Chương 398: Hào quang tử vong
Hư Không
27/02/2020
“Tai Ách Quỷ Kiếm – Hào Quang Tử Vong!!”
Tử Phong hai tay cầm lấy Tai Ách Quỷ Kiếm làm ra động tác đâm kiếm xuống đất, trong lòng âm thầm mặc niệm. Không gian đột ngột trở nên tĩnh lặng trong vòng nửa giây đồng hồ, tưởng chừng như tất cả mọi âm thanh đều bị dập tắt trong chốc lát, sau đó thì xung quanh Tử Phong xuất hiện dị biến.
Hào quang đen tuyền trên thân Tai Ách Quỷ Kiếm vốn dĩ vô cùng sống động lúc này trở nên cuồng bạo hơn bao giờ hết, quang mang phóng xuất trực tiếp thôn phệ toàn bộ ánh sáng xung quanh. Dần dần từ trên người Tử Phong cùng với thân kiếm tỏa ra một đám khói đen kì dị, lúc đầu còn mỏng manh nhưng chỉ trong chớp mắt liền trở nên đậm đặc tới mức gần như ngưng thành thực thể.
Đám khói đen dày đặc này không có bao phủ lấy toàn bộ cơ thể hắn mà tụ lại với nhau dưới dạng những đám khói nhỏ thon dài, tất cả giống như có linh tĩnh mà bay xung quanh người hắn tạo thành những đồ án quỷ dị. Ngay khi những đồ án quỷ dị đó hình thành một vòng tuần hoàn hoàn chỉnh thì lấy Tử Phong làm trung tâm, một luồng năng lượng vô hình trong nháy mắt tỏa ra tứ phương tám hướng, sau khi lan rộng kéo dài đến hơn ngàn mét mới dừng lại.
Một trong những năng lực đặc thù của Tai Ách Quỷ Kiếm – Hào Quang Tử Vong, năng lực này tác dụng giống như tên gọi, khi sử dụng thì sẽ kích phát tử vong lực tinh thuần của Tai Ách Quỷ Kiếm mà tạo thành một vòng hào quang lấy chủ nhân làm tâm điểm, đi đến đâu liền phát tán đến đó. Hào Quang Tử Vong không có khả năng trực tiếp làm ra công kích, nhưng tác dụng của nó thì thập phần nghịch thiên.
Tử vong lực đối với bất kì sinh vật sống nào đều là khắc tinh số một, dù sao thì chẳng có sinh vật sống nào mà không kiêng kị cái chết cả, cùng một đạo lí như vậy, Hào Quang Tử Vong căn bản không quản ngươi có thực lực thông thiên triệt địa như thế nào, chỉ cần ở trong tầm ảnh hưởng của nó thì thực lực sẽ bị suy giảm một mảng lớn, bất kể là về linh lực, cơ thể hay thậm chí cả tinh thần lực cũng bị ảnh hưởng.
Còn nữa, bởi vì năng lực này lấy tử vong lực làm gốc, hơn nữa tử vong lực quá mức tinh thuần khiến thọ nguyên của nạn nhân liên tục bị xói mòn, tuy xói mòn không đến mức quá nhiều nhưng mà càng tiến gần đến trung tâm tức chính là cơ thể Tử Phong thì hào quang có hiệu quả càng mạnh, lấy thực lực của Tử Phong hiện tại nếu đứng cạnh một Vương cấp võ giả không quá hai mét thì đối phương sẽ mất cả chục năm thọ nguyên chỉ trong vòng vài phút, căn bản là không chống đỡ nổi quá vài chục phút a.
Độc Cô Vũ Vân cùng với Độc Cô Tề Nhạc nhìn thấy dị biến xảy ra thì cũng biết rằng Tử Phong vừa làm cái gì đó, ngay khi Hào Quang Tử Vong xuất hiện, hai người liền cảm nhận thấy mọi khía cạnh của bản thân mình, từ lực lượng, tốc độ, tinh thần lực hay thậm chí cả khả năng vận hành linh lực của mình đều kém đi. Độc Cô Tề Nhạc ở xa thì không nói, nhưng Độc Cô Vũ Vân ở gần Tử Phong hơn thì cảm giác được thực lực của mình bị suy giảm một cách mãnh liệt, kinh dị hơn nữa đó là hắn dường như nhận thấy sinh mệnh lực hay đúng hơn là tuổi thọ của mình đang suy giảm nhanh chóng, chỉ mới vài ba giây trôi qua mà hắn đã mất đến mấy ngày tuổi thọ.
