Cường Giả Là Như Thế Nào Luyện Thành
Chương 17:
Lão Can Mụ
08/12/2024
Không ngờ đối phương lại là một kẻ điên. Hắn rút ra một chiếc kim tiêm: “Mau lại đây, cầu ngươi! Ta muốn biết, ta quá muốn biết, tiến sĩ giấu gien này rốt cuộc là cái gì? Lại đây, mau ăn đi, cho ta một ít máu của ngươi, ngươi… A a a!”
Nàng lập tức lao tới, cắn chặt cánh tay hắn, cái đuôi quất mạnh vào ống tiêm, móng vuốt cào vào mặt nạ bảo hộ của hắn.
Máu tươi ngọt ngào chảy vào miệng, đồng tử nàng giãn rộng, cảm giác phấn khích trào dâng. Nàng không thể kiểm soát bản thân mà muốn gặm nhấm thịt và máu của hắn. Đúng lúc này, tiếng cảnh báo của phòng thí nghiệm vang lên, cánh cửa hợp kim tự động đóng lại, ánh sáng trắng từ đèn chiếu sáng toàn bộ không gian như tuyết.
Nàng đang say mê cắn xé, đột nhiên ngẩng đầu lên, và nhìn thấy hình ảnh của chính mình phản chiếu qua cánh cửa hợp kim.
Đó là lần đầu tiên nàng có ý thức nhìn rõ toàn bộ bản thân, cũng là lần đầu tiên nàng nhận ra mình đã biến thành một thứ gì đó...
Một con quái vật màu xám bạc.
Nàng có đôi mắt màu nâu vàng sắc bén, móng vuốt nhọn hoắt. Cái đuôi dài lắc lư sau lưng, trên sống lưng mọc đầy gai nhọn, miệng rộng có thể mở ra rất lớn, bên trong là những chiếc răng cưa sắc lẹm, dễ dàng xé toạc thịt và máu người.
Nàng im lặng, như thể bị một kích thích nào đó, buông tay ra khỏi cánh tay hắn.
Nàng nhìn chằm chằm vào chính mình, cảm nhận được sự thống khổ từ sâu trong nội tâm. Một bên là sự cám dỗ muốn cúi đầu, tiếp tục ăn máu, một bên là tiếng cầu xin ngừng tay vang lên trong tâm trí nàng. Nàng cảm thấy mình đang bị xé nát.
Và nàng cũng thấy được quá trình bị xé rách ấy. Trong hình ảnh của con quái vật màu xám bạc, đột nhiên có thêm một hình ảnh phản chiếu, cửa hợp kim mở ra hai bên, và nàng – chính nàng – bị xé thành hai nửa.
Cầm súng giả chen chúc xông vào, nhóm nghiên cứu viên lần lượt rời giường, ngay lập tức, tiến sĩ Wu đã có mặt.
Cuối cùng, một mũi kim tiêm gây tê đã kết thúc sự hỗn loạn của nàng, nhưng nàng vẫn nhớ như in khoảnh khắc đó. Nó cứ như một cơn ác mộng, dư vị vẫn ám ảnh không thể xua đi.
Nàng bỗng chốc hiểu ra cái gọi là "Ác ma" là gì.
Thì ra, "Ác ma" chính là nàng.
-------------------
PS: Sau sự kiện này, phòng thí nghiệm quyết định tổ chức trực ban.
Nhóm nghiên cứu viên: ???
Assath: Tất cả tầng lớp vô sản trên thế giới, chúng ta hãy liên minh lại! Ngao ô!
PS: Cảm ơn các bạn đã tiếp sức dinh dưỡng và lôi kéo, yêu các ngươi sao sao thảo.
PS: Cảm ơn vào lúc 2024-04-04 17:01:00 đến 2024-04-05 15:02:40, các bạn đã vì tôi mà ra tay bá vương phiếu hoặc tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ.
Cảm ơn những người đã ra tay địa lôi tiểu thiên sứ: 42015665 1 cái;
Cảm ơn những người đã tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ: Ngộ mầm 114 bình; Thủy ngôn linh miểu 66 bình; Lucy lợi, chi sơ 50 bình; X, thụ di 40 bình; Giảm béo không thể ăn, cẩm sắt một huyền tư hoa năm 20 bình; Câu hôn 18 bình; Giang hồ ngôi sao sáng 11 bình; Mộc vân hương, tiêu, vân cùng có cầm 10 bình; Chưa đã 8 bình; A Tử 7 bình; Ngọt ngào cô độc, khi thấy lộc, cá mặn không ngã thân 22223333 5 bình; Hôm nay càng sao, tố khô áo ngắn ca, ngọc chấn, 33162472, di, chính, hà hà, chôn sâu tuyết trung 1 bình.
Phi thường cảm tạ mọi người đã duy trì cho tôi, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực!
⋄⋆⋅⋆⋄⋄⋆⋅⋆⋄ฅ ᐠ。ꞈ。ᐟ\ฅ Convert by Haruko ฅ ᐠ。ꞈ。ᐟ\ฅ⋄⋆⋅⋆⋄⋄⋆⋅⋆⋄
Đối với dã thú mà nói, con người có vị máu thịt gì nhỉ?
Assath không muốn tự hỏi câu hỏi này, nhưng bản năng của nàng lại đã có câu trả lời: Đó là thịt non mềm, là một vị mặn đậm đà, là nguồn dinh dưỡng phong phú, là món ăn ngon miệng.
Đúng vậy, từ góc nhìn của kẻ săn mồi, con người là món ăn chính.
