Chương 633: Diêm La Đế Quân?
Hư Không
10/01/2023
“Bất Diệt Thiên Ma: Một chủng tộc hoàn toàn mới chưa từng xuất hiện trong
lịch sử của toàn thể vũ trụ bản nguyên, diễn sinh từ chủng tộc Thiên Ma
nguyên bản, vốn là giống loài đứng trên đỉnh kim tự tháp của Ma Tộc nói
chung. Không ai biết được Bất Diệt Thiên Ma làm thế nào xuất hiện, cũng
không ai biết được tiềm năng của chủng tộc này, chỉ biết rằng chỉ có duy nhất một cá thể trong toàn vũ trụ thuộc về chủng tộc mới mẻ này.
Bất Diệt Thiên Ma về mặt tính chất vẫn là một Thiên Ma, tất cả đặc điểm của Thiên Ma Nhất Tộc đều được giữ nguyên, chưa rõ ràng bên trong có biến hóa ra sao.
Có thể sử dụng toàn bộ thiên phú thần thông, pháp thuật chủng tộc và các loại bảo vật yêu cầu người sử dụng phải sở hữu huyết mạch Thiên Ma thông thường khác.
-Tái Sinh Siêu Tốc: Bất Diệt Thiên Ma có khả năng hồi phục mọi loại thương thế, bao gồm cả vết thương chí mạng, tốc độ hồi phục cực nhanh, miễn nhiễm với hầu hết các trạng thái tiêu cực ngăn cản sự tái sinh.
-Tử Phủ Bất Khả Xâm Phạm: Miễn nhiễm hoàn toàn đối với đoạt xá. Miễn nhiễm với hầu hết các loại hình công kích tinh thần, loại trừ một vài năng lực đặc thù gây ảo giác. Miễn nhiễm hoàn toàn với năng lực thôi miên và thôi động ý niệm. (Một vài loại năng lực liên quan đến tinh thần đặc thù có thể sẽ không được miễn nhiễm)
-Khung Xương Bất Hoại: Xương cốt cứng rắn vô bì, có thể so sánh được với thai thể của Thánh Khí đỉnh cấp, theo đà tăng trưởng của nguyên chủ có thể tiếp tục được cường hóa.
-Độc Huyết: Dòng máu đặc thù là thuốc độc kiến huyết phong hầu với vật sống, nhưng lại là tiên dược cải tử hoàn sinh với tử vật. Miễn nhiễm hoàn toàn tất cả các loại độc tố. (Một vài loại độc tố đặc thù vẫn có thể có tác dụng)
-Thiên Ma Hóa Thân: Hình thái chiến đấu mạnh nhất của Bất Diệt Thiên Ma, tăng cường toàn bộ đặc tính có sẵn của nguyên chủ như là lực lượng, tốc độ, linh lực, khả năng tấn công và phòng thủ,....
-Bất Diệt Thiên Ma: Khi nhục thể bị phá hủy, chỉ cần linh hồn vẫn chưa bị diệt, có thể tái sinh lại cơ thể bất kỳ lúc nào, đổi lấy sinh mệnh lực sẽ bị suy giảm, nếu sinh mệnh lực trở nên quá thấp, linh hồn sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, nếu không tìm được vật chứa thích hợp liền có thể tan biến.
Một vài loại năng lực đặc thù có thể bỏ qua được sự miễn nhiễm của Bất Diệt Thiên Ma, cần được nghiên cứu thêm.”
Đó là toàn bộ thông tin về chủng tộc Bất Diệt Thiên Ma mà Tử Phong đã biến thành tới từ hệ thống, mặc dù nghe thì có vẻ giống như một cái báo cáo khoa học dùng để đăng lên tạp chí, nhưng xác thực chúng chính là thông tin cần thiết để Tử Phong hiểu rõ hơn về cái thứ mà mình đã trở thành.
Khi biết được chuyện này, Tử Phong không khỏi cười khổ, Bất Diệt Thiên Ma thực sự là vô cùng lợi hại, chỉ riêng việc mọi đặc tính có sẵn của Thiên Ma đều được tăng lên với cấp số nhân đã cực kỳ kinh khủng, lại còn thêm một cái đặc tính “Bất Diệt” rất ngưu bức. Đặc tính này không mưu mà hợp với tình cảnh hiện tại của hắn, phải biết rằng linh hồn của hắn đã trở thành Tài Quyết Chi Nhận, trừ khi kiện Hồn Binh này bị hủy, bằng không thì linh hồn của hắn sẽ trường tồn với thời gian, vậy nên vừa rồi hắn mới trực tiếp đem Tài Quyết giấu vào trong Thế Giới, nhục thân bị hủy cũng không sao, có thể tái tạo lại được, nhưng Tài Quyết mà bị hủy thì hắn liền chân chính hình thần câu diệt, họa chăng chỉ có siêu cấp đại năng như Chúa Tể Hư Không mới có thể cứu nổi hắn.
