Chương 414: Nhược điểm của chiến sĩ bất tử
Y Y
03/05/2021
Tiến sĩ C có thể khống chế chiến sĩ bất tử là bởi vì ông ta có thể khống chế trùng vương. Mà trùng vương có thể khống chế cổ trùng trong cơ thể của chiến sĩ bất tử.
Cổ trùng khống chế chiến sĩ bất tử.
Tiến sĩ C ra chỉ thị.
Những chiến sĩ bất tử vây quanh Giang Cung Tuấn nhanh chóng chạy ra ngoài.
Giang Cung Tuấn thấy thế, cơ thể anh vọt tới, nhảy mấy cái đã xông tới nơi, chặn đường của chiến sĩ bất tử, tranh thủ đủ thời gian chạy trốn cho đám người Độc Bộ Vân.
“Grào!” Chiến sĩ bất tử phát ra tiếng kêu kỳ quái, giương nanh múa vuốt vọt về phía anh.
“Cút”
Sắc mặt của anh lạnh lùng, siết chặt nắm tay, vận chuyển chân khí trong người, tập trung trong nắm tay rôi vung mạnh ra. Một quyên đập vào đầu một chiến sĩ bất tử. Nửa bên đầu của chiến sĩ bất tử lập tức bị đánh lún vào, não màu đen trào ra.
Ầm!
Cơ thể to lớn ngã xuống mặt đất, giống như căn phòng sụp đổ, truyền tới tiếng vang âm âm.
Nhưng chiến sĩ bất tử này vẫn bò dậy. Cho dù nửa bên đầu đã bị đánh lõm vào, nhưng anh ta vẫn có thể bò dậy, hơn nữa vẻ mặt còn dữ tợn đáng sợ như thể đã bị kích thích, sức mạnh dường như đã trở nên mạnh hơn, anh ta nhanh chóng xông về phía Giang Cung Tuấn, túm lấy đầu anh.
Giang Cung Tuấn nghiêng đầu, tránh thoát một chiêu này, cơ thể bay vút lên cao, đá một cước tới, trúng vào người chiến sĩ bất tử. Cơ thể to lớn của anh ta bị đá ngã, đụng lên người những chiến sĩ bất tử phía sau, các chiến sĩ bất tử ngã thành một đống.
Thiên Tử thông qua camera nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của gã ta càng lúc càng khó coi.
“Tên Giang Cung Tuấn này đã tu luyện ra chân khí, trở thành đại tông sư võ đạo chân chính rồi”
Gã ta thân là người của nhà họ Cửu, một trong bốn đại gia tộc cổ xưa, gã ta biết tu luyện nội gia, cũng biết một vài người đã bước vào cảnh giới này. Chỉ là gã ta không ngờ Giang Cung Tuấn cũng đã bước qua cảnh giới này.
Tiến sĩ C cũng mang vẻ mặt nặng nề, ông ta cũng không ngờ thằng nhóc Giang Cung Tuấn này đã tu luyện ra chân khí, bước vào cảnh giới đại tông sư võ đạo.
“Không có gì phải lo lẳng hết, cho dù là tu luyện ra chân khí thì đã sao, cậu ta chỉ mới bắt đầu bước vào cảnh giới đại tông sư võ đạo mà thôi, chân khí có hạn, mà chiến sĩ bất tử thì lại không thể bị đánh chết, đợi sức lực Giang Cung Tuấn cạn kiệt, cũng chính là lúc chết của cậu ta”
Tiến sĩ C rất có lòng tin vào thành phẩm nghiên cứu của mình, rất có lòng tin vào những chiến sĩ bất tử này.
Đại tông sư võ đại thì có thể làm được gì?
Đối mặt với mấy chục chiến sĩ bất tử, cho dù là đại tông sư võ đạo cũng chỉ có thể chết mà thôi.
Nói như vậy, nhưng sắc mặt của Thiên Tử vẫn khó coi như cũ.
Tốc độ trưởng thành của Giang Cung Tuấn quá nhanh. Sức mạnh mà anh thể hiện cũng quá mạnh, đặc biệt là khi anh đánh ngã chiến sĩ bất tử kia, khiến cho trái tim của gã ta như vọt thẳng đến cổ họng.
Giang Cung Tuấn đứng trên con đường, chặn chiến sĩ bất tử. Độc Bộ Vân và Bát Bộ Thiên Long đã thành công rút lui.
