Chương 602: Một viên cờ rơi xuống
Phúc Vương
21/03/2024
Một viên cờ rơi xuống.
Đối với người không hiếu cờ, thì nước cờ mới vừa rồi chỉ là một nước cờ thường, thậm chí còn có một chút giãy giụa cuối cùng.
Nhưng với hai ông cháu nhà họ Nghiêm thì nước cờ mới vừa rồi rất tuyệt diệu, khiến bọn họ cực kì bất ngờ.
“Hay lắm!” Nghiêm Kỳ Học không nhịn được lên tiếng khen ngợi, càng xem càng cảm thấy đó là một nước cờ tuyệt diệu, giống như là nước tràn bờ đê, đã tràn là không thế kéo lại được.
Mình đứng xem cũng lâu rồi, sao lại không phát hiện có thế đi như vậy chứ?
Là trùng hợp hay là đối phương bố cục đã lâu?
Nghiêm Kỳ Học mong là vế trước.
Nếu là về sau, đối phương bố cục ngay từ lúc mới bắt đầu thì khủng bố quá rồi.
Người bình thường không thế nào ứng phó được với tính cách và kỹ năng chơi cờ như thế. Có lẽ cháu trai mình sẽ không đỡ được và sẽ thua thôi.
“Hừ! Chỉ là trùng hợp thôi mà!” Nghiêm Bất
Khí hồi hồn lại, khinh thường mà hừ lạnh một tiếng, cho rằng Diệp Lâm là mèo mù vớt phải chuột chết, đi một nước cờ tuyệt diệu, kéo dài kết quả thua cuộc.
Có điều, một nước cờ kia của Diệp Lâm vẫn còn đè nặng trong lòng anh ta, khiến anh ta bị sốc khá nặng.
Nếu thế cục trước đó là một chín, thì thế cục hiện giờ chính là hai tám.
Nghiêm Bất Khí vẫn là bên chiếm ưu thế tuyệt đổi.
“Để tôi xem anh kéo dài được bao lâu!”
Nghiêm Bất Khí tiếp tục bình tĩnh hạ cờ, ép sát từng nước cờ một.
Lúc này, mọi người vây xem thấy vẻ mặt khác lạ của hai ông cháu thì đều không hiểu ra sao.
“Có phải là Long Vương đại nhân sắp chuyển thua thành thắng rồi không?” Hoàng Tiềm gãi đầu, thật sự không hiểu một nước cờ kia hay ở chỗ nào.
“Không biết nữa!” Hoa Quốc Đống nhún vai: “Tóm lại cứ tin tưởng sư phụ là được rồi!”
Nghiêm Bất Khí và Diệp Lâm hạ cờ qua lại thêm một lát nữa.
Từ sau một nước cờ tuyệt diệu xoay chuyển
thế thua, Diệp Lâm tiếp tục hạ cờ, dùng thế cục quỷ cốc, giống như bày ra thiên la địa võng.
Chỉ cần đổi phương sơ sấy một chút thôi là anh sẽ như bắt ba ba trong rọ, đánh trả một cách mạnh mẽ.
Đối với người không hiếu cờ, thì nước cờ mới vừa rồi chỉ là một nước cờ thường, thậm chí còn có một chút giãy giụa cuối cùng.
Nhưng với hai ông cháu nhà họ Nghiêm thì nước cờ mới vừa rồi rất tuyệt diệu, khiến bọn họ cực kì bất ngờ.
“Hay lắm!” Nghiêm Kỳ Học không nhịn được lên tiếng khen ngợi, càng xem càng cảm thấy đó là một nước cờ tuyệt diệu, giống như là nước tràn bờ đê, đã tràn là không thế kéo lại được.
Mình đứng xem cũng lâu rồi, sao lại không phát hiện có thế đi như vậy chứ?
Là trùng hợp hay là đối phương bố cục đã lâu?
Nghiêm Kỳ Học mong là vế trước.
Nếu là về sau, đối phương bố cục ngay từ lúc mới bắt đầu thì khủng bố quá rồi.
Người bình thường không thế nào ứng phó được với tính cách và kỹ năng chơi cờ như thế. Có lẽ cháu trai mình sẽ không đỡ được và sẽ thua thôi.
“Hừ! Chỉ là trùng hợp thôi mà!” Nghiêm Bất
Khí hồi hồn lại, khinh thường mà hừ lạnh một tiếng, cho rằng Diệp Lâm là mèo mù vớt phải chuột chết, đi một nước cờ tuyệt diệu, kéo dài kết quả thua cuộc.
Có điều, một nước cờ kia của Diệp Lâm vẫn còn đè nặng trong lòng anh ta, khiến anh ta bị sốc khá nặng.
Nếu thế cục trước đó là một chín, thì thế cục hiện giờ chính là hai tám.
Nghiêm Bất Khí vẫn là bên chiếm ưu thế tuyệt đổi.
“Để tôi xem anh kéo dài được bao lâu!”
Nghiêm Bất Khí tiếp tục bình tĩnh hạ cờ, ép sát từng nước cờ một.
Lúc này, mọi người vây xem thấy vẻ mặt khác lạ của hai ông cháu thì đều không hiểu ra sao.
“Có phải là Long Vương đại nhân sắp chuyển thua thành thắng rồi không?” Hoàng Tiềm gãi đầu, thật sự không hiểu một nước cờ kia hay ở chỗ nào.
“Không biết nữa!” Hoa Quốc Đống nhún vai: “Tóm lại cứ tin tưởng sư phụ là được rồi!”
Nghiêm Bất Khí và Diệp Lâm hạ cờ qua lại thêm một lát nữa.
Từ sau một nước cờ tuyệt diệu xoay chuyển
thế thua, Diệp Lâm tiếp tục hạ cờ, dùng thế cục quỷ cốc, giống như bày ra thiên la địa võng.
Chỉ cần đổi phương sơ sấy một chút thôi là anh sẽ như bắt ba ba trong rọ, đánh trả một cách mạnh mẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.