Chương 653: Tài Quyết Chi Nhận - Giải Trừ Phong Ấn
Hư Không
15/02/2023
Công kích của Tử Phong bị chặn lại, thân thể của hắn khựng lại một chút, công kích mang theo pháp tắc chi lực liền từ đủ mọi loại góc độ ập tới. Nhưng hắn cũng không nao núng, bảy ngàn bảy trăm năm mươi tư phù văn tốc độ trên người hắn sáng lên, Tử Phong không dùng đến tốc độ tăng phúc của Tài Quyết nhưng động tác của hắn lúc này cũng nhanh đến mức kinh người, thân ảnh của hắn hơi lóe lên liền né được đại đa số công kích, chỉ còn lại ba bốn đạo công kích vẫn bám lấy hắn không thả.
Tâm niệm Tử Phong vừa động, căn bản không cần hắn phải làm ra động tác gì, Sâm La Vạn Tượng đã vào cuộc, hỏa diễm chi lực, thủy chi pháp tắc, phong câu bén nhọn đã ập tới, trực tiếp đem mấy đạo công kích kia xoắn thành cặn bã, không thể tạo ra chút ảnh hưởng thực tế nào.
Vẫn nói tốc độ dù có nhanh đến đâu cũng không thể nào chạy thoát được pháp tắc chi lực công kích, nhưng đó chỉ áp dụng với công kích pháp tắc thuần túy không mang theo hiệu quả của võ kỹ, công kích dạng này tuy không thể đánh trượt, nhưng sát thương vẫn có điểm hạn chế, vậy nên Linh Đế cường giả khi phóng ra chiêu thức chính là tổ hợp của pháp tắc chi lực cường đại cùng với võ kỹ khủng bố, lực sát thương thập phần kinh khủng, đôi khi chỉ là một chiêu cũng có thể phân thắng bại.
Tử Phong tuy rằng đang ở trong sân nhà của mình, nhưng Sâm La Vạn Tượng cũng không phải toàn năng, đại đa số sức lực đều được dùng để cắt đứt liên hệ của hết thảy võ giả bên trong với pháp tắc chi lực tự nhiên ở bên ngoài. Mấy chục vị Linh Đế, gần hai trăm Thiên Tôn, vô số Thánh Giai võ giả, có thể áp chế số lượng kinh khủng đến như thế này, bản thân Sâm La Vạn Tượng không còn dư lại được bao nhiêu phần lực lượng để có thể tiến hành công kích, tối đa chỉ có thể cung cấp cho Tử Phong một chút biện pháp phòng vệ.
Cơ mà Tử Phong cũng không phải chỉ dựa vào mỗi Sâm La Vạn Tượng để mà chiến, không thể phủ nhận tầm quan trọng của cái Lĩnh Vực này đối với thực lực của hắn, nhưng bài tẩy của hắn đủ nhiều để có thể bỏ qua vài thứ, hơn nữa Sâm La Vạn Tượng cũng không phải là hoàn toàn bị phế, áp chế lực của nó cực kỳ lợi hại a, giảm bớt biết bao nhiêu gánh nặng cho Tử Phong.
Bạch Hạc Đế Quân lúc này cũng động, lão đem thiếu niên sau lưng mình trực tiếp ném tới chỗ đám người Vu Thần Sơn, miệng nói lớn
“Đại Tư Tế, phiền ngươi chăm lo cho tên nhóc này một chút, coi như lão phu nợ ngươi một ân tình!!”
Đại Tư Tế đón lấy thiếu niên kia, trừng mắt lên nhìn Bạch Hạc Đế Quân, trên mặt biểu lộ vẻ bất mãn, nhưng vẫn y theo lời mà đưa thiếu niên vào trong vòng bảo vệ của chiếc cổ đỉnh. Mặc dù Thôn Thiên Ma Tông, cụ thể ở đây là Vu Thần Sơn nhìn Thái Diễn Thánh Địa không vừa mắt, nhưng tốt xấu gì đây cũng chỉ là mâu thuẫn của cao tầng hai đại thế lực với nhau, Đại Tư Tế là người có thân phận, sẽ không mất mặt mà làm ra hành động đối phó với một tên tiểu bối lông còn chưa mọc đủ, chủ ý của Bạch Hạc Đế Quân ngược lại vô cùng chính xác, bởi vì sắp tới đây, lão cũng không rảnh để có thể phân ra dư lực bảo vệ cho thiếu niên này.
Bạch Hạc Đế Quân thét lên một tiếng, thân hình trong nháy mắt liền tiêu thất, vượt qua khoảng cách ngàn mét chỉ trong tích tắc, phất trần trong tay vung lên, không khí xung quanh bỗng nhiên trở nên ẩm ướt, lão vẩy tay một cái, trên bầu trời liền xuất hiện một kí tự chữ “Ấn” được tạo nên từ thủy chi pháp tắc tinh thuần, phóng thẳng tới trước mặt Tử Phong.
