Chương 383: Người có thể đi
Phúc Vương
08/03/2024
Nhà họ Ninh cũng được, nhà họ Tân cũng được. Diệp Lâm không có hứng thú nhiều với các thế gia cổ võ.
Nhưng mà, khoảnh khắc vừa rồi Ninh Tùng Sơn muốn động kiếm, Diệp Lâm cảm nhận được hộp kiếm Vô Tẫn có phản ứng.
Vậy nên Diệp Lâm cảm thấy hứng thú hơn với thanh kiếm khổng lồ trên lưng Ninh Tùng Sơn.
Nếu không phải vì Tần Tuyết Dung đột nhiên xuất hiện, thì chắc là hiện tại Diệp Lâm đã lấy được kiếm.
Dù thế nào đi nữa, Diệp Lâm đều phải có được thanh kiếm kia.
Người có thể đi...
Nhưng kiếm phải ở lại!
Cái gì?
Nghe vậy, toàn trường đều chấn động.
Mọi người trợn to mắt ra nhìn, giống như là gặp quỷ vậy. Bọn họ không thể tin được rằng lời nói kia lại được thốt ra từ trong miệng của Diệp Lâm.
Trong mắt mọi người thì hành vi của Diệp Lâm chẳng khác gì điên cuồng thử tìm đường chết!
“Diệp Lâm... điên rồi hả? Anh ta còn dám quát tháo nhà họ Ninh nữa?”
“Đúng vậy, nhà họ Ninh đã nể mặt nhà họ Tần lựa chọn nhường bước rồi, mà anh ta còn dám làm vậy nữa!”
“Anh ta dám nói như thế, cho dù là nhà họ Tân cũng không bảo vệ được anh tai”
Cổ võ không thể chịu nhục!
Huống chỉ là trước mắt bao người, Diệp Lâm năm lần bảy lượt xúc phạm nhà họ Ninh cổ võ.
Nếu hôm nay nhà họ Ninh lại lựa chọn nhường bước thì sau này làm gì còn mặt mũi với người ta nữa?
Cho dù là khi trở lại giới cổ võ, cũng sẽ bị cười nhạo.
“Tần Tuyết Dung.” Ninh Tùng Sơn lạnh lùng nói: “Không phải là tôi không nể mặt nhà họ Tần các cô, mà cô cũng thấy rồi đấy, là thằng nhãi này không coi tôi, coi nhà họ Ninh tôi ra gì cả!”
“Nếu hôm nay tôi không giết cậu ta thì tôi làm gì còn mặt mũi quay lại nhà họ Ninh nữa?”
“Nếu tôi không giết được cậu ta thì tôi thề không làm người!”
Lúc nói chuyện, quanh thân Ninh Tùng Sơn tràn đầy sát khí, cực kì đáng sợ.
Thấy Ninh Tùng Sơn thật sự nổi lên ý định giết người, Tân Tuyết Dung cũng không dám nói thêm gì nữa.
Rốt cuộc thì là do Diệp Lâm cứ mãi khiêu khích.
Nếu anh ta khiêu khích Ninh Vũ Triết thì cũng được đi. Anh ta tuyệt đối không nên chủ động đi khiêu khích trưởng lão nhà họ Ninh là Ninh Tùng Sơn, còn muốn đoạt vũ khí của Ninh Tùng Sơn nữa chứ!
Vậy nên nhà họ Ninh không thể nào tha thứ cho anh ta được!
“Ha ha...”
Giờ phút này, chỉ có hai ông cháu nhà họ Diệp và đám người phản đối Diệp. Lâm lên làm gia chủ là vui vẻ.
Diệp Lâm nổi điên lên tìm đường chết thật sự là một thu hoạch ngoài ý muốn đối với bọn họ.
Bọn họ vốn tưởng rằng Diệp Lâm may mắn dựa vào nhà họ Tần tránh được một kiếp. Nào ngờ anh ta lại chủ động đi tìm chết, sao nhà họ Ninh có thể nhịn được nữa?
