Chương 9: Đột phá cấp 6
Tuỳ Phong Thanh
23/03/2015
Chương 9 : Đột phá cấp 6
Edit & Beta : Tiểu Ngân
Bầu trời màu xanh đậm, sao che dày đặc, từng điểm lấp lánh, giống như quân cờ được bố trí ở trên bàn cờ, vô cùng kì lạ.
Trong Cuồng các của Khải Vân Điện, Khuynh Cuồng khoanh chân ngồi trên giường, nhìn thì không giống như là đang ngồi mà bộ dáng tùy ý giống như là đang ngủ , chính là ngồi ngủ vậy.
Đột nhiên toàn thân run lên, hai mắt Khuynh Cuồng chợt mở ra, trên mặt lộ vẻ quái dị không nói nên lời, ngay sau đó liền nở ra một nụ cười nhẹ nhàng tùy tiện.
Từ sau khi nàng đầy tháng thì đã bắt đầu tu luyện Hỗn Nguyên Thiên quyết, chỉ trong vòng một năm ngắn ngủn đã vượt cấp với tốc độ kinh người, trực tiếp tiến vào cấp 3, về sau thì mỗi khi tu luyện lên một cấp tương ứng độ khó tăng cao rất nhiều, 3 tuổi tiến vào cấp 4, về sau thì dùng thời gian 4 năm mới tiến vào cấp 5, năm nay nàng 9 tuổi còn đang tu luyện trong cấp 5.
Vốn là theo tính toán của nàng, ít nhất phải tu luyện thêm 5 năm nữa mới có thể đột phá tầng thứ 6 của Hỗn Nguyên Thiên, thế nhưng đêm nay, sau khi nàng bước vào cảnh giới tu luyện, giống như ngày thường mặc niệm tâm pháp, trong lúc khống chế ý niệm chân khí trong cơ thể thuận theo kinh mạch mà đi.
Cũng tại thời điểm sắp thu khí, đột nhiên cảm thấy trong đan điền có một cỗ sức mạnh mãnh liệt chưa từng có như dời núi lấp biển đánh úp lại, chân khí bắt đầu tuôn ra tràn ngập các kinh mạch trong cơ thể, cơ hồ như muốn nổ tung ra, đột nhiên hỗn nguyên chân khí của nàng cuối cùng đã đạt đến đỉnh cao nhất của cấp 5, vô số chân khí liền theo tất cả ngõ ngách trong tứ chi tập trung lại, chậm rãi hội tụ tại đan điền, hơn nữa vận hành theo một đường cố định, từng chút từng chút tuần hoàn trong cơ thể, chậm rãi tích tụ năng lượng lớn mạnh.
Chân khí cường đại ở trong mọi ngóc ngách kinh mạch của cơ thể vận hành trầm ổn, cuối cùng, chân khí trong cơ thể tích tụ đến đỉnh cao nhất, khống chế ý niệm cũng đạt đến cực hạn, chân khí mãnh liệt dâng trào nhất thời giống như hồng thủy phá đê, xông thẳng đến đan điền, toàn bộ giống như nước chảy thành sông không có một chút trở ngại nào, thành công đột phá lên cấp, tiến thẳng vào cấp 6 của Hỗn Nguyên Thiên quyết.
Chân khí trong người so với lúc trước càng mạnh hơn rất nhiều, như tế thủy trường lưu ( ý chỉ như dòng sông chảy dài không ngừng ) giống như đang chảy cuồn cuộn, trong cơ thể giống như có vô cùng vô tận năng lượng đang gào thét, có một loại ngông cuồng như muốn đem toàn bộ trời đất nhập vào trong cơ thể.
“Ha ha…thật không nghĩ nhanh như vậy liền thăng đến đỉnh cao nhất của cấp 5, còn một mạch tiến vào cấp 6, nếu như để lão đầu kia biết, sợ rằng không chỉ là sợ hãi nhảy lên đơn giản như vậy, không thể không đem nàng mổ ra nghiên cứu.” Khuynh Cuồng cầm lấy 《 Hỗn Nguyên Thiên quyết》 ở bên cạnh, trong mắt có biến ảo khó lường, mười phần vui vẻ mà tự nói.