Thánh giai sở dĩ được gọi là Thánh bởi vì bản thân bọn họ đã vượt xa phạm trù nhân loại phổ thông, tuy về mặt bản chất vẫn là nhân loại nhưng sự tồn tại của bọn họ giống như là một giống loài vượt trội hơn hẳn về mọi mặt vậy. Thánh giai cường giả có được nhận thức cực kì sâu sắc và chi tiết đối với môi trường xung quanh cùng với bản thân, tuổi thọ đột nhiên bị suy giảm đi vài ngày đối với thọ nguyên cả ngàn năm của họ không đáng kể nhưng Thánh giai cường giả vẫn có thể nhận ra được dễ dàng.
Độc Cô Vũ Vân khi nhận ra điều này không khỏi kinh hãi, vài ba ngày so với ngàn năm chẳng là cái gì hết nhưng mà hắn không dám coi thường, mới chỉ vài giây trôi qua mà đã là vài ngày, hơn nữa tốc độ xói mòn thọ nguyên vẫn không ngừng gia tăng, nếu là vài chục phút trôi qua thì chẳng phải sẽ là mấy chục năm hay sao?? Nghĩ tới đây Độc Cô Vũ Vân không khỏi cảm thấy sợ hãi, đây là lần đầu tiên hắn nhận thức được năng lực quỷ dị mà khủng bố đến như thế.
Đối với võ giả cấp thấp thì thứ bọn họ lo lắng đó chính là tìm cách đề thăng thực lực của bản thân, trong khi võ giả cấp cao lại lo lắng về thọ nguyên nhiều hơn. Không phải ai cũng là thiên tài hay có được kì ngộ nghịch thiên, để có thể tu luyện được đến cấp độ võ giả cao giai thì không có mấy người là còn trẻ tuổi nữa, đôi khi họ chỉ cách đột phá cảnh giới tiếp theo một vài năm ngắn ngủi mà chỉ vì thọ nguyên không đủ để rồi nuốt hận chết đi, có thể dễ dàng hiểu được sự sợ hãi của Độc Cô Vũ Vân là tuyệt đối có cơ sở.
Hào Quang Tử Vong sau khi kích hoạt thì tồn tại dưới dạng một kĩ năng bị động, không cần Tử Phong phải phân tâm điều khiển, cự ly với kẻ thù càng gần thì uy lực càng lớn, thực lực của hắn vốn đã mạnh mẽ, thêm năng lực này chẳng khác nào hổ thêm cánh. Tử Phong luôn luôn quan niệm một điều rằng, tiền hạ thủ vi cường, thay vì bị động đợi đối thủ tiến công rồi nghĩ đối sách thì hắn muốn chiếm tiên cơ trước, bài tẩy của hắn đủ nhiều, còn phải sợ đối phương phản kích hay sao.
Nghĩ nào làm thế, Tử Phong lợi dụng lúc hai người trước mặt còn đang sững sờ, không gian lực kết hợp cùng với Thuấn Quang, không gian trực tiếp rách ra thành một cái khe nứt, hắn lắc mình tiến vào tỏng khe nứt đó, sau đó thì một khe nứt không gian xuất hiện trên đầu Độc Cô Vũ Vân, Tử Phong từ bên trong lao ra, Tai Ách Quỷ Kiếm vung lên liền chém thẳng xuống. Vận dụng không gian lực để kéo gần khoảng cách là thủ đoạn quen thuộc đối với Thánh giai cường giả, ngay khi không gian có chút dao động thì Độc Cô Vũ Vân đã phát hiện ra ý đồ của Tử Phong, chỉ là không gian pháp tắc của Tử Phong do nguyên cớ được hệ thống "hack", tạo nghệ của hắn đối với thứ này tuyệt đối là vô cùng cường hãn, tốc độ xé rách không gian quá nhanh lại kết hợp với Thuấn Quang khiến Độc Cô Vũ Vân không kịp trở tay.
