Chương 147: Hai tỷ?
Phúc Vương
06/02/2024
Hai tỷ?
'Từ một tỷ đến hai tỷ, lập tức ra giá gấp đôi!
Vừa nghe cái giá này, hội trường đấu giá lập tức sôi trào.
“Không biết là vị đại lão nào ra tay rộng đến vậy, vừa ra giá là tăng lên gấp đôi
“Hai tỷ, trời ạ, xem ra linh chỉ nghìn năm rất có thể sẽ thay đổi bảng xếp hạng giá nơi đây!”
“Lê Viên Yến Kinh từng bán ra một món bảo vật quý nhất, hình như là long cốt có giá năm tỷ.” Các khách hàng ở hiện trường đều đang sôi nổi thảo luận về giá hai tỷ, cùng với †ò mò là vị đại lão giàu có nào vừa mới ra giá.
Trong phòng bao, Hà trai chủ cũng bị cái giá vừa ra của Diệp Lâm làm cho ngây người.
“Diệp... Diệp tiên sinh...” Hà trai chủ ngạc nhiên hỏi nhầm chứ?”
Hai tỷ hả? Cậu không ra giá
“Còn nữa, cậu có nhiều tiền như vậy sao?”
Hà trai chủ nhớ rõ lúc nãy Triệu đại tiểu thư chỉ đưa cho Diệp Lâm thẻ ngân hàng một tỷ.
Bây giờ Diệp Lâm lại dám ra giá hai tỷ?
“Không có.” Diệp Lâm thành thật lắc đầu: “Trên người tôi chỉ có một tỷ mà Triệu Uyển Đình đưa thôi.”
“Cái gì?” Nghe vậy, Hà trai chủ đứng bật dậy, giống như là lửa đốt mông, giật mình sợ hãi nói: “Cậu... cậu không có tiền thì ra giá làm gì?”
“Đây là phòng đấu giá, không phải chỗ chơi đùa!” Hà trai chủ cảm thấy mình sắp điên rồi.
Ngay cả loại địa phương này cũng dám báo giá giả, nếu ra giá xong mà không lấy ra được tiền thì khó mà tưởng tượng nổi hậu quả.
Hơn nữa, người bảo đảm là ông ta chắc chắn cũng sẽ bị liên lụy.
“Hai tỷ rưỡi!”
Lúc này, bên ngoài lại có một phòng bao tăng giá.
“Phù...” Hà trai chủ thấy vậy thì nặng nề thở ra: “May là chưa đấu được...”
Hà trai chủ thầm cảm thấy may mắn. Có điều, ông ta chưa kịp ngồi xuống, thì đã nghe Diệp Lâm báo giá lần thứ hai.
“Ba tỷ!"
Ba tỷ?
Nghe cái giá mà Diệp Lâm vừa báo, Hà trai chủ suýt nữa bị dọa ngất xỉu, cả người không nén được run rẩy.
'Từ một tỷ đến hai tỷ, lập tức ra giá gấp đôi!
Vừa nghe cái giá này, hội trường đấu giá lập tức sôi trào.
“Không biết là vị đại lão nào ra tay rộng đến vậy, vừa ra giá là tăng lên gấp đôi
“Hai tỷ, trời ạ, xem ra linh chỉ nghìn năm rất có thể sẽ thay đổi bảng xếp hạng giá nơi đây!”
“Lê Viên Yến Kinh từng bán ra một món bảo vật quý nhất, hình như là long cốt có giá năm tỷ.” Các khách hàng ở hiện trường đều đang sôi nổi thảo luận về giá hai tỷ, cùng với †ò mò là vị đại lão giàu có nào vừa mới ra giá.
Trong phòng bao, Hà trai chủ cũng bị cái giá vừa ra của Diệp Lâm làm cho ngây người.
“Diệp... Diệp tiên sinh...” Hà trai chủ ngạc nhiên hỏi nhầm chứ?”
Hai tỷ hả? Cậu không ra giá
“Còn nữa, cậu có nhiều tiền như vậy sao?”
Hà trai chủ nhớ rõ lúc nãy Triệu đại tiểu thư chỉ đưa cho Diệp Lâm thẻ ngân hàng một tỷ.
Bây giờ Diệp Lâm lại dám ra giá hai tỷ?
“Không có.” Diệp Lâm thành thật lắc đầu: “Trên người tôi chỉ có một tỷ mà Triệu Uyển Đình đưa thôi.”
“Cái gì?” Nghe vậy, Hà trai chủ đứng bật dậy, giống như là lửa đốt mông, giật mình sợ hãi nói: “Cậu... cậu không có tiền thì ra giá làm gì?”
“Đây là phòng đấu giá, không phải chỗ chơi đùa!” Hà trai chủ cảm thấy mình sắp điên rồi.
Ngay cả loại địa phương này cũng dám báo giá giả, nếu ra giá xong mà không lấy ra được tiền thì khó mà tưởng tượng nổi hậu quả.
Hơn nữa, người bảo đảm là ông ta chắc chắn cũng sẽ bị liên lụy.
“Hai tỷ rưỡi!”
Lúc này, bên ngoài lại có một phòng bao tăng giá.
“Phù...” Hà trai chủ thấy vậy thì nặng nề thở ra: “May là chưa đấu được...”
Hà trai chủ thầm cảm thấy may mắn. Có điều, ông ta chưa kịp ngồi xuống, thì đã nghe Diệp Lâm báo giá lần thứ hai.
“Ba tỷ!"
Ba tỷ?
Nghe cái giá mà Diệp Lâm vừa báo, Hà trai chủ suýt nữa bị dọa ngất xỉu, cả người không nén được run rẩy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.