Cưỡng Ép Cô Nàng Nằm Vùng Làm Vợ
Chương 52: Tôi không tôn trọng sao?
Trần Tiểu Na
28/07/2014
"Tôi. . . . . . Cảm thấy huấn luyện viên khá đẹp trai!" Y Hi Nhi không thể nói vì Cố Nhã Thuần, hại Nữ Ma Đầu và mình không qua được, chẳng phải càng hỏng bét, liền trợn tròn mắt nói mò, thật ra thì huấn luyện viên cũng rất đẹp trai.
"Phải không?" Tiệp Khắc buông một câu, sau đó giơ Y Hi Nhi lên xoay người đối mặt với tất cả học viên, lời nói mạnh mẽ vang lên: "Ở nơi huấn luyện này, mọi người phải tuân thủ ba quy định, thứ nhất: trừ khi chết, nếu không chưa trải qua sát hạch người không thể rời đi, thứ hai: phải phục tùng cấp trên, thứ ba: không cho phép nam nữ có quan hệ mập mờ."
Tiệp Khắc nói điều cuối cùng, cố ý liếc mắt nhìn Y Hi Nhi, sau đó đem nàng thả lại vị trí cũ, vỗ vỗ bả vai cô, Y Hi Nhi đứng không vững, dưới tình thế cấp bách Y Hi Nhi vội nắm người bên cạnh để không bị ngã xuống.
Ngày đầu tiên Y Hi Nhi đã trở nên nổi tiếng, chỉ không phải là danh tiếng tốt.
Trời nắng chang chang, lúc này nhiệt độ mặt đất khoảng 90độ (F), đồi núi mấp mô, nhiều tảng đá quái dị lởm chởm, nếu không phải trong khe núi ngẫu nhiên mọc ra mấy cái cây, thì không thể nhìn ra đây là một ngọn núi, bởi vì ngọn núi này thật sự rất đặc biệt, xung quanh đều là những tảng đá xếp lên nhau, cao gần 200m.
Tiểu đội bốn, 30 người cùng buộc mình vào một sợi dây leo, trên tay mang bao tay đang từng bước một bò lên trên.
Y Hi Nhi nhìn ngọn núi trước mặt, trong lòng thầm mắng: mẹ nó, chỉ có quỷ mới bò lên được, đây mà gọi là leo núi sao? Không có điểm dừng chân, không có công cụ hỗ trợ, ngay cả trên người cũng chỉ có chiếc đai lưng, xem ra cực kỳ nguy hiểm, dù có đánh chết cô, cô cũng không muốn lên.
Nhìn Y Hi Nhi chậm chạp không chịu bò lên, tiểu đội trưởng tiểu đội bốn có chút đau đầu.
Một tuần huấn luyện này Y Hi Nhi đã loại mình ra khỏi những hoạt động khó, lúc học lý thuyết khá tốt, nhưng thực hành thật quá tệ, trừ chạy bộ không có bị rớt, còn bắn súng, cưỡi ngựa, chộp bắt tất cả đều không đạt, hiện tại ngay cả đang dã ngoại chạy trốn cũng không động thân .
Tiểu đội trưởng đi tới, vỗ vỗ bả vai Y Hi Nhi, giọng điệu nguội lạnh nói: " đồng chí Y Hi Nhi, mời lập tức xuất phát, đây là huấn luyện quân sự, không phải trò đùa."
Y Hi Nhi cũng không sợ mặc dù giọng điệu nguội lạnh, nhưng người ta là tiểu đội trưởng, bèn cười hì hì nói: "Báo cáo tiểu đội trưởng, huấn luyện quân sự trong mắt tôi vốn là trò đùa, tôi không tham gia! "
Nói đùa, có thể đi lên được ngọn núi này mới lạ.
Y Hi Nhi sau khi nói xong, chỉ thấy người đầu tiên leo lên, không cẩn thận trượt chân rơi xuống từ độ cao khoảng 10m, khi anh ta sắp chạm mặt đất tay liền tóm được một chỗ nhô cao.
Má ơi, cô tưởng rằng giây kế tiếp người này sẽ rơi xuống thành chiếc bánh thịt.
"Đồng chí Y Hi Nhi, nơi này là căn cứ huấn luyện quân sự quốc gia, hãy tôn trọng một chút." Lục Kiếm Bình nghe Y Hi Nhi nói xong có chút tức giận, giọng nói không khỏi nặng nề.