Độc Cô Vũ Vân thân là Thánh giai cường giả, tuyệt học đầy thân, bài tẩy áp đáy hòm không thiếu, vấn đề ở chỗ đối phương căn bản không cho hắn có thời gian để thi triển, tuyệt chiêu thì thế nào, nếu không thể sử dụng thì cũng chỉ là rác rưởi. Thuẫn bài giơ lên chặn thế công của Tai Ách Quỷ Kiếm, cơ mà lần này không chỉ là công kích đơn thuần nữa, mà Tử Phong đã vận dụng vũ kĩ.
"Trảm Nguyệt Tứ Thức - Nguyệt Quang Trảm!!"
Nguyệt Quang Trảm là kĩ năng công kích cự ly gần đơn mục tiêu, có thể trực tiếp dùng vũ khí chém ra hoặc là tạo thành kiếm quang phóng xuất khỏi vũ khí, sở dĩ Tử Phong chọn chiêu thức này thay vì mấy chiêu còn lại bởi vì uy lực của chiêu này cực kì tập trung không hề phân tán, hắn alf muốn trực tiếp chẻ đôi tấm thuẫn bài kia a.
Tai Ách Quỷ Kiếm chém xuống, trên thân kiếm xuất hiện một dải quang mang màu trắng đục sau đó rất nhanh liền chuyển thành màu đen, ngay khi va chạm với tấm thuẫn bài của Độc Cô Vũ Vân liền kích vỡ không gian xung quanh. Độc Cô Vũ Vân chỉ cảm thấy cánh tay cầm thuẫn bài như muốn đứt gãy, mặt thuẫn bài phát ra mấy tiếng răng rắc sau đó trực tiếp vỡ ra thành hai mảnh, quang mang màu nâu trên thuẫn vụt tắt, mặt thuẫn bài trở nên ảm đạm không chút sinh khí.
Lực lượng trùng kích khiến Độc Cô Vũ Vân phun ra một ngụm máu, cả người từ trên không trung rơi xuống ngọn đồi bên dưới, ngay khi chân vừa chạm đất, hai mắt hắn đã lóe lên tinh quang, thổ chi pháp tắc điên cuồng phóng xuất, đại địa dưới chân rung lên mãnh liệt sau đó phát sinh biến hóa, vô số thổ nhận nhọn hoắt dài cỡ một cánh tay mang theo pháp tắc chi lực phóng lên không trung giống như một cơn mưa tên.
Cảm nhận được thổ lực bàng bạc trên mỗi thổ nhận đang phóng tới, Tử Phong không hề sợ hãi nhưng cũng không khinh địch, vân vụ trên đầu hắn tụ tập lại sau đó phóng xuống hàng ngàn hàng vạn tia lôi điện màu đen tuyền quỷ dị, mỗi một tia lôi điện đều mang theo lôi chi pháp tắc cường đại trực tiếp chấn nát thổ nhận đang bay đến, hàng vạn thổ nhận tương ứng với hàng vạn tia lôi điện phát ra vô số tiếng nổ liên hoàn trên trời cao, không hề có thổ nhận nào có thể lọt qua được cơn mưa lôi điện đó mà chạm đến người Tử Phong.
Không gian sau lưng Tử Phong thoáng dao động, Độc Cô Tề Nhạc nhân lúc này dùng tốc độ cực nhanh của mình để xuất hiện sau lưng Tử Phong, trường kích trong tay lóe lên quang mang kim sắc chói mắt, hiển nhiên là đã sử dụng đến vũ kĩ, nhằm thẳng vào lưng đối phương mà đâm tới.
Trường kích mang theo một cỗ sát phạt chi khí trực tiếp đâm xuyên qua người Tử Phong, chỉ là ngay khi đầu mũi kích xuyên qua, thân ảnh Tử Phong trước mắt dần trở nên mờ nhạt sau đó tan biến.
