Chương 83: Anh họ?
Phúc Vương
24/01/2024
“Cha, sao cha lại gọi con đến đây vội thế?”
Người này tên là Tô Triết, con trai của Tô Cửu Xuyên.
"Hôm nay ở đây có một nhân vật lớn đến. Con hãy giả vờ ở gần đó ăn cơm rồi đi qua mời ly rượu, làm quen một chút đi!"
Hóa ra Tô Cửu Xuyên và Hắc Long vốn muốn đi với Diệp Lâm cũng nhau dùng bữa nhưng đã bị từ chối, không
cho bọn họ quấy rầy anh.
Vì vậy, Tô Cửu Xuyên nảy ra ý tưởng, nghĩ ra một kế hoạch khác.
Gọi con trai mình đến, giả vờ đang ăn tối gần đó, mời một chén rượu để làm quen một chút.
Hôm nay, sau khi tận mắt nhìn thấy thực lực của Diệp Lâm, Tô Cửu Xuyên mới ý thức được, ông ta nhất định phải
có quan hệ tốt với Diệp Lâm.
Nếu hai cha con họ bám được đùi của Diệp Lâm, sau này nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió.
"Nhân vật lớn nào?" Tô Triết đột nhiên trở nên hưng phấn.
"Long Vương!"
Tô Cửu Xuyên dẫn con trai vào thang máy, giới thiệu ngắn gọn vị trí ăn tối của Long Vương.
"Nó ở giữa nhà hàng, cạnh cửa sổ."
Tô Triết biết nơi đó: “Con biết chỗ đó rồi, có thể ngắm cảnh đêm của một nửa Yến Kinh. Trước đây con muốn dẫn bạn gái đến đó ngồi nhưng chỉ để hẹn trước mà phải đợi hơn nửa tháng.”
“Long Vương không muốn người khác quấy rầy ngài ấy, cho nên cha không thể xuất hiện.” Tô Cửu Xuyên cuối cùng cảnh cáo: “Trực tiếp đi vào, giả làm khách dùng bữa, mời ngài ấy một ly rượu, thuận tiện làm quen."
"Đã rõi" Đang nói chuyện thì thang máy đã đến.
Tô Triết bước ra khỏi thang máy, vẫy tay chào tạm biệt cha mình: "Chờ tin vui của conI"
"Được." Tô Cửu Xuyên không ra khỏi thang máy: "Mời rượu xong thì đến tầng trên tìm cha."
Lập tức, Tô Triết bước vào nhà hàng, bưng một ly rượu vang đỏ rồi đi về phía vị trí độc đáo kia.
"0?" Bước chân Tô Triết loạng choạng: "Sao cô ấy lại ngồi ở đó?"
Tô Triết nhiều lần xác nhận vị trí là chính xác.
Tuy nhiên, ở vị trí đó, anh ta không nhìn thấy đại lão ngầm nào mà thay vào đó lại nhìn thấy em họ của mình?
"Susan, tại sao em lại ngồi ở đây?" Tô Triết cầm ly rượu bước đến, vẻ mặt nghiêm nghị.
"Anh họ?" Susan thấy người đến cũng ngạc nhiên không kém.
Đồng thời cũng cảm thấy giọng điệu của anh họ không tốt, trong lòng nghi hoặc, thầm nghĩ, mình không thể đến đây ăn cơm sao? Đây không phải là nhà hàng của nhà họ Tô chứ?
Hóa ra Susan cũng là thành viên của nhà họ Tô, một trong mười gia tộc giàu có hàng đầu ở Yến Kinh nhưng gia đình cô ấy chỉ là một nhánh phụ mà nhân khẩu lại ngày càng giảm, cũng không mấy nổi tiếng.
Ban đầu Susan vốn có cơ hội gia nhập công ty gia đình, nhưng sau khi gia nhập không lâu, cô ấy bị tẩy chay, dưới cơn nóng giận bèn từ chức.
Thề sẽ vào một công ty lớn cùng đẳng cấp, cho dù rời khỏi nhà họ Tô cũng có thể thành công.
Một lần hành động thiếu suy nghĩ này của Susan lại càng khiến cho cả nhà cô ấy bị gạt ra khỏi gia tộc.
May mắn thay, hiện Susan đã chính thức gia nhập tổng công ty của Tập đoàn Triệu thị, mới miễn cưỡng có thể thở nhẹ nhõm một hơi.
"Susan, em có biết ai là người đã sắp xếp chỗ này cho em ngồi không?”
Susan lắc đầu chai rối.
"Đây là nơi Long Vương sẽ dùng bữa tối nay! Ai cho phép hai người ngồi!"