Thấy Ninh Tùng Sơn thật sự nổi giận, ông cụ Diệp tỏ vẻ vui sướng khi người gặp họa.
Nhưng mà, khoảnh khắc vừa rồi Ninh Tùng Sơn muốn động kiếm, Diệp Lâm cảm nhận được hộp kiếm Vô Tẫn có phản ứng.
Vậy nên Diệp Lâm cảm thấy hứng thú hơn với thanh kiếm khổng lồ trên lưng Ninh Tùng Sơn.
Nếu không phải vì Tần Tuyết Dung đột nhiên xuất hiện, thì chắc là hiện tại Diệp Lâm đã lấy được kiếm.
Dù thế nào đi nữa, Diệp Lâm đều phải có được thanh kiếm kia.
Người có thể đi...
Nhưng kiếm phải ở lại!
Cái gì?
Nghe vậy, toàn trường đều chấn động.
Mọi người trợn to mắt ra nhìn, giống như là gặp quỷ vậy. Bọn họ không thể tin được rằng lời nói kia lại được thốt ra từ trong miệng của Diệp Lâm.
Trong mắt mọi người thì hành vi của Diệp Lâm chẳng khác gì điên cuồng thử tìm đường chết!
“Diệp Lâm... điên rồi hả? Anh ta còn dám quát tháo nhà họ Ninh nữa?”
“Đúng vậy, nhà họ Ninh đã nể mặt nhà họ Tần lựa chọn nhường bước rồi, mà anh ta còn dám làm vậy nữa!”
“Anh ta dám nói như thế, cho dù là nhà họ Tân cũng không bảo vệ được anh tai”
Cổ võ không thể chịu nhục!
Huống chỉ là trước mắt bao người, Diệp Lâm năm lần bảy lượt xúc phạm nhà họ Ninh cổ võ.
Nếu hôm nay nhà họ Ninh lại lựa chọn nhường bước thì sau này làm gì còn mặt mũi với người ta nữa?
Cho dù là khi trở lại giới cổ võ, cũng sẽ bị cười nhạo.
“Tần Tuyết Dung.” Ninh Tùng Sơn lạnh lùng nói: “Không phải là tôi không nể mặt nhà họ Tần các cô, mà cô cũng thấy rồi đấy, là thằng nhãi này không coi tôi, coi nhà họ Ninh tôi ra gì cả!”
“Nếu hôm nay tôi không giết cậu ta thì tôi làm gì còn mặt mũi quay lại nhà họ Ninh nữa?”
“Nếu tôi không giết được cậu ta thì tôi thề không làm người!”
Lúc nói chuyện, quanh thân Ninh Tùng Sơn tràn đầy sát khí, cực kì đáng sợ.
Thấy Ninh Tùng Sơn thật sự nổi lên ý định giết người, Tân Tuyết Dung cũng không dám nói thêm gì nữa.
Rốt cuộc thì là do Diệp Lâm cứ mãi khiêu khích.
Nếu anh ta khiêu khích Ninh Vũ Triết thì cũng được đi. Anh ta tuyệt đối không nên chủ động đi khiêu khích trưởng lão nhà họ Ninh là Ninh Tùng Sơn, còn muốn đoạt vũ khí của Ninh Tùng Sơn nữa chứ!
Vậy nên nhà họ Ninh không thể nào tha thứ cho anh ta được!
“Ha ha...”
Giờ phút này, chỉ có hai ông cháu nhà họ Diệp và đám người phản đối Diệp. Lâm lên làm gia chủ là vui vẻ.
Diệp Lâm nổi điên lên tìm đường chết thật sự là một thu hoạch ngoài ý muốn đối với bọn họ.
Bọn họ vốn tưởng rằng Diệp Lâm may mắn dựa vào nhà họ Tần tránh được một kiếp. Nào ngờ anh ta lại chủ động đi tìm chết, sao nhà họ Ninh có thể nhịn được nữa?
Thấy Ninh Tùng Sơn thật sự nổi giận, ông cụ Diệp tỏ vẻ vui sướng khi người gặp họa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.