Di! Lão đầu kia đã trở về rồi sao? Khuynh Cuồng đang vui mừng khôn xiết đột nhiên lông mày nhướng lên, trong nội tâm không xác định mà kinh ngạc nghi ngờ một tiếng.
Hiển nhiên từ ngày Minh Tu trở thành sư phụ của nàng, Khuynh Cuồng một chút riêng tư cũng không có, lão đầu này thường thường xuất quỷ nhập thần, không một tiếng động xuất hiện ở trong điện, cho dù nàng tu luyện Hỗn Nguyên Thiên quyết, chỉ cần tập trung tinh thần có thể nhận thấy âm thanh nhỏ bé trong vòng 5 dặm xung quanh, nhưng lại như cũ không có cách nào tìm được hơi thở của Minh Tu.
Hiện tại, nàng lại có thể cảm giác được, tuy là rất yếu, yếu đến nỗi nếu như không phải nàng vừa mới lên cấp, tinh thần đang tập trung cao độ nhất thì không có cách nào phát hiện được, nhưng vẫn như cũ làm cho con sóng trong lòng nàng dâng trào không gì sánh được, thứ nhất, Hỗn Nguyên Thiên quyết cấp 6 so với cấp 5 lúc trước, rõ ràng không chỉ tăng vọt về lượng mà chất cũng tăng vọt, thứ hai, quan trọng nhất là, cuối cùng nàng cũng thấy được hi vọng có thể không cần tiếp tục chịu đựng lão đầu này đột nhiên tập kích làm nàng tức gần chết lại không thể làm được gì, cái này gọi là kích động a!
Giữa lúc Khuynh Cuồng đang âm thầm kích động, Minh Tu giống như ma quỷ, a, không, nên nói là giống như tiên nhân đột nhiên xuất hiện trong Tẩm Điện, lại không giống trước đây điên điên khùng khùng vừa xuất hiện liền hơn thua với Khuynh Cuồng mà là sắc mặt phức tạp giống như vừa mừng vừa lo.
“Lão đầu, người làm gì vậy?” Khuynh Cuồng cảm thấy rất nghi ngờ mà hỏi thăm, lão đầu này không cùng nàng đấu võ miệng thật sự là không quen a!
“Nha đầu, đây là tất cả các sách của tông môn mà con muốn, còn có một chút thứ ta nghĩ nó sẽ có hữu dụng đối với con, cũng chuẩn bị tới cho con rồi, con xem một chút đi!” Minh Tu vừa đem bao đồ thật lớn vác ở trên lưng để xuống bên cạnh vừa nói.
Khuynh Cuồng đưa tay nhận lấy, oa, rất nặng a! Ít nhất cũng hơn trăm cân, nếu như không có nội công, cho dù là một nam tử cường tráng cũng cầm không nổi a! Mà lão đầu lại vác trên lưng như không có gì, không thể không cảm thán có nội công thật là tốt, ngay cả nàng, một đứa bé 9 tuổi cũng có thể cầm lên một cách đơn giản.
Mở ra xem xét, ngoại trừ tư liệu về thân gia ( bản thân và gia đình ) của bá quan Long Lân quốc, còn có đủ loại sách vở, cái gì binh pháp a mưu lược a! Sách lược đế vương a! Sách trị quốc a! Ngay cả sách thiên văn tinh tượng cũng có? Lão đầu này làm cái gì a! Lấy nhiều đồ cho nàng như vậy làm gì! Đừng nói những thứ này kiếp trước không biết nàng đã học bao nhiêu, xem qua bao nhiêu, chỉ nói tới 9 năm ở đây, sách trong tàng thư các của hoàng cung cũng sớm bị nàng lật qua mấy lần, lại đem những thứ này đến không phải là làm điều thừa sao?
“Tri thức là vô cùng tận, những sách này là ta cất kĩ nhiều năm, tuyệt đối có hữu dụng đối với con, phải học tập thật tốt a!” Biết Khuynh Cuồng đang nghĩ cái gì, Minh Tu mở miệng nói trước, giọng điệu đứng đắn một chút cũng không giống lão đầu điên khùng kia.