"Tôi không tôn trọng sao? Có bản lãnh lập tức khai trừ tôi, lão nương tôi lập tức cút đi, nếu không cứ chờ đó, mới một tuần lễ thôi, tương lai còn rất dài, tôi nhất định làm anh phải điên cuồng, không tin anh hãy đợi thử xem?" Y Hi Nhi không sợ Lục Kiếm Bình, cô ngược còn lại muốn chọc tức cấp trên, sau đó khai trừ cô là tốt nhất.
"Cô!" Lục kiếm Bình tức giận, là tiểu đội trưởng, mọi người trong tiểu đội hắn đều phải chịu trách nhiệm, hôm nay xuất hiện một Y Hi Nhi không nghe lời, anh thật không biết phải làm sao, mọi người tới nơi này ai chẳng vì tương lai phía trước, ai cũng cố gắng luyện tập, để khi ra khỏi đây đều có tiền đồ xán lạn, anh dù thế nào cũng không nghĩ ra sẽ có người không nghĩ vậy.
"Tôi thế nào. . . . . . A a a. . . . . ." Y Hi Nhi vừa định nổi cáu với tiểu đội trưởng, đai lưng liền bị ai đó xách lên, hơn nữa còn giơ lên hạ xuống nhiều lần.
Tiệp Khắc không nghĩ tới lần đầu tiên thị sát lại nhìn thấy một cô nhóc có thể ở nơi này giương oai, trực tiếp xách người lên, chân liền đạp một cước nhảy lên cao.
Y Hi Nhi nhìn xuống thấy mình cách mặt đất ngày càng cao, lại bị một tay của Tiệp Khắc xách lên cao, nếu không cẩn thận liền rớt xuống, sợ đến mức tay chân quào loạn, cuối cùng ôm bắp đùi của Tiệp Khắc cũng không buông tay.
Đến đỉnh núi, Y Hi Nhi nhìn thấy mọi người đều được trang bị gì đó, ngang hông của mỗi người đều được đeo môt thanh sắt, Y Hi Nhi dĩ nhiên cũng có một cây trên người, không nhịn được lui về phía sau, Y Hi Nhi có chút sợ, mặt gấu đen tột cùng muốn làm gì?
"Tôi nghe nói biểu hiện của cô không tốt, điều này làm cho tôi rất mất hứng, cô biết không?" Tiệp Khắc thanh âm khàn khàn, mang theo một loại lực xuyên thấu, đó là một năng lực, thanh âm của một người dù có khàn cũng sẽ không như vậy, giống như âm thanh được phát ra của người đi trong sa mạc nửa tháng mà không có nước uống, hơn nữa, còn là thanh âm tràn đầy tràn đầy sức mạnh.
"Vậy anh khai trừ tôi không phải sẽ tốt sao?" Y Hi Nhi đứng thẳng tắp, dáng vẻ bất cần nói.
"Khai trừ? Không, tôi sẽ không làm như vậy, tôi không tin không dạy được học sinh cá biệt, chỉ có không đủ lòng dạ ác độc. Lão sư, hiện tại tôi được điều tới giúp Tiểu Lục." Tiệp Khắc cười, nụ cười trên khuôn mặt ngăm đen nhìn rất đẹp, có điều hàm răng quá trăng, nên thành ra khó coi, chí ít trong mắt Y Hi Nhi thấy là khó coi .
"Anh có ý gì?" Y Hi Nhi nói xong, lại lùi một bước.
Tiệp Khắc không nói gì, chợt đưa cánh tay dài ra, một phát bắt được Y Hi Nhi, cười nhạt, sau đó một tay ném Y Hi Nhi ra ngoài.
Vẫn còn ở chân núi đang cố gắng bò lên trên các học viên bỗng nhiên có cảm giác trên đỉnh đầu một mảnh mây đen, ngay sau đó truyền đến thanh âm nữ cao vút: "A a a. . . . . . Mặt gấu đen con mẹ nó anh không phải là người, tôi nguyền rủa anh cả đời không có nữ nhân!"
