Chương 539
Y Y
08/05/2021
Giang Vô Song lớn lên tại nhà họ Giang.
Mà nhà họ Giang là gia tộc võ lâu đời, gia tộc để lại không ít thư tịch, bao gồm những chuyện xảy ra trong từng thời kỳ.
Chuyện khác có lẽ cô ta không biết, những chuyện liên quan đến Huyền Linh Chân Công cô ta đã xem qua thư tịch rồi.
Cô ta nhìn Đường Sở Vĩ một cái rồi tiếp tục nói: “Em xem thư tịch để lại, Huyền Linh chưởng âm độc, mà tu luyện Huyền Linh Chân Công đến cảnh giới cao, chân khí sẽ trở nên âm độc, Huyền Linh Chân Công phối với Huyền Linh chưởng, một khi chạm vào kẻ địch, chân khi âm độc sẽ lan khắp cơ thể, mà kẻ địch không lập tức chết đi, mà phải chịu dày vò của chân khí, biến thành người không ra người, quỷ không ra quỷ, cuối cùng cơ thể khô héo mà chết" "Đáng, đáng sợ đến như vậy sao?” Đường Sở Vĩ khiếp sợ. Cô luyện tới giai đoạn này rồi nhưng vẫn chưa xảy ra vấn đề gì, chân khi cũng khoogn có hiện tượng âm độc. "Chị thử xem." Giang Vô Song chỉ một cái cây trong vườn nói: "Chị dùng chân khí trên cây này thử xem."
Nghe vậy, Đườ Sở Vi vung tay lên, lòng bàn tay tập hợp chân khí.
Chân khi xuất hiện, hình thành một luồng sức mạnh, quét qua lá trên cây.
Lúc này, lá cây ngay lập tức khô héo, sau đó rơi xuống đất.
Giang Cung Tuấn bước tới, nhặt lên một chiếc lá, cầm trong tay xem xét kỹ, quả nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng âm độc, cầm chiếc lá khô trong tay cũng cảm nhận được một cảm giác làm người ta sợ hãi.
Giang Vô Song nhàn nhạt nói: "Thế nào, không giả đúng không, bây giờ chỉ mới bắt đầu tu luyện, nếu tu luyện mười mấy năm, châm khí của chị sẽ không như thế này"
Giang Cung Tuần nhíu mày nói: "Sở Vĩ, anh thấy em nên dừng tu luyện đi, thế này đi, anh truyền cho em khi công Bắc Đẩu cho em, đây cũng là một bộ phương pháp tu luyện nội lực thâm sâu, sẽ không kém Huyền Linh Chân Công, hơn nữa tu luyện Khí công Bắc Đấu, còn có thể luyện Kim Cương Bất Hoại Thân Thông.
Đường Sở Vị bị dọa sợ rồi
Cô cũng không muốn biến thành một người âm độc, cô lập tức gật đầu. "Ừm, vậy em không luyện nữa.
Ngay lập tức cô nghĩ tới điều gì, không khỏi nói: "Nhưng ông nội tu luyện nhưng tại sao chân khí không âm độc như mọi người nổi, chị đã gặp ông nội sử dụng chân khí, không có một chút âm độc "Việc đây em cũng không biết." Giang Vô Song lắc đầu nói: “Cũng có thể ba mươi năm trước ông ấy bị phế võ công, sau này không luyện bộ ma công này nữa mà luyện một bộ khác" “Chẳng lẽ ông nội thật sự có vấn đề?” Giang Cung Tuấn nhíu mày nói.
Nếu Huyền Linh Chân Công thực sự đáng sợ như lời Giang Vô Song nói, vậy ba mươi năm trước, có lẽ thật sự là ông nội anh tu luyện xảy ra vấn đề, không phải có người tập kích ông ấy, cho dù là ông nội anh cho rằng có người tập kích ông ấy, cũng có lẽ là do ông ấy tu luyện xảy ra vấn đề, xuất hiện ảo giác.
Lần đầu tiên Giang Cung Tuấn hoài nghi ông nội mình.
Còn có vụ cháy nhà họ Giang mười năm trước.
Lúc đó ông nội anh rốt cuộc có võ công hay không.
Nếu có võ công sao lại trơ mắt nhìn người nhà mình bị thiêu
Nếu không có, ông ấy sao có thể trốn thoát? chết
Tất cả bí ẩn làm anh khó có thể tin được
Anh nhìn Đường Sở Vì một cái.