“Lão đầu, bộ dáng đứng đắn như vậy không giống người.” Bỏ những sách vở kia xuống, Khuynh Cuồng nhăn mày.
“Xú nha đầu, nói cái gì đó!” Minh Tu thở phì phì trừng mắt liếc một cái, sau đó lại than thở một tiếng, đi đến trước cửa sổ, ngẩng đầu nhìn chân trời đầy sao.
“Lão đầu, có cái gì không đúng sao?” Cánh tay nho nhỏ của Khuynh Cuồng thả lỏng ở phía sau, học theo Minh Tu nhìn về phía bầu trời xa xa, ngoại trừ nhìn thấy bầu trời đầy sao so với bình thường xinh đẹp hơn nhiều, cũng không nhìn thấy có cái gì đẹp mắt, nhiều nhất chính là ánh sáng của mặt trăng rất quỷ dị, nhưng nàng biết rõ, cái lão đầu nhìn thấy cùng cái nàng nhìn thấy không giống nhau, ân, xem ra phải chăm chỉ học thiên văn tinh tượng.
Minh Tu vuốt chòm râu, chỉ về phía chân trời nói : “Con xem, mặt trăng trên bầu trời ( nguyên văn là thiên âm ) rất hưng thịnh, linh khí tập hợp, đêm nay là thời điểm cực âm trăm năm khó gặp, âm khí tiết ra ngoài, linh khí của trời đất tụ tập, tinh hoa của vạn vật vô cùng cường thịnh…”
Nghe vậy, Khuynh Cuồng giật mình hiểu rõ, vì sao tiến độ luyện công đêm nay lại thần tốc như vậy, so với trước đây thăng cấp càng nhanh! Nàng dùng thân thể hài tử nguyên thủy tinh khiết, hấp thụ linh khí của trời đất, tu luyện Hỗn Nguyên Thiên quyết, dùng tốc độ không tưởng tượng nỗi để tăng cấp, mà đêm nay đúng lúc gặp đêm cực âm, linh khí hội tụ, lúc vận hành Hỗn Nguyên Thiên quyết, trong cơ thể tự nhiên mà vậy giống như ngày thường không ngừng hấp thu tinh hoa của trời đất để sử dụng, chân khí tăng dữ dội, mới có thể một lần đột phá cấp 6, cơ hội tưởng như không gặp được này lại thật sự khiến cho nàng gặp phải.
Minh Tu đột nhiên giống như nhớ đến cái gì mà ngừng lại, bỗng nhiên đánh giá Khuynh Cuồng một cách quái dị, nói một tiếng: “Tiếp chiêu.”
Vừa nói xong, một chưởng bình thường đánh úp về phía ngực của Khuynh Cuồng, khóe miệng Khuynh Cuồng cong lên, bình thản duối tay phải ra để nghênh đón lấy, hai chưởng gặp nhau, chân khí cấp 6 của Khuynh Cuồng dốc hết ra không hề giữ lại.
Trong mắt Minh Tu hiện lên một chút dị sắc, lộ ra nụ cười kinh ngạc mà lại vô cùng hài lòng, bỗng nhiên cất tiếng cười lớn : “Tốt, nha đầu, tốt, có hi vọng, có hi vọng, ha ha ha…”
“Lão đầu, đêm nay hẳn không phải chỉ là đêm cực âm đỉnh điểm đơn giản như vậy đi!” Khuynh Cuồng thấy nụ cười của Minh Tu vẫn mang theo sầu lo như cũ thì hỏi.
Nụ cười của Minh Tu hơi thu lại, nhẹ nhàng cười nói: “Vẫn là nha đầu con thông minh.” Ngừng một lát mới nói: “Chính xác, đêm đỉnh điểm cực âm, tinh tú hội tụ như quân cờ, trời sinh dị tượng, sao Tham Lang nhấp nháy, sáng gấp bội lần bình thường, cùng tử vi ăn ý lẫn nhau, đột nhiên lộ rõ thiên giới, cơ bản bên trong đại lục Phượng Thiên sẽ có tai họa phát sinh, hơn nữa…” Dừng lại không nói.
“Hơn nữa cái gì?” Khuynh Cuồng không khỏi truy hỏi.
