Chương 90: Nhụy hoa màu tím 2
Khuynh Tâm Nhĩ Nha
08/04/2023
“Dương Thiên, anh đúng là có năng lực tìm kiếm bảo vật, vô cùng lợi hại! Long Thiên Y nhìn nhân sâm và hà thủ ô trong túi không gian, vô cùng
hưng phấn.
“Bây giờ cô đã tin chưa?” Dương Thiên cười nói: “Trong vòng mười ngày, nhất định tôi sẽ để cô tìm thấy đầy một túi bảo vật!”
“Dừng lại!” Dương Thiên đột nhiên biến sắc. Rắn biển nhỏ truyền tin đến nói, cách đó khoảng hai kilomet có mấy bóng người.
Rắn biển nhỏ đưa tất cả những hình ảnh mình nhìn thấy vào đầu Dương Thiên. Dương Thiên chỉ nhìn thấy trước mặt là một bãi đất trống, ở đó có một đóa hoa màu tím đang sinh sôi nảy nở, tản ra một luồng ánh sáng kỳ lạ.
Nhụy hoa màu tím! Ấy vậy mà lại là một vùng nhụy hoa màu tím! Nhìn qua cũng thấy mười mấy đóa!
Dương Thiên lập tức trở nên hưng phấn, nếu như ngắt hết những đóa hoa này về thì Long tổ sẽ có thêm mười mấy dị năng giả!
Nhưng mà bên cạnh Nhụy hoa màu tím còn có mười mấy người nữa.
Dương Thiên nhận ra những người này, đó là các thành viên của tiểu đội Hợp chủng quốc, liên minh châu Âu và tiểu quốc đảo. Bọn họ đang ở cạnh nhau, chuẩn bị ra tay cướp lấy số hoa đó.
Bên cạnh những Nhụy hoa màu tím kia chỉ có hai con báo canh gác! Hai con báo đều đạt tới cấp C, nhìn chằm chằm những người đối diện như hổ đói rình mồi, bảo vệ lãnh địa của mình.
“Lão đại, hai con báo này còn ở đây thì chúng ta không thể nào ra tay được!” Một thành viên của Hợp chủng quốc nói với đội trưởng của mình.
“Hừ! Nhụy hoa màu tím đã ở ngay trước mắt! Tận mười bảy đóa hoa, chúng ta quyết không thể lùi bước!” Người đàn ông tóc vàng dẫn đầu nói.
“Haizz! Nếu mấy người của Hoa Hạ cũng ở đây thì tốt rồi, như vậy thì thực lực của chúng ta có thể tăng thêm một chút! Đối phó với hai con báo này cũng nắm chắc chút phần thắng!” Một thành viên của liên minh châu Âu nói.
“Ha ha! Chỉ sợ bây giờ bọn họ đã làm mồi cho đàn sói kia rồi!” Một thành viên của tiểu quốc đảo cười nói.
“Tôi đã nói là đừng đối phó với bọn họ sớm như vậy, các người lại nhất quyết không nghe! Bí cảnh này vô cùng nguy hiểm, ban đầu nên liên thủ với nhau chứ không phải vừa bắt đầu đã tiêu diệt bọn họ như vậy. Mấy thành viên Long tổ năng lực cũng không tồi, thế mà không có chút cơ hội nào để phát huy!” Thành viên liên minh châu Âu bất mãn nói.
“Hừ! Lúc dẫn dụ đàn sói Tộc Phong kia thì các người cũng góp sức đấy, bây giờ lại quay ra trách cứ người khác?” Đội trưởng tóc vàng của Hợp chủng quốc nói: “Chúng ta nhất định phải có được những Nhụy hoa màu tím này! Chúng ta tìm cách dẫn dụ hai con báo này ra chỗ khác, sau đó vòng lại lấy hoa, mọi người thấy thế nào?”
Các thành viên khác cũng không có cách nào tốt hơn, chỉ có thể gật đầu.
