Chương 337: Vạn người nhìn theo
Khuynh Tâm Nhĩ Nha
28/08/2023
“Alo! Là Tiểu Thiên sao?” Giọng nói của Thẩm Tân Lan vang lên, âm điệu tràn đầy lo lắng.
“Mẹ! Con là Tiểu Thiên đây!” Dương Thiên cười nói.
“Tiểu Thiên, thời gian này con chạy đi đâu thế? Bây giờ con đang ở đâu? Hiện giờ vô cùng nguy hiểm, con nhất định phải cẩn thận!” Thẩm Tân Lan nôn nóng nói.
“Mẹ, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Dương Thiên nghe thế thì vội vàng hỏi. Giọng điệu của Thẩm Tân Lan hơi run rẩy, rõ ràng đã xảy ra chuyện gì không ổn.
“Con xem mấy bản tin trên điện thoại đi!” Thẩm Tân Lan nói.
Dương Thiên nghi ngờ mở điện thoại đọc tin tức, ánh mắt đột nhiên tràn đầy vẻ kinh hãi.
Tin tức viết là, vào khoảng ba tuần trước, những con quái vật biển khổng lồ đột nhiên đổ bộ lên đất liền của các quốc gia trên thế giới. Mấy ngày trước, hầu như các thế lực của các quốc gia đã bị tiêu diệt rồi, chỉ còn lại bốn cường quốc vẫn đang kiên cường chống lại cuộc tấn công của quái vật biển.
Lúc này, trên điện thoại của Dương Thiên xuất hiện một video, đây là một video trực tiếp, trên màn hình chia thành tám màn hình nhỏ.
Dương Thiên nhìn thấy những bóng người quen thuộc trên màn hình, Long Kinh Thiên, Hoàng Thừa Quốc, Đường Chính Lâm... Những người này đều vì Hoa Hạ mà chiến đấu!
Dương Thiên còn thấy được Tiểu Hắc, thấy được cha mẹ và em gái đang được lực lượng vũ trang bảo vệ.
“Không ngờ hai tháng mình ở trong bí cảnh lại xảy ra nhiều chuyện như vậy!” Dương Thiên nghĩ thầm.
Bây giờ đất nước đang lâm nguy, Dương Thiên chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
“Đinh!”
Đột nhiên bên cạnh video có một tin tức mới xuất hiện: Thành phố Đồng xuất hiện một con kiến khổng lồ cấp S, yêu cầu chi viện!
Đây là một tin tức quan trọng, không chỉ điện thoại mà cả tivi, máy tính, màn hình lớn, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.
Tiếp đó là đoạn video ghi lại cảnh một con kiến khổng lồ đang tàn phá thành phố Đồng, thân hình dữ tợn khiến người ta sợ hãi.
Trong video, ai cũng có thế thấy con kiến khổng lồ này phá hủy tất cả mọi thứ trên đường đi của nó. Thành phố Đồng khắp nơi đều là những đống đổ nát, những người còn chưa rời khỏi thành phố gần như đã bị vùi lấp bên dưới đống phế tích hoang tàn.
Đây là một cuộc tàn sát không có hồi kết!
Dương Thiên nhìn con kiến khổng lồ kia, ánh mắt lộ ra sát ý. Thành phố Đồng là quê hương của Vương Nhã Lộ, nhưng Dương Thiên cho rằng bây giờ Vương Nhã Lộ vẫn còn ở thành phố Hải. Hơn nữa, vừa rồi Vương Nhã Lộ còn gọi điện cho hắn, thế nên chắc là cô vẫn an toàn.
Đại Ưng lập tức biến thành một con chim ưng khổng lồ dài hơn 300 mét, Dương Thiên nhảy lên lưng nó, Đại Ưng nhanh chóng bay về phía thành phố Đồng!
Lúc này tám người Long Kinh Thiên cũng nhận được tin tức, nhưng tám tuyến phòng thủ đều bị sinh vật biển cấp S níu chân. Bọn họ chống đỡ với chúng đã vất vả lắm rồi, không thể phân thân đi xử lý con kiến kia được. Vũ khí nóng cũng không gây thương tổn được cho những sinh vật cấp S này.
Ai nấy cũng rưng rưng nhìn thành phố Đồng dần dần biến thành một vùng đất đổ nát, không làm gì được. Tám người Long Kinh Thiên và Tiểu Hắc bảo vệ các phòng tuyết, những phòng tuyến này nhất định không được để bị phá vỡ. Nếu không, những sinh vật biển khổng lồ kia một khi đổ bộ được lên đất liền thì sức sát thương sẽ gấp mấy chục lần như thế này! Thậm chí là mấy trăm lần!
Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn thành phố Đồng phồn hoa biến thành đống đổ nát.
Con kiến khổng lồ tràn đầy phấn khích. Nó cảm thấy mình bất khả chiến bại, mọi chướng ngại vật đều bị nó đập tan!
Cảm giác phá hủy mọi thứ khiến nó mê say!
“Hoa Hạ chúng ta còn anh hùng cấp S nào nữa không?” Mọi người đều âm thầm cầu nguyện.