Nha đầu con không cần quản nhiều như vậy, những cái này có nói với con thì con cũng không hiểu được, đợi con học xong xem tinh tượng ban đêm rồi thì nói sau.” Minh Tu thưởng cho Khuynh Cuồng một cú gõ, rõ ràng không muốn nói thêm gì nữa.
“Lão đầu chết tiệt, sẽ đau đấy.” Xoa trán, Khuynh Cuồng không vui gầm lên giận dữ, trong lòng cảm thấy rất kì quái: lão đầu này đang che giấu cái gì? Lời người chưa nói hết lại là cái gì? Chẳng lẽ có quan hệ với nàng? Có hi vọng? Cái gì có hi vọng?
“Không đau ta đánh con làm gì? Bị con chọc tức 9 năm, thu chút lợi tức cũng không đủ được.” Sống chung 9 năm, Minh Tu cũng học từ ngữ hiện đại của Khuynh Cuồng.
Không ngờ, lần này Khuynh Cuồng không cãi lại, chỉ là nhàn nhạt nói một câu: “Chừng nào thì người đi?” Lúc nhìn thấy hắn mang nhiều sách vở tới như vậy thì nàng đã biết rõ, sư phụ làm bạn 9 năm với nàng phải rời đi.
Minh Tu hoàn toàn kinh ngạc, sau đó nhẹ nhàng cười, nha đầu kia thông minh đến nỗi gần như không phải người, sao có thể giấu nàng đây!
“Trời có hiện tượng lạ, vi sư phải tự đi điều tra, tối nay đi.”
Khuynh Cuồng trầm mặc không nói, từng chút từng chút nhớ lại 9 năm sống chung này, trong lòng có chút không muốn, có chút khó chịu.
Lần đầu tiên, thầy trò hai người không ầm ĩ không náo loạn, tương đối trầm mặc.
Lát sau Minh Tu phá vỡ trầm mặc trước, lấy ra trong ngực một cuốn sách, đưa đến trước mặt Khuynh Cuồng nói: “Vi sư phải đi rồi, lại đưa cho con một lễ vật《 Kình Nguyên chưởng 》, từ xưa đến nay, người tu luyện công pháp trong vòng một năm có thể từ cấp 1 tiến lên cấp 2 cũng đã thuộc loại kì tài, mà Hỗn Nguyên Thiên quyết muốn thăng cấp đã khó lại càng thêm khó, giống như con là cao thủ tu luyện Hỗn Nguyên chân khí đến cấp 6 đã là cao thủ nội công hiếm có trong thiên hạ, chẳng qua là Hỗn Nguyên Thiên quyết là võ công tâm pháp tối cao, dùng để tu luyện chân khí, thuộc loại nội tu ( tu luyện nội công ), mà bản võ công bí kíp này_ Kình Nguyên chưởng, lại dùng để tu luyện võ thuật, thuộc loại ngoại tu ( tu luyện võ thuật bên ngoài ), cao thủ chân chính phải nội ngoại kiêm tu.”
Khuynh Cuồng nhận lấy bí kíp Kình Nguyên chưởng, lật ra xem, mặc dù kiếp trước nàng không luyện qua nội công, nhưng cũng tinh thông mọi thứ võ thuật trong và ngoài nước, tuyệt đối là một cao thủ, lúc này mà tính ra thì nàng cũng được xem là một cao thủ nội ngoại kiêm tu, không biết nếu đem võ thuật hiện đại dung nhập công pháp cổ đại thì sẽ như thế nào? Khi nào có thời gian nên thử xem.
“Nha đầu, tự giải quyết cho tốt, chúng ta có duyên gặp lại.”
Chân trời truyền đến âm thanh như gần như xa của Minh Tu, Khuynh Cuồng xiết chặt《 Kình Nguyên chưởng 》trong tay, đối với bầu trời đêm xa xôi nhẹ giọng nói: “Bảo trọng, sư phụ.”
Yên lặng đứng trước cửa sổ, rất lâu, Khuynh Cuồng mới thở nhẹ một hơi, thu lại《 Kình Nguyên chưởng 》,quay người, lấy tư liệu của đủ loại bá quan Long Lân quốc ở trong bọc kia , rút ra tư liệu về Dương đại học sĩ, đi tới trước bàn xem kĩ.