Tử Phong thời thời khắc khắc đều chú ý đến nhất cử nhất động của Bạch Hạc Đế Quân, trong lòng hắn thì lão già này chính là kẻ có lực uy hiếp nhất trong cả bọn, tuy hắn tự nhận mình có đủ sức liều mạng với cả Thất Tọa Linh Đế, nhưng về mặt tu vi thì Bạch Hạc Đế Quân cũng hơn hắn đến tận hai giai vị, hơn nữa xuất thân của đối phương lại đến từ Thái Diễn Thánh Địa vang danh thiên hạ, có quỷ mới biết được bản lĩnh của lão già này lớn đến bao nhiêu.
Ghét của nào trời trao của đó, nhược điểm của Tử Phong chính là công kích pháp tắc chi lực thuần túy, và ngạc nhiên chưa, một chữ “Ấn” của Bạch Hạc Đế Quân chính là loại công kích này, Tử Phong có muốn cũng không thể tránh được. Cơ mà không thể tránh né liền không tránh né, hắn cũng không sợ, trên người Tử Phong xuất hiện từng tia hắc lôi vờn quanh như rắn rết, Tài Quyết trong tay run lên bần bật, hắn khẽ rít lên một tiếng qua kẽ răng, lưỡi kiếm quét ngang
“Tử Lôi Nhị Kích – Kình Lôi Chấn Ngũ Nhạc!!”
Từ trên lưỡi kiếm phóng ra một đạo hắc lôi mang theo khí tức khủng bố khiến người khác tim đập chân run, đạo hắc lôi vừa mới xuất hiện liền đối đầu với kí tự “Ấn” đang đánh tới, cú va chạm khiến cả hai triệt tiêu lẫn nhau, nhưng không gian lại giống như bị cắt đoạn, tạo thành một đường không gian liệt phùng dài đến gần ngàn mét vắt ngang giữa ở giữa trời, thanh thế cực kỳ kinh người.
Đúng lúc này, một tên Nhị Tọa Linh Đế không biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau lưng Tử Phong, đại đao trong tay hắn ánh lên từng đạo hỏa diễm thiêu đốt, nhằm thẳng vào vị trí trái tim của Tử Phong mà đâm tới. Sở trường của vị Linh Đế này cũng trùng hợp là tốc độ, hắn quan sát nãy giờ, chỉ đến hiện tại mới tìm ra được một tia sơ hở nho nhỏ của đối phương mà dồn toàn lực nhất kích tất sát.
Một chiêu này của hắn không thể không nói rằng vô cùng xảo diệu, hắn nhằm đúng thời điểm Tử Phong vừa mới phóng ra chiêu thức, không có thời gian để biến chiêu, hơn nữa thực lực của Bạch Hạc Đế Quân mạnh mẽ vô song, kẻ địch chắc chắn phải dồn toàn lực chú ý mới có thể hóa giải được một kích kia, thời điểm này tiến hành đánh lén tuyệt sát chính là hoàn hảo không có chỗ chê, hắn tin tưởng rằng dù không thể một chiêu lấy mạng thì cũng có thể khiến đối phương trọng thương.
Cơ mà tính toán thì cũng chỉ là tính toán, hắn ta bỏ qua một sự thật, đó là bất kể Tử Phong vừa rồi có thật sự phải dồn toàn lực để ngăn chặn một kích của Bạch Hạc Đế Quân hay không, Tử Phong vẫn là Tam Tọa Linh Đế không chút giả dối, so với hắn liền trọn vẹn vượt qua một giai vị. Nhị Tọa Linh Đế đánh lén cũng chỉ có một phần mười tỉ lệ thành công ám toán được Tam Tọa Linh Đế, càng không nói đến cái tên quái thai Tử Phong căn bản không thể dùng Tam Tọa Linh Đế bình thường để cân nhắc.
“Hư Vô Bộ Pháp!!”
Thanh đao của tên Linh Đế kia đâm vào lưng Tử Phong, nhưng mà cảm giác truyền tới từ trên mũi đao hoàn toàn chính là một trận hư không chẳng có chút lực cản nào, thân hình của Tử Phong ở trước mặt đối phương liền trực tiếp hư không tiêu thất, một tích tắc sau liền hiện thân sau lưng kẻ vừa đánh lén.
“Hư Thiểm!!”
Tử Phong dồn lực vào bàn tay, hóa chưởng thành đao, lực lượng của Hư Thiểm không phóng xuất ra ngoài mà bao lấy tay của hắn, nếu nhìn kỹ thì có thể thấy được luồng sức mạnh của Hư Thiểm đang rung lên với tần suất kinh khủng tựa như một lưỡi kiếm cao tần có thể chém đứt đoạn mọi thứ. Hắn vung tay lên liền quất ra một cái bạt tai, chưởng đao kèm theo đặc tính xuyên phá của Hư Thiểm giống như dao nóng cắt vào bơ trực tiếp phạt bay một mảng xương sọ to cỡ cái bát phía sau đầu tên Linh Đế kia, để lộ ra ngoài não bộ bên trong.
Bàn tay với năm ngón cứng rắn như thép nguội nắm lấy cổ đối phương, móng tay cắm ngập vào trong da thịt xuyên thẳng vào bên trong bóp lấy xương cổ, hai mắt Tử Phong sáng lên từng tia tử quang, sau đó từ trong con ngươi bắn ra hai đạo tia sáng tử sắc găm thẳng vào cái bộ não đang lộ ra trước mặt.