Dường như ông trời đã nghe được lời cầu nguyện của họ. Bỗng nhiên, trên bầu trời thành phố Đồng đột nhiên xuất hiện một chấm đen, sau đó dần dần hóa thành một bóng dáng cực lớn. Đó là một con chim ưng khổng lồ, sải cánh che kín cả bầu trời. Trên lưng con chim ưng, một thanh niên khoanh tay đứng thẳng, sau đó trực tiếp lao tới đầu con kiến khổng lồ.
Con chim ưng khổng lồ nhanh chóng biến nhỏ lại, đậu lên vai người thanh niên. Người thanh niên đứng vững trên không trung.
“Ôi trời ơi! Đó là gì thế?” Có người sợ hãi kêu lên. Khi nhìn thấy người thanh niên trẻ tuổi kia thì lại bắt đầu mừng rỡ như điên.
Người thanh niên đó có thể đứng ở trên không, chứng tỏ đó là một cường giả cấp S! Hơn nữa, chỉ cần nhìn hình thể của con chim ưng khổng lồ kia là có thể biết thực lực của nó cũng vượt xa con kiến khổng lồ này.
Mọi người lập tức thông qua video mà nhìn vị anh hùng vừa mới xuất hiện này, thanh niên có gương mặt thanh tú, khí chất ấm áp giống như anh trai nhà hàng xóm, nhưng ánh mắt lại tràn đầy kiên định, trong tay còn cầm một đại đao màu đen trông rất kỳ lạ.
“Đó là người Hoa Hạ chúng ta! Hoa Hạ chúng ta lại có thêm một cường giả cấp S nữa rồi!” Có người lớn tiếng nói, trong mắt tràn đầy kích động.
“Dương Thiên?” trong một căn phòng trang nhã ở thành phố Hải, một cô gái xinh đẹp cũng đang nhìn màn hình, thấy người thanh niên kia thì không nhịn được thốt lên. Cô chính là Tịch Mộng Dao, hoa khôi đứng đầu bảng xếp hạng của đại học An.
Ở cục công an thành phố Hải, một nữ sinh có diện mạo xinh đẹp và lạnh lùng cũng giật mình nhìn bóng người trước mắt.
“Là lão tam!” Ba thanh niên nhìn thấy người vừa xuất hiện trên trời thành phố Đồng thì suýt chút nữa nhảy cẫng lên, gương mặt tràn đầy phấn khích.
Ở một ngôi nhà khác, có một cô gái thẫn thờ nhìn bóng người quen thuộc, không nhịn được mà chảy nước mắt, trong mắt mang theo một tia hối hận. Đó chính là người mà Dương Thiên đã yêu thầm ba năm cấp ba- Tần Ngữ Huyên.
...
“Mẹ! Con là Tiểu Thiên đây!” Dương Thiên cười nói.
“Tiểu Thiên, thời gian này con chạy đi đâu thế? Bây giờ con đang ở đâu? Hiện giờ vô cùng nguy hiểm, con nhất định phải cẩn thận!” Thẩm Tân Lan nôn nóng nói.
“Mẹ, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Dương Thiên nghe thế thì vội vàng hỏi. Giọng điệu của Thẩm Tân Lan hơi run rẩy, rõ ràng đã xảy ra chuyện gì không ổn.
“Con xem mấy bản tin trên điện thoại đi!” Thẩm Tân Lan nói.
Dương Thiên nghi ngờ mở điện thoại đọc tin tức, ánh mắt đột nhiên tràn đầy vẻ kinh hãi.
Tin tức viết là, vào khoảng ba tuần trước, những con quái vật biển khổng lồ đột nhiên đổ bộ lên đất liền của các quốc gia trên thế giới. Mấy ngày trước, hầu như các thế lực của các quốc gia đã bị tiêu diệt rồi, chỉ còn lại bốn cường quốc vẫn đang kiên cường chống lại cuộc tấn công của quái vật biển.
Lúc này, trên điện thoại của Dương Thiên xuất hiện một video, đây là một video trực tiếp, trên màn hình chia thành tám màn hình nhỏ.
Dương Thiên nhìn thấy những bóng người quen thuộc trên màn hình, Long Kinh Thiên, Hoàng Thừa Quốc, Đường Chính Lâm... Những người này đều vì Hoa Hạ mà chiến đấu!
Dương Thiên còn thấy được Tiểu Hắc, thấy được cha mẹ và em gái đang được lực lượng vũ trang bảo vệ.
“Không ngờ hai tháng mình ở trong bí cảnh lại xảy ra nhiều chuyện như vậy!” Dương Thiên nghĩ thầm.
Bây giờ đất nước đang lâm nguy, Dương Thiên chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
“Đinh!”
Đột nhiên bên cạnh video có một tin tức mới xuất hiện: Thành phố Đồng xuất hiện một con kiến khổng lồ cấp S, yêu cầu chi viện!
Đây là một tin tức quan trọng, không chỉ điện thoại mà cả tivi, máy tính, màn hình lớn, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.
Tiếp đó là đoạn video ghi lại cảnh một con kiến khổng lồ đang tàn phá thành phố Đồng, thân hình dữ tợn khiến người ta sợ hãi.