Chỉ là phi logic như thế, Tử Phong vẫn không cảm thấy vui vẻ chút nào, bởi vì thứ khiến cho đặc tính “Bất Diệt” có thể hoạt động đó là sinh mệnh lực, mà sinh mệnh lực cái thứ này.....Tử Phong lắc đầu, không muốn nghĩ về nó nữa, hắn có nỗi khổ bất đắc dĩ trong lòng khó mà diễn tả được.
Đó chính là bí mật đằng sau sự “hồi sinh” thần kỳ của Tử Phong vừa rồi, không có quá nhiều li kỳ, chỉ đơn giản là khả năng đến từ chủng tộc của hắn mà thôi. Đương nhiên “Bất Diệt” cũng không phải là không có điểm yếu, hắn không biết được cái trạng thái “ngủ say” được nhắc tới sẽ kéo dài bao lâu, và phải trải qua những điều kiện nào mới có thể thức tỉnh, vậy nên nếu có thể, hắn sẽ không mạo hiểm để bản thân rơi vào kết cục như vậy, có trời mới biết được nếu hắn lâm vào “ngủ say”, sẽ mất bao lâu để tỉnh lại lần nữa, nếu mở mắt ra đã mấy vạn năm trôi qua, người thân bên cạnh đã bị cừu nhân sát hại hoặc cạn kiệt thọ nguyên mà qua đời, hắn đi tìm ai để mà khóc than bây giờ?
Trở lại với hiện tại, Tử Phong sau khi giết chết lão giả kia cũng không thấy hắn có chút biến hóa thần sắc nào cả, hắn chỉ hơi động ý niệm, quân đoàn địa ngục kia liền không chút lưu thủ tiến hành nghiền ép, chỉ trong vòng vài phút đồng hồ liền đem toàn bộ môn nhân còn lại của Thiên Cơ Tông giết chết, căn bản không tồn tại chút phản kháng nào đáng nói.
Tay hắn khẽ vẫy một cái, chúng nữ từ trong hư không ẩn nấp liền hiện thân ra ngoài, không gian chi lực huyền ảo trực tiếp đưa cả bọn tới bên cạnh hắn. Vừa tới nơi, ai nấy đều vây quanh hắn mà hỏi thăm ân cần, một trận oanh oanh yến yến tràn ngập vẻ tươi vui trái ngược hẳn với cái tình cảnh tan hoang thây ngang khắp đồng, máu tươi nhuộm đỏ đại địa xung quanh.
“Tử Phong, ngươi không có sao chứ?” Mai Tôn Giả biết rõ vẫn còn hỏi, chỉ là nàng có chút cảm giác mộng mị, cần một lời khẳng định để ổn định lại tâm tình của mình.
Tử Phong đang định trả lời thì đột nhiên thấy hai bàn tay nào đó đang sờ mó khắp người mình, chốc chốc lại có ngón tay chọt chọt lung tung. Mí mắt hắn khẽ giật giật, Tử Phong nghiêng đầu nhìn Diệp Mị Nhi giống như một đầu tiểu miêu tò mò đang nắn bóp cơ thể của hắn mà không khỏi câm nín.
“Đúng thật là chủ nhân a.....cơ mà vừa rồi chủ nhân không phải đã chết rồi, sao hiện tại vẫn còn nguyên vẹn vậy.” Diệp Mị Nhi hồn nhiên không để ý tới ánh mắt hình viên đạn của Tử Phong, vẫn mò tới mò lui trên người hắn.
Tử Phong trông thấy Diệp Mị Nhi chuẩn bị thò tay mò vào bên trong quần của mình, hắn nghiến răng vỗ một phát lên đầu nàng, phun ra một hơi khí lạnh
“Mị Nhi nàng tính làm cái gì thế hả?”
Lực đạo của cái vỗ vừa rồi đủ để mài nhẵn cả ngọn núi, nhưng đánh lên đầu Diệp Mị Nhi liền cùng với xoa đầu tiểu miêu cũng không khác nhau là mấy, phải biết nhục thể của một Huyết Ma như nàng có thể tiếp cận được tới một Thiên Ma như Tử Phong a.
“Là cái cảm giác này!! Đích thực là chủ nhân rồi!!”