"Tàn ảnh!!" đồng tử Độc Cô Tề Nhạc co rút lại, trường kích trong tay vội vàng rút lại sau đó giơ ngang sang cạnh người. Sự thực chứng tỏ phản ứng của hắn là chính xác, chỉ thấy Tử Phong không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh hắn, Tai Ách Quỷ Kiếm vung lên tạo thành một dải hắc quang chém thẳng vào thân trường kích, lực lượng bộc phát thổi bay cơ thể Độc Cô Tề Nhạc qua một bên.
Một tay Tử Phong giơ lên tạo thành thủ thế kì dị, đằng sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh một bông hoa mười một cánh, cánh hoa màu có màu đen chợt trở nên sống động như thực chất, bên cạnh hắn liền xuất hiện một vòng xoáy màu đen, sau đó một thân ảnh từ bên trong lao thẳng ra ngoài, vừa mới xuất hiện liền hóa thành một đạo tàn ảnh mà phóng tới chỗ Độc Cô Tề Nhạc, trên tay xuất hiện một lưỡi hái khổng lồ đen tuyền vung lên, nhằm thẳng phía trước mà chém tới.
Độc Cô Tề Nhạc thấy đột nhiên có thêm một người nữa xuất hiện liền không khỏi kinh ngạc, chỉ là hắn không có thời gian để mà nghĩ nhiều, thế công sắc bén mang theo một cỗ khí tức âm trầm cực điểm đã tới trước mặt, hắn không thể không hoành ngang trường kích của mình, lấy thân kích ngăn cản đường đi của lưỡi hái kia. Âm thanh kim loại va chạm vang lên, Độc Cô Tề Nhạc cố nén cảm giác đau nhức ở tay, ánh mắt của hắn lúc này đã nhìn rõ thân ảnh vừa mới xuất hiện, không nhìn thì thôi, đến khi nhìn rõ hai mắt hắn không khỏi trợn lên.
Chỉ thấy trước mặt hắn là một thân ảnh có y phục giống hệt với Tử Phong trước khi biến thân, đến cả diện mạo cũng giống hệt không chút khác biệt, một đôi mắt đen kịt tỏa ra hắc khí cuồn cuộn đang nhìn thẳng vào Độc Cô Tề Nhạc khiến nội tâm hắn không khỏi rung động. Tử Phong trực tiếp triệu hồi Ám phân thân từ chỗ Tuyết Phi Nhan tới, hắn mặc dù tự ngạo thực lực bản thân nhưng hắn vẫn biết được thực lực của mình, song trùng Lĩnh Vực có cường đại thì hắn cũng không thể nào giải quyết hai tên trước mắt nhanh gọn được, huống hồ thông qua tầm nhìn của Thủy phân thân bên trong bóng của Diệp Ngưng Tuyết, hắn đã nhìn thấy ba người Hàn Nhất Nguyên trở về, đây chính là lúc hắn ra tay toàn lực.
Còn về an nguy của Tuyết Phi Nhan thì hắn tạm thời không cần phải lo lắng, Lôi phân thân ẩn nấp ở trong bóng của Lãnh Băng Băng không phải để làm cảnh, vả lại đám người Chu Tước phong hiện tại đang dừng chân nghỉ ngơi, tin rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra trong thời gian ngắn.
Ám phân thân hành động thì Tử Phong cũng không đứng yên, thân hình hắn như thiên ưng triển sí, từ trên không trung lao thẳng xuống chỗ Độc Cô Vũ Vân, cánh tay rảnh rỗi cong lên biến thành trảo, một cỗ năng lượng điên cuồng tụ tập trong lòng bàn tay hắn, trong chớp mắt liền hình thành một lôi cầu màu đen áp súc đến cực điểm. Độc Cô Vũ Vân có cơ hội thở dốc liền tiến hành phản kích, thân hình hắn bay về phía Tử Phong đúng lúc đối phương lao từ trên không xuống, lợi kiếm trong tay lóe lên quang mang màu nâu nhàn nhạt rồi vung về phía Tử Phong, miệng quát lớn:
"Thổ chi áo nghĩa - Đọa Thiên!!"
