Chương 1166: Kiếp nạn của Giang Cung Tuấn
Y Y
21/06/2021
Ngọc Mỹ nghĩ mãi vẫn không hiểu. Chẳng những cô ta không hiểu, tất cả mọi người ở chỗ này cũng không hiểu. Chỉ là mới thoát chết trong đường tơ kẽ tóc, bây giờ bọn họ không thể suy nghĩ nhiều như vậy được nữa.
Lần này, các thiên tài tham gia thi đấu có tới mấy trăm nghìn, nhưng giờ chết mất một phần ba số người, còn sót lại đang tập hợp ở bên ngoài núi Vạn Thiên, chờ đợi kỳ hạn một tháng đến, chờ đợi lối đi mở ra lần nữa, trở về Minh Lam Tông.
Giang Cung Tuấn cũng không đi đánh yêu thú, mà cùng những người này chờ. Chẳng qua, anh đang chờ nhưng không quên tu luyện. Anh nghiêm túc hấp thu thiên địa linh khí để tu luyện.
Đảo mắt kỳ hạn một tháng đã đến. Trên bầu trời, xuất hiện lối đi lần nữa.
“Xuất hiện, xuất hiện rồi.”
“Lối đi xuất hiện rồi.”
Tất cả mọi người đều đứng lên, bay lên bầu trời, tiến vào lối đi hư không, sau khi bước vào lối đi, họ trở lại bên ngoài đại điện Minh Lam Tông.
Cửa đại điện. Minh Lam Thánh Hoàng thấy nhiều người như vậy, không khỏi cau mày, nghi ngờ trong lòng: “Có chuyện gì, sao còn nhiều người như vậy?”
Nhưng, ông ta không nói câu nào.
Ngược lại có vài người phát hiện số người ít đi rất nhiều.
“Có chuyện gì, sao ít đi nhiều người như vậy?” Có người hỏi.
Đệ tử Xung Phan Bá của Minh Lam Thánh Hoàng đứng dậy.
Minh Lam Thánh Hoàng biết chân tướng, nhưng ông ta giả vờ cái gì cũng không biết, hỏi: “Xung Phan Bá, đây là thế nào, làm sao thiếu nhiều người như vậy?”
Xung Phan Bá hai tay ôm quyền, nói: “Thưa thầy, chúng con đánh giết yêu thú tại núi Vạn Thiên…
Anh ta kể lại chuyện đã xảy ra.
“Cái gì?” Vừa dứt lời, toàn bộ mọi người đều khiếp sợ.
Viện trưởng Thần Viện lập tức nổi giận, hét: “Nanh vuốt Ma tộc thật quá đáng, biết lần thi đấu này diễn ra ở núi Vạn Thiên, lúc này mới phái người đi núi Vạn Thiên giết chết những thiên tài này.”
Giờ phút này, Ngọc Mỹ bước ra.
“Thưa thầy”
Cô ta mở miệng nói: “Ma tộc giống như có âm mưu gì đó, đệ tử nghe được cường giả của Ma tộc trước đó đã xuất hiện ở Cổ tộc, nói chuyện lệnh bài màu đen, lần này Ma tộc có hành động lớn, dường như là muốn cứu một người tên là Ma Lặc, chẳng qua không biết vì sao trong vòng một ngày, toàn bộ Ma tộc đều rút lui.
Ngọc Mỹ kể lại chuyện một lần nữa. Trong đó, còn nói đến Giang Cung Tuấn.
“Giang Cung Tuấn.” Minh Lam Thánh Hoàng mở miệng kêu to.
Giang Cung Tuấn từ trong đám người đi ra, nhìn Minh Lam Thánh Hoàng trước đại điện. Anh đã và đang hoài nghi Minh Lam Thánh Hoàng, bởi vì lần tỷ thí này địa điểm do Minh Lam Tông chọn, Minh Lam Tông chọn nơi thi đấu trước, chẳng lẽ không tìm hiểu chút gì cả sao? Chẳng qua là anh không có nhiều lời.
Anh mở miệng nói: “Giang Cung Tuấn ra mắt Minh Lam Thánh Hoàng”
Minh Lam Thánh Hoàng chất vấn: “Cậu nói cho rõ, rất cuộc đây là chuyện gì?”
Giang Cung Tuấn đúng mực nói: “Tôi gặp mấy người tu sĩ bị đuổi giết, cứu họ rồi mới biết có Ma tộc ở khắp nơi tìm bắt người, vì vậy tôi đã bắt đầu tìm, chờ đến thời điểm tìm được mọi người, Ma tộc đã rời đi hết, rốt cuộc là chuyện gì, tôi cũng không biết.”