Tô Triết dùng giọng ra lệnh nói: "Hai người các người nhanh chóng tránh ra maul"
Người này tên là Tô Triết, con trai của Tô Cửu Xuyên.
"Hôm nay ở đây có một nhân vật lớn đến. Con hãy giả vờ ở gần đó ăn cơm rồi đi qua mời ly rượu, làm quen một chút đi!"
Hóa ra Tô Cửu Xuyên và Hắc Long vốn muốn đi với Diệp Lâm cũng nhau dùng bữa nhưng đã bị từ chối, không
cho bọn họ quấy rầy anh.
Vì vậy, Tô Cửu Xuyên nảy ra ý tưởng, nghĩ ra một kế hoạch khác.
Gọi con trai mình đến, giả vờ đang ăn tối gần đó, mời một chén rượu để làm quen một chút.
Hôm nay, sau khi tận mắt nhìn thấy thực lực của Diệp Lâm, Tô Cửu Xuyên mới ý thức được, ông ta nhất định phải
có quan hệ tốt với Diệp Lâm.
Nếu hai cha con họ bám được đùi của Diệp Lâm, sau này nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió.
"Nhân vật lớn nào?" Tô Triết đột nhiên trở nên hưng phấn.
"Long Vương!"
Tô Cửu Xuyên dẫn con trai vào thang máy, giới thiệu ngắn gọn vị trí ăn tối của Long Vương.
"Nó ở giữa nhà hàng, cạnh cửa sổ."
Tô Triết biết nơi đó: “Con biết chỗ đó rồi, có thể ngắm cảnh đêm của một nửa Yến Kinh. Trước đây con muốn dẫn bạn gái đến đó ngồi nhưng chỉ để hẹn trước mà phải đợi hơn nửa tháng.”
“Long Vương không muốn người khác quấy rầy ngài ấy, cho nên cha không thể xuất hiện.” Tô Cửu Xuyên cuối cùng cảnh cáo: “Trực tiếp đi vào, giả làm khách dùng bữa, mời ngài ấy một ly rượu, thuận tiện làm quen."
"Đã rõi" Đang nói chuyện thì thang máy đã đến.
Tô Triết bước ra khỏi thang máy, vẫy tay chào tạm biệt cha mình: "Chờ tin vui của conI"
"Được." Tô Cửu Xuyên không ra khỏi thang máy: "Mời rượu xong thì đến tầng trên tìm cha."
Lập tức, Tô Triết bước vào nhà hàng, bưng một ly rượu vang đỏ rồi đi về phía vị trí độc đáo kia.
"0?" Bước chân Tô Triết loạng choạng: "Sao cô ấy lại ngồi ở đó?"
Tô Triết nhiều lần xác nhận vị trí là chính xác.
Tuy nhiên, ở vị trí đó, anh ta không nhìn thấy đại lão ngầm nào mà thay vào đó lại nhìn thấy em họ của mình?
"Susan, tại sao em lại ngồi ở đây?" Tô Triết cầm ly rượu bước đến, vẻ mặt nghiêm nghị.
"Anh họ?" Susan thấy người đến cũng ngạc nhiên không kém.
Đồng thời cũng cảm thấy giọng điệu của anh họ không tốt, trong lòng nghi hoặc, thầm nghĩ, mình không thể đến đây ăn cơm sao? Đây không phải là nhà hàng của nhà họ Tô chứ?
Hóa ra Susan cũng là thành viên của nhà họ Tô, một trong mười gia tộc giàu có hàng đầu ở Yến Kinh nhưng gia đình cô ấy chỉ là một nhánh phụ mà nhân khẩu lại ngày càng giảm, cũng không mấy nổi tiếng.
Ban đầu Susan vốn có cơ hội gia nhập công ty gia đình, nhưng sau khi gia nhập không lâu, cô ấy bị tẩy chay, dưới cơn nóng giận bèn từ chức.
Thề sẽ vào một công ty lớn cùng đẳng cấp, cho dù rời khỏi nhà họ Tô cũng có thể thành công.
Một lần hành động thiếu suy nghĩ này của Susan lại càng khiến cho cả nhà cô ấy bị gạt ra khỏi gia tộc.
May mắn thay, hiện Susan đã chính thức gia nhập tổng công ty của Tập đoàn Triệu thị, mới miễn cưỡng có thể thở nhẹ nhõm một hơi.
"Susan, em có biết ai là người đã sắp xếp chỗ này cho em ngồi không?”
Susan lắc đầu chai rối.
"Đây là nơi Long Vương sẽ dùng bữa tối nay! Ai cho phép hai người ngồi!"
Tô Triết dùng giọng ra lệnh nói: "Hai người các người nhanh chóng tránh ra maul"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.