Bị ném xuống chân núi, Y Hi Nhi bị dọa sợ đến nỗi thiếu chút nữa có lẽ đi gặp phật rồi, sau khi thích ứng được cảm giác không trọng lực, lúc này cổ họng mới hét lên rầm rầm, trong lòng thuận tiện “hỏi thăm” cả nhà Tiệp Khắc.
Một cái ném này, nếu so với trò chơi Nhảy Bungee* còn đáng sợ gấp mấy lần, đầu tiên là độ cao, hơn hai trăm thước, nhảy Bungee đều quảng cáo độ cao thật cao, bởi vì nhảy Bungee không thể nào đem một người thả vào gần sát trên mặt nước , mà Y Hi Nhi cũng là chỉ ở gần sát trên mặt đất mười phân mới dừng lại, tiếp theo là độ nguy hiểm, nhảy Bungee trên người được thắt một dây co giãn an toàn chắc chắn, mà trên người cô được buộc bởi một dây lò xo nhỏ dài.
Từ trên cao rớt xuống tốc độ cực nhanh, trước sau không tới một phút, nhìn mình còn cách mặt đất gần trong gang tấc, Y Hi Nhi cảm giác hô hấp lúc này có thể mang đất bùn hít vào hết trong phổi, những học viên khác lập tức cũng trợn tròn mắt, không nghĩ cô nhóc không sợ chết vừa tới nơi này cư nhiên từ trên trơi rơi xuống.
Mới vừa điều chỉnh xong hô hấp, Y Hi Nhi lại bị kéo đi lên, tốc độ kéo lên mặc dù rất nhanh, nhưng cũng không bằng lúc hạ xuống, cho nên Y Hi Nhi lúc trong không trung liền suy tính vừa đi lên liền trực tiếp đánh mặt gấu đen một quyền, phải đánh anh ta đến mức mẹ anh ta nhìn mù mắt cũng không nhận ra con.
------ lời ngoài mặt ------
Y Hi Nhi đáng thương. . . . . .
* Nhảy Bungee là hoạt động nhảy từ một điểm cố định trên cao từ 31 đến 183 m, chân người nhảy được giữ bằng một sợi dây co giãn. Cảm giác chỉ kéo dài vài giây nhưng lượng hóc môn endorphin trong cơ thể tiết ra đủ mạnh để bạn có cảm giác cực kỳ phấn khích. Những chấn thương nhỏ như bị bầm do dây ma sát với chân chỉ là chuyện nhỏ, bởi không ít trường hợp đã tử vong vì trò chơi này
"Phải không?" Tiệp Khắc buông một câu, sau đó giơ Y Hi Nhi lên xoay người đối mặt với tất cả học viên, lời nói mạnh mẽ vang lên: "Ở nơi huấn luyện này, mọi người phải tuân thủ ba quy định, thứ nhất: trừ khi chết, nếu không chưa trải qua sát hạch người không thể rời đi, thứ hai: phải phục tùng cấp trên, thứ ba: không cho phép nam nữ có quan hệ mập mờ."
Tiệp Khắc nói điều cuối cùng, cố ý liếc mắt nhìn Y Hi Nhi, sau đó đem nàng thả lại vị trí cũ, vỗ vỗ bả vai cô, Y Hi Nhi đứng không vững, dưới tình thế cấp bách Y Hi Nhi vội nắm người bên cạnh để không bị ngã xuống.
Ngày đầu tiên Y Hi Nhi đã trở nên nổi tiếng, chỉ không phải là danh tiếng tốt.
Trời nắng chang chang, lúc này nhiệt độ mặt đất khoảng 90độ (F), đồi núi mấp mô, nhiều tảng đá quái dị lởm chởm, nếu không phải trong khe núi ngẫu nhiên mọc ra mấy cái cây, thì không thể nhìn ra đây là một ngọn núi, bởi vì ngọn núi này thật sự rất đặc biệt, xung quanh đều là những tảng đá xếp lên nhau, cao gần 200m.
Tiểu đội bốn, 30 người cùng buộc mình vào một sợi dây leo, trên tay mang bao tay đang từng bước một bò lên trên.
Y Hi Nhi nhìn ngọn núi trước mặt, trong lòng thầm mắng: mẹ nó, chỉ có quỷ mới bò lên được, đây mà gọi là leo núi sao? Không có điểm dừng chân, không có công cụ hỗ trợ, ngay cả trên người cũng chỉ có chiếc đai lưng, xem ra cực kỳ nguy hiểm, dù có đánh chết cô, cô cũng không muốn lên.
