Chương 254: Bệnh nhân bân trong là ai vậy?
Phúc Vương
18/02/2024
Lúc này, Diệp Lâm đi xuống lầu, tới đại sảnh.
"Diệp đại nhân, vừa rồi tôi đã xúc phạm cậu, xin hãy tha thứ cho tôi!"
Những nhân viên vừa điều tra và phong tỏa tập đoàn Bạch Thị lập tức đến gặp Diệp Lâm để xin lỗi.
Lúc này, tin tức đã truyền khắp Bộ Tài chính, Diệp Lâm và Khổng đại nhân ngang hàng, gọi nhau là sư huynh - sư đệ.
Với mối quan hệ thân thiết như vậy, làm sao cán bộ hành chính cơ sở có thể đắc tội được?
Nghĩ đến hành vi kiêu ngạo trước đó, họ cảm thấy vô cùng sợ hãi. "Không biết không có tội."
Diệp Lâm cũng lười tính toán với bọn họ mấy chuyện nhỏ nhặt này. "Cảm ơn Diệp đại nhân, đại nhân thật rộng lượng!"
Những viên chức đó vui mừng khôn xiết, như thể vừa ân xá vậy. "Diệp đại nhân, để chúng tôi lái xe đưa ngài về nhé!"
Mời thần dễ, tiễn thần khó.
Bây giờ có thể đưa Diệp Lâm an toàn trở về là điều duy nhất bọn họ có thể làm để bù đắp lỗi lâm của mình.
Trong lúc Diệp Lâm trở về. Viên thuốc kia cũng đã được gửi đến bệnh viện Trung ương. Lúc này, bệnh viện đang hỗn loạn.
Tất cả các bác sĩ đều được triệu tập để chữa trị cho vợ của một nhân vật lớn.
Kết quả là tình trạng bệnh trở nên phức tạp đến mức các bác sĩ ở bệnh viện đều bất lực.
"Nhảm nhí! Rác rưởi! Một lũ vô dụng!"
"Vậy mà các người cũng dám tự xưng là bác sĩ cấp cao à? Tôi thấy các người chỉ là đám lang băm thì có!"
"Nếu vợ tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ bắt tất cả các người phải đền mạng!"
Lúc này, những tiếng quát tháo đang vang lên từ một phòng bệnh sang trọng.
..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Các bác sĩ trung ương, đứng đầu là tổng giám đốc bệnh viện đang bị mắng chửi dữ dội nhưng cũng không dám cãi lại.
Các bác sĩ chờ đợi bên ngoài đều run lên vì sợ hãi, ngay cả những người nắm chắc phương pháp điều trị cũng bị người nhà cáu kỉnh bên trong làm cho hoảng sợ đến mức không biết phải bắt đầu chữa trị như thế nào.
“Bệnh nhân bân trong là ai vậy?”
"Nghe nói là vợ của chiến thần Thanh Châu, bà ấy mắc phải một căn bệnh lạ, tình trạng đang nguy kịch nên phải đến Yến Kinh chữa bệnh."
"Hải! Vợ của chiến thần! Vậy thì rắc rối to rồi! Lỡ bà ấy chết ở đây, khiến chiến thần nổi giận, chẳng phải sẽ kéo theo mấy người chúng ta chôn cùng sao? "
Lúc này, giám đốc bệnh viện căng thẳng đi ra, giải thích ngắn gọn tình trạng của bệnh nhân.
Hỏi: "Ai trong số các cậu biết cách chữa bệnh? Hãy vào trong với tôi!"
Nghe vậy, tất cả các bác sĩ đều nhìn nhau, nhưng không ai dám phản ứng.
Lúc này, một nhân viên của Bộ Tài chính đã giao đan dược đến nhưng lại không tìm thấy ai để bàn giao.
Thế là, anh ta bèn lần theo âm thanh tìm tới đây, lớn tiếng nói: “Bộ Tài chính có lệnh, mời bác sĩ của bệnh viện Trung ương giúp kiểm nghiệm một viên thuốc.”
"Nghe nói viên thuốc này có thể kéo dài tuổi thọ, trị được bách bệnh. Xin hãy khẩn trương xử lý để xem nó thực sự có tác dụng thần kỳ hay không."