Quả nhiên Diệp Mị Nhi không hề cảm thấy đau, ngược lại lực đạo quen thuộc này khiến nàng khẳng định người trước mắt chính là chủ nhân yêu dấu của mình, nàng reo lên một tiếng vui mừng sau đó trực tiếp nhảy phốc lên vai Tử Phong, đôi chân dài kẹp lấy cổ hắn, hai tay vòng xuống ôm lấy đầu chủ nhân, giống như một cái bọc lớn trùm lên đầu Tử Phong.
Không khí vốn có chút căng thẳng khó xử bởi mấy vạn đầu quái vật dị tật tỏa ra khí thế khủng bố kia đang nhìn chằm chằm về phía này, trải qua Diệp Mị Nhi làm náo loạn mà trở nên buông lỏng hơn hẳn. Tử Phong cũng hết cách với con gấu túi đội lốt mỹ nữ này, dù sao cũng là nữ nhân của mình, mắng thì nàng liền cười hì hì không tim không phổi, đánh thì lại không nỡ, đành mặc kệ nàng muốn làm gì thì làm, hắn quay sang Mai Tôn Giả, miệng hỏi:
“Mai Tôn Giả, ngài nói rằng còn bao nhiêu thế lực nữa là con chó của Thái Diễn Thánh Địa?”
Mai Tôn Giả nhìn Diệp Mị Nhi cuộn thành một đoàn trên vai Tử Phong mà tâm tình khẩn trương cùng sợ hãi nãy giờ tiêu biến sạch sẽ, thiếu chút nữa thì phì cười, nếu không phải trông thấy thần sắc nghiêm túc của Tử Phong thì nàng liền cười ra tiếng. Cố tỏ ra nghiêm túc, nàng nhanh chóng hồi đáp
“Tổng cộng là hai mươi mốt thế lực lớn nhỏ khác nhau, không chỉ Càn Nguyên đế quốc mà Xuất Vân đế quốc cũng có.”
Tử Phong nghe vậy liền gật đầu, nhàn nhạt nói
“Ngài chắc là biết nơi tọa lạc của hai mươi mốt thế lực này chứ?”
Mai Tôn Giả theo bản năng liền muốn hỏi ý hắn là gì, cơ mà nhớ đến hạ tràng của Thiên Cơ Tông sau khi Tử Phong hỏi thăm “địa chỉ”, nàng liền có chút câm nín, một dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng. Cơ mà Tử Phong đã hỏi, nàng cũng không muốn giấu diếm, đành phải gật đầu sau đó rất tự giác báo ra địa điểm của thế lực gần đây nhất.
“Ta nói, không gian trùng động!!”
Mai Tôn Giả tiếp tục được chứng kiến “Chân Ngôn Thuật” được sử dụng lần nữa, tâm tình có chút chết lặng, khi mọi người lục đục tự tiến vào trong không gian trùng động, chỉ còn lại Tử Phong và nàng ở lại cuối cùng, nàng trông thấy đám quái vật kia đang rút lui trở về cánh cổng khổng lồ trên bầu trời, nàng không nhịn được mà hỏi Tử Phong
“Cánh cổng kia là thứ gì?”
“Địa Ngục!!” Tử Phong mỉm cười, vô cùng thần bí nói.
--------------------------
Mấy ngày sau, một đạo tin tức chấn động đông đại lục lưu truyền khắp hang cùng ngõ hẻm khiến ai nấy đều rúng động tâm can, Lăng Hư Cung, Thiên Cơ Tông, sáu siêu nhất lưu thế lực, mười một nhất lưu thế lực và bốn chuẩn nhất lưu thế lực bị diệt môn, thây ngang khắp đồng, thi cốt rải ba ngàn dặm, máu tươi nhuộm đỏ đại địa. Toàn bộ hai mươi ba cỗ thế lực, ngoại trừ nhân thủ hành tẩu trên giang hồ thoát được một mạng, còn lại hết thảy môn nhân ngụ tại đại bản doanh đều bị giết sạch, chó gà không tha, ước tính tổng cộng có đến hơn một trăm ba mươi vạn võ giả thiệt mạng, yếu như Linh Cảnh Thập Bộ hay cường đại như Thiên Tôn đại năng đều biến thành xác chết, tất cả chỉ xảy ra trong cùng một ngày!!
Khiến tất cả võ giả khắp đông đại lục cùng với vô số thế lực khác phải run rẩy đó là hai mươi ba thế lực bị diệt môn kia hoàn toàn không có quá nhiều liên hệ với nhau, một vài cái trong số đó còn là địch nhân của nhau, giống như Lăng gia của Xuất Vân đế quốc và Lăng Hư Cung, thậm chí cả chính đạo tông môn lẫn ma tông đều cùng nhau rơi xuống hố, Âm Ma Tông chính là ví dụ, nghe nói tử trạng của môn nhân Âm Ma Tông còn thê thảm hơn những thế lực khác gấp bội, mấy vạn chiếc cọc rải khắp mặt đất đem tất cả môn nhân Âm Ma Tông từ chưởng giáo cho đến đệ tử tạp dịch xiên lên không trung như phơi cá khô.
