Chương 864: Đồ Dối trá
Phúc Vương
15/04/2024
Kim Lũ Y nhảy ra khỏi góc tường, rút bội đao ra, vọt đi lên.
Chỉ mới đánh một trận mà đã khiến cho hai người kia hiện ra nguyên hình.
Hai người họ là đầu thú thân người?
“Rốt cuộc các người là yêu nghiệt phương nào vậy?” Kim Lũ Y cực kì sốc.
“Hừ hừ hừ..”
Hai người biến thành đầu heo, mặt đen răng nanh, thân thể phồng to ra một vòng, quần áo rách nát, để lộ thân thể thô ráp, lông mọc khắp người
Hai con quái vật đó bị Kim Lũ Y chém vài đao mà vẫn không sao cả
Diệp Lâm vừa định ra tay giúp đỡ thì nghe thấy chim La Sát trên đầu nhắc nhở: “Chạy rồi! Chủ mưu chạy rồi!”
Hiển nhiên, ầm ï bên này đã rút dây động rừng, hung thủ trốn trong phủ quốc sư đã lẻn đi ra ngoài.
Ở trong mắt Diệp Lâm, mấy tên nửa người nửa yêu trước mặt không hề quan trọng.
“Tôi giao bọn chúng cho côi” Diệp Lâm nói: “Tôi đi đuổi theo chủ mưu!”
Dứt lời, Diệp Lâm quay người đi.
Thấy Diệp Lâm định đi, bốn người còn lại cũng lao lên, nhưng bị Kim Lũ Y dùng đao chặn lại.
“Hừ!” Kim Lũ Y hừ lạnh một tiếng
Cô ta không trông chờ Diệp Lâm có thể giúp được gì, chỉ cần đừng kéo chân sau mình là cảm ơn trời đất rồi.
Vậy mà lúc này Diệp Lâm lại chủ động bỏ đi, còn bảo cô ta giữ chân đám người kia nữa, khiến cô ta có chút bực bội.
“Chạy thì chạy đi, còn tìm lý do làm gì?”
Kim Lũ Y khinh thường cười lạnh.
Đi bắt chủ mưu gì chứ?
Ở trong mắt Kim Lũ Y, Diệp Lâm chỉ là tìm lý do để chạy trốn mà thôi.
Đúng là đồ dối trá!
Không bao lâu sau khi Diệp Lâm bỏ đi, Kim Lũ Y cũng khó khăn mà giết hết sáu gã quái vật đầu thú mình người.
Sau đó, cô ta ngạc nhiên phát hiện sáu gã quái vật chết rồi sẽ biến trở về hình người, tử trạng giống hệt với những xác khô thần bí trong các vụ án mấy hôm nay.
“Quả nhiên, ngọn nguồn ở ngay đây...” Kim Lũ Y cuối cùng cũng điều tra được manh mối mấu chốt.
Lúc này, xung quanh chợt có ngọn lửa bùng lên.
“Mau mau mau!”
“Ở bên đây nè!”
Tên quản gia chuột đầu chuột não mở cổng ban nãy dẫn một đội thị vệ tuần tra giơ cây đuốc xông về phía bên này.
“Chính là cô ta!”
“Lúc nãy tôi thấy cô ta xông vào trong phủ chúng tôi giết người!”
“Cô ta giết hết người hầu trong phủ chúng tôi, còn hút khô tính huyết của bọn họ nữa!”
Quản gia chỉ vào sáu thi thể trên mặt đất, dáng vẻ vừa sốc vừa sợ.
“Kim... Kim đại nhân? Thật không ngờ... cô chính là hung thủ vụ án xác khô!”
Lúc này, đám thị vệ tuần tra cực kì ngạc nhiên.
Không ngờ chỉ huy sứ đội cận vệ Yến Kính lại là hung thủ sau màn?
Thật sự khiến người ta khó có thể tin nổi!
“Thảo nào từ khi xảy ra vụ án đến nay vẫn không bắt được hung thủ!” Quản gia tiếp tục đổi trắng thay đen: “Hóa ra là Kim đại nhân tự biên tự diễn!”