“Yên Diệt Ma Đồng!”
Yên Diệt Ma Đồng phóng xuất phát ra một tiếng rít chói tai đến cực điểm vang vọng không gian, trong nháy mắt liền đem não bộ của tên Linh Đế kia khuấy thành cám lợn văng tung tóe, huyết nhục bên trong bị nướng chín kêu lên từng tiếng xèo xèo, hai đạo tia sáng xuyên thẳng qua hộp sọ của hắn, sinh sinh đâm một đường phóng ra phía ngoài hai con mắt của y sau đó không dừng lại mà một đường phi tới tận phương xa, trên đường đi liền trực tiếp xuyên qua mấy chục tên võ giả xấu số, ngay lập tức giết chết bọn họ trong tích tắc.
“Răng rắc!!”
Bàn tay của Tử Phong siết chặt lại sau đó phát lực, xương cổ của tên Linh Đế kia liền đứt đoạn, cái đầu bị Tử Phong tách rời ra khỏi cần cổ, cơ thể không đầu kia vô lực rơi thẳng xuống mặt đất, thần hồn câu diệt!
“Quách lão nhị!!!”
Một thiếu phụ xinh đẹp thét lên một tiếng thê lương, nàng chính là một vị Tam Tọa Linh Đế thuộc về một thế lực đỉnh cấp dưới trướng Thái Diễn Thánh Địa, người vừa bị Tử Phong giết chính là đệ đệ kết nghĩa của nàng, tình cảm giữa hai người thập phần thâm hậu, khó trách nàng sẽ đột nhiên trở nên bi phẫn như vậy.
Nói thì chậm mà mọi thứ xảy ra thì nhanh, từ lúc Bạch Hạc Đế Quân ra tay cho đến khi Tử Phong kết liễu kẻ đánh lén cũng chỉ chưa đến nửa giây trôi qua, hiện giờ Bạch Hạc Đế Quân cũng không thể nương tay được nữa, bất kể như thế nào, tổn thất của Thánh Địa cũng đã vượt quá tưởng tượng, Tử Phong ngày hôm nay phải chết, không thì chính lão cũng không có biện pháp nào để đối mặt với cao tầng Thánh Địa khi trở về.
Phất trần trong tay Bạch Hạc Đế Quân tựa như một chiếc bút lông ngoại cỡ, không ngừng ở trên không trung vẽ loạn, trong nháy mắt liền xuất hiện mấy chục kí tự chữ “Diệt” mang theo khí tức đại đạo thâm ảo nhưng không kém phần hung bạo, sát khí mười phần phóng tới chỗ Tử Phong.
Rõ ràng những ký tự này di chuyển rất chậm, chậm tới mức một tên Tôn cấp võ giả cũng có thể tránh né, nhưng ở trong mắt Tử Phong, đám ký tự này giống như một tấm bùa đòi mạng khiến tim hắn đập nhanh, trực giác dâng lên cảnh báo kịch liệt, hiển nhiên so với kí tự “Ấn” lúc trước thì kí tự “Diệt” này căn bản không ở cùng một cấp độ.
“Tài Quyết Chi Nhận - Giải Trừ Phong Ấn!!”
Tử Phong giơ lên hai ngón tay đặt trên Tài Quyết sau đó quyết đoán vuốt dọc thân kiếm một phát, thanh kiếm trong tay hắn ngay lập tức liền tan biến thành ngàn vạn mảnh vụn tiêu tán tựa như tro bụi. Cùng lúc này, bầu trời dưới sự ảnh hưởng của Sâm La Vạn Tượng vốn đã hóa thành một mảnh tinh không vô tận bỗng nhiên giống như vỡ ra một cái động lớn, một vật thể khổng lồ từ bên trong không gian trùng động chậm rãi vươn ra ngoài.
Đó là một thanh kiếm to lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi, ban đầu là mũi kiếm, sau đó là thân kiếm từ từ xuất hiện, thanh kiếm này không rõ là dài bao nhiêu, nhưng chỉ riêng chiều rộng đã lên tới gần một vạn mét, thân kiếm chạm trổ vô số phù văn uốn lượn thập phần ưu mỹ, cả thanh kiếm ánh lên màu sắc xanh lam chiếu sáng cả một vùng trời tăm tối.
“Thiên Thùy Vân Kiếm - Hạ!!”
Tử Phong hai tay bắt quyết, ánh mắt lóe lên tinh quang, miệng khẽ lẩm nhẩm sau đó vung tay một cái, thanh kiếm kia tựa như một chiếc cột trụ chống trời từ trên không trung giáng xuống, mang tới áp lực khủng bố tuyệt luân giống như bầu trời sụp đổ, thanh thế kinh người đến mức đứng xa mấy vạn dặm chỉ cần ngẩng đầu lên không trung cũng có thể thấy được một đường lam quang đang từ cửu trọng thiên khuyết hạ xuống nhân gian.
“Ầm!!!”