Đường Sở Vị nhất định đã liên lạc với ông nội anh. “Sở Vi, em theo anh về phòng, anh truyền dạy cho em khi công Bắc Đẩu
Anh kéo Đường Sở Vì đi
Còn Giang Vô Song đứng trong sân, nhìn hai người đi vào phòng, nhíu lông mày, vẻ mặt trầm tư, không biết là đang nghĩ gì Trong một căn phòng.
Giang Cung Tuấn khoanh chân ngôi trên giường. Đường Sở Vị cũng khoanh chân ngồi đối diện.
Hai người nhìn nhau. Giang Cung Tuấn nhìn chăm chăm khuôn mặt rung động lòng người, nghiêm túc nói: "Đường Sở Vĩ, em thành thật nói cho anh biết, ông nội anh rốt cuộc ở đâu?” “Em, em không biết." Đường Sở Vi vẻ mặt có chút hoang mang, hơi cúi đầu, không dám nhìn thẳng Giang Cung Tuấn. "Ông ấy vẫn còn sống đúng không, sau vụ cháy ở núi Nam Mã, em có phải là đã liên lạc với ông ấy?”
Giang Cung Tuấn hung hãng ép hỏi.
Anh đoán ông nội Giang Thời vẫn còn sống, nhưng anh không có chứng cứ.
Con Đường Sở Vị cùng ông ấy rất thân, nhất định là hai người có liên lạc với nhau. “Em nói cho anh nha."
Giang Cung Tuấn đưa tay đỡ hai vai Đường Sở Vị.
Đường Sở Vị ngẩng đầu nhìn anh rồi gật gật đầu: "Đúng, ông nội vẫn còn sống, em xác thực cũng liên lạc qua với ông, nhưng chỉ có một lần, lần thứ hai muốn liên lạc lại thì không điện được, em thật là không biết ông đang ở đâu. “Ông nội sao phải làm nhiều việc ở núi Nam Mã như vậy, sao phải giả chết, ông ấy đang lừa dối ai, lại giấu giếm ai?” "Chông, em thật sự không biết, ông nội đưa em đi núi Nam Mã, em cũng không biết ông đi làm gì, tới nơi rồi mới nói với em, là đi tìm bộ đề lửa, còn có tìm thời gian, gặp phải một con rắn lửa, ông nội định giết lấy mật rần cho em, còn giúp em tinh luyện, chân khi của em mới có thể đạt tới tầng thứ ba
Đường Sở Vì thật sự không biết Giang Thời muốn làm gì. Giang Thời chỉ nói ông sẽ không hại Giang Cung Tuấn, ông là đang giúp anh.
Vậy nên Đường Sở Vì mới nghe lời ông
Nghe Giang Cung Tuần nhíu mày
Anh lâm vào trầm tư
Một lúc sau, anh mới thở ra một hơi hỏi: “Ông nội tu luyện đến tầng thứ mấy
Đường Sở Vị lắc đầu: "Cái này em không biết, ông nội không nói cho em, từ thực lực mà ông nội thể hiện chắc là rất mạnh, hơn nữa ông đã sớm biết bí mật võ thuật của Hoa Nguyệt Sơn Cư Đỗ nhưng không tu luyện, điều này nói lên, thực lực của ông đã thiên hạ vô địch, đã không thèm để nó vào võ thuật Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ vào mắt
Giang Cung Tuấn bất lực thở dài.
Từ trước đến nay anh đều tin tưởng ông
Cho dù người khác có nói dù gì ông, thì anh luôn tin ông nội là một người tốt.
Nhưng bây giờ, lần đầu tiên anh nghi ngờ ông nội. ông nội không phải là người xấu." Đường Sở nhỏ giọng nói: “Em tin tưởng ông nội" "Um."
Giang Cung Tuấn cũng không nghĩ nhiều nữa nói: “Từ bây giờ trở đi, em quên Huyền Linh Chân Công đi, Vô Song từ nhỏ đã sống ở nhà họ Giang, nhà họ Giang ngàn năm để lại rất nhiều thư tịch, thư tịch nhất định không sai đâu, bộ Huyền Linh Chân Công này thật sự là ma công, nếu tiếp tục luyện, anh sợ em sẽ xảy ra chuyện, bây giờ anh sẽ truyền cho em Khí công Bắc Đẩu
Đường Sở Vi gật đầu.