Trong nhất thời, như là có nhân chứng vật chứng đầy đủ, Kim Lũ Y hết đường chối cãi!
Chỉ mới đánh một trận mà đã khiến cho hai người kia hiện ra nguyên hình.
Hai người họ là đầu thú thân người?
“Rốt cuộc các người là yêu nghiệt phương nào vậy?” Kim Lũ Y cực kì sốc.
“Hừ hừ hừ..”
Hai người biến thành đầu heo, mặt đen răng nanh, thân thể phồng to ra một vòng, quần áo rách nát, để lộ thân thể thô ráp, lông mọc khắp người
Hai con quái vật đó bị Kim Lũ Y chém vài đao mà vẫn không sao cả
Diệp Lâm vừa định ra tay giúp đỡ thì nghe thấy chim La Sát trên đầu nhắc nhở: “Chạy rồi! Chủ mưu chạy rồi!”
Hiển nhiên, ầm ï bên này đã rút dây động rừng, hung thủ trốn trong phủ quốc sư đã lẻn đi ra ngoài.
Ở trong mắt Diệp Lâm, mấy tên nửa người nửa yêu trước mặt không hề quan trọng.
“Tôi giao bọn chúng cho côi” Diệp Lâm nói: “Tôi đi đuổi theo chủ mưu!”
Dứt lời, Diệp Lâm quay người đi.
Thấy Diệp Lâm định đi, bốn người còn lại cũng lao lên, nhưng bị Kim Lũ Y dùng đao chặn lại.
“Hừ!” Kim Lũ Y hừ lạnh một tiếng
Cô ta không trông chờ Diệp Lâm có thể giúp được gì, chỉ cần đừng kéo chân sau mình là cảm ơn trời đất rồi.
Vậy mà lúc này Diệp Lâm lại chủ động bỏ đi, còn bảo cô ta giữ chân đám người kia nữa, khiến cô ta có chút bực bội.
“Chạy thì chạy đi, còn tìm lý do làm gì?”
Kim Lũ Y khinh thường cười lạnh.
Đi bắt chủ mưu gì chứ?
Ở trong mắt Kim Lũ Y, Diệp Lâm chỉ là tìm lý do để chạy trốn mà thôi.
Đúng là đồ dối trá!
Không bao lâu sau khi Diệp Lâm bỏ đi, Kim Lũ Y cũng khó khăn mà giết hết sáu gã quái vật đầu thú mình người.
Sau đó, cô ta ngạc nhiên phát hiện sáu gã quái vật chết rồi sẽ biến trở về hình người, tử trạng giống hệt với những xác khô thần bí trong các vụ án mấy hôm nay.
“Quả nhiên, ngọn nguồn ở ngay đây...” Kim Lũ Y cuối cùng cũng điều tra được manh mối mấu chốt.
Lúc này, xung quanh chợt có ngọn lửa bùng lên.
“Mau mau mau!”
“Ở bên đây nè!”
Tên quản gia chuột đầu chuột não mở cổng ban nãy dẫn một đội thị vệ tuần tra giơ cây đuốc xông về phía bên này.
“Chính là cô ta!”
“Lúc nãy tôi thấy cô ta xông vào trong phủ chúng tôi giết người!”
“Cô ta giết hết người hầu trong phủ chúng tôi, còn hút khô tính huyết của bọn họ nữa!”
Quản gia chỉ vào sáu thi thể trên mặt đất, dáng vẻ vừa sốc vừa sợ.
“Kim... Kim đại nhân? Thật không ngờ... cô chính là hung thủ vụ án xác khô!”
Lúc này, đám thị vệ tuần tra cực kì ngạc nhiên.
Không ngờ chỉ huy sứ đội cận vệ Yến Kính lại là hung thủ sau màn?
Thật sự khiến người ta khó có thể tin nổi!
“Thảo nào từ khi xảy ra vụ án đến nay vẫn không bắt được hung thủ!” Quản gia tiếp tục đổi trắng thay đen: “Hóa ra là Kim đại nhân tự biên tự diễn!”
Trong nhất thời, như là có nhân chứng vật chứng đầy đủ, Kim Lũ Y hết đường chối cãi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.