Bọn họ vừa bước ra khỏi căn cứ nghiên cứu đã gọi điện ngay cho Tiêu Dao Vương.
“Những quái vật đó đánh thì không chết, chúng ta biết giải quyết như thế nào?”
“Đúng đó, anh Giang vẫn còn đang ở nơi đấy, một mình anh ấy chiến đấu với nhiều chiến sĩ bất tử như vậy, cho dù anh ấy có là chiến thần thì cũng sẽ không chịu đựng được đâu” Trên gương mặt của mọi người đều mang theo vẻ lo lắng.
Độc Bộ Vân hơi thở dài, bảo: “Tôi cũng không còn cách nào khác, lại đợi thêm một lúc nữa xem, có lẽ cậu ta sẽ biết mình không phải là đối thủ mà tự mình rút lui khỏi nơi đó”
Mọi người cũng không rời đi mà chỉ có thể đợi ở bên ngoài căn cứ.
Trong căn cứ, Giang Cung Tuấn chìm vào trong trận chiến đấu gian khổ. Đây là trận chiến ác liệt nhất của anh từ trước đến nay. Những chiến sĩ bất tử này, cho dù có chịu vết thương nặng đến đâu cũng không chết.
Anh đã bị thương rồi, nhưng anh biết mình không thể ngã xuống, một khi anh ngã xuống, vậy sẽ thật sự không thể cứu được Y Đình Thi về mất Trận chiến cường độ cao của anh khiến chân khí tiêu hao rất nhanh, chân khí mà anh tu luyện ra vốn không nhiều, bây giờ trong cơ thể anh đã gần như không còn lại bao nhiêu chân khí, cứ tiếp tục chiến đấu thì anh sẽ rơi vào tình trạng kiệt sức mà chết trận.
Trong tay anh xuất hiện một dây thép mảnh.
Anh cầm dây thép, tiếp tục xông về phía trước, lách người một cái, đã xuất hiện phía sau một chiến sĩ bất tử. Mà dây thép đã xuyên thủng cổ của chiến sĩ bất tử đó.
Đầu của anh ta lập tức rời khỏi cơ thể. Đầu nằm trên đất, nhưng cơ thể của chiến sĩ bất tử này vẫn cử động được.
Giang Cung Tuấn giơ chân lên đá, trực tiếp đá bay chiến sĩ bất tử đã mất đầu đó. Chiến sĩ bất tử ngã xuống đất, rốt cuộc cũng không thể bò dậy được nữa, mà phần đầu của anh ta lại có rất nhiều con sâu tởm lợm bò ra.
“Cũng không phải là vô địch nhỉ”
Giang Cung Tuấn cười nhạt.
Tám mươi mốt kim nghịch thiên hình thành một sợi dây thép, sợi dây thép này kiên cố không gì phá nổi, là một vũ khí không tệ.
Tuy tám mươi mốt kim nghịch thiên này là để cứu người. Nhưng ở trong tay Giang Cung Tuấn, lại biến thành một vũ khí giết người sác bén Sau khi tìm được nhược điểm của chiến sĩ bất tử, tiếp sau đó đã dê dàng giải quyết hơn rất nhiều Mà trong văn phòng ở căn cứ, nhìn thấy Giang Cung Tuấn đã giết chết một chiến sĩ bất tử, Thiên Tử thay đối sắc mặt, gọi: “Tiến sĩ C, mau, mau cho chiến sĩ bất tử đó đứng lên đi”
Tiến sĩ C mang vẻ mặt nặng nề, hít một hơi thật sâu: “Tôi có thể khống chế chiến sĩ bất tử là bởi vì cổ trùng có thể khống chế thần kinh của chiến sĩ bất tử. Bây giờ đầu đã rớt rôi, không thể kiểm soát được, chiến sĩ bất tử thật sự đã chết TÔI.
Trong lúc nói chuyện thì Giang Cung Tuấn đã giết thêm một chiến sĩ bất tử khác.
Thiên Tử đã hoàn toàn sợ hãi rồi. Ngay lúc này, gã ta đã có suy nghĩ chạy trốn trong đầu. Gã †a không dám tiếp tục ngồi đợi nữa. Một khi Giang Cung Tuấn giết hết sạch chiến sĩ bất tử và tìm được nơi này, vậy gã ta chắc chăn sẽ chết không nghi ngờ gì nữa.