Nhìn Y Hi Nhi chậm chạp không chịu bò lên, tiểu đội trưởng tiểu đội bốn có chút đau đầu.
Một tuần huấn luyện này Y Hi Nhi đã loại mình ra khỏi những hoạt động khó, lúc học lý thuyết khá tốt, nhưng thực hành thật quá tệ, trừ chạy bộ không có bị rớt, còn bắn súng, cưỡi ngựa, chộp bắt tất cả đều không đạt, hiện tại ngay cả đang dã ngoại chạy trốn cũng không động thân .
Tiểu đội trưởng đi tới, vỗ vỗ bả vai Y Hi Nhi, giọng điệu nguội lạnh nói: " đồng chí Y Hi Nhi, mời lập tức xuất phát, đây là huấn luyện quân sự, không phải trò đùa."
Y Hi Nhi cũng không sợ mặc dù giọng điệu nguội lạnh, nhưng người ta là tiểu đội trưởng, bèn cười hì hì nói: "Báo cáo tiểu đội trưởng, huấn luyện quân sự trong mắt tôi vốn là trò đùa, tôi không tham gia! "
Nói đùa, có thể đi lên được ngọn núi này mới lạ.
Y Hi Nhi sau khi nói xong, chỉ thấy người đầu tiên leo lên, không cẩn thận trượt chân rơi xuống từ độ cao khoảng 10m, khi anh ta sắp chạm mặt đất tay liền tóm được một chỗ nhô cao.
Má ơi, cô tưởng rằng giây kế tiếp người này sẽ rơi xuống thành chiếc bánh thịt.
"Đồng chí Y Hi Nhi, nơi này là căn cứ huấn luyện quân sự quốc gia, hãy tôn trọng một chút." Lục Kiếm Bình nghe Y Hi Nhi nói xong có chút tức giận, giọng nói không khỏi nặng nề.
"Tôi không tôn trọng sao? Có bản lãnh lập tức khai trừ tôi, lão nương tôi lập tức cút đi, nếu không cứ chờ đó, mới một tuần lễ thôi, tương lai còn rất dài, tôi nhất định làm anh phải điên cuồng, không tin anh hãy đợi thử xem?" Y Hi Nhi không sợ Lục Kiếm Bình, cô ngược còn lại muốn chọc tức cấp trên, sau đó khai trừ cô là tốt nhất.
"Cô!" Lục kiếm Bình tức giận, là tiểu đội trưởng, mọi người trong tiểu đội hắn đều phải chịu trách nhiệm, hôm nay xuất hiện một Y Hi Nhi không nghe lời, anh thật không biết phải làm sao, mọi người tới nơi này ai chẳng vì tương lai phía trước, ai cũng cố gắng luyện tập, để khi ra khỏi đây đều có tiền đồ xán lạn, anh dù thế nào cũng không nghĩ ra sẽ có người không nghĩ vậy.
"Tôi thế nào. . . . . . A a a. . . . . ." Y Hi Nhi vừa định nổi cáu với tiểu đội trưởng, đai lưng liền bị ai đó xách lên, hơn nữa còn giơ lên hạ xuống nhiều lần.
Tiệp Khắc không nghĩ tới lần đầu tiên thị sát lại nhìn thấy một cô nhóc có thể ở nơi này giương oai, trực tiếp xách người lên, chân liền đạp một cước nhảy lên cao.
Y Hi Nhi nhìn xuống thấy mình cách mặt đất ngày càng cao, lại bị một tay của Tiệp Khắc xách lên cao, nếu không cẩn thận liền rớt xuống, sợ đến mức tay chân quào loạn, cuối cùng ôm bắp đùi của Tiệp Khắc cũng không buông tay.
Đến đỉnh núi, Y Hi Nhi nhìn thấy mọi người đều được trang bị gì đó, ngang hông của mỗi người đều được đeo môt thanh sắt, Y Hi Nhi dĩ nhiên cũng có một cây trên người, không nhịn được lui về phía sau, Y Hi Nhi có chút sợ, mặt gấu đen tột cùng muốn làm gì?