Edit & Beta : Tiểu Ngân
Bầu trời màu xanh đậm, sao che dày đặc, từng điểm lấp lánh, giống như quân cờ được bố trí ở trên bàn cờ, vô cùng kì lạ.
Trong Cuồng các của Khải Vân Điện, Khuynh Cuồng khoanh chân ngồi trên giường, nhìn thì không giống như là đang ngồi mà bộ dáng tùy ý giống như là đang ngủ , chính là ngồi ngủ vậy.
Đột nhiên toàn thân run lên, hai mắt Khuynh Cuồng chợt mở ra, trên mặt lộ vẻ quái dị không nói nên lời, ngay sau đó liền nở ra một nụ cười nhẹ nhàng tùy tiện.
Từ sau khi nàng đầy tháng thì đã bắt đầu tu luyện Hỗn Nguyên Thiên quyết, chỉ trong vòng một năm ngắn ngủn đã vượt cấp với tốc độ kinh người, trực tiếp tiến vào cấp 3, về sau thì mỗi khi tu luyện lên một cấp tương ứng độ khó tăng cao rất nhiều, 3 tuổi tiến vào cấp 4, về sau thì dùng thời gian 4 năm mới tiến vào cấp 5, năm nay nàng 9 tuổi còn đang tu luyện trong cấp 5.
Vốn là theo tính toán của nàng, ít nhất phải tu luyện thêm 5 năm nữa mới có thể đột phá tầng thứ 6 của Hỗn Nguyên Thiên, thế nhưng đêm nay, sau khi nàng bước vào cảnh giới tu luyện, giống như ngày thường mặc niệm tâm pháp, trong lúc khống chế ý niệm chân khí trong cơ thể thuận theo kinh mạch mà đi.
Cũng tại thời điểm sắp thu khí, đột nhiên cảm thấy trong đan điền có một cỗ sức mạnh mãnh liệt chưa từng có như dời núi lấp biển đánh úp lại, chân khí bắt đầu tuôn ra tràn ngập các kinh mạch trong cơ thể, cơ hồ như muốn nổ tung ra, đột nhiên hỗn nguyên chân khí của nàng cuối cùng đã đạt đến đỉnh cao nhất của cấp 5, vô số chân khí liền theo tất cả ngõ ngách trong tứ chi tập trung lại, chậm rãi hội tụ tại đan điền, hơn nữa vận hành theo một đường cố định, từng chút từng chút tuần hoàn trong cơ thể, chậm rãi tích tụ năng lượng lớn mạnh.
Chân khí cường đại ở trong mọi ngóc ngách kinh mạch của cơ thể vận hành trầm ổn, cuối cùng, chân khí trong cơ thể tích tụ đến đỉnh cao nhất, khống chế ý niệm cũng đạt đến cực hạn, chân khí mãnh liệt dâng trào nhất thời giống như hồng thủy phá đê, xông thẳng đến đan điền, toàn bộ giống như nước chảy thành sông không có một chút trở ngại nào, thành công đột phá lên cấp, tiến thẳng vào cấp 6 của Hỗn Nguyên Thiên quyết.
Chân khí trong người so với lúc trước càng mạnh hơn rất nhiều, như tế thủy trường lưu ( ý chỉ như dòng sông chảy dài không ngừng ) giống như đang chảy cuồn cuộn, trong cơ thể giống như có vô cùng vô tận năng lượng đang gào thét, có một loại ngông cuồng như muốn đem toàn bộ trời đất nhập vào trong cơ thể.
“Ha ha…thật không nghĩ nhanh như vậy liền thăng đến đỉnh cao nhất của cấp 5, còn một mạch tiến vào cấp 6, nếu như để lão đầu kia biết, sợ rằng không chỉ là sợ hãi nhảy lên đơn giản như vậy, không thể không đem nàng mổ ra nghiên cứu.” Khuynh Cuồng cầm lấy 《 Hỗn Nguyên Thiên quyết》 ở bên cạnh, trong mắt có biến ảo khó lường, mười phần vui vẻ mà tự nói.