Ngay đúng lúc gã ta định chạy trốn, thì lại nghĩ đến Y Đình Thi ở trong địa lao. Trước mắt lập tức sáng ngời, khóe miệng nhếch lên, phác họa thành một nụ cười quái dị.
“Giang Cung Tuấn, cho dù cậu có mạnh đến thế nào thì cuối cùng vẫn chết trong tay tôi thôi.”
Gã ta lập tức phân phó: “Mau dẫn Y Đình Thi tới đây cho tôi.”
“Rõ” Mấy tay thuộc hạ lập tức rời khỏi văn phòng đi về phía địa lao.
Sau khi Giang Cung Tuấn tìm thấy nhược điểm của chiến sĩ bất tử xong, anh cũng bät đầu nhanh chóng giải quyết trận chiến, lợi dụng dây thép hợp từ tám mươi mốt kim nghịch thiên, căt đầu của chiến sĩ bất tử xuống. Sau khi mất đầu, chiến sĩ bất tử nhanh chóng ngã xuống đất, mất đi hơi thở sự sống.
Chỉ trong mười phút ngăn ngủi, mấy chục chiến sĩ bất tử đã đầu rơi xuống đất, tất cả ngã xuống đất, mà trong cơ thể của bọn họ có rất nhiều cổ trùng chui ra. Những cổ trùng này căn nuốt cơ thể của bọn họ, cảnh tượng này muốn ghê tởm bao nhiêu thì ghê tởm bấy nhiêu.
Sau khi giải quyết xong chiến sĩ bất tử, Giang Cung Tuấn đi vào bên trong căn cứ. Anh biết bố cục cơ quan ở trong căn cứ này, nên mở được rất nhiều cơ quan, nhưng còn chưa đi đến nơi sâu nhất, thì một đám người đã đi ra.
Người dẫn đầu là Thiên Tử, sau đó là tiến sĩ C, Đao Việt Bân, Ngô Thiên Trường, còn có không ít thuộc hạ nữa. Những thuộc hạ này đang túm một cô gái hấp hối, cả người toàn vết thương, máu chảy đầm đìa. Mái tóc của cô ta xõa tung, đã hôn mê bất tỉnh.
Thiên Tử rút một khẩu súng ra, đặt lên đầu của Y Đình Thị, lạnh giọng nói: “Giang Cung Tuấn, cậu có dám tiến thêm một bước nữa hay không?”
Cổ trùng khống chế chiến sĩ bất tử.
Tiến sĩ C ra chỉ thị.
Những chiến sĩ bất tử vây quanh Giang Cung Tuấn nhanh chóng chạy ra ngoài.
Giang Cung Tuấn thấy thế, cơ thể anh vọt tới, nhảy mấy cái đã xông tới nơi, chặn đường của chiến sĩ bất tử, tranh thủ đủ thời gian chạy trốn cho đám người Độc Bộ Vân.
“Grào!” Chiến sĩ bất tử phát ra tiếng kêu kỳ quái, giương nanh múa vuốt vọt về phía anh.
“Cút”
Sắc mặt của anh lạnh lùng, siết chặt nắm tay, vận chuyển chân khí trong người, tập trung trong nắm tay rôi vung mạnh ra. Một quyên đập vào đầu một chiến sĩ bất tử. Nửa bên đầu của chiến sĩ bất tử lập tức bị đánh lún vào, não màu đen trào ra.
Ầm!
Cơ thể to lớn ngã xuống mặt đất, giống như căn phòng sụp đổ, truyền tới tiếng vang âm âm.
Nhưng chiến sĩ bất tử này vẫn bò dậy. Cho dù nửa bên đầu đã bị đánh lõm vào, nhưng anh ta vẫn có thể bò dậy, hơn nữa vẻ mặt còn dữ tợn đáng sợ như thể đã bị kích thích, sức mạnh dường như đã trở nên mạnh hơn, anh ta nhanh chóng xông về phía Giang Cung Tuấn, túm lấy đầu anh.
Giang Cung Tuấn nghiêng đầu, tránh thoát một chiêu này, cơ thể bay vút lên cao, đá một cước tới, trúng vào người chiến sĩ bất tử. Cơ thể to lớn của anh ta bị đá ngã, đụng lên người những chiến sĩ bất tử phía sau, các chiến sĩ bất tử ngã thành một đống.
Thiên Tử thông qua camera nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt của gã ta càng lúc càng khó coi.
