Chương 967: Không thành vấn đề
Phúc Vương
22/05/2024
Rất nhanh, dưới sự dẫn đầu của Tư Đồ Nhật Thăng, mọi người lại đến hậu điện.
Đứng trước bức tường cuối cùng.
“Đây chính là đèn Trường Minh có thể tìm yêu, và khiên Hải Trãi có thể nuốt chửng yêu vật.”
Tư Đồ Nhật Thăng giới thiệu ngắn gọn về hai bảo vật, chủ yếu là nói cho Diệp Lâm nghe.
Như mọi người đều biết, Diệp Lâm sớm đã được nghe sư phụ thứ 107 nói về hai vật này.
Mặc dù đây là lần đầu tiên thấy, nhưng không hề xa lạ.
Đèn Trường Minh dùng để tìm yêu quái, chỉ dùng sức mạnh Kỹ Lân Hồn mới có thể đốt cháy được.
Điều này đối với Diệp Lâm mà nói, không phải là chuyện gì khó,
Điểm khó chủ yếu là tấm khiên Hải Trãi kia, một trong ba báu vật của Sở Trấn Yêu, là thứ biết nhận chủ.
Nếu không nhận được sự công nhận của Hải Trãi, thì không thể kiểm soát được.
Ngay cả khi Diệp Lâm kế thừa Kỳ Lân Hồn từ Sở, trưởng thế hệ trước, cũng không chắc có thể sử dụng được khiên Hải Trãi.
Hơn nữa, một phần ba số Sở trưởng các thời đại trước đây đều không thể sử dụng tấm khiên này.
Ngay cả sư phụ thứ 107 của Diệp Lâm cũng đã phải tốn rất nhiều công sức để chứng tỏ bản thân, mới có được sự công nhận của Hải Trãi, và điều khiến thành công chiếc khiên này.
“Xin mời!” Kim Lũ Y ở bên cạnh thúc giục, “Sở trưởng Diệp! Hãy cho chúng tôi xem sức mạnh của anh đi!”
Kim Lũ Y khoanh tay bước sang một bên, giống như đang xem một vở kịch hay.
Dù sao theo cô ta thấy, Diệp Lâm chỉ là đồ giả, căn bản không có năng lực sử dụng bảo bối này.
Đợi lát nữa, anh không thể sử dụng được cả hai bảo vật này, xem anh hạ màn như thế nào.
“Haiz, các người nói xem, Sở trưởng Diệp có được không?
“Chắc không vấn đề gì đâu, anh ta là Sở trưởng. do Nhà nước bổ nhiệm mà, không thể tệ đến hư danh đâu!”
“Nhưng Kim đại nhân nói anh ta là kẻ giả mạo, Sở trưởng thực sự là người khác”
“Tôi không tin Nhà nước lại phạm phải sai lầm cơ bản như vậy”
Mọi người xung quanh bàn tán rất nhiều. Sau khí Kim Lũ Y làm ầm lên như vậy, cũng không ít người nảy sinh nghỉ ngờ với vị Sở trưởng mới nhận chức này.
“Tôi cũng tin tưởng anh Diệp!” Hầu Quán Quân nói.
Dù sao, vừa rồi anh ta đã tận mắt chứng kiến Diệp Lâm có thể đánh bay Tôn Văn Thành chỉ bằng, một cái tát. Mà Tôn Văn Thành cũng giống như anh ta, là cựu võ trạng nguyên.
Diệp Lâm đánh võ trạng nguyên, giống như một người cha đánh con mình, đễ dàng và đơn giản.
Hầu Quán Quân không tin người có thực lực như vậy lại có thể là kẻ giả mạo.
Nhất định là Kim đại nhân nhầm lẫn ở đâu rồi.
“Sở trưởng Diệp.” Tư Đồ Nhật Thăng chỉ vào hai báu vật và nói: 'Anh chuẩn bị thế nào? Có được không?”
Diệp Lâm gật đầu nói: “Không thành vấn đề”
Đứng trước bức tường cuối cùng.
“Đây chính là đèn Trường Minh có thể tìm yêu, và khiên Hải Trãi có thể nuốt chửng yêu vật.”
Tư Đồ Nhật Thăng giới thiệu ngắn gọn về hai bảo vật, chủ yếu là nói cho Diệp Lâm nghe.
Như mọi người đều biết, Diệp Lâm sớm đã được nghe sư phụ thứ 107 nói về hai vật này.
Mặc dù đây là lần đầu tiên thấy, nhưng không hề xa lạ.
Đèn Trường Minh dùng để tìm yêu quái, chỉ dùng sức mạnh Kỹ Lân Hồn mới có thể đốt cháy được.
Điều này đối với Diệp Lâm mà nói, không phải là chuyện gì khó,
Điểm khó chủ yếu là tấm khiên Hải Trãi kia, một trong ba báu vật của Sở Trấn Yêu, là thứ biết nhận chủ.
Nếu không nhận được sự công nhận của Hải Trãi, thì không thể kiểm soát được.
Ngay cả khi Diệp Lâm kế thừa Kỳ Lân Hồn từ Sở, trưởng thế hệ trước, cũng không chắc có thể sử dụng được khiên Hải Trãi.
Hơn nữa, một phần ba số Sở trưởng các thời đại trước đây đều không thể sử dụng tấm khiên này.
Ngay cả sư phụ thứ 107 của Diệp Lâm cũng đã phải tốn rất nhiều công sức để chứng tỏ bản thân, mới có được sự công nhận của Hải Trãi, và điều khiến thành công chiếc khiên này.
“Xin mời!” Kim Lũ Y ở bên cạnh thúc giục, “Sở trưởng Diệp! Hãy cho chúng tôi xem sức mạnh của anh đi!”
Kim Lũ Y khoanh tay bước sang một bên, giống như đang xem một vở kịch hay.
Dù sao theo cô ta thấy, Diệp Lâm chỉ là đồ giả, căn bản không có năng lực sử dụng bảo bối này.
Đợi lát nữa, anh không thể sử dụng được cả hai bảo vật này, xem anh hạ màn như thế nào.
“Haiz, các người nói xem, Sở trưởng Diệp có được không?
“Chắc không vấn đề gì đâu, anh ta là Sở trưởng. do Nhà nước bổ nhiệm mà, không thể tệ đến hư danh đâu!”
“Nhưng Kim đại nhân nói anh ta là kẻ giả mạo, Sở trưởng thực sự là người khác”
“Tôi không tin Nhà nước lại phạm phải sai lầm cơ bản như vậy”
Mọi người xung quanh bàn tán rất nhiều. Sau khí Kim Lũ Y làm ầm lên như vậy, cũng không ít người nảy sinh nghỉ ngờ với vị Sở trưởng mới nhận chức này.
“Tôi cũng tin tưởng anh Diệp!” Hầu Quán Quân nói.
Dù sao, vừa rồi anh ta đã tận mắt chứng kiến Diệp Lâm có thể đánh bay Tôn Văn Thành chỉ bằng, một cái tát. Mà Tôn Văn Thành cũng giống như anh ta, là cựu võ trạng nguyên.
Diệp Lâm đánh võ trạng nguyên, giống như một người cha đánh con mình, đễ dàng và đơn giản.
Hầu Quán Quân không tin người có thực lực như vậy lại có thể là kẻ giả mạo.
Nhất định là Kim đại nhân nhầm lẫn ở đâu rồi.
“Sở trưởng Diệp.” Tư Đồ Nhật Thăng chỉ vào hai báu vật và nói: 'Anh chuẩn bị thế nào? Có được không?”
Diệp Lâm gật đầu nói: “Không thành vấn đề”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.