Tử Phong hai tay cầm lấy Tai Ách Quỷ Kiếm làm ra động tác đâm kiếm xuống đất, trong lòng âm thầm mặc niệm. Không gian đột ngột trở nên tĩnh lặng trong vòng nửa giây đồng hồ, tưởng chừng như tất cả mọi âm thanh đều bị dập tắt trong chốc lát, sau đó thì xung quanh Tử Phong xuất hiện dị biến.
Hào quang đen tuyền trên thân Tai Ách Quỷ Kiếm vốn dĩ vô cùng sống động lúc này trở nên cuồng bạo hơn bao giờ hết, quang mang phóng xuất trực tiếp thôn phệ toàn bộ ánh sáng xung quanh. Dần dần từ trên người Tử Phong cùng với thân kiếm tỏa ra một đám khói đen kì dị, lúc đầu còn mỏng manh nhưng chỉ trong chớp mắt liền trở nên đậm đặc tới mức gần như ngưng thành thực thể.
Đám khói đen dày đặc này không có bao phủ lấy toàn bộ cơ thể hắn mà tụ lại với nhau dưới dạng những đám khói nhỏ thon dài, tất cả giống như có linh tĩnh mà bay xung quanh người hắn tạo thành những đồ án quỷ dị. Ngay khi những đồ án quỷ dị đó hình thành một vòng tuần hoàn hoàn chỉnh thì lấy Tử Phong làm trung tâm, một luồng năng lượng vô hình trong nháy mắt tỏa ra tứ phương tám hướng, sau khi lan rộng kéo dài đến hơn ngàn mét mới dừng lại.
Một trong những năng lực đặc thù của Tai Ách Quỷ Kiếm – Hào Quang Tử Vong, năng lực này tác dụng giống như tên gọi, khi sử dụng thì sẽ kích phát tử vong lực tinh thuần của Tai Ách Quỷ Kiếm mà tạo thành một vòng hào quang lấy chủ nhân làm tâm điểm, đi đến đâu liền phát tán đến đó. Hào Quang Tử Vong không có khả năng trực tiếp làm ra công kích, nhưng tác dụng của nó thì thập phần nghịch thiên.
Tử vong lực đối với bất kì sinh vật sống nào đều là khắc tinh số một, dù sao thì chẳng có sinh vật sống nào mà không kiêng kị cái chết cả, cùng một đạo lí như vậy, Hào Quang Tử Vong căn bản không quản ngươi có thực lực thông thiên triệt địa như thế nào, chỉ cần ở trong tầm ảnh hưởng của nó thì thực lực sẽ bị suy giảm một mảng lớn, bất kể là về linh lực, cơ thể hay thậm chí cả tinh thần lực cũng bị ảnh hưởng.
Còn nữa, bởi vì năng lực này lấy tử vong lực làm gốc, hơn nữa tử vong lực quá mức tinh thuần khiến thọ nguyên của nạn nhân liên tục bị xói mòn, tuy xói mòn không đến mức quá nhiều nhưng mà càng tiến gần đến trung tâm tức chính là cơ thể Tử Phong thì hào quang có hiệu quả càng mạnh, lấy thực lực của Tử Phong hiện tại nếu đứng cạnh một Vương cấp võ giả không quá hai mét thì đối phương sẽ mất cả chục năm thọ nguyên chỉ trong vòng vài phút, căn bản là không chống đỡ nổi quá vài chục phút a.
Độc Cô Vũ Vân cùng với Độc Cô Tề Nhạc nhìn thấy dị biến xảy ra thì cũng biết rằng Tử Phong vừa làm cái gì đó, ngay khi Hào Quang Tử Vong xuất hiện, hai người liền cảm nhận thấy mọi khía cạnh của bản thân mình, từ lực lượng, tốc độ, tinh thần lực hay thậm chí cả khả năng vận hành linh lực của mình đều kém đi. Độc Cô Tề Nhạc ở xa thì không nói, nhưng Độc Cô Vũ Vân ở gần Tử Phong hơn thì cảm giác được thực lực của mình bị suy giảm một cách mãnh liệt, kinh dị hơn nữa đó là hắn dường như nhận thấy sinh mệnh lực hay đúng hơn là tuổi thọ của mình đang suy giảm nhanh chóng, chỉ mới vài ba giây trôi qua mà hắn đã mất đến mấy ngày tuổi thọ.
