Chương 888: Oan có đầu, nợ có chủ!
Phúc Vương
27/04/2024
Sau đó, thân thể của quốc sư giả giống như là bị đốt cháy, đần ân tan chảy, không giống hình người.
Một bóng yêu dữ tợn lại đáng sợ hiện ra, bật nhảy lên cao, vụt lên trên nóc nhà.
Mọi người thấy vậy đều cực kì sợ hãi.
Ngay cả lão quốc sư thấy thân thể mình từng ở bị
đốt chảy thì cũng sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, sợ người bị đốt chảy tiếp theo sẽ là mình.
“Cái thân thể nát bấy ấy là tao chuẩn bị cho mày” Yêu nhân hét dài, lạnh lùng nói: “Nhưng bây giờ đã vô dụng rồi...”
Bởi vì yêu nhân chỉ có thể đoạt thân thể quốc sư, chứ không thể giữ cho thân thể quốc sư không chết được. Vậy nên yêu nhân mới chuẩn bị một thân thể khác.
Nghĩa là khi hồn phách quốc sư tan biến, không bao lâu sau thân thể quốc sư cũng sẽ hư thối theo.
Nếu vậy thì yêu nhân không chỉ mất đi thân phận địa vị của quốc sư, mà còn bị lộ yêu khí trên người
Vì thế, mấy năm qua, yêu nhân vừa đoạt thân thể quốc sư, vừa làm quốc sư nửa chết nửa sống mà tồn tại.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Lâm hoàn toàn vạch trần quốc sư giả, nó không cần phải ngụy trang nữa, nên thả ra hết yêu lực của mình.
Trong nhất thời, yêu khí tràn ngập toàn trường khiến người ta cảm thấy khó thở.
Oan có đầu, nợ có chủ!
Yêu nhân định chém Diệp Lâm trước, tiếp đến là giết lão quốc sư rửa sạch thù oán.
Thấy vậy, Diệp Lâm không chút do dự ném Thiên Lộc bảo tháp lên trên không trung.
Ngay sau đó, thần thú Tì Hưu ở trong tháp bay ra ngoài, chỉ một ngụm là nuốt trọn yêu thân cao ba trượng của yêu nhân vào trong bụng, sau đó chui trở lại tháp.
“Không hổ là Thiên Lộc bảo tháp!” Tư Đồ Nhật Thăng hô lên: “Vừa ra là có thể nuốt con yêu nghiệt kia vào trong tháp!”
Giờ phút này, mọi người ở hiện trường còn chưa kịp phản ứng lại thì Diệp Lâm đã giải quyết xong hết mọi phiền phức trước mắt rồi.
“Thiên Lộc bảo tháp?” Chánh án thấy vậy thì rất là giật mình: “Đó là bảo vật của Sở Trấn yêu mà?”
“Chẳng lẽ cậu là truyền nhân của sở trưởng Sở Trấn yêu?”
Chánh án là người lớn tuổi nhất ở đây, chỉ nhìn một cái là nhận ra ngay Thiên Lộc bảo tháp.
'Đám người còn lại dù chưa thấy tận mắt Sở Trấn yêu, nhưng cũng đã từng nghe nói đến Sở Trấn yêu
Lúc này, bọn họ nhìn về phía Diệp Lâm với ánh mắt tràn đầy kính sợ.
Bọn họ thầm nghĩ: Hóa ra cậu trai trẻ họ Diệp kia chính là truyền nhân của Sở Trấn yêu!
Chắc cậu ta cũng chính là người giải quyết dị tượng tối hôm qua.
Cậu ta nói thật Không hề nói dối!
Lúc này, Diệp Lâm không hề để ý đến mọi người, mà cứ nhíu mày nhìn chằm chằm Thiên Lộc bảo tháp trên không trung,
“Chẳng lẽ không trấn áp được hả?”
Dựa theo tình huống bình thường, sau khi Tì Hưu nuốt xong yêu nhân, Thiên Lộc bảo tháp sẽ quay lại trên tay mình.
Nhưng giờ phút này, Thiên Lộc bảo tháp vẫn cứ: bay giữa không trung, dường như đang trong trạng thái chưa giải quyết xong.
Đúng lúc này..
Ầm!!!
Một tiếng nổ vang trời giống như là tiếng sét nổ trên đất bằng.
Thiên Lộc bảo tháp bị vỡ ra một góc!
Một luồng khói đen tràn ra khỏi tháp, bao phủ khắp đại sảnh, giống như mây đen tụ tập.
“Có chuyện gì vậy?”
'Thấy vậy, mọi người đều thay đổi sắc mặt, không biết lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào nữa.
“Ha ha ha ha...” Lúc này, yêu nhân vừa mới bị thần thú Tì Hưu cần nuốt độ nhiên phát ra tiếng cười điên cuồng.
Nó nhanh chóng tụ tập thành hình trên không trung. Yêu thân khổng lồ cao ba trượng và yêu khí khiến người ta khó thở áp chế toàn trường lần nữa.
