Chương 160: Có động đất sao?
Phúc Vương
06/02/2024
"Xà ngữ?" Nhìn thấy cảnh này, Diệp Lâm lấy làm ngạc nhiên, không khỏi cau mày.
Mặc dù cách phát âm của bà Xà không chuẩn lắm nhưng Diệp Lâm vẫn mơ hồ nghe ra xà ngữ độc đáo và khàn khàn từ trong miệng bà ta.
“Hả?” Nghe vậy, bà Rắn cũng sửng sốt: "Tên nhóc! Làm sao cậu biết tôi đang nói xà ngữ?"
Phải biết rằng xà ngữ không phải là ngôn ngữ của con người, cũng không phải là ngôn ngữ của động vật mà là một ngôn ngữ cổ xưa đặc biệt, có thể giao tiếp với sinh linh vạn vật.
Đây cũng là bí mật được truyền từ đời này sang đời khác của nhà họ Liễu ở Phụng Thiên, chắc chắn không phải là điều mà người bình thường có thể hiểu được.
"Haha, chỉ là tiếng động vật thôi mà, có gì đáng ngạc nhiên đâu chứ?" Vị sư phụ thứ chín mươi chín của Diệp Lâm được mệnh danh là người có thể nghe thấy giọng nói của mọi sinh vật và giao tiếp với chúng, tất nhiên chuyện này sẽ không thành vấn đề đối với anh.
Diệp Lâm đã học được rất nhiều cổ ngữ kỳ lạ từ vị sư phụ đó, còn tưởng kiếp này có thể mình sẽ không thể sử dụng được chúng.
Không ngờ hôm nay anh lại nghe thấy xà ngữ từ trong miệng bà già này.
Nếu không phải vì lập trường của hai người, Diệp Lâm thậm chí còn muốn chỉ ra bà ta chỗ phát âm không chuẩn, nghe thực sự rất khó chịu.
"Cậu lén học được thứ này ở đâu?" Bà Xà sắc bén hỏi.
Đối với bà ta, nếu có ai hiểu được xà ngữ thì người đó hoặc là người của nhà họ Liễu, hoặc là có người đã lén học được ngôn ngữ bí ẩn của nhà họ Liễu.
Không đợi Diệp Lâm trả lời, Bà Xà đã cười nhạo: "Mà thôi, dù sao đêm nay cậu cũng phải chết! Cho dù cậu có lén lút học xà ngữ của nhà họ Liễu thì sao chứ? Lấy cái chết ra tạ tội đi!"
Nói xong, Bà Xà lại phát ra một tiếng gầm chói tai, giống như tiếng ma quỷ gào. khóc, như thể bà ta đang triệu hồi thứ gì đó.
"Tới rồi sao?" Diệp Lâm cũng nhận thấy xung quanh mình có điều gì đó kỳ lạ.
Bên kia đang dùng xà ngữ để triệu hồi một con mãng xà khổng lồ đang ngủ say gần đó.
Rầm rầm!
Đột nhiên, trên mặt đất xuất hiện một chấn động nhẹ.
Như thể xảy ra một trận động đất nhỏ, rung chấn cũng đồng thời lan sang các phòng riêng trên tầng hai.
"Chuyện gì vậy?"
Trong phòng riêng, các vị khách bắt đầu hoảng loạn.
"Có động đất sao?”
"Sao cứ có cảm giác như mặt đất đang rung chuyển vậy!" "Có cần phải rời đi không?"
Mặc dù cảnh tượng trước mắt lúc này đã khơi dậy sự tò mò của mọi người, nhưng mạng sống của họ vẫn quan trọng hơn.
Đúng lúc mọi người trên lầu đang hoảng loạn chuẩn bị bỏ chạy. “Nhìn kìa!"
"Mọi người mau nhìn xeml”
"Ôi mẹ ơi, đó là con quái vật gì vậy!"
Theo tiếng kêu kinh hãi của một người, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào hội trường đấu giá bên dưới.
Họ thấy mặt đất giống lún xuống một cái hố lớn như vừa va chạm với thiên thạch.
Từ trong hố, một con mãng xà khổng lồ bỗng nhiên vọt lên! .
||||| Truyện đề cử: Từ Đầu Đã Không Nhận Sai Em |||||
Cơ thể khổng lồ và đáng sợ gần như có thể bao quanh toàn bộ hội trường!