Thánh giai sở dĩ được gọi là Thánh bởi vì bản thân bọn họ đã vượt xa phạm trù nhân loại phổ thông, tuy về mặt bản chất vẫn là nhân loại nhưng sự tồn tại của bọn họ giống như là một giống loài vượt trội hơn hẳn về mọi mặt vậy. Thánh giai cường giả có được nhận thức cực kì sâu sắc và chi tiết đối với môi trường xung quanh cùng với bản thân, tuổi thọ đột nhiên bị suy giảm đi vài ngày đối với thọ nguyên cả ngàn năm của họ không đáng kể nhưng Thánh giai cường giả vẫn có thể nhận ra được dễ dàng.
Độc Cô Vũ Vân khi nhận ra điều này không khỏi kinh hãi, vài ba ngày so với ngàn năm chẳng là cái gì hết nhưng mà hắn không dám coi thường, mới chỉ vài giây trôi qua mà đã là vài ngày, hơn nữa tốc độ xói mòn thọ nguyên vẫn không ngừng gia tăng, nếu là vài chục phút trôi qua thì chẳng phải sẽ là mấy chục năm hay sao?? Nghĩ tới đây Độc Cô Vũ Vân không khỏi cảm thấy sợ hãi, đây là lần đầu tiên hắn nhận thức được năng lực quỷ dị mà khủng bố đến như thế.
Đối với võ giả cấp thấp thì thứ bọn họ lo lắng đó chính là tìm cách đề thăng thực lực của bản thân, trong khi võ giả cấp cao lại lo lắng về thọ nguyên nhiều hơn. Không phải ai cũng là thiên tài hay có được kì ngộ nghịch thiên, để có thể tu luyện được đến cấp độ võ giả cao giai thì không có mấy người là còn trẻ tuổi nữa, đôi khi họ chỉ cách đột phá cảnh giới tiếp theo một vài năm ngắn ngủi mà chỉ vì thọ nguyên không đủ để rồi nuốt hận chết đi, có thể dễ dàng hiểu được sự sợ hãi của Độc Cô Vũ Vân là tuyệt đối có cơ sở.
Hào Quang Tử Vong sau khi kích hoạt thì tồn tại dưới dạng một kĩ năng bị động, không cần Tử Phong phải phân tâm điều khiển, cự ly với kẻ thù càng gần thì uy lực càng lớn, thực lực của hắn vốn đã mạnh mẽ, thêm năng lực này chẳng khác nào hổ thêm cánh. Tử Phong luôn luôn quan niệm một điều rằng, tiền hạ thủ vi cường, thay vì bị động đợi đối thủ tiến công rồi nghĩ đối sách thì hắn muốn chiếm tiên cơ trước, bài tẩy của hắn đủ nhiều, còn phải sợ đối phương phản kích hay sao.
Nghĩ nào làm thế, Tử Phong lợi dụng lúc hai người trước mặt còn đang sững sờ, không gian lực kết hợp cùng với Thuấn Quang, không gian trực tiếp rách ra thành một cái khe nứt, hắn lắc mình tiến vào tỏng khe nứt đó, sau đó thì một khe nứt không gian xuất hiện trên đầu Độc Cô Vũ Vân, Tử Phong từ bên trong lao ra, Tai Ách Quỷ Kiếm vung lên liền chém thẳng xuống. Vận dụng không gian lực để kéo gần khoảng cách là thủ đoạn quen thuộc đối với Thánh giai cường giả, ngay khi không gian có chút dao động thì Độc Cô Vũ Vân đã phát hiện ra ý đồ của Tử Phong, chỉ là không gian pháp tắc của Tử Phong do nguyên cớ được hệ thống "hack", tạo nghệ của hắn đối với thứ này tuyệt đối là vô cùng cường hãn, tốc độ xé rách không gian quá nhanh lại kết hợp với Thuấn Quang khiến Độc Cô Vũ Vân không kịp trở tay.