Chúng không có móng vuốt sắc bén và làn da cứng cáp, không có phản ứng nhanh nhạy hay sức mạnh cường đại, thậm chí tốc độ chạy trốn còn chậm đến mức dễ dàng bị bắt.
Nàng lập tức lao tới, cắn chặt cánh tay hắn, cái đuôi quất mạnh vào ống tiêm, móng vuốt cào vào mặt nạ bảo hộ của hắn.
Máu tươi ngọt ngào chảy vào miệng, đồng tử nàng giãn rộng, cảm giác phấn khích trào dâng. Nàng không thể kiểm soát bản thân mà muốn gặm nhấm thịt và máu của hắn. Đúng lúc này, tiếng cảnh báo của phòng thí nghiệm vang lên, cánh cửa hợp kim tự động đóng lại, ánh sáng trắng từ đèn chiếu sáng toàn bộ không gian như tuyết.
Nàng đang say mê cắn xé, đột nhiên ngẩng đầu lên, và nhìn thấy hình ảnh của chính mình phản chiếu qua cánh cửa hợp kim.
Đó là lần đầu tiên nàng có ý thức nhìn rõ toàn bộ bản thân, cũng là lần đầu tiên nàng nhận ra mình đã biến thành một thứ gì đó...
Một con quái vật màu xám bạc.
Nàng có đôi mắt màu nâu vàng sắc bén, móng vuốt nhọn hoắt. Cái đuôi dài lắc lư sau lưng, trên sống lưng mọc đầy gai nhọn, miệng rộng có thể mở ra rất lớn, bên trong là những chiếc răng cưa sắc lẹm, dễ dàng xé toạc thịt và máu người.
Nàng im lặng, như thể bị một kích thích nào đó, buông tay ra khỏi cánh tay hắn.
Nàng nhìn chằm chằm vào chính mình, cảm nhận được sự thống khổ từ sâu trong nội tâm. Một bên là sự cám dỗ muốn cúi đầu, tiếp tục ăn máu, một bên là tiếng cầu xin ngừng tay vang lên trong tâm trí nàng. Nàng cảm thấy mình đang bị xé nát.
Và nàng cũng thấy được quá trình bị xé rách ấy. Trong hình ảnh của con quái vật màu xám bạc, đột nhiên có thêm một hình ảnh phản chiếu, cửa hợp kim mở ra hai bên, và nàng – chính nàng – bị xé thành hai nửa.
Cầm súng giả chen chúc xông vào, nhóm nghiên cứu viên lần lượt rời giường, ngay lập tức, tiến sĩ Wu đã có mặt.
Cuối cùng, một mũi kim tiêm gây tê đã kết thúc sự hỗn loạn của nàng, nhưng nàng vẫn nhớ như in khoảnh khắc đó. Nó cứ như một cơn ác mộng, dư vị vẫn ám ảnh không thể xua đi.
Nàng bỗng chốc hiểu ra cái gọi là "Ác ma" là gì.
Thì ra, "Ác ma" chính là nàng.
-------------------
PS: Sau sự kiện này, phòng thí nghiệm quyết định tổ chức trực ban.
Nhóm nghiên cứu viên: ???
Assath: Tất cả tầng lớp vô sản trên thế giới, chúng ta hãy liên minh lại! Ngao ô!
PS: Cảm ơn các bạn đã tiếp sức dinh dưỡng và lôi kéo, yêu các ngươi sao sao thảo.
PS: Cảm ơn vào lúc 2024-04-04 17:01:00 đến 2024-04-05 15:02:40, các bạn đã vì tôi mà ra tay bá vương phiếu hoặc tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ.
Cảm ơn những người đã ra tay địa lôi tiểu thiên sứ: 42015665 1 cái;
Cảm ơn những người đã tưới dinh dưỡng dịch tiểu thiên sứ: Ngộ mầm 114 bình; Thủy ngôn linh miểu 66 bình; Lucy lợi, chi sơ 50 bình; X, thụ di 40 bình; Giảm béo không thể ăn, cẩm sắt một huyền tư hoa năm 20 bình; Câu hôn 18 bình; Giang hồ ngôi sao sáng 11 bình; Mộc vân hương, tiêu, vân cùng có cầm 10 bình; Chưa đã 8 bình; A Tử 7 bình; Ngọt ngào cô độc, khi thấy lộc, cá mặn không ngã thân 22223333 5 bình; Hôm nay càng sao, tố khô áo ngắn ca, ngọc chấn, 33162472, di, chính, hà hà, chôn sâu tuyết trung 1 bình.
Phi thường cảm tạ mọi người đã duy trì cho tôi, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực!
⋄⋆⋅⋆⋄⋄⋆⋅⋆⋄ฅ ᐠ。ꞈ。ᐟ\ฅ Convert by Haruko ฅ ᐠ。ꞈ。ᐟ\ฅ⋄⋆⋅⋆⋄⋄⋆⋅⋆⋄
Đối với dã thú mà nói, con người có vị máu thịt gì nhỉ?
Assath không muốn tự hỏi câu hỏi này, nhưng bản năng của nàng lại đã có câu trả lời: Đó là thịt non mềm, là một vị mặn đậm đà, là nguồn dinh dưỡng phong phú, là món ăn ngon miệng.
Đúng vậy, từ góc nhìn của kẻ săn mồi, con người là món ăn chính.
Chúng không có móng vuốt sắc bén và làn da cứng cáp, không có phản ứng nhanh nhạy hay sức mạnh cường đại, thậm chí tốc độ chạy trốn còn chậm đến mức dễ dàng bị bắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.