Nghe vậy, Minh Lam Thánh Hoàng cau mày.
Sau đó, viện trưởng Thần Viện đứng ra, nói: “Được rồi, các cậu đi xuống trước đi.”
Tu sĩ tham gia thi đấu nối bước nhau rời đi. Mà một ít siêu cấp cường giả Giới Sơ Khai thì tập trung một chỗ, bắt đầu thảo luận chuyện này.
Trên đại điện Minh Lam Tông, viện trưởng Thần Viện tức giận nói: “Ma tộc thật quá đáng, đầu tiên là xuất hiện ở Cổ tộc, bây giờ ra tay với cả thế giới, chúng ta không thể ngồi chờ chết, phải đoàn kết lại giết chết nhuệ khí của bọn họ.”
“Viện trưởng nói đúng”
“Tôi đồng ý”
Lời viện trưởng nói ra được không ít người tán thành.
Minh Lam Thánh Hoàng đứng dậy nói: “Đây là chắc chắn, nếu không Ma tộc còn tưởng rằng chúng ta dễ bị bắt nạt, chỉ là cửa vào Long vực sắp mở ra, mà lần thi đấu này cũng hủy bỏ giữa chừng, hay mau sớm hoàn thành thi đấu, chọn lựa thiên tài kiệt xuất tiến vào Long vực.
“Thánh Hoàng, người là chủ, người định đoạt.”
“Chúng tôi nghe người.”
“Nhưng, tiếp theo phải làm thế nào?”
Minh Lam Thánh Hoàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Bây giờ chỉ có thể dựa theo quy củ trước kia, áp dụng phương thức tỷ võ.
Một đám đại lão tụ lại một chỗ, bắt đầu thương nghị chuyện kế tiếp. Sau khi thương nghị, Minh Lam Thánh
Hoàng rời đi, đi ra sau núi, ông ta đi đến chỗ đất bế quan.
Dương Hoàng Tôn Giả vẫn ở chỗ này.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Minh Lam Thánh Hoàng vừa xuất hiện thì chất vấn. . Truyện Xuyên Không
Dương Hoàng Tôn Giả ngồi khoanh chân ở trên đất, trong cơ thể ông ta có ma khí tản mát ra, ông ta nhìn Minh Lam Thánh Hoàng nói: “Tôi đã nhận được tin tức của Hộ pháp, Ma Lặc sống lại bị một thằng nhóc đoạt mất, mà người này chính là người ngày đó xuất hiện ở Cổ tộc, trong tay cầm lệnh bài.
Mặc dù Dương Hoàng Tôn Giả ở Minh Lam Tông nhưng Hộ pháp của Ma tộc có thể lợi dụng bí thuật truyền âm.
Dương Hoàng Tôn Giả tiếp tục nói: “Tôi còn tưởng rằng là một đại nhân vật nào, hóa ra nó chỉ là một tên nhóc loài người, bởi vì vận khí tốt mà lấy được thánh vật của Ma tộc, cũng không biết cậu ta lấy được lệnh bài từ nơi nào.” Vừa nói vừa nhìn Minh Lam Thánh Hoàng.
“Người này có trong số những người tham gia thi đấu, hơn nữa cùng ngày cũng xuất hiện ở Cổ tộc, nếu không phải có thằng nhóc này thì Cổ tộc đã bị diệt”
Nghe vậy, Huyền Thiên Thánh Hoàng khẽ cau mày, nói: “Vậy người này là ai chứ?”
“Là ai thì cần ông đi thăm dò, sau khi tra được, giết chết không tha.” Dương Hoàng Tôn Giả làm một động tác giết.
Ông ta biết được thân phận của Giang Cung Tuấn, biết anh tới từ đầu, chẳng qua không biết trong tay anh có lệnh bài có lai lịch như vậy, như vậy để người này ở Giới Sơ Khai là một mối họa Ma Lặc không có giết Giang Cung Tuấn, nhưng Hộ pháp của Ma tộc lại muốn giết. Muốn Dương Hoàng Tôn Giả tra hỏi tin tức của Giang Cung Tuấn rồi tiêu diệt.
“Được, vậy thì tôi đi điều tra một chút.” Minh Lam Thánh Hoàng xoay người rời đi.
Sau khi rời đi, ông ta bắt đầu điều tra người ngoài trước đó có xuất hiện ở Cổ tộc.