Độc Cô Vũ Vân thân là Thánh giai cường giả, tuyệt học đầy thân, bài tẩy áp đáy hòm không thiếu, vấn đề ở chỗ đối phương căn bản không cho hắn có thời gian để thi triển, tuyệt chiêu thì thế nào, nếu không thể sử dụng thì cũng chỉ là rác rưởi. Thuẫn bài giơ lên chặn thế công của Tai Ách Quỷ Kiếm, cơ mà lần này không chỉ là công kích đơn thuần nữa, mà Tử Phong đã vận dụng vũ kĩ.
"Trảm Nguyệt Tứ Thức - Nguyệt Quang Trảm!!"
Nguyệt Quang Trảm là kĩ năng công kích cự ly gần đơn mục tiêu, có thể trực tiếp dùng vũ khí chém ra hoặc là tạo thành kiếm quang phóng xuất khỏi vũ khí, sở dĩ Tử Phong chọn chiêu thức này thay vì mấy chiêu còn lại bởi vì uy lực của chiêu này cực kì tập trung không hề phân tán, hắn alf muốn trực tiếp chẻ đôi tấm thuẫn bài kia a.
Tai Ách Quỷ Kiếm chém xuống, trên thân kiếm xuất hiện một dải quang mang màu trắng đục sau đó rất nhanh liền chuyển thành màu đen, ngay khi va chạm với tấm thuẫn bài của Độc Cô Vũ Vân liền kích vỡ không gian xung quanh. Độc Cô Vũ Vân chỉ cảm thấy cánh tay cầm thuẫn bài như muốn đứt gãy, mặt thuẫn bài phát ra mấy tiếng răng rắc sau đó trực tiếp vỡ ra thành hai mảnh, quang mang màu nâu trên thuẫn vụt tắt, mặt thuẫn bài trở nên ảm đạm không chút sinh khí.
Lực lượng trùng kích khiến Độc Cô Vũ Vân phun ra một ngụm máu, cả người từ trên không trung rơi xuống ngọn đồi bên dưới, ngay khi chân vừa chạm đất, hai mắt hắn đã lóe lên tinh quang, thổ chi pháp tắc điên cuồng phóng xuất, đại địa dưới chân rung lên mãnh liệt sau đó phát sinh biến hóa, vô số thổ nhận nhọn hoắt dài cỡ một cánh tay mang theo pháp tắc chi lực phóng lên không trung giống như một cơn mưa tên.
Cảm nhận được thổ lực bàng bạc trên mỗi thổ nhận đang phóng tới, Tử Phong không hề sợ hãi nhưng cũng không khinh địch, vân vụ trên đầu hắn tụ tập lại sau đó phóng xuống hàng ngàn hàng vạn tia lôi điện màu đen tuyền quỷ dị, mỗi một tia lôi điện đều mang theo lôi chi pháp tắc cường đại trực tiếp chấn nát thổ nhận đang bay đến, hàng vạn thổ nhận tương ứng với hàng vạn tia lôi điện phát ra vô số tiếng nổ liên hoàn trên trời cao, không hề có thổ nhận nào có thể lọt qua được cơn mưa lôi điện đó mà chạm đến người Tử Phong.
Không gian sau lưng Tử Phong thoáng dao động, Độc Cô Tề Nhạc nhân lúc này dùng tốc độ cực nhanh của mình để xuất hiện sau lưng Tử Phong, trường kích trong tay lóe lên quang mang kim sắc chói mắt, hiển nhiên là đã sử dụng đến vũ kĩ, nhằm thẳng vào lưng đối phương mà đâm tới.
Trường kích mang theo một cỗ sát phạt chi khí trực tiếp đâm xuyên qua người Tử Phong, chỉ là ngay khi đầu mũi kích xuyên qua, thân ảnh Tử Phong trước mắt dần trở nên mờ nhạt sau đó tan biến.