“Chỉ một sợi tàn hồn của thần thú thôi mà muốn nuốt trôi tao hả? Nằm mơ đi thôi!”
Một bóng yêu dữ tợn lại đáng sợ hiện ra, bật nhảy lên cao, vụt lên trên nóc nhà.
Mọi người thấy vậy đều cực kì sợ hãi.
Ngay cả lão quốc sư thấy thân thể mình từng ở bị
đốt chảy thì cũng sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, sợ người bị đốt chảy tiếp theo sẽ là mình.
“Cái thân thể nát bấy ấy là tao chuẩn bị cho mày” Yêu nhân hét dài, lạnh lùng nói: “Nhưng bây giờ đã vô dụng rồi...”
Bởi vì yêu nhân chỉ có thể đoạt thân thể quốc sư, chứ không thể giữ cho thân thể quốc sư không chết được. Vậy nên yêu nhân mới chuẩn bị một thân thể khác.
Nghĩa là khi hồn phách quốc sư tan biến, không bao lâu sau thân thể quốc sư cũng sẽ hư thối theo.
Nếu vậy thì yêu nhân không chỉ mất đi thân phận địa vị của quốc sư, mà còn bị lộ yêu khí trên người
Vì thế, mấy năm qua, yêu nhân vừa đoạt thân thể quốc sư, vừa làm quốc sư nửa chết nửa sống mà tồn tại.
Nhưng mà bây giờ, Diệp Lâm hoàn toàn vạch trần quốc sư giả, nó không cần phải ngụy trang nữa, nên thả ra hết yêu lực của mình.
Trong nhất thời, yêu khí tràn ngập toàn trường khiến người ta cảm thấy khó thở.
Oan có đầu, nợ có chủ!
Yêu nhân định chém Diệp Lâm trước, tiếp đến là giết lão quốc sư rửa sạch thù oán.
Thấy vậy, Diệp Lâm không chút do dự ném Thiên Lộc bảo tháp lên trên không trung.
Ngay sau đó, thần thú Tì Hưu ở trong tháp bay ra ngoài, chỉ một ngụm là nuốt trọn yêu thân cao ba trượng của yêu nhân vào trong bụng, sau đó chui trở lại tháp.
“Không hổ là Thiên Lộc bảo tháp!” Tư Đồ Nhật Thăng hô lên: “Vừa ra là có thể nuốt con yêu nghiệt kia vào trong tháp!”
Giờ phút này, mọi người ở hiện trường còn chưa kịp phản ứng lại thì Diệp Lâm đã giải quyết xong hết mọi phiền phức trước mắt rồi.
“Thiên Lộc bảo tháp?” Chánh án thấy vậy thì rất là giật mình: “Đó là bảo vật của Sở Trấn yêu mà?”
“Chẳng lẽ cậu là truyền nhân của sở trưởng Sở Trấn yêu?”
Chánh án là người lớn tuổi nhất ở đây, chỉ nhìn một cái là nhận ra ngay Thiên Lộc bảo tháp.
'Đám người còn lại dù chưa thấy tận mắt Sở Trấn yêu, nhưng cũng đã từng nghe nói đến Sở Trấn yêu
Lúc này, bọn họ nhìn về phía Diệp Lâm với ánh mắt tràn đầy kính sợ.
Bọn họ thầm nghĩ: Hóa ra cậu trai trẻ họ Diệp kia chính là truyền nhân của Sở Trấn yêu!
Chắc cậu ta cũng chính là người giải quyết dị tượng tối hôm qua.
Cậu ta nói thật Không hề nói dối!
Lúc này, Diệp Lâm không hề để ý đến mọi người, mà cứ nhíu mày nhìn chằm chằm Thiên Lộc bảo tháp trên không trung,
“Chẳng lẽ không trấn áp được hả?”
Dựa theo tình huống bình thường, sau khi Tì Hưu nuốt xong yêu nhân, Thiên Lộc bảo tháp sẽ quay lại trên tay mình.
Nhưng giờ phút này, Thiên Lộc bảo tháp vẫn cứ: bay giữa không trung, dường như đang trong trạng thái chưa giải quyết xong.
Đúng lúc này..
Ầm!!!
Một tiếng nổ vang trời giống như là tiếng sét nổ trên đất bằng.
Thiên Lộc bảo tháp bị vỡ ra một góc!
Một luồng khói đen tràn ra khỏi tháp, bao phủ khắp đại sảnh, giống như mây đen tụ tập.
“Có chuyện gì vậy?”
'Thấy vậy, mọi người đều thay đổi sắc mặt, không biết lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào nữa.
“Ha ha ha ha...” Lúc này, yêu nhân vừa mới bị thần thú Tì Hưu cần nuốt độ nhiên phát ra tiếng cười điên cuồng.
Nó nhanh chóng tụ tập thành hình trên không trung. Yêu thân khổng lồ cao ba trượng và yêu khí khiến người ta khó thở áp chế toàn trường lần nữa.
“Chỉ một sợi tàn hồn của thần thú thôi mà muốn nuốt trôi tao hả? Nằm mơ đi thôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.