Điều này có nghĩa là hung thủ ra tay tuyệt đối không theo một quy luật nào hết, nói là để báo thù thì cũng không hợp lí, làm gì mà có nhiều tông môn với thế gia võ học cùng đắc tội với một kẻ địch chung như vậy, nói là hung thủ muốn nhắm vào chính đạo tông môn hay là ma tông cũng sai sai, không thấy cả hai đều bị diệt môn hay sao?
Không chỉ các siêu nhất lưu thế lực trở xuống cảm thấy một tầng mây đen đang kéo đến trên đầu mình, đến cả các đỉnh cấp thế lực có Linh Đế cường giả tọa trấn cũng không dám buông lỏng, bởi vì phải biết rằng trong số các thế lực bị diệt môn kia, có tồn tại vài Cửu Bộ Thiên Tôn võ giả vẫn lạc, mà có thể trong một ngày làm thịt tất cả mà thần không biết quỷ không hay, chứng tỏ nhân số của hung thủ không nhiều, vậy thì chỉ có một kết luận là thực lực của hung thủ vượt xa nạn nhân của y.
Mà thực lực vượt xa Cửu Bộ Thiên Tôn, chỉ có thể là Linh Đế cường giả chân chính mới sở hữu năng lực như vậy. Hơn nữa biểu hiện của đối phương giống như một tên điên, có trời mới biết mục tiêu tiếp theo của y sẽ là ai, kể cả đỉnh cấp thế lực có Linh Đế tọa trấn cũng không dám không để ý, dù sao bị một Linh Đế đại lão nhìn chằm chằm cũng không phải là một mối nguy thông thường, nếu không cẩn thận liền diệt môn dễ như chơi.
Bình thường trên giang hồ cũng đôi lúc xuất hiện vài đạo tin tức mang tính nổ bạo, nhưng rất nhanh liền bị dòng đời hối hả nhấn chìm không thấy tăm hơi, nhưng sự kiện lần này mang theo ảnh hưởng quá lớn, đã hơn một tuần kể từ lúc thế lực cuối cùng bị diệt, áp lực vô hình càng ngày càng đè nặng lên vai mỗi người, bầu không khí khắp nơi bí bách đến mức nghẹt thở, không ai biết được hung thủ sẽ ra tay vào lúc nào.
“Ngươi biết gì chưa? Hình như Xích Quỷ Cốc chính là mục tiêu tiếp theo của Diêm La Đế Quân đấy?” Người qua đường A.
“Sao nguồn tin tức của ta lại nói khác nhỉ, Lạc Nguyệt Thiên Tông mới là mục tiêu kế tiếp chứ?” Người qua đường B.
“Hai vị huynh đài này đều sai cả rồi, ta có một nguồn tin tức tuyệt đối đáng tin, Diêm La Đế Quân muốn diệt Tiêu gia!” Người qua đường C.
“Vì cái gì lại nói như vậy?” Người qua đường A và B đồng thanh nói.
“Các ngươi không biết a, siêu cấp thiên tài mới quật khởi của Tiêu gia là Tiêu Phàm có quan hệ không minh bạch với Thánh Nữ của Tứ Tượng Tông, mà Tứ Tượng Tông các ngươi biết a, là một trong những tông môn bị diệt bữa trước. Nghe nói Tiêu Phàm vừa lúc xuất quan biết chuyện liền lửa giận xung thiên, thề phải giết bằng được Diêm La Đế Quân mới thôi.” Người qua đường C nói.
“Xin chào các vị đạo hữu, tiểu đệ vừa mới bế quan một thời gian, hôm nay mới ra ngoài hít thở chút không khí, sao mọi người lại ngưng trọng như vậy, có chuyện gì xảy ra ư? Diêm La Đế Quân là ai vậy, sao ta chưa từng nghe qua?” Người qua đường D đột ngột xuất hiện.
“Thì ra là mới xuất quan a, không trách được, nếu các hạ đã thành tâm muốn hỏi thì liền để ta đây giải đáp.......... chuyện là như vậy đấy, còn hung thủ thì nghe nói chỉ có một người, cũng không ai biết danh tính của người này ra sao, gọi Diêm La Đế Quân là bởi vì nơi nào hắn đi qua liền biến thành một mảng địa ngục trần gian, thê thảm không chịu nổi, chính ta đã tận mắt chứng kiến, thực sự là danh xứng với thực a, nghĩ lại mà ta cũng có cảm giác muốn nôn mửa một trận, nơi đó tựa như Diêm La Vương vừa mới thực sự xuất hiện vậy!!”