Không ngờ tất cả những lời nói của bọn họ đã bị Dương Thiên nghe thấy.
Dương Thiên siết chặt nắm tay, hai mắt âm trầm. Không ngờ bầy sói Tật Phong khiến bọn họ suýt nữa bỏ mạng là do ba thế lực này dẫn dụ tới!
Chẳng trách trước khi bọn họ tiến vào bí cảnh, Phong vương Triệu Phong Cực đã nói: Ở chỗ này, ngoại trừ mấy người Long tổ thì không thể tin tưởng những người của tổ chức khác! Lòng người còn đáng sợ hơn cả mãnh thú!
“Dương Thiên, anh làm sao thế?” Long Thiên Y ở bên cạnh Dương Thiên, nhìn thấy sắc mặt hắn không quá thích hợp thì quan tâm hỏi.
“Không có việc gì!” Dương Thiên lắc đầu, sau đó đột nhiên nghĩ tới một chiến thuật.
Dương Thiên dẫn theo Long Thiên Y, chậm rãi đi tới gần nhóm người kia, đến khi cách bọn họ khoảng chừng 200 mét thì dừng lại, trốn ở sau một tảng đá.
“Đó chẳng phải đám người hợp chủng quốc sao? Còn cả liên minh châu Âu và tiểu quốc đảo? Tại sao bọn họ lại tụ tập hết một chỗ như thế kia?” Long Thiên Y ngạc nhiên nói, sau đó ánh mắt lại nhìn thấy một mảnh đất toàn nhụy hoa màu tím thì suýt chút nữa không nhịn được mà kêu lên thành tiếng.
Dương Thiên nhanh tay bịt miệng cô lại, ra hiệu đừng nói chuyện.
Long Thiên Y cố nén kích động trong lòng, gật đầu, nhưng sự hưng phấn trên mặt khó có thể che giấu. Mấy người Long tổ bọn họ tiến vào bí cảnh chủ yếu để tìm kiếm Nhụy hoa màu tím để gia tăng số thành viên của Long tổ. Không ngờ ở đây lại có nhiều như vậy!
“Dương Thiên, đám người kia đông như vậy, chúng ta không lấy nổi những Nhụy hoa màu tím đó đâu.” Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, sau khi lấy lại bình tĩnh thì nhỏ giọng nói.
Những hành vi trước đó của Dương Thiên đã khiến Long Thiên Y vô cùng tín nhiệm, cô hi vọng Dương Thiên có thể tìm ra được một biện pháp nào đó.
“Không cần sốt ruột, cô cứ chờ là được, mười mấy Nhụy hoa màu tím này nhất định sẽ là của chúng ta!” Dương Thiên tự tin nói: “Cứ yên lặng đợi chờ thời cơ!”
Ngay sau đó, dưới sự chú ý của Dương Thiên và Long Thiên Y, nhóm người của hợp chủng quốc và hai thế lực còn lại đã bắt đầu chiến đấu với hai con báo. Sau đó không địch lại được, nhóm người nhanh chóng bỏ chạy về phía xa, hai con báo kia quả nhiên cũng nhanh chóng đuổi theo.
“Đi!” Dương Thiên chờ đến khi không nhìn thấy bóng dáng nhóm người kia và hai con báo nữa thì lập tức ra lệnh. Hai người nhanh chóng đi về phía Nhụy hoa màu tím, hai tay huy động, không màng tới những chuyện khác, chỉ nhanh chóng ngắt lấy mười bảy đóa hoa này.
Ánh mắt Dương Thiên khẽ lóe lên, đột nhiên lại để lại một đóa hoa, sau đó lôi Long Thiên Y đi mất.
Chưa tới hai phút sau, mười một người của ba thế lực kia đã chạy trở về, trên mặt người nào người nấy đều vô cùng kích động. Hai con báo kia mặc dù thực lực cường đại, nhưng trí tuệ lại thua xa con người, chỉ trong chốc lát đã bị bọn họ dẫn dụ đến nơi khác, bây giờ có thể yên tâm thu hoạch rồi.