Thông qua điều tra, rất nhanh ông ta đã biết người ngày đó ở Cổ tộc. Cộng thêm lời trước đó Giang Cung Tuấn nói, ông ta rất nhanh đã xác định được, người này chính là Giang Cung Tuấn. Giang Cung Tuấn vẫn chưa biết giờ phút này anh đã có rắc rối. Minh Lam Thánh Hoàng biết được là Giang Cung Tuấn, lập tức liên lạc với cường giả toàn thế giới. Không ít cường giả đã tề tụ ở đại điện Minh Lam Tông.
Viện trưởng Thần Viện hỏi: “Thánh Hoàng, triệu tập mọi người tới, có chuyện gì không?”
Minh Lam Thánh Hoàng nhìn viện trưởng Thần Viện, hừ lạnh một tiếng, nói: “Viện trưởng đại nhân, tôi thật không nghĩ tới, ông lại cấu kết với Ma tộc, ông muốn hại chết thiên tài toàn thế giới sao, ông có thể yên lòng sao?”
“Minh Lam tông chủ, cơm có thể ăn lung tung, nhưng lời không thể nói bậy bạ.” Tiêu Minh Hoàng là người đầu tiên đứng ra nói.
“A.” Minh Lam Thánh Hoàng cười lạnh.
“Tôi đang thấy kỳ quái, làm sao Ma tộc lại xuất hiện ở núi Vạn Thiên, căn cứ theo tôi điều tra biết được lần này trong hàng đệ tử tham gia thi đấu, trong đó có đệ tử Thần Viện chính là người của Ma tộc.”
“Người nói xạo.”
Vạn Thanh Tuyệt cũng nói vào: “Người có chứng cứ gì?”
“Chứng cứ?”
Minh Lam Thánh Hoàng trầm thấp nói: “Tiêu Minh Hoàng, đệ tử Giang Cung Tuấn của ông chính là người của Ma tộc”
“Không thể nào.” Tiêu Minh Hoàng lập tức phản bác.
Minh Lam Thánh Hoàng mở miệng nói: “Có phải hay không, gọi tới thì biết “
“Người đâu, đưa Giang Cung Tuấn đến.” Minh Lam
Thánh Hoàng ra lệnh.
Ngay tức khắc có đệ tử Minh Lam Tông rời khỏi đại điện đi tìm Giang Cung Tuấn.
Lần này, các thiên tài tham gia thi đấu có tới mấy trăm nghìn, nhưng giờ chết mất một phần ba số người, còn sót lại đang tập hợp ở bên ngoài núi Vạn Thiên, chờ đợi kỳ hạn một tháng đến, chờ đợi lối đi mở ra lần nữa, trở về Minh Lam Tông.
Giang Cung Tuấn cũng không đi đánh yêu thú, mà cùng những người này chờ. Chẳng qua, anh đang chờ nhưng không quên tu luyện. Anh nghiêm túc hấp thu thiên địa linh khí để tu luyện.
Đảo mắt kỳ hạn một tháng đã đến. Trên bầu trời, xuất hiện lối đi lần nữa.
“Xuất hiện, xuất hiện rồi.”
“Lối đi xuất hiện rồi.”
Tất cả mọi người đều đứng lên, bay lên bầu trời, tiến vào lối đi hư không, sau khi bước vào lối đi, họ trở lại bên ngoài đại điện Minh Lam Tông.
Cửa đại điện. Minh Lam Thánh Hoàng thấy nhiều người như vậy, không khỏi cau mày, nghi ngờ trong lòng: “Có chuyện gì, sao còn nhiều người như vậy?”
Nhưng, ông ta không nói câu nào.
Ngược lại có vài người phát hiện số người ít đi rất nhiều.
“Có chuyện gì, sao ít đi nhiều người như vậy?” Có người hỏi.
Đệ tử Xung Phan Bá của Minh Lam Thánh Hoàng đứng dậy.
Minh Lam Thánh Hoàng biết chân tướng, nhưng ông ta giả vờ cái gì cũng không biết, hỏi: “Xung Phan Bá, đây là thế nào, làm sao thiếu nhiều người như vậy?”
Xung Phan Bá hai tay ôm quyền, nói: “Thưa thầy, chúng con đánh giết yêu thú tại núi Vạn Thiên…
Anh ta kể lại chuyện đã xảy ra.
“Cái gì?” Vừa dứt lời, toàn bộ mọi người đều khiếp sợ.