Bất Diệt Thiên Ma về mặt tính chất vẫn là một Thiên Ma, tất cả đặc điểm của Thiên Ma Nhất Tộc đều được giữ nguyên, chưa rõ ràng bên trong có biến hóa ra sao.
Có thể sử dụng toàn bộ thiên phú thần thông, pháp thuật chủng tộc và các loại bảo vật yêu cầu người sử dụng phải sở hữu huyết mạch Thiên Ma thông thường khác.
-Tái Sinh Siêu Tốc: Bất Diệt Thiên Ma có khả năng hồi phục mọi loại thương thế, bao gồm cả vết thương chí mạng, tốc độ hồi phục cực nhanh, miễn nhiễm với hầu hết các trạng thái tiêu cực ngăn cản sự tái sinh.
-Tử Phủ Bất Khả Xâm Phạm: Miễn nhiễm hoàn toàn đối với đoạt xá. Miễn nhiễm với hầu hết các loại hình công kích tinh thần, loại trừ một vài năng lực đặc thù gây ảo giác. Miễn nhiễm hoàn toàn với năng lực thôi miên và thôi động ý niệm. (Một vài loại năng lực liên quan đến tinh thần đặc thù có thể sẽ không được miễn nhiễm)
-Khung Xương Bất Hoại: Xương cốt cứng rắn vô bì, có thể so sánh được với thai thể của Thánh Khí đỉnh cấp, theo đà tăng trưởng của nguyên chủ có thể tiếp tục được cường hóa.
-Độc Huyết: Dòng máu đặc thù là thuốc độc kiến huyết phong hầu với vật sống, nhưng lại là tiên dược cải tử hoàn sinh với tử vật. Miễn nhiễm hoàn toàn tất cả các loại độc tố. (Một vài loại độc tố đặc thù vẫn có thể có tác dụng)
-Thiên Ma Hóa Thân: Hình thái chiến đấu mạnh nhất của Bất Diệt Thiên Ma, tăng cường toàn bộ đặc tính có sẵn của nguyên chủ như là lực lượng, tốc độ, linh lực, khả năng tấn công và phòng thủ,....
-Bất Diệt Thiên Ma: Khi nhục thể bị phá hủy, chỉ cần linh hồn vẫn chưa bị diệt, có thể tái sinh lại cơ thể bất kỳ lúc nào, đổi lấy sinh mệnh lực sẽ bị suy giảm, nếu sinh mệnh lực trở nên quá thấp, linh hồn sẽ rơi vào trạng thái ngủ say, nếu không tìm được vật chứa thích hợp liền có thể tan biến.
Một vài loại năng lực đặc thù có thể bỏ qua được sự miễn nhiễm của Bất Diệt Thiên Ma, cần được nghiên cứu thêm.”
Đó là toàn bộ thông tin về chủng tộc Bất Diệt Thiên Ma mà Tử Phong đã biến thành tới từ hệ thống, mặc dù nghe thì có vẻ giống như một cái báo cáo khoa học dùng để đăng lên tạp chí, nhưng xác thực chúng chính là thông tin cần thiết để Tử Phong hiểu rõ hơn về cái thứ mà mình đã trở thành.
Khi biết được chuyện này, Tử Phong không khỏi cười khổ, Bất Diệt Thiên Ma thực sự là vô cùng lợi hại, chỉ riêng việc mọi đặc tính có sẵn của Thiên Ma đều được tăng lên với cấp số nhân đã cực kỳ kinh khủng, lại còn thêm một cái đặc tính “Bất Diệt” rất ngưu bức. Đặc tính này không mưu mà hợp với tình cảnh hiện tại của hắn, phải biết rằng linh hồn của hắn đã trở thành Tài Quyết Chi Nhận, trừ khi kiện Hồn Binh này bị hủy, bằng không thì linh hồn của hắn sẽ trường tồn với thời gian, vậy nên vừa rồi hắn mới trực tiếp đem Tài Quyết giấu vào trong Thế Giới, nhục thân bị hủy cũng không sao, có thể tái tạo lại được, nhưng Tài Quyết mà bị hủy thì hắn liền chân chính hình thần câu diệt, họa chăng chỉ có siêu cấp đại năng như Chúa Tể Hư Không mới có thể cứu nổi hắn.