“Bây giờ cô đã tin chưa?” Dương Thiên cười nói: “Trong vòng mười ngày, nhất định tôi sẽ để cô tìm thấy đầy một túi bảo vật!”
“Dừng lại!” Dương Thiên đột nhiên biến sắc. Rắn biển nhỏ truyền tin đến nói, cách đó khoảng hai kilomet có mấy bóng người.
Rắn biển nhỏ đưa tất cả những hình ảnh mình nhìn thấy vào đầu Dương Thiên. Dương Thiên chỉ nhìn thấy trước mặt là một bãi đất trống, ở đó có một đóa hoa màu tím đang sinh sôi nảy nở, tản ra một luồng ánh sáng kỳ lạ.
Nhụy hoa màu tím! Ấy vậy mà lại là một vùng nhụy hoa màu tím! Nhìn qua cũng thấy mười mấy đóa!
Dương Thiên lập tức trở nên hưng phấn, nếu như ngắt hết những đóa hoa này về thì Long tổ sẽ có thêm mười mấy dị năng giả!
Nhưng mà bên cạnh Nhụy hoa màu tím còn có mười mấy người nữa.
Dương Thiên nhận ra những người này, đó là các thành viên của tiểu đội Hợp chủng quốc, liên minh châu Âu và tiểu quốc đảo. Bọn họ đang ở cạnh nhau, chuẩn bị ra tay cướp lấy số hoa đó.
Bên cạnh những Nhụy hoa màu tím kia chỉ có hai con báo canh gác! Hai con báo đều đạt tới cấp C, nhìn chằm chằm những người đối diện như hổ đói rình mồi, bảo vệ lãnh địa của mình.
“Lão đại, hai con báo này còn ở đây thì chúng ta không thể nào ra tay được!” Một thành viên của Hợp chủng quốc nói với đội trưởng của mình.
“Hừ! Nhụy hoa màu tím đã ở ngay trước mắt! Tận mười bảy đóa hoa, chúng ta quyết không thể lùi bước!” Người đàn ông tóc vàng dẫn đầu nói.
“Haizz! Nếu mấy người của Hoa Hạ cũng ở đây thì tốt rồi, như vậy thì thực lực của chúng ta có thể tăng thêm một chút! Đối phó với hai con báo này cũng nắm chắc chút phần thắng!” Một thành viên của liên minh châu Âu nói.
“Ha ha! Chỉ sợ bây giờ bọn họ đã làm mồi cho đàn sói kia rồi!” Một thành viên của tiểu quốc đảo cười nói.
“Tôi đã nói là đừng đối phó với bọn họ sớm như vậy, các người lại nhất quyết không nghe! Bí cảnh này vô cùng nguy hiểm, ban đầu nên liên thủ với nhau chứ không phải vừa bắt đầu đã tiêu diệt bọn họ như vậy. Mấy thành viên Long tổ năng lực cũng không tồi, thế mà không có chút cơ hội nào để phát huy!” Thành viên liên minh châu Âu bất mãn nói.
“Hừ! Lúc dẫn dụ đàn sói Tộc Phong kia thì các người cũng góp sức đấy, bây giờ lại quay ra trách cứ người khác?” Đội trưởng tóc vàng của Hợp chủng quốc nói: “Chúng ta nhất định phải có được những Nhụy hoa màu tím này! Chúng ta tìm cách dẫn dụ hai con báo này ra chỗ khác, sau đó vòng lại lấy hoa, mọi người thấy thế nào?”
Các thành viên khác cũng không có cách nào tốt hơn, chỉ có thể gật đầu.
Không ngờ tất cả những lời nói của bọn họ đã bị Dương Thiên nghe thấy.