Viện trưởng Thần Viện lập tức nổi giận, hét: “Nanh vuốt Ma tộc thật quá đáng, biết lần thi đấu này diễn ra ở núi Vạn Thiên, lúc này mới phái người đi núi Vạn Thiên giết chết những thiên tài này.”
Giờ phút này, Ngọc Mỹ bước ra.
“Thưa thầy”
Cô ta mở miệng nói: “Ma tộc giống như có âm mưu gì đó, đệ tử nghe được cường giả của Ma tộc trước đó đã xuất hiện ở Cổ tộc, nói chuyện lệnh bài màu đen, lần này Ma tộc có hành động lớn, dường như là muốn cứu một người tên là Ma Lặc, chẳng qua không biết vì sao trong vòng một ngày, toàn bộ Ma tộc đều rút lui.
Ngọc Mỹ kể lại chuyện một lần nữa. Trong đó, còn nói đến Giang Cung Tuấn.
“Giang Cung Tuấn.” Minh Lam Thánh Hoàng mở miệng kêu to.
Giang Cung Tuấn từ trong đám người đi ra, nhìn Minh Lam Thánh Hoàng trước đại điện. Anh đã và đang hoài nghi Minh Lam Thánh Hoàng, bởi vì lần tỷ thí này địa điểm do Minh Lam Tông chọn, Minh Lam Tông chọn nơi thi đấu trước, chẳng lẽ không tìm hiểu chút gì cả sao? Chẳng qua là anh không có nhiều lời.
Anh mở miệng nói: “Giang Cung Tuấn ra mắt Minh Lam Thánh Hoàng”
Minh Lam Thánh Hoàng chất vấn: “Cậu nói cho rõ, rất cuộc đây là chuyện gì?”
Giang Cung Tuấn đúng mực nói: “Tôi gặp mấy người tu sĩ bị đuổi giết, cứu họ rồi mới biết có Ma tộc ở khắp nơi tìm bắt người, vì vậy tôi đã bắt đầu tìm, chờ đến thời điểm tìm được mọi người, Ma tộc đã rời đi hết, rốt cuộc là chuyện gì, tôi cũng không biết.”
Nghe vậy, Minh Lam Thánh Hoàng cau mày.
Sau đó, viện trưởng Thần Viện đứng ra, nói: “Được rồi, các cậu đi xuống trước đi.”
Tu sĩ tham gia thi đấu nối bước nhau rời đi. Mà một ít siêu cấp cường giả Giới Sơ Khai thì tập trung một chỗ, bắt đầu thảo luận chuyện này.
Trên đại điện Minh Lam Tông, viện trưởng Thần Viện tức giận nói: “Ma tộc thật quá đáng, đầu tiên là xuất hiện ở Cổ tộc, bây giờ ra tay với cả thế giới, chúng ta không thể ngồi chờ chết, phải đoàn kết lại giết chết nhuệ khí của bọn họ.”
“Viện trưởng nói đúng”
“Tôi đồng ý”
Lời viện trưởng nói ra được không ít người tán thành.
Minh Lam Thánh Hoàng đứng dậy nói: “Đây là chắc chắn, nếu không Ma tộc còn tưởng rằng chúng ta dễ bị bắt nạt, chỉ là cửa vào Long vực sắp mở ra, mà lần thi đấu này cũng hủy bỏ giữa chừng, hay mau sớm hoàn thành thi đấu, chọn lựa thiên tài kiệt xuất tiến vào Long vực.
“Thánh Hoàng, người là chủ, người định đoạt.”
“Chúng tôi nghe người.”
“Nhưng, tiếp theo phải làm thế nào?”
Minh Lam Thánh Hoàng suy nghĩ một chút rồi nói: “Bây giờ chỉ có thể dựa theo quy củ trước kia, áp dụng phương thức tỷ võ.
Một đám đại lão tụ lại một chỗ, bắt đầu thương nghị chuyện kế tiếp. Sau khi thương nghị, Minh Lam Thánh
Hoàng rời đi, đi ra sau núi, ông ta đi đến chỗ đất bế quan.
Dương Hoàng Tôn Giả vẫn ở chỗ này.
“Chuyện gì xảy ra vậy?” Minh Lam Thánh Hoàng vừa xuất hiện thì chất vấn. . Truyện Xuyên Không
Dương Hoàng Tôn Giả ngồi khoanh chân ở trên đất, trong cơ thể ông ta có ma khí tản mát ra, ông ta nhìn Minh Lam Thánh Hoàng nói: “Tôi đã nhận được tin tức của Hộ pháp, Ma Lặc sống lại bị một thằng nhóc đoạt mất, mà người này chính là người ngày đó xuất hiện ở Cổ tộc, trong tay cầm lệnh bài.