Cự kiếm va chạm với mấy chục ký tự chữ “Diệt” kia liền phát ra một tiếng nổ long trời lở đất, sóng xung kích cuồng bạo bắn ra bát phương, đem đại địa đào sâu tới mấy trăm mét rồi lật tung lên, núi non xung quanh bị lực lượng cường đại mài thành cát bụi, vô số võ giả bất kể mạnh yếu đều dính phải tai ương ngập đầu, đến cả những cường giả Thiên Tôn hay Linh Đế lúc này đã cút ra xa mấy ngàn dặm cũng bị một trận dư ba quét qua mà thổ huyết như mưa, lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ nát thành nhân sủi cảo, một số người vốn trong người đã có sẵn thương thế cũng không chịu nổi áp lực điên cuồng này mà trực tiếp ngã xuống tuyệt khí bỏ mình.
Đại Tư Tế lúc này cũng hoảng sợ muốn tê dại cả da đầu, vị trí của đám người Vu Thần Sơn không quá xa so với trung tâm chiến trường, hiển nhiên là dư chấn gặp phải cũng sẽ vô cùng mãnh liệt, hắn vội vàng ném ra ngoài hai đạo mộc nhân, vừa xuất hiện liền biến thân thành hai đầu khôi lỗi tỏa ra khí tức thâm trầm quỷ dị, đem chính cơ thể mình ngạnh kháng với cơn sóng triều khủng khiếp đang ập tới. Cổ đỉnh trên đầu cả bọn lung lay sau đó trực tiếp phá toái, hai đầu khôi lỗi kia cũng không khá hơn là bao, tuy không đến mức tan vỡ nhưng trên cơ thể bọn hắn đã xuất hiện vô số vết rạn nứt, tưởng chừng như chỉ cần đụng nhẹ một cái liền hóa thành từng mảnh vụn.
Lúc này Đại Tư Tế cũng không quản mặt mũi hay gì nữa, Diêm La Đế Quân cái tên điên này căn bản chính là quái vật, hắn nếu còn ở lại đây quan chiến thì bản thân chắc là không sao, nhưng nhân thủ trong tay liền chết chắc, hắn không thể không lợi dụng dư ba công kích mà dùng không gian chi lực cuốn theo cả bọn lùi lại phía xa cả ngàn dặm.
Dư chấn tản đi, lúc này đám cường giả của Thái Diễn Thánh Địa vô cùng chật vật, một chiêu vừa rồi rõ ràng không phải là nhắm vào bọn hắn, nhưng thân ở dưới mây mù sao có thể không dính mưa, bọn hắn đứng mũi chịu sào trực tiếp cảm thụ được như thế nào mới gọi là bầu trời sập xuống, mặc dù lúc cuối Bạch Hạc Đế Quân nhanh tay lẹ mắt đã phóng ra một loạt kí tự mang theo pháp tắc chi lực huyền ảo bảo vệ cả đám, ngăn chặn uy lực của một kiếm kia, cơ mà ai nấy đều máu me đầy người, nhãn thần ảm đạm thiếu sức sống, y phục rách nát tả tơi như ăn mày, đầu tóc rối loạn như cái tổ quạ.
“Tài Quyết Chi Nhận, hãy cho đám tội nhân trước mặt ngươi cảm thụ được như thế nào mới là sự thẩm phán tới từ thượng thiên đi!!”
Tử Phong lúc này đang ở giữa không trung nhìn xuống, hai tay của hắn dang rộng sang hai bên, đằng sau lưng của hắn là rất nhiều, rất nhiều hắc động tràn ngập khắp bầu trời, số lượng lên tới hàng vạn, hàng chục vạn, từ bên trong hàng loạt hắc động lớn nhỏ này, vô số pháp khí đủ mọi loại hình dáng lẫn màu sắc từ từ vươn ra bên ngoài, kiếm có, đao có, kích có, thương có, thuẫn có, lang nha bổng cũng có.....tất cả cùng một lúc hiện thân lấp đầy cả bầu trời trên đầu Tử Phong, thân hình của hắn so với cảnh tượng kinh thế hãi tục sau lưng trông thập phần nhỏ bé nhưng lại tựa như một tôn thần minh lộng lẫy uy vũ không lời nào có thể tả xiết.
“Tài Quyết Chân Giải – Thiên Hàng Thần Binh!!”
-----------------
P/s: Các vị đạo hữu có một ngày Valentine vui vẻ chứ? Ta thì cũng coi như là vui vẻ đi, có một cái hẹn ko tệ, tâm tình buông lỏng rất nhiều, hôm qua Valentine xong rồi, hôm nay liền thưởng thức một chút hành động kịch tính a. Cơ mà ta hơi buồn, dạo này vẫn cố ra chap đều, vẫn thấy các vị độc giả theo dõi thường xuyên, nhưng mà phần bình luận lại vắng vẻ quá, làm ta mỗi lần ấn vào đều thấy lạnh lẽo trong tâm :Đa tạ đạo hữu Đặng Chí Bảo đã donate ủng hộ ta 50k kim tệ, cảm ơn vì lời chúc sức khỏe của đạo hữu, ta đang khá là ổn a, ko dám nói là đã khỏe hẳn, nhưng đại khái là chưa chết được.