Dương Thiên siết chặt nắm tay, hai mắt âm trầm. Không ngờ bầy sói Tật Phong khiến bọn họ suýt nữa bỏ mạng là do ba thế lực này dẫn dụ tới!
Chẳng trách trước khi bọn họ tiến vào bí cảnh, Phong vương Triệu Phong Cực đã nói: Ở chỗ này, ngoại trừ mấy người Long tổ thì không thể tin tưởng những người của tổ chức khác! Lòng người còn đáng sợ hơn cả mãnh thú!
“Dương Thiên, anh làm sao thế?” Long Thiên Y ở bên cạnh Dương Thiên, nhìn thấy sắc mặt hắn không quá thích hợp thì quan tâm hỏi.
“Không có việc gì!” Dương Thiên lắc đầu, sau đó đột nhiên nghĩ tới một chiến thuật.
Dương Thiên dẫn theo Long Thiên Y, chậm rãi đi tới gần nhóm người kia, đến khi cách bọn họ khoảng chừng 200 mét thì dừng lại, trốn ở sau một tảng đá.
“Đó chẳng phải đám người hợp chủng quốc sao? Còn cả liên minh châu Âu và tiểu quốc đảo? Tại sao bọn họ lại tụ tập hết một chỗ như thế kia?” Long Thiên Y ngạc nhiên nói, sau đó ánh mắt lại nhìn thấy một mảnh đất toàn nhụy hoa màu tím thì suýt chút nữa không nhịn được mà kêu lên thành tiếng.
Dương Thiên nhanh tay bịt miệng cô lại, ra hiệu đừng nói chuyện.
Long Thiên Y cố nén kích động trong lòng, gật đầu, nhưng sự hưng phấn trên mặt khó có thể che giấu. Mấy người Long tổ bọn họ tiến vào bí cảnh chủ yếu để tìm kiếm Nhụy hoa màu tím để gia tăng số thành viên của Long tổ. Không ngờ ở đây lại có nhiều như vậy!
“Dương Thiên, đám người kia đông như vậy, chúng ta không lấy nổi những Nhụy hoa màu tím đó đâu.” Long Thiên Y nhìn Dương Thiên, sau khi lấy lại bình tĩnh thì nhỏ giọng nói.
Những hành vi trước đó của Dương Thiên đã khiến Long Thiên Y vô cùng tín nhiệm, cô hi vọng Dương Thiên có thể tìm ra được một biện pháp nào đó.
“Không cần sốt ruột, cô cứ chờ là được, mười mấy Nhụy hoa màu tím này nhất định sẽ là của chúng ta!” Dương Thiên tự tin nói: “Cứ yên lặng đợi chờ thời cơ!”
Ngay sau đó, dưới sự chú ý của Dương Thiên và Long Thiên Y, nhóm người của hợp chủng quốc và hai thế lực còn lại đã bắt đầu chiến đấu với hai con báo. Sau đó không địch lại được, nhóm người nhanh chóng bỏ chạy về phía xa, hai con báo kia quả nhiên cũng nhanh chóng đuổi theo.
“Đi!” Dương Thiên chờ đến khi không nhìn thấy bóng dáng nhóm người kia và hai con báo nữa thì lập tức ra lệnh. Hai người nhanh chóng đi về phía Nhụy hoa màu tím, hai tay huy động, không màng tới những chuyện khác, chỉ nhanh chóng ngắt lấy mười bảy đóa hoa này.
Ánh mắt Dương Thiên khẽ lóe lên, đột nhiên lại để lại một đóa hoa, sau đó lôi Long Thiên Y đi mất.
Chưa tới hai phút sau, mười một người của ba thế lực kia đã chạy trở về, trên mặt người nào người nấy đều vô cùng kích động. Hai con báo kia mặc dù thực lực cường đại, nhưng trí tuệ lại thua xa con người, chỉ trong chốc lát đã bị bọn họ dẫn dụ đến nơi khác, bây giờ có thể yên tâm thu hoạch rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.