Cô cũng lo lắng nếu cô tiếp tục luyện thì sẽ xảy ra vấn đề. Giang Cung Tuấn ở trong phòng truyền công Bắc Đẩu cho Đường Sở Vị.
Vốn dĩ anh muốn thuận tiện truyền luôn Kim Cương Bất Hoại Thần Thông cho Đường Sở Vị, nhưng nó yêu cầu thể chất rất cao, Đường Sở vẫn chưa đáp ứng được, miễn cưỡng tu luyện chỉ làm tổn hại đến cơ thể
Đêm lặng lẽ trôi qua.
Truyền dạy và hướng dẫn từ đêm này qua đêm khác. Đường Sở Vì lĩnh ngộ được cách vận khí.
Trời sáng, ảnh sáng chiếu vào từ khe hở trên cửa sổ.
Giang Cung Tuấn thu công hỏi: "Đều nhớ hết rồi chứ?" Đường Sở Vì gật đầu: "Ừm, đều nhớ lộ trình vận khí rồi."
Giang Cung Tuấn đứng dậy nói: "Cố gắng tu luyện, chân khí sẽ từ từ thay đổi, qua tầng bốn, tầng năm cũng không phải là giấc mơ, nếu đạt đến cảnh giới này thì có thể trì hoãn quá trình tế bào lão hóa, thể này cho dù qua mấy chục năm, em vẫn xinh đẹp như hoa
Đường Sở Vị cũng đứng theo lên. ngôn tình ngược
Hai người cùng ra khỏi phòng.
Giang Vô Song đã sớm tỉnh dậy rồi, cô ta mặc một bộ đồ thoải mái, mái tóc dài màu hạt dẻ cột thành đuôi ngựa, mang hơi thở của cô gái trẻ trung xinh đẹp.
Cô ta đang ngôi trong đình nghỉ mát thấy hai người đi ra thì đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười nói: "Anh Giang, mới sáng sớm đã có tin tức từ Đại đường hội truyền đến, Vương tổ chức cuộc họp, tại cuộc họp tuyên bố, anh nhận chức Thiên Soái, quản lý quân Xích Diễm, bây giờ ba bên đều đóng dấu rồi."
- ---------------------------
Mà nhà họ Giang là gia tộc võ lâu đời, gia tộc để lại không ít thư tịch, bao gồm những chuyện xảy ra trong từng thời kỳ.
Chuyện khác có lẽ cô ta không biết, những chuyện liên quan đến Huyền Linh Chân Công cô ta đã xem qua thư tịch rồi.
Cô ta nhìn Đường Sở Vĩ một cái rồi tiếp tục nói: “Em xem thư tịch để lại, Huyền Linh chưởng âm độc, mà tu luyện Huyền Linh Chân Công đến cảnh giới cao, chân khí sẽ trở nên âm độc, Huyền Linh Chân Công phối với Huyền Linh chưởng, một khi chạm vào kẻ địch, chân khi âm độc sẽ lan khắp cơ thể, mà kẻ địch không lập tức chết đi, mà phải chịu dày vò của chân khí, biến thành người không ra người, quỷ không ra quỷ, cuối cùng cơ thể khô héo mà chết" "Đáng, đáng sợ đến như vậy sao?” Đường Sở Vĩ khiếp sợ. Cô luyện tới giai đoạn này rồi nhưng vẫn chưa xảy ra vấn đề gì, chân khi cũng khoogn có hiện tượng âm độc. "Chị thử xem." Giang Vô Song chỉ một cái cây trong vườn nói: "Chị dùng chân khí trên cây này thử xem."
Nghe vậy, Đườ Sở Vi vung tay lên, lòng bàn tay tập hợp chân khí.
Chân khi xuất hiện, hình thành một luồng sức mạnh, quét qua lá trên cây.
Lúc này, lá cây ngay lập tức khô héo, sau đó rơi xuống đất.
Giang Cung Tuấn bước tới, nhặt lên một chiếc lá, cầm trong tay xem xét kỹ, quả nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng âm độc, cầm chiếc lá khô trong tay cũng cảm nhận được một cảm giác làm người ta sợ hãi.