Cầu donate tăng sức mạnh tinh thần (thực ra là để mua bim bim) tiếp tục cào phím
- Ngân hàng Techcombank
Số TK 19035576569016
Chủ TK Doan Tuan Dat
- Ví Momo 0336786709
Chủ TK Doan Tuan Dat
Tâm niệm Tử Phong vừa động, căn bản không cần hắn phải làm ra động tác gì, Sâm La Vạn Tượng đã vào cuộc, hỏa diễm chi lực, thủy chi pháp tắc, phong câu bén nhọn đã ập tới, trực tiếp đem mấy đạo công kích kia xoắn thành cặn bã, không thể tạo ra chút ảnh hưởng thực tế nào.
Vẫn nói tốc độ dù có nhanh đến đâu cũng không thể nào chạy thoát được pháp tắc chi lực công kích, nhưng đó chỉ áp dụng với công kích pháp tắc thuần túy không mang theo hiệu quả của võ kỹ, công kích dạng này tuy không thể đánh trượt, nhưng sát thương vẫn có điểm hạn chế, vậy nên Linh Đế cường giả khi phóng ra chiêu thức chính là tổ hợp của pháp tắc chi lực cường đại cùng với võ kỹ khủng bố, lực sát thương thập phần kinh khủng, đôi khi chỉ là một chiêu cũng có thể phân thắng bại.
Tử Phong tuy rằng đang ở trong sân nhà của mình, nhưng Sâm La Vạn Tượng cũng không phải toàn năng, đại đa số sức lực đều được dùng để cắt đứt liên hệ của hết thảy võ giả bên trong với pháp tắc chi lực tự nhiên ở bên ngoài. Mấy chục vị Linh Đế, gần hai trăm Thiên Tôn, vô số Thánh Giai võ giả, có thể áp chế số lượng kinh khủng đến như thế này, bản thân Sâm La Vạn Tượng không còn dư lại được bao nhiêu phần lực lượng để có thể tiến hành công kích, tối đa chỉ có thể cung cấp cho Tử Phong một chút biện pháp phòng vệ.
Cơ mà Tử Phong cũng không phải chỉ dựa vào mỗi Sâm La Vạn Tượng để mà chiến, không thể phủ nhận tầm quan trọng của cái Lĩnh Vực này đối với thực lực của hắn, nhưng bài tẩy của hắn đủ nhiều để có thể bỏ qua vài thứ, hơn nữa Sâm La Vạn Tượng cũng không phải là hoàn toàn bị phế, áp chế lực của nó cực kỳ lợi hại a, giảm bớt biết bao nhiêu gánh nặng cho Tử Phong.
Bạch Hạc Đế Quân lúc này cũng động, lão đem thiếu niên sau lưng mình trực tiếp ném tới chỗ đám người Vu Thần Sơn, miệng nói lớn
“Đại Tư Tế, phiền ngươi chăm lo cho tên nhóc này một chút, coi như lão phu nợ ngươi một ân tình!!”
Đại Tư Tế đón lấy thiếu niên kia, trừng mắt lên nhìn Bạch Hạc Đế Quân, trên mặt biểu lộ vẻ bất mãn, nhưng vẫn y theo lời mà đưa thiếu niên vào trong vòng bảo vệ của chiếc cổ đỉnh. Mặc dù Thôn Thiên Ma Tông, cụ thể ở đây là Vu Thần Sơn nhìn Thái Diễn Thánh Địa không vừa mắt, nhưng tốt xấu gì đây cũng chỉ là mâu thuẫn của cao tầng hai đại thế lực với nhau, Đại Tư Tế là người có thân phận, sẽ không mất mặt mà làm ra hành động đối phó với một tên tiểu bối lông còn chưa mọc đủ, chủ ý của Bạch Hạc Đế Quân ngược lại vô cùng chính xác, bởi vì sắp tới đây, lão cũng không rảnh để có thể phân ra dư lực bảo vệ cho thiếu niên này.
Bạch Hạc Đế Quân thét lên một tiếng, thân hình trong nháy mắt liền tiêu thất, vượt qua khoảng cách ngàn mét chỉ trong tích tắc, phất trần trong tay vung lên, không khí xung quanh bỗng nhiên trở nên ẩm ướt, lão vẩy tay một cái, trên bầu trời liền xuất hiện một kí tự chữ “Ấn” được tạo nên từ thủy chi pháp tắc tinh thuần, phóng thẳng tới trước mặt Tử Phong.
Tử Phong thời thời khắc khắc đều chú ý đến nhất cử nhất động của Bạch Hạc Đế Quân, trong lòng hắn thì lão già này chính là kẻ có lực uy hiếp nhất trong cả bọn, tuy hắn tự nhận mình có đủ sức liều mạng với cả Thất Tọa Linh Đế, nhưng về mặt tu vi thì Bạch Hạc Đế Quân cũng hơn hắn đến tận hai giai vị, hơn nữa xuất thân của đối phương lại đến từ Thái Diễn Thánh Địa vang danh thiên hạ, có quỷ mới biết được bản lĩnh của lão già này lớn đến bao nhiêu.