Di! Lão đầu kia đã trở về rồi sao? Khuynh Cuồng đang vui mừng khôn xiết đột nhiên lông mày nhướng lên, trong nội tâm không xác định mà kinh ngạc nghi ngờ một tiếng.
Hiển nhiên từ ngày Minh Tu trở thành sư phụ của nàng, Khuynh Cuồng một chút riêng tư cũng không có, lão đầu này thường thường xuất quỷ nhập thần, không một tiếng động xuất hiện ở trong điện, cho dù nàng tu luyện Hỗn Nguyên Thiên quyết, chỉ cần tập trung tinh thần có thể nhận thấy âm thanh nhỏ bé trong vòng 5 dặm xung quanh, nhưng lại như cũ không có cách nào tìm được hơi thở của Minh Tu.
Hiện tại, nàng lại có thể cảm giác được, tuy là rất yếu, yếu đến nỗi nếu như không phải nàng vừa mới lên cấp, tinh thần đang tập trung cao độ nhất thì không có cách nào phát hiện được, nhưng vẫn như cũ làm cho con sóng trong lòng nàng dâng trào không gì sánh được, thứ nhất, Hỗn Nguyên Thiên quyết cấp 6 so với cấp 5 lúc trước, rõ ràng không chỉ tăng vọt về lượng mà chất cũng tăng vọt, thứ hai, quan trọng nhất là, cuối cùng nàng cũng thấy được hi vọng có thể không cần tiếp tục chịu đựng lão đầu này đột nhiên tập kích làm nàng tức gần chết lại không thể làm được gì, cái này gọi là kích động a!
Giữa lúc Khuynh Cuồng đang âm thầm kích động, Minh Tu giống như ma quỷ, a, không, nên nói là giống như tiên nhân đột nhiên xuất hiện trong Tẩm Điện, lại không giống trước đây điên điên khùng khùng vừa xuất hiện liền hơn thua với Khuynh Cuồng mà là sắc mặt phức tạp giống như vừa mừng vừa lo.
“Lão đầu, người làm gì vậy?” Khuynh Cuồng cảm thấy rất nghi ngờ mà hỏi thăm, lão đầu này không cùng nàng đấu võ miệng thật sự là không quen a!
“Nha đầu, đây là tất cả các sách của tông môn mà con muốn, còn có một chút thứ ta nghĩ nó sẽ có hữu dụng đối với con, cũng chuẩn bị tới cho con rồi, con xem một chút đi!” Minh Tu vừa đem bao đồ thật lớn vác ở trên lưng để xuống bên cạnh vừa nói.
Khuynh Cuồng đưa tay nhận lấy, oa, rất nặng a! Ít nhất cũng hơn trăm cân, nếu như không có nội công, cho dù là một nam tử cường tráng cũng cầm không nổi a! Mà lão đầu lại vác trên lưng như không có gì, không thể không cảm thán có nội công thật là tốt, ngay cả nàng, một đứa bé 9 tuổi cũng có thể cầm lên một cách đơn giản.
Mở ra xem xét, ngoại trừ tư liệu về thân gia ( bản thân và gia đình ) của bá quan Long Lân quốc, còn có đủ loại sách vở, cái gì binh pháp a mưu lược a! Sách lược đế vương a! Sách trị quốc a! Ngay cả sách thiên văn tinh tượng cũng có? Lão đầu này làm cái gì a! Lấy nhiều đồ cho nàng như vậy làm gì! Đừng nói những thứ này kiếp trước không biết nàng đã học bao nhiêu, xem qua bao nhiêu, chỉ nói tới 9 năm ở đây, sách trong tàng thư các của hoàng cung cũng sớm bị nàng lật qua mấy lần, lại đem những thứ này đến không phải là làm điều thừa sao?
“Tri thức là vô cùng tận, những sách này là ta cất kĩ nhiều năm, tuyệt đối có hữu dụng đối với con, phải học tập thật tốt a!” Biết Khuynh Cuồng đang nghĩ cái gì, Minh Tu mở miệng nói trước, giọng điệu đứng đắn một chút cũng không giống lão đầu điên khùng kia.
“Lão đầu, bộ dáng đứng đắn như vậy không giống người.” Bỏ những sách vở kia xuống, Khuynh Cuồng nhăn mày.