Chỉ là phi logic như thế, Tử Phong vẫn không cảm thấy vui vẻ chút nào, bởi vì thứ khiến cho đặc tính “Bất Diệt” có thể hoạt động đó là sinh mệnh lực, mà sinh mệnh lực cái thứ này.....Tử Phong lắc đầu, không muốn nghĩ về nó nữa, hắn có nỗi khổ bất đắc dĩ trong lòng khó mà diễn tả được.
Đó chính là bí mật đằng sau sự “hồi sinh” thần kỳ của Tử Phong vừa rồi, không có quá nhiều li kỳ, chỉ đơn giản là khả năng đến từ chủng tộc của hắn mà thôi. Đương nhiên “Bất Diệt” cũng không phải là không có điểm yếu, hắn không biết được cái trạng thái “ngủ say” được nhắc tới sẽ kéo dài bao lâu, và phải trải qua những điều kiện nào mới có thể thức tỉnh, vậy nên nếu có thể, hắn sẽ không mạo hiểm để bản thân rơi vào kết cục như vậy, có trời mới biết được nếu hắn lâm vào “ngủ say”, sẽ mất bao lâu để tỉnh lại lần nữa, nếu mở mắt ra đã mấy vạn năm trôi qua, người thân bên cạnh đã bị cừu nhân sát hại hoặc cạn kiệt thọ nguyên mà qua đời, hắn đi tìm ai để mà khóc than bây giờ?
Trở lại với hiện tại, Tử Phong sau khi giết chết lão giả kia cũng không thấy hắn có chút biến hóa thần sắc nào cả, hắn chỉ hơi động ý niệm, quân đoàn địa ngục kia liền không chút lưu thủ tiến hành nghiền ép, chỉ trong vòng vài phút đồng hồ liền đem toàn bộ môn nhân còn lại của Thiên Cơ Tông giết chết, căn bản không tồn tại chút phản kháng nào đáng nói.
Tay hắn khẽ vẫy một cái, chúng nữ từ trong hư không ẩn nấp liền hiện thân ra ngoài, không gian chi lực huyền ảo trực tiếp đưa cả bọn tới bên cạnh hắn. Vừa tới nơi, ai nấy đều vây quanh hắn mà hỏi thăm ân cần, một trận oanh oanh yến yến tràn ngập vẻ tươi vui trái ngược hẳn với cái tình cảnh tan hoang thây ngang khắp đồng, máu tươi nhuộm đỏ đại địa xung quanh.
“Tử Phong, ngươi không có sao chứ?” Mai Tôn Giả biết rõ vẫn còn hỏi, chỉ là nàng có chút cảm giác mộng mị, cần một lời khẳng định để ổn định lại tâm tình của mình.
Tử Phong đang định trả lời thì đột nhiên thấy hai bàn tay nào đó đang sờ mó khắp người mình, chốc chốc lại có ngón tay chọt chọt lung tung. Mí mắt hắn khẽ giật giật, Tử Phong nghiêng đầu nhìn Diệp Mị Nhi giống như một đầu tiểu miêu tò mò đang nắn bóp cơ thể của hắn mà không khỏi câm nín.
“Đúng thật là chủ nhân a.....cơ mà vừa rồi chủ nhân không phải đã chết rồi, sao hiện tại vẫn còn nguyên vẹn vậy.” Diệp Mị Nhi hồn nhiên không để ý tới ánh mắt hình viên đạn của Tử Phong, vẫn mò tới mò lui trên người hắn.
Tử Phong trông thấy Diệp Mị Nhi chuẩn bị thò tay mò vào bên trong quần của mình, hắn nghiến răng vỗ một phát lên đầu nàng, phun ra một hơi khí lạnh
“Mị Nhi nàng tính làm cái gì thế hả?”
Lực đạo của cái vỗ vừa rồi đủ để mài nhẵn cả ngọn núi, nhưng đánh lên đầu Diệp Mị Nhi liền cùng với xoa đầu tiểu miêu cũng không khác nhau là mấy, phải biết nhục thể của một Huyết Ma như nàng có thể tiếp cận được tới một Thiên Ma như Tử Phong a.
“Là cái cảm giác này!! Đích thực là chủ nhân rồi!!”
Quả nhiên Diệp Mị Nhi không hề cảm thấy đau, ngược lại lực đạo quen thuộc này khiến nàng khẳng định người trước mắt chính là chủ nhân yêu dấu của mình, nàng reo lên một tiếng vui mừng sau đó trực tiếp nhảy phốc lên vai Tử Phong, đôi chân dài kẹp lấy cổ hắn, hai tay vòng xuống ôm lấy đầu chủ nhân, giống như một cái bọc lớn trùm lên đầu Tử Phong.