Ghét của nào trời trao của đó, nhược điểm của Tử Phong chính là công kích pháp tắc chi lực thuần túy, và ngạc nhiên chưa, một chữ “Ấn” của Bạch Hạc Đế Quân chính là loại công kích này, Tử Phong có muốn cũng không thể tránh được. Cơ mà không thể tránh né liền không tránh né, hắn cũng không sợ, trên người Tử Phong xuất hiện từng tia hắc lôi vờn quanh như rắn rết, Tài Quyết trong tay run lên bần bật, hắn khẽ rít lên một tiếng qua kẽ răng, lưỡi kiếm quét ngang
“Tử Lôi Nhị Kích – Kình Lôi Chấn Ngũ Nhạc!!”
Từ trên lưỡi kiếm phóng ra một đạo hắc lôi mang theo khí tức khủng bố khiến người khác tim đập chân run, đạo hắc lôi vừa mới xuất hiện liền đối đầu với kí tự “Ấn” đang đánh tới, cú va chạm khiến cả hai triệt tiêu lẫn nhau, nhưng không gian lại giống như bị cắt đoạn, tạo thành một đường không gian liệt phùng dài đến gần ngàn mét vắt ngang giữa ở giữa trời, thanh thế cực kỳ kinh người.
Đúng lúc này, một tên Nhị Tọa Linh Đế không biết từ lúc nào đã xuất hiện phía sau lưng Tử Phong, đại đao trong tay hắn ánh lên từng đạo hỏa diễm thiêu đốt, nhằm thẳng vào vị trí trái tim của Tử Phong mà đâm tới. Sở trường của vị Linh Đế này cũng trùng hợp là tốc độ, hắn quan sát nãy giờ, chỉ đến hiện tại mới tìm ra được một tia sơ hở nho nhỏ của đối phương mà dồn toàn lực nhất kích tất sát.
Một chiêu này của hắn không thể không nói rằng vô cùng xảo diệu, hắn nhằm đúng thời điểm Tử Phong vừa mới phóng ra chiêu thức, không có thời gian để biến chiêu, hơn nữa thực lực của Bạch Hạc Đế Quân mạnh mẽ vô song, kẻ địch chắc chắn phải dồn toàn lực chú ý mới có thể hóa giải được một kích kia, thời điểm này tiến hành đánh lén tuyệt sát chính là hoàn hảo không có chỗ chê, hắn tin tưởng rằng dù không thể một chiêu lấy mạng thì cũng có thể khiến đối phương trọng thương.
Cơ mà tính toán thì cũng chỉ là tính toán, hắn ta bỏ qua một sự thật, đó là bất kể Tử Phong vừa rồi có thật sự phải dồn toàn lực để ngăn chặn một kích của Bạch Hạc Đế Quân hay không, Tử Phong vẫn là Tam Tọa Linh Đế không chút giả dối, so với hắn liền trọn vẹn vượt qua một giai vị. Nhị Tọa Linh Đế đánh lén cũng chỉ có một phần mười tỉ lệ thành công ám toán được Tam Tọa Linh Đế, càng không nói đến cái tên quái thai Tử Phong căn bản không thể dùng Tam Tọa Linh Đế bình thường để cân nhắc.
“Hư Vô Bộ Pháp!!”
Thanh đao của tên Linh Đế kia đâm vào lưng Tử Phong, nhưng mà cảm giác truyền tới từ trên mũi đao hoàn toàn chính là một trận hư không chẳng có chút lực cản nào, thân hình của Tử Phong ở trước mặt đối phương liền trực tiếp hư không tiêu thất, một tích tắc sau liền hiện thân sau lưng kẻ vừa đánh lén.
“Hư Thiểm!!”
Tử Phong dồn lực vào bàn tay, hóa chưởng thành đao, lực lượng của Hư Thiểm không phóng xuất ra ngoài mà bao lấy tay của hắn, nếu nhìn kỹ thì có thể thấy được luồng sức mạnh của Hư Thiểm đang rung lên với tần suất kinh khủng tựa như một lưỡi kiếm cao tần có thể chém đứt đoạn mọi thứ. Hắn vung tay lên liền quất ra một cái bạt tai, chưởng đao kèm theo đặc tính xuyên phá của Hư Thiểm giống như dao nóng cắt vào bơ trực tiếp phạt bay một mảng xương sọ to cỡ cái bát phía sau đầu tên Linh Đế kia, để lộ ra ngoài não bộ bên trong.
Bàn tay với năm ngón cứng rắn như thép nguội nắm lấy cổ đối phương, móng tay cắm ngập vào trong da thịt xuyên thẳng vào bên trong bóp lấy xương cổ, hai mắt Tử Phong sáng lên từng tia tử quang, sau đó từ trong con ngươi bắn ra hai đạo tia sáng tử sắc găm thẳng vào cái bộ não đang lộ ra trước mặt.
“Yên Diệt Ma Đồng!”