Mặc dù Dương Hoàng Tôn Giả ở Minh Lam Tông nhưng Hộ pháp của Ma tộc có thể lợi dụng bí thuật truyền âm.
Dương Hoàng Tôn Giả tiếp tục nói: “Tôi còn tưởng rằng là một đại nhân vật nào, hóa ra nó chỉ là một tên nhóc loài người, bởi vì vận khí tốt mà lấy được thánh vật của Ma tộc, cũng không biết cậu ta lấy được lệnh bài từ nơi nào.” Vừa nói vừa nhìn Minh Lam Thánh Hoàng.
“Người này có trong số những người tham gia thi đấu, hơn nữa cùng ngày cũng xuất hiện ở Cổ tộc, nếu không phải có thằng nhóc này thì Cổ tộc đã bị diệt”
Nghe vậy, Huyền Thiên Thánh Hoàng khẽ cau mày, nói: “Vậy người này là ai chứ?”
“Là ai thì cần ông đi thăm dò, sau khi tra được, giết chết không tha.” Dương Hoàng Tôn Giả làm một động tác giết.
Ông ta biết được thân phận của Giang Cung Tuấn, biết anh tới từ đầu, chẳng qua không biết trong tay anh có lệnh bài có lai lịch như vậy, như vậy để người này ở Giới Sơ Khai là một mối họa Ma Lặc không có giết Giang Cung Tuấn, nhưng Hộ pháp của Ma tộc lại muốn giết. Muốn Dương Hoàng Tôn Giả tra hỏi tin tức của Giang Cung Tuấn rồi tiêu diệt.
“Được, vậy thì tôi đi điều tra một chút.” Minh Lam Thánh Hoàng xoay người rời đi.
Sau khi rời đi, ông ta bắt đầu điều tra người ngoài trước đó có xuất hiện ở Cổ tộc.
Thông qua điều tra, rất nhanh ông ta đã biết người ngày đó ở Cổ tộc. Cộng thêm lời trước đó Giang Cung Tuấn nói, ông ta rất nhanh đã xác định được, người này chính là Giang Cung Tuấn. Giang Cung Tuấn vẫn chưa biết giờ phút này anh đã có rắc rối. Minh Lam Thánh Hoàng biết được là Giang Cung Tuấn, lập tức liên lạc với cường giả toàn thế giới. Không ít cường giả đã tề tụ ở đại điện Minh Lam Tông.
Viện trưởng Thần Viện hỏi: “Thánh Hoàng, triệu tập mọi người tới, có chuyện gì không?”
Minh Lam Thánh Hoàng nhìn viện trưởng Thần Viện, hừ lạnh một tiếng, nói: “Viện trưởng đại nhân, tôi thật không nghĩ tới, ông lại cấu kết với Ma tộc, ông muốn hại chết thiên tài toàn thế giới sao, ông có thể yên lòng sao?”
“Minh Lam tông chủ, cơm có thể ăn lung tung, nhưng lời không thể nói bậy bạ.” Tiêu Minh Hoàng là người đầu tiên đứng ra nói.
“A.” Minh Lam Thánh Hoàng cười lạnh.
“Tôi đang thấy kỳ quái, làm sao Ma tộc lại xuất hiện ở núi Vạn Thiên, căn cứ theo tôi điều tra biết được lần này trong hàng đệ tử tham gia thi đấu, trong đó có đệ tử Thần Viện chính là người của Ma tộc.”
“Người nói xạo.”
Vạn Thanh Tuyệt cũng nói vào: “Người có chứng cứ gì?”
“Chứng cứ?”
Minh Lam Thánh Hoàng trầm thấp nói: “Tiêu Minh Hoàng, đệ tử Giang Cung Tuấn của ông chính là người của Ma tộc”
“Không thể nào.” Tiêu Minh Hoàng lập tức phản bác.
Minh Lam Thánh Hoàng mở miệng nói: “Có phải hay không, gọi tới thì biết “
“Người đâu, đưa Giang Cung Tuấn đến.” Minh Lam
Thánh Hoàng ra lệnh.
Ngay tức khắc có đệ tử Minh Lam Tông rời khỏi đại điện đi tìm Giang Cung Tuấn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.