Chương 652: Mau trả lại nó cho tôi
Phúc Vương
24/03/2024
“Kinh Hồng Kiếm?”
Sau khi nhìn thấy vũ khí của Diệp Lâm, Thượng Quan Khánh Hồng không khỏi giật mình.
Sau đó, anh ta lại cười nhạo: “Tên trộm này, sao anh dám cướp bảo kiếm của thất tộc chúng tôi!”
“Mau trả lại nó cho tôi!”
Lời còn chưa dứt, Thượng Quan Khánh Hồng bỗng nhiên rút kiếm trong tay, lao về phía Diệp Lâm.
Nhẹ nhàng nhưng lại nhanh như chớp!
Đòn kiếm sáng rực này gây chấn động bốn phía, ngay lập tức khơi dậy những tiếng reo hò và cảm thán của mọi người có mặt.
Còn về phía Diệp Lâm.
Đối mặt với đòn tấn công mạnh mẽ của Thượng Quan Khánh Hồng, Diệp Lâm vẫn hoàn toàn bất động, không hề có chút phản ứng nào.
Thấy vậy, các khán giả đều nghĩ thầm: “Tên nhóc này chết chắc rồi!”
Thiếu gia nhà Thượng Quan ra đòn vừa nhanh vừa mạnh, tên dóc đối diện rõ rằng là đang sợ hãi!
Làm sao tên nhóc đó có thể chịu được đòn tấn công sắc bén này được?
“Kết thúc rồi!”
Nhìn thấy điều này, mọi người trong thất tộc trên khán đài đều gật đầu hài lòng và tỏ ra tự hào.
Mặc dù sẽ hơi nhàm chán nếu kết thúc cuộc. chiến chỉ bằng một đòn.
Nhưng điều này cũng thể hiện sức mạnh của các võ cổ giả và bảo vệ được luật sắt “võ cổ giả không thể bị xúc phạm”!
“Haiz....”
Nhìn thấy cảnh này, Lữ Đạo Hiên không khỏi khẽ thở dài, không ngờ ông ta còn chưa ngồi xuống thì trận đấu bên dưới đã sắp kết thúc rồi?
Đồng thời, ông ta cũng có chút lo lẳng, sau một cuộc tranh tài siễn ra suôn sẻ như vậy, liệu nhà họ Ninh có hối hận mà đồi lại thanh bảo kiếm kia từ tay ông ta hay không?
Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn thấy Diệp Lâm không có phản ứng gì, cho rằng anh đã hết chiêu trò rồi.
Ngay sau đó!
Thanh kiếm trong tay Thượng Quan Khánh Hồng chỉ cách Diệp Lâm một tấc.
Thanh Kinh Hồng Kiếm trong tay Diệp Lâm cuối cùng cũng động đậy!
Bùm!
Trong phút chốc, trời đất thay đổi, gió bão nổi lên!
Thanh kiếm trong tay Diệp Lâm dường như quét ngang không trung!
“Vút!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thượng Quan Khinh Hồng cảm giác như mình đang đối diện với hơi thở của tử thần.
Anh ta lập tức dựng tóc gáy, không khỏi hít vào một hơi lạnh.
Anh ta không dốc toàn bộ sức lực vào đòn tấn công này, mà chỉ giống như ném đá dò đường, thử thăm dò sức mạnh của Diệp Lâm trước.
Nhưng anh ta không ngờ rằng lần thăm dò này lại như mây mù tan trắng xóa, suýt chút khiến anh gần như bị mù!
Đường kiếm của Diệp Lâm tuy muộn nhưng khí thế lại vô cùng khủng khiếp!
Trong chớp mắt, toàn bộ kiếm uy của Kim Cương Kiếm đều bị nghiền nát.
Thay vào đó, sức mạnh rực rỡ của đường kiếm của Diệp Lâm.
Nó giống như một sự chuyển tiếp giữa tấn công và phòng thủ vậy.
Thượng Quan Khánh Hồng tấn công không những không thành, mà còn rơi vào thế lúng túng.
Anh ta bắt đầu cố gắng chống cự và vô hiệu hóa sức mạnh đường kiếm của Diệp Lâm.
Ồ!
Đột nhiên, hiện trường trở nên náo động!
Tất cả mọi người đều sửng sốt, có người không thể tin được chuyện đang xảy ra trước mắt.
“Ôi chúa ơi... Tôi có hoa mắt không vậy?”
“Sao bỗng nhiên Diệp Lâm lại phản công?”
“Sao trông Thượng Quan công tử lại có vẻ chật vật vậy?”
Ngay cả rất nhiều võ cổ giá của thất tộc trên khán đài cũng không khỏi bật dậy vì ngạc nhiên.