Giang Vô Song nhàn nhạt nói: "Thế nào, không giả đúng không, bây giờ chỉ mới bắt đầu tu luyện, nếu tu luyện mười mấy năm, châm khí của chị sẽ không như thế này"
Giang Cung Tuần nhíu mày nói: "Sở Vĩ, anh thấy em nên dừng tu luyện đi, thế này đi, anh truyền cho em khi công Bắc Đẩu cho em, đây cũng là một bộ phương pháp tu luyện nội lực thâm sâu, sẽ không kém Huyền Linh Chân Công, hơn nữa tu luyện Khí công Bắc Đấu, còn có thể luyện Kim Cương Bất Hoại Thân Thông.
Đường Sở Vị bị dọa sợ rồi
Cô cũng không muốn biến thành một người âm độc, cô lập tức gật đầu. "Ừm, vậy em không luyện nữa.
Ngay lập tức cô nghĩ tới điều gì, không khỏi nói: "Nhưng ông nội tu luyện nhưng tại sao chân khí không âm độc như mọi người nổi, chị đã gặp ông nội sử dụng chân khí, không có một chút âm độc "Việc đây em cũng không biết." Giang Vô Song lắc đầu nói: “Cũng có thể ba mươi năm trước ông ấy bị phế võ công, sau này không luyện bộ ma công này nữa mà luyện một bộ khác" “Chẳng lẽ ông nội thật sự có vấn đề?” Giang Cung Tuấn nhíu mày nói.
Nếu Huyền Linh Chân Công thực sự đáng sợ như lời Giang Vô Song nói, vậy ba mươi năm trước, có lẽ thật sự là ông nội anh tu luyện xảy ra vấn đề, không phải có người tập kích ông ấy, cho dù là ông nội anh cho rằng có người tập kích ông ấy, cũng có lẽ là do ông ấy tu luyện xảy ra vấn đề, xuất hiện ảo giác.
Lần đầu tiên Giang Cung Tuấn hoài nghi ông nội mình.
Còn có vụ cháy nhà họ Giang mười năm trước.
Lúc đó ông nội anh rốt cuộc có võ công hay không.
Nếu có võ công sao lại trơ mắt nhìn người nhà mình bị thiêu
Nếu không có, ông ấy sao có thể trốn thoát? chết
Tất cả bí ẩn làm anh khó có thể tin được
Anh nhìn Đường Sở Vì một cái.
Đường Sở Vị nhất định đã liên lạc với ông nội anh. “Sở Vi, em theo anh về phòng, anh truyền dạy cho em khi công Bắc Đẩu
Anh kéo Đường Sở Vì đi
Còn Giang Vô Song đứng trong sân, nhìn hai người đi vào phòng, nhíu lông mày, vẻ mặt trầm tư, không biết là đang nghĩ gì Trong một căn phòng.
Giang Cung Tuấn khoanh chân ngôi trên giường. Đường Sở Vị cũng khoanh chân ngồi đối diện.
Hai người nhìn nhau. Giang Cung Tuấn nhìn chăm chăm khuôn mặt rung động lòng người, nghiêm túc nói: "Đường Sở Vĩ, em thành thật nói cho anh biết, ông nội anh rốt cuộc ở đâu?” “Em, em không biết." Đường Sở Vi vẻ mặt có chút hoang mang, hơi cúi đầu, không dám nhìn thẳng Giang Cung Tuấn. "Ông ấy vẫn còn sống đúng không, sau vụ cháy ở núi Nam Mã, em có phải là đã liên lạc với ông ấy?”
Giang Cung Tuấn hung hãng ép hỏi.
Anh đoán ông nội Giang Thời vẫn còn sống, nhưng anh không có chứng cứ.
Con Đường Sở Vị cùng ông ấy rất thân, nhất định là hai người có liên lạc với nhau. “Em nói cho anh nha."
Giang Cung Tuấn đưa tay đỡ hai vai Đường Sở Vị.
Đường Sở Vị ngẩng đầu nhìn anh rồi gật gật đầu: "Đúng, ông nội vẫn còn sống, em xác thực cũng liên lạc qua với ông, nhưng chỉ có một lần, lần thứ hai muốn liên lạc lại thì không điện được, em thật là không biết ông đang ở đâu. “Ông nội sao phải làm nhiều việc ở núi Nam Mã như vậy, sao phải giả chết, ông ấy đang lừa dối ai, lại giấu giếm ai?” "Chông, em thật sự không biết, ông nội đưa em đi núi Nam Mã, em cũng không biết ông đi làm gì, tới nơi rồi mới nói với em, là đi tìm bộ đề lửa, còn có tìm thời gian, gặp phải một con rắn lửa, ông nội định giết lấy mật rần cho em, còn giúp em tinh luyện, chân khi của em mới có thể đạt tới tầng thứ ba
Đường Sở Vì thật sự không biết Giang Thời muốn làm gì. Giang Thời chỉ nói ông sẽ không hại Giang Cung Tuấn, ông là đang giúp anh.