“Tên Giang Cung Tuấn này đã tu luyện ra chân khí, trở thành đại tông sư võ đạo chân chính rồi”
Gã ta thân là người của nhà họ Cửu, một trong bốn đại gia tộc cổ xưa, gã ta biết tu luyện nội gia, cũng biết một vài người đã bước vào cảnh giới này. Chỉ là gã ta không ngờ Giang Cung Tuấn cũng đã bước qua cảnh giới này.
Tiến sĩ C cũng mang vẻ mặt nặng nề, ông ta cũng không ngờ thằng nhóc Giang Cung Tuấn này đã tu luyện ra chân khí, bước vào cảnh giới đại tông sư võ đạo.
“Không có gì phải lo lẳng hết, cho dù là tu luyện ra chân khí thì đã sao, cậu ta chỉ mới bắt đầu bước vào cảnh giới đại tông sư võ đạo mà thôi, chân khí có hạn, mà chiến sĩ bất tử thì lại không thể bị đánh chết, đợi sức lực Giang Cung Tuấn cạn kiệt, cũng chính là lúc chết của cậu ta”
Tiến sĩ C rất có lòng tin vào thành phẩm nghiên cứu của mình, rất có lòng tin vào những chiến sĩ bất tử này.
Đại tông sư võ đại thì có thể làm được gì?
Đối mặt với mấy chục chiến sĩ bất tử, cho dù là đại tông sư võ đạo cũng chỉ có thể chết mà thôi.
Nói như vậy, nhưng sắc mặt của Thiên Tử vẫn khó coi như cũ.
Tốc độ trưởng thành của Giang Cung Tuấn quá nhanh. Sức mạnh mà anh thể hiện cũng quá mạnh, đặc biệt là khi anh đánh ngã chiến sĩ bất tử kia, khiến cho trái tim của gã ta như vọt thẳng đến cổ họng.
Giang Cung Tuấn đứng trên con đường, chặn chiến sĩ bất tử. Độc Bộ Vân và Bát Bộ Thiên Long đã thành công rút lui.
Bọn họ vừa bước ra khỏi căn cứ nghiên cứu đã gọi điện ngay cho Tiêu Dao Vương.
“Những quái vật đó đánh thì không chết, chúng ta biết giải quyết như thế nào?”
“Đúng đó, anh Giang vẫn còn đang ở nơi đấy, một mình anh ấy chiến đấu với nhiều chiến sĩ bất tử như vậy, cho dù anh ấy có là chiến thần thì cũng sẽ không chịu đựng được đâu” Trên gương mặt của mọi người đều mang theo vẻ lo lắng.
Độc Bộ Vân hơi thở dài, bảo: “Tôi cũng không còn cách nào khác, lại đợi thêm một lúc nữa xem, có lẽ cậu ta sẽ biết mình không phải là đối thủ mà tự mình rút lui khỏi nơi đó”
Mọi người cũng không rời đi mà chỉ có thể đợi ở bên ngoài căn cứ.
Trong căn cứ, Giang Cung Tuấn chìm vào trong trận chiến đấu gian khổ. Đây là trận chiến ác liệt nhất của anh từ trước đến nay. Những chiến sĩ bất tử này, cho dù có chịu vết thương nặng đến đâu cũng không chết.
Anh đã bị thương rồi, nhưng anh biết mình không thể ngã xuống, một khi anh ngã xuống, vậy sẽ thật sự không thể cứu được Y Đình Thi về mất Trận chiến cường độ cao của anh khiến chân khí tiêu hao rất nhanh, chân khí mà anh tu luyện ra vốn không nhiều, bây giờ trong cơ thể anh đã gần như không còn lại bao nhiêu chân khí, cứ tiếp tục chiến đấu thì anh sẽ rơi vào tình trạng kiệt sức mà chết trận.
Trong tay anh xuất hiện một dây thép mảnh.
Anh cầm dây thép, tiếp tục xông về phía trước, lách người một cái, đã xuất hiện phía sau một chiến sĩ bất tử. Mà dây thép đã xuyên thủng cổ của chiến sĩ bất tử đó.
Đầu của anh ta lập tức rời khỏi cơ thể. Đầu nằm trên đất, nhưng cơ thể của chiến sĩ bất tử này vẫn cử động được.