"Tàn ảnh!!" đồng tử Độc Cô Tề Nhạc co rút lại, trường kích trong tay vội vàng rút lại sau đó giơ ngang sang cạnh người. Sự thực chứng tỏ phản ứng của hắn là chính xác, chỉ thấy Tử Phong không biết từ lúc nào đã xuất hiện bên cạnh hắn, Tai Ách Quỷ Kiếm vung lên tạo thành một dải hắc quang chém thẳng vào thân trường kích, lực lượng bộc phát thổi bay cơ thể Độc Cô Tề Nhạc qua một bên.
Một tay Tử Phong giơ lên tạo thành thủ thế kì dị, đằng sau lưng hắn xuất hiện hư ảnh một bông hoa mười một cánh, cánh hoa màu có màu đen chợt trở nên sống động như thực chất, bên cạnh hắn liền xuất hiện một vòng xoáy màu đen, sau đó một thân ảnh từ bên trong lao thẳng ra ngoài, vừa mới xuất hiện liền hóa thành một đạo tàn ảnh mà phóng tới chỗ Độc Cô Tề Nhạc, trên tay xuất hiện một lưỡi hái khổng lồ đen tuyền vung lên, nhằm thẳng phía trước mà chém tới.
Độc Cô Tề Nhạc thấy đột nhiên có thêm một người nữa xuất hiện liền không khỏi kinh ngạc, chỉ là hắn không có thời gian để mà nghĩ nhiều, thế công sắc bén mang theo một cỗ khí tức âm trầm cực điểm đã tới trước mặt, hắn không thể không hoành ngang trường kích của mình, lấy thân kích ngăn cản đường đi của lưỡi hái kia. Âm thanh kim loại va chạm vang lên, Độc Cô Tề Nhạc cố nén cảm giác đau nhức ở tay, ánh mắt của hắn lúc này đã nhìn rõ thân ảnh vừa mới xuất hiện, không nhìn thì thôi, đến khi nhìn rõ hai mắt hắn không khỏi trợn lên.
Chỉ thấy trước mặt hắn là một thân ảnh có y phục giống hệt với Tử Phong trước khi biến thân, đến cả diện mạo cũng giống hệt không chút khác biệt, một đôi mắt đen kịt tỏa ra hắc khí cuồn cuộn đang nhìn thẳng vào Độc Cô Tề Nhạc khiến nội tâm hắn không khỏi rung động. Tử Phong trực tiếp triệu hồi Ám phân thân từ chỗ Tuyết Phi Nhan tới, hắn mặc dù tự ngạo thực lực bản thân nhưng hắn vẫn biết được thực lực của mình, song trùng Lĩnh Vực có cường đại thì hắn cũng không thể nào giải quyết hai tên trước mắt nhanh gọn được, huống hồ thông qua tầm nhìn của Thủy phân thân bên trong bóng của Diệp Ngưng Tuyết, hắn đã nhìn thấy ba người Hàn Nhất Nguyên trở về, đây chính là lúc hắn ra tay toàn lực.
Còn về an nguy của Tuyết Phi Nhan thì hắn tạm thời không cần phải lo lắng, Lôi phân thân ẩn nấp ở trong bóng của Lãnh Băng Băng không phải để làm cảnh, vả lại đám người Chu Tước phong hiện tại đang dừng chân nghỉ ngơi, tin rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra trong thời gian ngắn.
Ám phân thân hành động thì Tử Phong cũng không đứng yên, thân hình hắn như thiên ưng triển sí, từ trên không trung lao thẳng xuống chỗ Độc Cô Vũ Vân, cánh tay rảnh rỗi cong lên biến thành trảo, một cỗ năng lượng điên cuồng tụ tập trong lòng bàn tay hắn, trong chớp mắt liền hình thành một lôi cầu màu đen áp súc đến cực điểm. Độc Cô Vũ Vân có cơ hội thở dốc liền tiến hành phản kích, thân hình hắn bay về phía Tử Phong đúng lúc đối phương lao từ trên không xuống, lợi kiếm trong tay lóe lên quang mang màu nâu nhàn nhạt rồi vung về phía Tử Phong, miệng quát lớn:
"Thổ chi áo nghĩa - Đọa Thiên!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.