"Diệp đại nhân, vừa rồi tôi đã xúc phạm cậu, xin hãy tha thứ cho tôi!"
Những nhân viên vừa điều tra và phong tỏa tập đoàn Bạch Thị lập tức đến gặp Diệp Lâm để xin lỗi.
Lúc này, tin tức đã truyền khắp Bộ Tài chính, Diệp Lâm và Khổng đại nhân ngang hàng, gọi nhau là sư huynh - sư đệ.
Với mối quan hệ thân thiết như vậy, làm sao cán bộ hành chính cơ sở có thể đắc tội được?
Nghĩ đến hành vi kiêu ngạo trước đó, họ cảm thấy vô cùng sợ hãi. "Không biết không có tội."
Diệp Lâm cũng lười tính toán với bọn họ mấy chuyện nhỏ nhặt này. "Cảm ơn Diệp đại nhân, đại nhân thật rộng lượng!"
Những viên chức đó vui mừng khôn xiết, như thể vừa ân xá vậy. "Diệp đại nhân, để chúng tôi lái xe đưa ngài về nhé!"
Mời thần dễ, tiễn thần khó.
Bây giờ có thể đưa Diệp Lâm an toàn trở về là điều duy nhất bọn họ có thể làm để bù đắp lỗi lâm của mình.
Trong lúc Diệp Lâm trở về. Viên thuốc kia cũng đã được gửi đến bệnh viện Trung ương. Lúc này, bệnh viện đang hỗn loạn.
Tất cả các bác sĩ đều được triệu tập để chữa trị cho vợ của một nhân vật lớn.
Kết quả là tình trạng bệnh trở nên phức tạp đến mức các bác sĩ ở bệnh viện đều bất lực.
"Nhảm nhí! Rác rưởi! Một lũ vô dụng!"
"Vậy mà các người cũng dám tự xưng là bác sĩ cấp cao à? Tôi thấy các người chỉ là đám lang băm thì có!"
"Nếu vợ tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ bắt tất cả các người phải đền mạng!"
Lúc này, những tiếng quát tháo đang vang lên từ một phòng bệnh sang trọng.
..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Các bác sĩ trung ương, đứng đầu là tổng giám đốc bệnh viện đang bị mắng chửi dữ dội nhưng cũng không dám cãi lại.
Các bác sĩ chờ đợi bên ngoài đều run lên vì sợ hãi, ngay cả những người nắm chắc phương pháp điều trị cũng bị người nhà cáu kỉnh bên trong làm cho hoảng sợ đến mức không biết phải bắt đầu chữa trị như thế nào.
“Bệnh nhân bân trong là ai vậy?”
"Nghe nói là vợ của chiến thần Thanh Châu, bà ấy mắc phải một căn bệnh lạ, tình trạng đang nguy kịch nên phải đến Yến Kinh chữa bệnh."
"Hải! Vợ của chiến thần! Vậy thì rắc rối to rồi! Lỡ bà ấy chết ở đây, khiến chiến thần nổi giận, chẳng phải sẽ kéo theo mấy người chúng ta chôn cùng sao? "
Lúc này, giám đốc bệnh viện căng thẳng đi ra, giải thích ngắn gọn tình trạng của bệnh nhân.
Hỏi: "Ai trong số các cậu biết cách chữa bệnh? Hãy vào trong với tôi!"
Nghe vậy, tất cả các bác sĩ đều nhìn nhau, nhưng không ai dám phản ứng.
Lúc này, một nhân viên của Bộ Tài chính đã giao đan dược đến nhưng lại không tìm thấy ai để bàn giao.
Thế là, anh ta bèn lần theo âm thanh tìm tới đây, lớn tiếng nói: “Bộ Tài chính có lệnh, mời bác sĩ của bệnh viện Trung ương giúp kiểm nghiệm một viên thuốc.”
"Nghe nói viên thuốc này có thể kéo dài tuổi thọ, trị được bách bệnh. Xin hãy khẩn trương xử lý để xem nó thực sự có tác dụng thần kỳ hay không."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.