Mặc dù cách phát âm của bà Xà không chuẩn lắm nhưng Diệp Lâm vẫn mơ hồ nghe ra xà ngữ độc đáo và khàn khàn từ trong miệng bà ta.
“Hả?” Nghe vậy, bà Rắn cũng sửng sốt: "Tên nhóc! Làm sao cậu biết tôi đang nói xà ngữ?"
Phải biết rằng xà ngữ không phải là ngôn ngữ của con người, cũng không phải là ngôn ngữ của động vật mà là một ngôn ngữ cổ xưa đặc biệt, có thể giao tiếp với sinh linh vạn vật.
Đây cũng là bí mật được truyền từ đời này sang đời khác của nhà họ Liễu ở Phụng Thiên, chắc chắn không phải là điều mà người bình thường có thể hiểu được.
"Haha, chỉ là tiếng động vật thôi mà, có gì đáng ngạc nhiên đâu chứ?" Vị sư phụ thứ chín mươi chín của Diệp Lâm được mệnh danh là người có thể nghe thấy giọng nói của mọi sinh vật và giao tiếp với chúng, tất nhiên chuyện này sẽ không thành vấn đề đối với anh.
Diệp Lâm đã học được rất nhiều cổ ngữ kỳ lạ từ vị sư phụ đó, còn tưởng kiếp này có thể mình sẽ không thể sử dụng được chúng.
Không ngờ hôm nay anh lại nghe thấy xà ngữ từ trong miệng bà già này.
Nếu không phải vì lập trường của hai người, Diệp Lâm thậm chí còn muốn chỉ ra bà ta chỗ phát âm không chuẩn, nghe thực sự rất khó chịu.
"Cậu lén học được thứ này ở đâu?" Bà Xà sắc bén hỏi.
Đối với bà ta, nếu có ai hiểu được xà ngữ thì người đó hoặc là người của nhà họ Liễu, hoặc là có người đã lén học được ngôn ngữ bí ẩn của nhà họ Liễu.
Không đợi Diệp Lâm trả lời, Bà Xà đã cười nhạo: "Mà thôi, dù sao đêm nay cậu cũng phải chết! Cho dù cậu có lén lút học xà ngữ của nhà họ Liễu thì sao chứ? Lấy cái chết ra tạ tội đi!"
Nói xong, Bà Xà lại phát ra một tiếng gầm chói tai, giống như tiếng ma quỷ gào. khóc, như thể bà ta đang triệu hồi thứ gì đó.
"Tới rồi sao?" Diệp Lâm cũng nhận thấy xung quanh mình có điều gì đó kỳ lạ.
Bên kia đang dùng xà ngữ để triệu hồi một con mãng xà khổng lồ đang ngủ say gần đó.
Rầm rầm!
Đột nhiên, trên mặt đất xuất hiện một chấn động nhẹ.
Như thể xảy ra một trận động đất nhỏ, rung chấn cũng đồng thời lan sang các phòng riêng trên tầng hai.
"Chuyện gì vậy?"
Trong phòng riêng, các vị khách bắt đầu hoảng loạn.
"Có động đất sao?”
"Sao cứ có cảm giác như mặt đất đang rung chuyển vậy!" "Có cần phải rời đi không?"
Mặc dù cảnh tượng trước mắt lúc này đã khơi dậy sự tò mò của mọi người, nhưng mạng sống của họ vẫn quan trọng hơn.
Đúng lúc mọi người trên lầu đang hoảng loạn chuẩn bị bỏ chạy. “Nhìn kìa!"
"Mọi người mau nhìn xeml”
"Ôi mẹ ơi, đó là con quái vật gì vậy!"
Theo tiếng kêu kinh hãi của một người, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào hội trường đấu giá bên dưới.
Họ thấy mặt đất giống lún xuống một cái hố lớn như vừa va chạm với thiên thạch.
Từ trong hố, một con mãng xà khổng lồ bỗng nhiên vọt lên! .
||||| Truyện đề cử: Từ Đầu Đã Không Nhận Sai Em |||||
Cơ thể khổng lồ và đáng sợ gần như có thể bao quanh toàn bộ hội trường!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.