.
- Điều hòa hỏng rồi. Đệch.
Vốn muốn mở điều hòa hạ thấp nhiệt độ trong phòng nhưng dường như nó đã hỏng.
- Bỏ hơn ba nghìn đồng mua phải đồ dỏm. Mai phải gặp giám đốc tiêu thụ của bọn này.
Số tiền Tiêu Thần gửi tại ngân hàng còn chừng một triệu vì thế trong nhà hắn lắp ba bốn chiếc điều hòa. Cái lớn nhất đương nhiên hắn để tại sảnh, hai cái công suất tầm trung hắn cho lắp tại hai phòng ngủ, cái nhỏ nhất hắn đặt tại phòng luyện công. Điều hòa trong phòng khác điều hòa bị hỏng khiến Tiêu Thần phải chạy ra đại sảnh mở điều hòa lớn, đồng thời đóng toàn bộ cửa để không khí không lọt ra ngoài.
Sau khi điều chỉnh nhiệt độ Tiêu Thần mang theo quần lót tiến vào nhà tắm, đến cửa cũng không khóa.
- Làm một cái...làm một cái...làm được chị một cái đau cả lưng. Làm một cái...làm một cái khiến em lên kiệu hoa...
Trong phòng tắm khó nghe được tiếng hát hỗn tạp có thể miễu sát cao thủ bởi tiếng nước " rào rào", Tiêu Thần đang hừ hừ biên tập một ca khúc đầy hứng thú.
- Ài. Người anh em. Hai ngày nay không thỏa mãn chú mày, thật sự là không tốt...
Vỗ về tiểu huynh đệ tráng kiện, Tiêu Thần thổn thức một hơi.
Từ khi Tần Vận đi Bắc Kinh công tác thời gian cũng đã gần một tháng. Bản thân hắn mấy ngày trước có cùng Hà Tú chiến đấu nhưng hiện tại qua vài ngày súng ống có nguy cơ rỉ sét. Nếu dùng một câu khái quát chính là cái gì không dùng sẽ hỏng.
Thường nói ăn no rửng mỡ, thật ra đàn ông lúc tắm rửa rất dễ phạm sai lầm. Chỉ cần chút nước chảy qua thân thể, chảy qua tiểu huynh đệ nơi đó sẽ có phản ứng. Mãnh liệt hơn sẽ kích thích thần kinh hồi tưởng lại quá trình chiến đấu. Tiêu Thần không ngoại lệ, hiện tại hắn đang yên lặng tưởng tượng lại quá trình chiến đấu đó.
Thứ nhất. Tại nước M hắn cùng một nữ đặc công vì trúng phải Xuân dược trong đêm mưa điên cuồng yêu đương. Về sau nữ đặc công kia bị súng bắn chết, bản thân hắn thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ trở về.
Lần thứ hai tại nước F, trong nông trại nhỏ hắn gặp một quả phụ địa phương xinh đẹp, cùng cô nàng hắn đã có một đêm sảng khoái. Lần thứ ba...lần thứ tư... Mãi tới khi quen biết Tần Vận tại quán rượu, hai người thường xuyên lui tới, kết quả cùng rơi vào bể tình. Cuối cùng hắn nghĩ tới Hà Tú, hai người họ quen biết trong đêm hắn đột kích sòng bạc, sau đó hai người chiến đấu tại khách sạn dưới sự chứng kiến của Hứa Diễm. Điên cuồng yêu đương, điên cuồng vỗ về, điên cuồng...
- Ai. Đời này mới mười bảy năm đã nợ nhiều như vậy.
Mở to mắt, nước trong vòi có chút lạnh hơn, xem ra bình nước nóng năng lượng mặt trời cũng không tốt lắm, Tiêu Thần không khỏi thở dài một hơi.
"Chuyện này cũng cần phải suy nghĩ. Xem chừng mình có thể sống khá lâu, nếu tới thời điểm các cô ấy lần lượt bỏ mình ra đi...." Tiêu Thần thầm nghĩ, bản thân hắn rất có thể sẽ là Đồ Long giả. Nếu đúng như Tạ Đông nói hắn sẽ thọ tới mười mấy vạn năm, thậm chí sẽ lâu hơn. Cho dù không phải cũng sẽ sống mấy ngàn năm, sẽ phải bồi bao nhiêu bà xã đây.
"A. Sao không nghĩ biện pháp kéo dài tuổi thọ chị Vận hay Thi Nhu nhỉ? Nếu mình có thể sống lâu như vậy, khẳng định cũng có thể để các cô ấy sống cùng." Nghĩ tới đây Tiêu Thần hưng phấn hô lên. Hắn nhanh chóng lau chùi thân thể, chụp chiếc quần đùi chui vào phòng luyện công.
Trong Cầm Long Bí Điển có phần ghi chép về Luyện Đan, khẳng định sẽ có đan dược kéo dài tuổi thọ." Sau khi tiến vào phòng luyện công Tiêu Thần xếp bằng hai chân, bắt đầu lật xem Cầm Long Bí Điển trong óc. Hắn hi vọng có thể tìm ra vài loạn đan dược có thể dùng, luyện chế chúng sẽ giúp phụ nữ của hắn sống lâu.
Ha hả. Đến lúc nào đó kéo toàn các bà vợ tuyệt sắc điên đảo khắp nơi, còn không thích?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.