“Xú nha đầu, nói cái gì đó!” Minh Tu thở phì phì trừng mắt liếc một cái, sau đó lại than thở một tiếng, đi đến trước cửa sổ, ngẩng đầu nhìn chân trời đầy sao.
“Lão đầu, có cái gì không đúng sao?” Cánh tay nho nhỏ của Khuynh Cuồng thả lỏng ở phía sau, học theo Minh Tu nhìn về phía bầu trời xa xa, ngoại trừ nhìn thấy bầu trời đầy sao so với bình thường xinh đẹp hơn nhiều, cũng không nhìn thấy có cái gì đẹp mắt, nhiều nhất chính là ánh sáng của mặt trăng rất quỷ dị, nhưng nàng biết rõ, cái lão đầu nhìn thấy cùng cái nàng nhìn thấy không giống nhau, ân, xem ra phải chăm chỉ học thiên văn tinh tượng.
Minh Tu vuốt chòm râu, chỉ về phía chân trời nói : “Con xem, mặt trăng trên bầu trời ( nguyên văn là thiên âm ) rất hưng thịnh, linh khí tập hợp, đêm nay là thời điểm cực âm trăm năm khó gặp, âm khí tiết ra ngoài, linh khí của trời đất tụ tập, tinh hoa của vạn vật vô cùng cường thịnh…”
Nghe vậy, Khuynh Cuồng giật mình hiểu rõ, vì sao tiến độ luyện công đêm nay lại thần tốc như vậy, so với trước đây thăng cấp càng nhanh! Nàng dùng thân thể hài tử nguyên thủy tinh khiết, hấp thụ linh khí của trời đất, tu luyện Hỗn Nguyên Thiên quyết, dùng tốc độ không tưởng tượng nỗi để tăng cấp, mà đêm nay đúng lúc gặp đêm cực âm, linh khí hội tụ, lúc vận hành Hỗn Nguyên Thiên quyết, trong cơ thể tự nhiên mà vậy giống như ngày thường không ngừng hấp thu tinh hoa của trời đất để sử dụng, chân khí tăng dữ dội, mới có thể một lần đột phá cấp 6, cơ hội tưởng như không gặp được này lại thật sự khiến cho nàng gặp phải.
Minh Tu đột nhiên giống như nhớ đến cái gì mà ngừng lại, bỗng nhiên đánh giá Khuynh Cuồng một cách quái dị, nói một tiếng: “Tiếp chiêu.”
Vừa nói xong, một chưởng bình thường đánh úp về phía ngực của Khuynh Cuồng, khóe miệng Khuynh Cuồng cong lên, bình thản duối tay phải ra để nghênh đón lấy, hai chưởng gặp nhau, chân khí cấp 6 của Khuynh Cuồng dốc hết ra không hề giữ lại.
Trong mắt Minh Tu hiện lên một chút dị sắc, lộ ra nụ cười kinh ngạc mà lại vô cùng hài lòng, bỗng nhiên cất tiếng cười lớn : “Tốt, nha đầu, tốt, có hi vọng, có hi vọng, ha ha ha…”
“Lão đầu, đêm nay hẳn không phải chỉ là đêm cực âm đỉnh điểm đơn giản như vậy đi!” Khuynh Cuồng thấy nụ cười của Minh Tu vẫn mang theo sầu lo như cũ thì hỏi.
Nụ cười của Minh Tu hơi thu lại, nhẹ nhàng cười nói: “Vẫn là nha đầu con thông minh.” Ngừng một lát mới nói: “Chính xác, đêm đỉnh điểm cực âm, tinh tú hội tụ như quân cờ, trời sinh dị tượng, sao Tham Lang nhấp nháy, sáng gấp bội lần bình thường, cùng tử vi ăn ý lẫn nhau, đột nhiên lộ rõ thiên giới, cơ bản bên trong đại lục Phượng Thiên sẽ có tai họa phát sinh, hơn nữa…” Dừng lại không nói.
“Hơn nữa cái gì?” Khuynh Cuồng không khỏi truy hỏi.