Yên Diệt Ma Đồng phóng xuất phát ra một tiếng rít chói tai đến cực điểm vang vọng không gian, trong nháy mắt liền đem não bộ của tên Linh Đế kia khuấy thành cám lợn văng tung tóe, huyết nhục bên trong bị nướng chín kêu lên từng tiếng xèo xèo, hai đạo tia sáng xuyên thẳng qua hộp sọ của hắn, sinh sinh đâm một đường phóng ra phía ngoài hai con mắt của y sau đó không dừng lại mà một đường phi tới tận phương xa, trên đường đi liền trực tiếp xuyên qua mấy chục tên võ giả xấu số, ngay lập tức giết chết bọn họ trong tích tắc.
“Răng rắc!!”
Bàn tay của Tử Phong siết chặt lại sau đó phát lực, xương cổ của tên Linh Đế kia liền đứt đoạn, cái đầu bị Tử Phong tách rời ra khỏi cần cổ, cơ thể không đầu kia vô lực rơi thẳng xuống mặt đất, thần hồn câu diệt!
“Quách lão nhị!!!”
Một thiếu phụ xinh đẹp thét lên một tiếng thê lương, nàng chính là một vị Tam Tọa Linh Đế thuộc về một thế lực đỉnh cấp dưới trướng Thái Diễn Thánh Địa, người vừa bị Tử Phong giết chính là đệ đệ kết nghĩa của nàng, tình cảm giữa hai người thập phần thâm hậu, khó trách nàng sẽ đột nhiên trở nên bi phẫn như vậy.
Nói thì chậm mà mọi thứ xảy ra thì nhanh, từ lúc Bạch Hạc Đế Quân ra tay cho đến khi Tử Phong kết liễu kẻ đánh lén cũng chỉ chưa đến nửa giây trôi qua, hiện giờ Bạch Hạc Đế Quân cũng không thể nương tay được nữa, bất kể như thế nào, tổn thất của Thánh Địa cũng đã vượt quá tưởng tượng, Tử Phong ngày hôm nay phải chết, không thì chính lão cũng không có biện pháp nào để đối mặt với cao tầng Thánh Địa khi trở về.
Phất trần trong tay Bạch Hạc Đế Quân tựa như một chiếc bút lông ngoại cỡ, không ngừng ở trên không trung vẽ loạn, trong nháy mắt liền xuất hiện mấy chục kí tự chữ “Diệt” mang theo khí tức đại đạo thâm ảo nhưng không kém phần hung bạo, sát khí mười phần phóng tới chỗ Tử Phong.
Rõ ràng những ký tự này di chuyển rất chậm, chậm tới mức một tên Tôn cấp võ giả cũng có thể tránh né, nhưng ở trong mắt Tử Phong, đám ký tự này giống như một tấm bùa đòi mạng khiến tim hắn đập nhanh, trực giác dâng lên cảnh báo kịch liệt, hiển nhiên so với kí tự “Ấn” lúc trước thì kí tự “Diệt” này căn bản không ở cùng một cấp độ.
“Tài Quyết Chi Nhận - Giải Trừ Phong Ấn!!”
Tử Phong giơ lên hai ngón tay đặt trên Tài Quyết sau đó quyết đoán vuốt dọc thân kiếm một phát, thanh kiếm trong tay hắn ngay lập tức liền tan biến thành ngàn vạn mảnh vụn tiêu tán tựa như tro bụi. Cùng lúc này, bầu trời dưới sự ảnh hưởng của Sâm La Vạn Tượng vốn đã hóa thành một mảnh tinh không vô tận bỗng nhiên giống như vỡ ra một cái động lớn, một vật thể khổng lồ từ bên trong không gian trùng động chậm rãi vươn ra ngoài.
Đó là một thanh kiếm to lớn tới mức không thể tưởng tượng nổi, ban đầu là mũi kiếm, sau đó là thân kiếm từ từ xuất hiện, thanh kiếm này không rõ là dài bao nhiêu, nhưng chỉ riêng chiều rộng đã lên tới gần một vạn mét, thân kiếm chạm trổ vô số phù văn uốn lượn thập phần ưu mỹ, cả thanh kiếm ánh lên màu sắc xanh lam chiếu sáng cả một vùng trời tăm tối.
“Thiên Thùy Vân Kiếm - Hạ!!”
Tử Phong hai tay bắt quyết, ánh mắt lóe lên tinh quang, miệng khẽ lẩm nhẩm sau đó vung tay một cái, thanh kiếm kia tựa như một chiếc cột trụ chống trời từ trên không trung giáng xuống, mang tới áp lực khủng bố tuyệt luân giống như bầu trời sụp đổ, thanh thế kinh người đến mức đứng xa mấy vạn dặm chỉ cần ngẩng đầu lên không trung cũng có thể thấy được một đường lam quang đang từ cửu trọng thiên khuyết hạ xuống nhân gian.
“Ầm!!!”