"Tôi nghe nói biểu hiện của cô không tốt, điều này làm cho tôi rất mất hứng, cô biết không?" Tiệp Khắc thanh âm khàn khàn, mang theo một loại lực xuyên thấu, đó là một năng lực, thanh âm của một người dù có khàn cũng sẽ không như vậy, giống như âm thanh được phát ra của người đi trong sa mạc nửa tháng mà không có nước uống, hơn nữa, còn là thanh âm tràn đầy tràn đầy sức mạnh.
"Vậy anh khai trừ tôi không phải sẽ tốt sao?" Y Hi Nhi đứng thẳng tắp, dáng vẻ bất cần nói.
"Khai trừ? Không, tôi sẽ không làm như vậy, tôi không tin không dạy được học sinh cá biệt, chỉ có không đủ lòng dạ ác độc. Lão sư, hiện tại tôi được điều tới giúp Tiểu Lục." Tiệp Khắc cười, nụ cười trên khuôn mặt ngăm đen nhìn rất đẹp, có điều hàm răng quá trăng, nên thành ra khó coi, chí ít trong mắt Y Hi Nhi thấy là khó coi .
"Anh có ý gì?" Y Hi Nhi nói xong, lại lùi một bước.
Tiệp Khắc không nói gì, chợt đưa cánh tay dài ra, một phát bắt được Y Hi Nhi, cười nhạt, sau đó một tay ném Y Hi Nhi ra ngoài.
Vẫn còn ở chân núi đang cố gắng bò lên trên các học viên bỗng nhiên có cảm giác trên đỉnh đầu một mảnh mây đen, ngay sau đó truyền đến thanh âm nữ cao vút: "A a a. . . . . . Mặt gấu đen con mẹ nó anh không phải là người, tôi nguyền rủa anh cả đời không có nữ nhân!"
Bị ném xuống chân núi, Y Hi Nhi bị dọa sợ đến nỗi thiếu chút nữa có lẽ đi gặp phật rồi, sau khi thích ứng được cảm giác không trọng lực, lúc này cổ họng mới hét lên rầm rầm, trong lòng thuận tiện “hỏi thăm” cả nhà Tiệp Khắc.
Một cái ném này, nếu so với trò chơi Nhảy Bungee* còn đáng sợ gấp mấy lần, đầu tiên là độ cao, hơn hai trăm thước, nhảy Bungee đều quảng cáo độ cao thật cao, bởi vì nhảy Bungee không thể nào đem một người thả vào gần sát trên mặt nước , mà Y Hi Nhi cũng là chỉ ở gần sát trên mặt đất mười phân mới dừng lại, tiếp theo là độ nguy hiểm, nhảy Bungee trên người được thắt một dây co giãn an toàn chắc chắn, mà trên người cô được buộc bởi một dây lò xo nhỏ dài.
Từ trên cao rớt xuống tốc độ cực nhanh, trước sau không tới một phút, nhìn mình còn cách mặt đất gần trong gang tấc, Y Hi Nhi cảm giác hô hấp lúc này có thể mang đất bùn hít vào hết trong phổi, những học viên khác lập tức cũng trợn tròn mắt, không nghĩ cô nhóc không sợ chết vừa tới nơi này cư nhiên từ trên trơi rơi xuống.
Mới vừa điều chỉnh xong hô hấp, Y Hi Nhi lại bị kéo đi lên, tốc độ kéo lên mặc dù rất nhanh, nhưng cũng không bằng lúc hạ xuống, cho nên Y Hi Nhi lúc trong không trung liền suy tính vừa đi lên liền trực tiếp đánh mặt gấu đen một quyền, phải đánh anh ta đến mức mẹ anh ta nhìn mù mắt cũng không nhận ra con.
------ lời ngoài mặt ------
Y Hi Nhi đáng thương. . . . . .
* Nhảy Bungee là hoạt động nhảy từ một điểm cố định trên cao từ 31 đến 183 m, chân người nhảy được giữ bằng một sợi dây co giãn. Cảm giác chỉ kéo dài vài giây nhưng lượng hóc môn endorphin trong cơ thể tiết ra đủ mạnh để bạn có cảm giác cực kỳ phấn khích. Những chấn thương nhỏ như bị bầm do dây ma sát với chân chỉ là chuyện nhỏ, bởi không ít trường hợp đã tử vong vì trò chơi này
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.