Không khí vốn có chút căng thẳng khó xử bởi mấy vạn đầu quái vật dị tật tỏa ra khí thế khủng bố kia đang nhìn chằm chằm về phía này, trải qua Diệp Mị Nhi làm náo loạn mà trở nên buông lỏng hơn hẳn. Tử Phong cũng hết cách với con gấu túi đội lốt mỹ nữ này, dù sao cũng là nữ nhân của mình, mắng thì nàng liền cười hì hì không tim không phổi, đánh thì lại không nỡ, đành mặc kệ nàng muốn làm gì thì làm, hắn quay sang Mai Tôn Giả, miệng hỏi:
“Mai Tôn Giả, ngài nói rằng còn bao nhiêu thế lực nữa là con chó của Thái Diễn Thánh Địa?”
Mai Tôn Giả nhìn Diệp Mị Nhi cuộn thành một đoàn trên vai Tử Phong mà tâm tình khẩn trương cùng sợ hãi nãy giờ tiêu biến sạch sẽ, thiếu chút nữa thì phì cười, nếu không phải trông thấy thần sắc nghiêm túc của Tử Phong thì nàng liền cười ra tiếng. Cố tỏ ra nghiêm túc, nàng nhanh chóng hồi đáp
“Tổng cộng là hai mươi mốt thế lực lớn nhỏ khác nhau, không chỉ Càn Nguyên đế quốc mà Xuất Vân đế quốc cũng có.”
Tử Phong nghe vậy liền gật đầu, nhàn nhạt nói
“Ngài chắc là biết nơi tọa lạc của hai mươi mốt thế lực này chứ?”
Mai Tôn Giả theo bản năng liền muốn hỏi ý hắn là gì, cơ mà nhớ đến hạ tràng của Thiên Cơ Tông sau khi Tử Phong hỏi thăm “địa chỉ”, nàng liền có chút câm nín, một dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng. Cơ mà Tử Phong đã hỏi, nàng cũng không muốn giấu diếm, đành phải gật đầu sau đó rất tự giác báo ra địa điểm của thế lực gần đây nhất.
“Ta nói, không gian trùng động!!”
Mai Tôn Giả tiếp tục được chứng kiến “Chân Ngôn Thuật” được sử dụng lần nữa, tâm tình có chút chết lặng, khi mọi người lục đục tự tiến vào trong không gian trùng động, chỉ còn lại Tử Phong và nàng ở lại cuối cùng, nàng trông thấy đám quái vật kia đang rút lui trở về cánh cổng khổng lồ trên bầu trời, nàng không nhịn được mà hỏi Tử Phong
“Cánh cổng kia là thứ gì?”
“Địa Ngục!!” Tử Phong mỉm cười, vô cùng thần bí nói.
--------------------------
Mấy ngày sau, một đạo tin tức chấn động đông đại lục lưu truyền khắp hang cùng ngõ hẻm khiến ai nấy đều rúng động tâm can, Lăng Hư Cung, Thiên Cơ Tông, sáu siêu nhất lưu thế lực, mười một nhất lưu thế lực và bốn chuẩn nhất lưu thế lực bị diệt môn, thây ngang khắp đồng, thi cốt rải ba ngàn dặm, máu tươi nhuộm đỏ đại địa. Toàn bộ hai mươi ba cỗ thế lực, ngoại trừ nhân thủ hành tẩu trên giang hồ thoát được một mạng, còn lại hết thảy môn nhân ngụ tại đại bản doanh đều bị giết sạch, chó gà không tha, ước tính tổng cộng có đến hơn một trăm ba mươi vạn võ giả thiệt mạng, yếu như Linh Cảnh Thập Bộ hay cường đại như Thiên Tôn đại năng đều biến thành xác chết, tất cả chỉ xảy ra trong cùng một ngày!!
Khiến tất cả võ giả khắp đông đại lục cùng với vô số thế lực khác phải run rẩy đó là hai mươi ba thế lực bị diệt môn kia hoàn toàn không có quá nhiều liên hệ với nhau, một vài cái trong số đó còn là địch nhân của nhau, giống như Lăng gia của Xuất Vân đế quốc và Lăng Hư Cung, thậm chí cả chính đạo tông môn lẫn ma tông đều cùng nhau rơi xuống hố, Âm Ma Tông chính là ví dụ, nghe nói tử trạng của môn nhân Âm Ma Tông còn thê thảm hơn những thế lực khác gấp bội, mấy vạn chiếc cọc rải khắp mặt đất đem tất cả môn nhân Âm Ma Tông từ chưởng giáo cho đến đệ tử tạp dịch xiên lên không trung như phơi cá khô.