Giang Cung Tuấn giơ chân lên đá, trực tiếp đá bay chiến sĩ bất tử đã mất đầu đó. Chiến sĩ bất tử ngã xuống đất, rốt cuộc cũng không thể bò dậy được nữa, mà phần đầu của anh ta lại có rất nhiều con sâu tởm lợm bò ra.
“Cũng không phải là vô địch nhỉ”
Giang Cung Tuấn cười nhạt.
Tám mươi mốt kim nghịch thiên hình thành một sợi dây thép, sợi dây thép này kiên cố không gì phá nổi, là một vũ khí không tệ.
Tuy tám mươi mốt kim nghịch thiên này là để cứu người. Nhưng ở trong tay Giang Cung Tuấn, lại biến thành một vũ khí giết người sác bén Sau khi tìm được nhược điểm của chiến sĩ bất tử, tiếp sau đó đã dê dàng giải quyết hơn rất nhiều Mà trong văn phòng ở căn cứ, nhìn thấy Giang Cung Tuấn đã giết chết một chiến sĩ bất tử, Thiên Tử thay đối sắc mặt, gọi: “Tiến sĩ C, mau, mau cho chiến sĩ bất tử đó đứng lên đi”
Tiến sĩ C mang vẻ mặt nặng nề, hít một hơi thật sâu: “Tôi có thể khống chế chiến sĩ bất tử là bởi vì cổ trùng có thể khống chế thần kinh của chiến sĩ bất tử. Bây giờ đầu đã rớt rôi, không thể kiểm soát được, chiến sĩ bất tử thật sự đã chết TÔI.
Trong lúc nói chuyện thì Giang Cung Tuấn đã giết thêm một chiến sĩ bất tử khác.
Thiên Tử đã hoàn toàn sợ hãi rồi. Ngay lúc này, gã ta đã có suy nghĩ chạy trốn trong đầu. Gã †a không dám tiếp tục ngồi đợi nữa. Một khi Giang Cung Tuấn giết hết sạch chiến sĩ bất tử và tìm được nơi này, vậy gã ta chắc chăn sẽ chết không nghi ngờ gì nữa.
Ngay đúng lúc gã ta định chạy trốn, thì lại nghĩ đến Y Đình Thi ở trong địa lao. Trước mắt lập tức sáng ngời, khóe miệng nhếch lên, phác họa thành một nụ cười quái dị.
“Giang Cung Tuấn, cho dù cậu có mạnh đến thế nào thì cuối cùng vẫn chết trong tay tôi thôi.”
Gã ta lập tức phân phó: “Mau dẫn Y Đình Thi tới đây cho tôi.”
“Rõ” Mấy tay thuộc hạ lập tức rời khỏi văn phòng đi về phía địa lao.
Sau khi Giang Cung Tuấn tìm thấy nhược điểm của chiến sĩ bất tử xong, anh cũng bät đầu nhanh chóng giải quyết trận chiến, lợi dụng dây thép hợp từ tám mươi mốt kim nghịch thiên, căt đầu của chiến sĩ bất tử xuống. Sau khi mất đầu, chiến sĩ bất tử nhanh chóng ngã xuống đất, mất đi hơi thở sự sống.
Chỉ trong mười phút ngăn ngủi, mấy chục chiến sĩ bất tử đã đầu rơi xuống đất, tất cả ngã xuống đất, mà trong cơ thể của bọn họ có rất nhiều cổ trùng chui ra. Những cổ trùng này căn nuốt cơ thể của bọn họ, cảnh tượng này muốn ghê tởm bao nhiêu thì ghê tởm bấy nhiêu.
Sau khi giải quyết xong chiến sĩ bất tử, Giang Cung Tuấn đi vào bên trong căn cứ. Anh biết bố cục cơ quan ở trong căn cứ này, nên mở được rất nhiều cơ quan, nhưng còn chưa đi đến nơi sâu nhất, thì một đám người đã đi ra.
Người dẫn đầu là Thiên Tử, sau đó là tiến sĩ C, Đao Việt Bân, Ngô Thiên Trường, còn có không ít thuộc hạ nữa. Những thuộc hạ này đang túm một cô gái hấp hối, cả người toàn vết thương, máu chảy đầm đìa. Mái tóc của cô ta xõa tung, đã hôn mê bất tỉnh.
Thiên Tử rút một khẩu súng ra, đặt lên đầu của Y Đình Thị, lạnh giọng nói: “Giang Cung Tuấn, cậu có dám tiến thêm một bước nữa hay không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.