Đặc biệt là nhà Thượng Quan, tất cả đều thi nhau nói: “ Cẩn thận.”
Sau khi nhìn thấy vũ khí của Diệp Lâm, Thượng Quan Khánh Hồng không khỏi giật mình.
Sau đó, anh ta lại cười nhạo: “Tên trộm này, sao anh dám cướp bảo kiếm của thất tộc chúng tôi!”
“Mau trả lại nó cho tôi!”
Lời còn chưa dứt, Thượng Quan Khánh Hồng bỗng nhiên rút kiếm trong tay, lao về phía Diệp Lâm.
Nhẹ nhàng nhưng lại nhanh như chớp!
Đòn kiếm sáng rực này gây chấn động bốn phía, ngay lập tức khơi dậy những tiếng reo hò và cảm thán của mọi người có mặt.
Còn về phía Diệp Lâm.
Đối mặt với đòn tấn công mạnh mẽ của Thượng Quan Khánh Hồng, Diệp Lâm vẫn hoàn toàn bất động, không hề có chút phản ứng nào.
Thấy vậy, các khán giả đều nghĩ thầm: “Tên nhóc này chết chắc rồi!”
Thiếu gia nhà Thượng Quan ra đòn vừa nhanh vừa mạnh, tên dóc đối diện rõ rằng là đang sợ hãi!
Làm sao tên nhóc đó có thể chịu được đòn tấn công sắc bén này được?
“Kết thúc rồi!”
Nhìn thấy điều này, mọi người trong thất tộc trên khán đài đều gật đầu hài lòng và tỏ ra tự hào.
Mặc dù sẽ hơi nhàm chán nếu kết thúc cuộc. chiến chỉ bằng một đòn.
Nhưng điều này cũng thể hiện sức mạnh của các võ cổ giả và bảo vệ được luật sắt “võ cổ giả không thể bị xúc phạm”!
“Haiz....”
Nhìn thấy cảnh này, Lữ Đạo Hiên không khỏi khẽ thở dài, không ngờ ông ta còn chưa ngồi xuống thì trận đấu bên dưới đã sắp kết thúc rồi?
Đồng thời, ông ta cũng có chút lo lẳng, sau một cuộc tranh tài siễn ra suôn sẻ như vậy, liệu nhà họ Ninh có hối hận mà đồi lại thanh bảo kiếm kia từ tay ông ta hay không?
Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn thấy Diệp Lâm không có phản ứng gì, cho rằng anh đã hết chiêu trò rồi.
Ngay sau đó!
Thanh kiếm trong tay Thượng Quan Khánh Hồng chỉ cách Diệp Lâm một tấc.
Thanh Kinh Hồng Kiếm trong tay Diệp Lâm cuối cùng cũng động đậy!
Bùm!
Trong phút chốc, trời đất thay đổi, gió bão nổi lên!
Thanh kiếm trong tay Diệp Lâm dường như quét ngang không trung!
“Vút!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thượng Quan Khinh Hồng cảm giác như mình đang đối diện với hơi thở của tử thần.
Anh ta lập tức dựng tóc gáy, không khỏi hít vào một hơi lạnh.
Anh ta không dốc toàn bộ sức lực vào đòn tấn công này, mà chỉ giống như ném đá dò đường, thử thăm dò sức mạnh của Diệp Lâm trước.
Nhưng anh ta không ngờ rằng lần thăm dò này lại như mây mù tan trắng xóa, suýt chút khiến anh gần như bị mù!
Đường kiếm của Diệp Lâm tuy muộn nhưng khí thế lại vô cùng khủng khiếp!
Trong chớp mắt, toàn bộ kiếm uy của Kim Cương Kiếm đều bị nghiền nát.
Thay vào đó, sức mạnh rực rỡ của đường kiếm của Diệp Lâm.
Nó giống như một sự chuyển tiếp giữa tấn công và phòng thủ vậy.
Thượng Quan Khánh Hồng tấn công không những không thành, mà còn rơi vào thế lúng túng.
Anh ta bắt đầu cố gắng chống cự và vô hiệu hóa sức mạnh đường kiếm của Diệp Lâm.
Ồ!
Đột nhiên, hiện trường trở nên náo động!
Tất cả mọi người đều sửng sốt, có người không thể tin được chuyện đang xảy ra trước mắt.
“Ôi chúa ơi... Tôi có hoa mắt không vậy?”
“Sao bỗng nhiên Diệp Lâm lại phản công?”
“Sao trông Thượng Quan công tử lại có vẻ chật vật vậy?”
Ngay cả rất nhiều võ cổ giá của thất tộc trên khán đài cũng không khỏi bật dậy vì ngạc nhiên.
Đặc biệt là nhà Thượng Quan, tất cả đều thi nhau nói: “ Cẩn thận.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.