Cự kiếm va chạm với mấy chục ký tự chữ “Diệt” kia liền phát ra một tiếng nổ long trời lở đất, sóng xung kích cuồng bạo bắn ra bát phương, đem đại địa đào sâu tới mấy trăm mét rồi lật tung lên, núi non xung quanh bị lực lượng cường đại mài thành cát bụi, vô số võ giả bất kể mạnh yếu đều dính phải tai ương ngập đầu, đến cả những cường giả Thiên Tôn hay Linh Đế lúc này đã cút ra xa mấy ngàn dặm cũng bị một trận dư ba quét qua mà thổ huyết như mưa, lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ nát thành nhân sủi cảo, một số người vốn trong người đã có sẵn thương thế cũng không chịu nổi áp lực điên cuồng này mà trực tiếp ngã xuống tuyệt khí bỏ mình.
Đại Tư Tế lúc này cũng hoảng sợ muốn tê dại cả da đầu, vị trí của đám người Vu Thần Sơn không quá xa so với trung tâm chiến trường, hiển nhiên là dư chấn gặp phải cũng sẽ vô cùng mãnh liệt, hắn vội vàng ném ra ngoài hai đạo mộc nhân, vừa xuất hiện liền biến thân thành hai đầu khôi lỗi tỏa ra khí tức thâm trầm quỷ dị, đem chính cơ thể mình ngạnh kháng với cơn sóng triều khủng khiếp đang ập tới. Cổ đỉnh trên đầu cả bọn lung lay sau đó trực tiếp phá toái, hai đầu khôi lỗi kia cũng không khá hơn là bao, tuy không đến mức tan vỡ nhưng trên cơ thể bọn hắn đã xuất hiện vô số vết rạn nứt, tưởng chừng như chỉ cần đụng nhẹ một cái liền hóa thành từng mảnh vụn.
Lúc này Đại Tư Tế cũng không quản mặt mũi hay gì nữa, Diêm La Đế Quân cái tên điên này căn bản chính là quái vật, hắn nếu còn ở lại đây quan chiến thì bản thân chắc là không sao, nhưng nhân thủ trong tay liền chết chắc, hắn không thể không lợi dụng dư ba công kích mà dùng không gian chi lực cuốn theo cả bọn lùi lại phía xa cả ngàn dặm.
Dư chấn tản đi, lúc này đám cường giả của Thái Diễn Thánh Địa vô cùng chật vật, một chiêu vừa rồi rõ ràng không phải là nhắm vào bọn hắn, nhưng thân ở dưới mây mù sao có thể không dính mưa, bọn hắn đứng mũi chịu sào trực tiếp cảm thụ được như thế nào mới gọi là bầu trời sập xuống, mặc dù lúc cuối Bạch Hạc Đế Quân nhanh tay lẹ mắt đã phóng ra một loạt kí tự mang theo pháp tắc chi lực huyền ảo bảo vệ cả đám, ngăn chặn uy lực của một kiếm kia, cơ mà ai nấy đều máu me đầy người, nhãn thần ảm đạm thiếu sức sống, y phục rách nát tả tơi như ăn mày, đầu tóc rối loạn như cái tổ quạ.
“Tài Quyết Chi Nhận, hãy cho đám tội nhân trước mặt ngươi cảm thụ được như thế nào mới là sự thẩm phán tới từ thượng thiên đi!!”
Tử Phong lúc này đang ở giữa không trung nhìn xuống, hai tay của hắn dang rộng sang hai bên, đằng sau lưng của hắn là rất nhiều, rất nhiều hắc động tràn ngập khắp bầu trời, số lượng lên tới hàng vạn, hàng chục vạn, từ bên trong hàng loạt hắc động lớn nhỏ này, vô số pháp khí đủ mọi loại hình dáng lẫn màu sắc từ từ vươn ra bên ngoài, kiếm có, đao có, kích có, thương có, thuẫn có, lang nha bổng cũng có.....tất cả cùng một lúc hiện thân lấp đầy cả bầu trời trên đầu Tử Phong, thân hình của hắn so với cảnh tượng kinh thế hãi tục sau lưng trông thập phần nhỏ bé nhưng lại tựa như một tôn thần minh lộng lẫy uy vũ không lời nào có thể tả xiết.
“Tài Quyết Chân Giải – Thiên Hàng Thần Binh!!”
-----------------
P/s: Các vị đạo hữu có một ngày Valentine vui vẻ chứ? Ta thì cũng coi như là vui vẻ đi, có một cái hẹn ko tệ, tâm tình buông lỏng rất nhiều, hôm qua Valentine xong rồi, hôm nay liền thưởng thức một chút hành động kịch tính a. Cơ mà ta hơi buồn, dạo này vẫn cố ra chap đều, vẫn thấy các vị độc giả theo dõi thường xuyên, nhưng mà phần bình luận lại vắng vẻ quá, làm ta mỗi lần ấn vào đều thấy lạnh lẽo trong tâm :Đa tạ đạo hữu Đặng Chí Bảo đã donate ủng hộ ta 50k kim tệ, cảm ơn vì lời chúc sức khỏe của đạo hữu, ta đang khá là ổn a, ko dám nói là đã khỏe hẳn, nhưng đại khái là chưa chết được.
Cầu donate tăng sức mạnh tinh thần (thực ra là để mua bim bim) tiếp tục cào phím
- Ngân hàng Techcombank
Số TK 19035576569016
Chủ TK Doan Tuan Dat
- Ví Momo 0336786709
Chủ TK Doan Tuan Dat
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.