Nha đầu con không cần quản nhiều như vậy, những cái này có nói với con thì con cũng không hiểu được, đợi con học xong xem tinh tượng ban đêm rồi thì nói sau.” Minh Tu thưởng cho Khuynh Cuồng một cú gõ, rõ ràng không muốn nói thêm gì nữa.
“Lão đầu chết tiệt, sẽ đau đấy.” Xoa trán, Khuynh Cuồng không vui gầm lên giận dữ, trong lòng cảm thấy rất kì quái: lão đầu này đang che giấu cái gì? Lời người chưa nói hết lại là cái gì? Chẳng lẽ có quan hệ với nàng? Có hi vọng? Cái gì có hi vọng?
“Không đau ta đánh con làm gì? Bị con chọc tức 9 năm, thu chút lợi tức cũng không đủ được.” Sống chung 9 năm, Minh Tu cũng học từ ngữ hiện đại của Khuynh Cuồng.
Không ngờ, lần này Khuynh Cuồng không cãi lại, chỉ là nhàn nhạt nói một câu: “Chừng nào thì người đi?” Lúc nhìn thấy hắn mang nhiều sách vở tới như vậy thì nàng đã biết rõ, sư phụ làm bạn 9 năm với nàng phải rời đi.
Minh Tu hoàn toàn kinh ngạc, sau đó nhẹ nhàng cười, nha đầu kia thông minh đến nỗi gần như không phải người, sao có thể giấu nàng đây!
“Trời có hiện tượng lạ, vi sư phải tự đi điều tra, tối nay đi.”
Khuynh Cuồng trầm mặc không nói, từng chút từng chút nhớ lại 9 năm sống chung này, trong lòng có chút không muốn, có chút khó chịu.
Lần đầu tiên, thầy trò hai người không ầm ĩ không náo loạn, tương đối trầm mặc.
Lát sau Minh Tu phá vỡ trầm mặc trước, lấy ra trong ngực một cuốn sách, đưa đến trước mặt Khuynh Cuồng nói: “Vi sư phải đi rồi, lại đưa cho con một lễ vật《 Kình Nguyên chưởng 》, từ xưa đến nay, người tu luyện công pháp trong vòng một năm có thể từ cấp 1 tiến lên cấp 2 cũng đã thuộc loại kì tài, mà Hỗn Nguyên Thiên quyết muốn thăng cấp đã khó lại càng thêm khó, giống như con là cao thủ tu luyện Hỗn Nguyên chân khí đến cấp 6 đã là cao thủ nội công hiếm có trong thiên hạ, chẳng qua là Hỗn Nguyên Thiên quyết là võ công tâm pháp tối cao, dùng để tu luyện chân khí, thuộc loại nội tu ( tu luyện nội công ), mà bản võ công bí kíp này_ Kình Nguyên chưởng, lại dùng để tu luyện võ thuật, thuộc loại ngoại tu ( tu luyện võ thuật bên ngoài ), cao thủ chân chính phải nội ngoại kiêm tu.”
Khuynh Cuồng nhận lấy bí kíp Kình Nguyên chưởng, lật ra xem, mặc dù kiếp trước nàng không luyện qua nội công, nhưng cũng tinh thông mọi thứ võ thuật trong và ngoài nước, tuyệt đối là một cao thủ, lúc này mà tính ra thì nàng cũng được xem là một cao thủ nội ngoại kiêm tu, không biết nếu đem võ thuật hiện đại dung nhập công pháp cổ đại thì sẽ như thế nào? Khi nào có thời gian nên thử xem.
“Nha đầu, tự giải quyết cho tốt, chúng ta có duyên gặp lại.”
Chân trời truyền đến âm thanh như gần như xa của Minh Tu, Khuynh Cuồng xiết chặt《 Kình Nguyên chưởng 》trong tay, đối với bầu trời đêm xa xôi nhẹ giọng nói: “Bảo trọng, sư phụ.”
Yên lặng đứng trước cửa sổ, rất lâu, Khuynh Cuồng mới thở nhẹ một hơi, thu lại《 Kình Nguyên chưởng 》,quay người, lấy tư liệu của đủ loại bá quan Long Lân quốc ở trong bọc kia , rút ra tư liệu về Dương đại học sĩ, đi tới trước bàn xem kĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.