Trong video, ai cũng có thế thấy con kiến khổng lồ này phá hủy tất cả mọi thứ trên đường đi của nó. Thành phố Đồng khắp nơi đều là những đống đổ nát, những người còn chưa rời khỏi thành phố gần như đã bị vùi lấp bên dưới đống phế tích hoang tàn.
Đây là một cuộc tàn sát không có hồi kết!
Dương Thiên nhìn con kiến khổng lồ kia, ánh mắt lộ ra sát ý. Thành phố Đồng là quê hương của Vương Nhã Lộ, nhưng Dương Thiên cho rằng bây giờ Vương Nhã Lộ vẫn còn ở thành phố Hải. Hơn nữa, vừa rồi Vương Nhã Lộ còn gọi điện cho hắn, thế nên chắc là cô vẫn an toàn.
Đại Ưng lập tức biến thành một con chim ưng khổng lồ dài hơn 300 mét, Dương Thiên nhảy lên lưng nó, Đại Ưng nhanh chóng bay về phía thành phố Đồng!
Lúc này tám người Long Kinh Thiên cũng nhận được tin tức, nhưng tám tuyến phòng thủ đều bị sinh vật biển cấp S níu chân. Bọn họ chống đỡ với chúng đã vất vả lắm rồi, không thể phân thân đi xử lý con kiến kia được. Vũ khí nóng cũng không gây thương tổn được cho những sinh vật cấp S này.
Ai nấy cũng rưng rưng nhìn thành phố Đồng dần dần biến thành một vùng đất đổ nát, không làm gì được. Tám người Long Kinh Thiên và Tiểu Hắc bảo vệ các phòng tuyết, những phòng tuyến này nhất định không được để bị phá vỡ. Nếu không, những sinh vật biển khổng lồ kia một khi đổ bộ được lên đất liền thì sức sát thương sẽ gấp mấy chục lần như thế này! Thậm chí là mấy trăm lần!
Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn thành phố Đồng phồn hoa biến thành đống đổ nát.
Con kiến khổng lồ tràn đầy phấn khích. Nó cảm thấy mình bất khả chiến bại, mọi chướng ngại vật đều bị nó đập tan!
Cảm giác phá hủy mọi thứ khiến nó mê say!
“Hoa Hạ chúng ta còn anh hùng cấp S nào nữa không?” Mọi người đều âm thầm cầu nguyện.
Dường như ông trời đã nghe được lời cầu nguyện của họ. Bỗng nhiên, trên bầu trời thành phố Đồng đột nhiên xuất hiện một chấm đen, sau đó dần dần hóa thành một bóng dáng cực lớn. Đó là một con chim ưng khổng lồ, sải cánh che kín cả bầu trời. Trên lưng con chim ưng, một thanh niên khoanh tay đứng thẳng, sau đó trực tiếp lao tới đầu con kiến khổng lồ.
Con chim ưng khổng lồ nhanh chóng biến nhỏ lại, đậu lên vai người thanh niên. Người thanh niên đứng vững trên không trung.
“Ôi trời ơi! Đó là gì thế?” Có người sợ hãi kêu lên. Khi nhìn thấy người thanh niên trẻ tuổi kia thì lại bắt đầu mừng rỡ như điên.
Người thanh niên đó có thể đứng ở trên không, chứng tỏ đó là một cường giả cấp S! Hơn nữa, chỉ cần nhìn hình thể của con chim ưng khổng lồ kia là có thể biết thực lực của nó cũng vượt xa con kiến khổng lồ này.
Mọi người lập tức thông qua video mà nhìn vị anh hùng vừa mới xuất hiện này, thanh niên có gương mặt thanh tú, khí chất ấm áp giống như anh trai nhà hàng xóm, nhưng ánh mắt lại tràn đầy kiên định, trong tay còn cầm một đại đao màu đen trông rất kỳ lạ.
“Đó là người Hoa Hạ chúng ta! Hoa Hạ chúng ta lại có thêm một cường giả cấp S nữa rồi!” Có người lớn tiếng nói, trong mắt tràn đầy kích động.
“Dương Thiên?” trong một căn phòng trang nhã ở thành phố Hải, một cô gái xinh đẹp cũng đang nhìn màn hình, thấy người thanh niên kia thì không nhịn được thốt lên. Cô chính là Tịch Mộng Dao, hoa khôi đứng đầu bảng xếp hạng của đại học An.
Ở cục công an thành phố Hải, một nữ sinh có diện mạo xinh đẹp và lạnh lùng cũng giật mình nhìn bóng người trước mắt.
“Là lão tam!” Ba thanh niên nhìn thấy người vừa xuất hiện trên trời thành phố Đồng thì suýt chút nữa nhảy cẫng lên, gương mặt tràn đầy phấn khích.
Ở một ngôi nhà khác, có một cô gái thẫn thờ nhìn bóng người quen thuộc, không nhịn được mà chảy nước mắt, trong mắt mang theo một tia hối hận. Đó chính là người mà Dương Thiên đã yêu thầm ba năm cấp ba- Tần Ngữ Huyên.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.