Vậy nên Đường Sở Vì mới nghe lời ông
Nghe Giang Cung Tuần nhíu mày
Anh lâm vào trầm tư
Một lúc sau, anh mới thở ra một hơi hỏi: “Ông nội tu luyện đến tầng thứ mấy
Đường Sở Vị lắc đầu: "Cái này em không biết, ông nội không nói cho em, từ thực lực mà ông nội thể hiện chắc là rất mạnh, hơn nữa ông đã sớm biết bí mật võ thuật của Hoa Nguyệt Sơn Cư Đỗ nhưng không tu luyện, điều này nói lên, thực lực của ông đã thiên hạ vô địch, đã không thèm để nó vào võ thuật Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ vào mắt
Giang Cung Tuấn bất lực thở dài.
Từ trước đến nay anh đều tin tưởng ông
Cho dù người khác có nói dù gì ông, thì anh luôn tin ông nội là một người tốt.
Nhưng bây giờ, lần đầu tiên anh nghi ngờ ông nội. ông nội không phải là người xấu." Đường Sở nhỏ giọng nói: “Em tin tưởng ông nội" "Um."
Giang Cung Tuấn cũng không nghĩ nhiều nữa nói: “Từ bây giờ trở đi, em quên Huyền Linh Chân Công đi, Vô Song từ nhỏ đã sống ở nhà họ Giang, nhà họ Giang ngàn năm để lại rất nhiều thư tịch, thư tịch nhất định không sai đâu, bộ Huyền Linh Chân Công này thật sự là ma công, nếu tiếp tục luyện, anh sợ em sẽ xảy ra chuyện, bây giờ anh sẽ truyền cho em Khí công Bắc Đẩu
Đường Sở Vi gật đầu.
Cô cũng lo lắng nếu cô tiếp tục luyện thì sẽ xảy ra vấn đề. Giang Cung Tuấn ở trong phòng truyền công Bắc Đẩu cho Đường Sở Vị.
Vốn dĩ anh muốn thuận tiện truyền luôn Kim Cương Bất Hoại Thần Thông cho Đường Sở Vị, nhưng nó yêu cầu thể chất rất cao, Đường Sở vẫn chưa đáp ứng được, miễn cưỡng tu luyện chỉ làm tổn hại đến cơ thể
Đêm lặng lẽ trôi qua.
Truyền dạy và hướng dẫn từ đêm này qua đêm khác. Đường Sở Vì lĩnh ngộ được cách vận khí.
Trời sáng, ảnh sáng chiếu vào từ khe hở trên cửa sổ.
Giang Cung Tuấn thu công hỏi: "Đều nhớ hết rồi chứ?" Đường Sở Vì gật đầu: "Ừm, đều nhớ lộ trình vận khí rồi."
Giang Cung Tuấn đứng dậy nói: "Cố gắng tu luyện, chân khí sẽ từ từ thay đổi, qua tầng bốn, tầng năm cũng không phải là giấc mơ, nếu đạt đến cảnh giới này thì có thể trì hoãn quá trình tế bào lão hóa, thể này cho dù qua mấy chục năm, em vẫn xinh đẹp như hoa
Đường Sở Vị cũng đứng theo lên. ngôn tình ngược
Hai người cùng ra khỏi phòng.
Giang Vô Song đã sớm tỉnh dậy rồi, cô ta mặc một bộ đồ thoải mái, mái tóc dài màu hạt dẻ cột thành đuôi ngựa, mang hơi thở của cô gái trẻ trung xinh đẹp.
Cô ta đang ngôi trong đình nghỉ mát thấy hai người đi ra thì đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười nói: "Anh Giang, mới sáng sớm đã có tin tức từ Đại đường hội truyền đến, Vương tổ chức cuộc họp, tại cuộc họp tuyên bố, anh nhận chức Thiên Soái, quản lý quân Xích Diễm, bây giờ ba bên đều đóng dấu rồi."
- ---------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.