Điều này có nghĩa là hung thủ ra tay tuyệt đối không theo một quy luật nào hết, nói là để báo thù thì cũng không hợp lí, làm gì mà có nhiều tông môn với thế gia võ học cùng đắc tội với một kẻ địch chung như vậy, nói là hung thủ muốn nhắm vào chính đạo tông môn hay là ma tông cũng sai sai, không thấy cả hai đều bị diệt môn hay sao?
Không chỉ các siêu nhất lưu thế lực trở xuống cảm thấy một tầng mây đen đang kéo đến trên đầu mình, đến cả các đỉnh cấp thế lực có Linh Đế cường giả tọa trấn cũng không dám buông lỏng, bởi vì phải biết rằng trong số các thế lực bị diệt môn kia, có tồn tại vài Cửu Bộ Thiên Tôn võ giả vẫn lạc, mà có thể trong một ngày làm thịt tất cả mà thần không biết quỷ không hay, chứng tỏ nhân số của hung thủ không nhiều, vậy thì chỉ có một kết luận là thực lực của hung thủ vượt xa nạn nhân của y.
Mà thực lực vượt xa Cửu Bộ Thiên Tôn, chỉ có thể là Linh Đế cường giả chân chính mới sở hữu năng lực như vậy. Hơn nữa biểu hiện của đối phương giống như một tên điên, có trời mới biết mục tiêu tiếp theo của y sẽ là ai, kể cả đỉnh cấp thế lực có Linh Đế tọa trấn cũng không dám không để ý, dù sao bị một Linh Đế đại lão nhìn chằm chằm cũng không phải là một mối nguy thông thường, nếu không cẩn thận liền diệt môn dễ như chơi.
Bình thường trên giang hồ cũng đôi lúc xuất hiện vài đạo tin tức mang tính nổ bạo, nhưng rất nhanh liền bị dòng đời hối hả nhấn chìm không thấy tăm hơi, nhưng sự kiện lần này mang theo ảnh hưởng quá lớn, đã hơn một tuần kể từ lúc thế lực cuối cùng bị diệt, áp lực vô hình càng ngày càng đè nặng lên vai mỗi người, bầu không khí khắp nơi bí bách đến mức nghẹt thở, không ai biết được hung thủ sẽ ra tay vào lúc nào.
“Ngươi biết gì chưa? Hình như Xích Quỷ Cốc chính là mục tiêu tiếp theo của Diêm La Đế Quân đấy?” Người qua đường A.
“Sao nguồn tin tức của ta lại nói khác nhỉ, Lạc Nguyệt Thiên Tông mới là mục tiêu kế tiếp chứ?” Người qua đường B.
“Hai vị huynh đài này đều sai cả rồi, ta có một nguồn tin tức tuyệt đối đáng tin, Diêm La Đế Quân muốn diệt Tiêu gia!” Người qua đường C.
“Vì cái gì lại nói như vậy?” Người qua đường A và B đồng thanh nói.
“Các ngươi không biết a, siêu cấp thiên tài mới quật khởi của Tiêu gia là Tiêu Phàm có quan hệ không minh bạch với Thánh Nữ của Tứ Tượng Tông, mà Tứ Tượng Tông các ngươi biết a, là một trong những tông môn bị diệt bữa trước. Nghe nói Tiêu Phàm vừa lúc xuất quan biết chuyện liền lửa giận xung thiên, thề phải giết bằng được Diêm La Đế Quân mới thôi.” Người qua đường C nói.
“Xin chào các vị đạo hữu, tiểu đệ vừa mới bế quan một thời gian, hôm nay mới ra ngoài hít thở chút không khí, sao mọi người lại ngưng trọng như vậy, có chuyện gì xảy ra ư? Diêm La Đế Quân là ai vậy, sao ta chưa từng nghe qua?” Người qua đường D đột ngột xuất hiện.
“Thì ra là mới xuất quan a, không trách được, nếu các hạ đã thành tâm muốn hỏi thì liền để ta đây giải đáp.......... chuyện là như vậy đấy, còn hung thủ thì nghe nói chỉ có một người, cũng không ai biết danh tính của người này ra sao, gọi Diêm La Đế Quân là bởi vì nơi nào hắn đi qua liền biến thành một mảng địa ngục trần gian, thê thảm không chịu nổi, chính ta đã tận mắt chứng kiến, thực sự là danh xứng với thực a, nghĩ lại mà ta cũng có cảm giác muốn nôn mửa một trận, nơi đó tựa như Diêm La Vương vừa mới thực sự xuất hiện vậy!!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.