Chương 322: Tiểu Đống Tử đâu?
Phúc Vương
02/03/2024
Vừa nghe thấy “chị cả”, Hoa Quốc Đống lập tức thay đổi sắc mặt. Cái xưng hô này thuộc về một sự tồn tại mạnh nhất trong giới bọn họ.
Một đám ăn chơi trác táng bọn họ, từ nhỏ đến lớn đều không sợ trời không sợ đất, ngoài người lớn trong nhà ra thì không ai quản được bọn họ.
€ó điều, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, ở trong giới bọn họ, cũng có một tiểu ma đầu chơi đẹp bọn họ, khiến bọn họ thật lòng thật dạ nhận làm lão đại.
Lão đại là một cô gái, từ nhỏ đã trở thành chị cả của bọn họ. “Chị cả sắp đến?”
Hoa Quốc Đống căng thẳng hỏi lại.
“Đúng vậy! Chị cả mới vừa đến Yến Kinh!”
Bàng thiếu cười lạnh: “Hôm nay tôi đến đây để mở tiệc chào đón chị cải”
“Cậu cảm thấy lát nữa chị cả đến đây, thấy tôi bị người ngoài đánh thành như: vậy, với cái tính tình nóng như lửa của chị ấy, là sẽ đứng về phía tôi hay đứng về phía cậu?”
Nghe vậy, sắc mặt Hoa Quốc Đống lại thay đổi.
Chị cả sở dĩ có thể trở thành lão đại trong giới của bọn họ, ngoài thực lực ra thì còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, đó là rất có tình nghĩa.
Chỉ cần người phe mình bị ức hiếp là chị cả sẽ không nói nhiều lời đi đánh trả lại.
Dần dần, mọi người đều vây quanh chị cả, rất tin tưởng khâm phục chị cả.
“Hừ, Hoa Quốc Đống, tuy rằng hôm nay tôi không biết cậu nổi điên cái gì, nhưng mà tôi tin chắc rằng chị cả sẽ đứng về phía tôi!”
Bàn thiếu nói với vẻ đầy tự tin: “Chờ lát nữa chị cả đến, để tôi xem cậu còn dám kiên cường như vậy không?”
Nghe vậy, Hoa Quốc Đống nghẹn lời, thậm chí bắt đầu có ý định rút lui.
Anh ta biết rõ tính tình và năng lực của chị cả. Mà chuyện mình bái sư, chỉ nói trong vài câu là không rõ ràng. Khi ấy, chỉ sợ là ngay cả mình cũng không trốn được một trận đòn.
Lúc này, mọi người xung quanh nghe cuộc đối thoại, đều tò mò bàn tán, rốt cuộc chị cả trong miệng Bàng thiếu là thần thánh phương nào.
“Sao tôi chưa từng nghe nói đến chị cả gì thế?” “Chắc là chị cả ở trong giới của bọn họ?”
“Với thân phận như bọn họ mà lại chịu nhận một cô gái làm chị cả? E là thân phận lai lịch của cái cô chị cả kia cũng rất không bình thường!”
Ở trong mắt người ngoài, xuất thân lai lịch của Hoa Quốc Đống và Bàng Văn Hiên đã đủ khủng bố rồi.
Vậy thì chị cả trong miệng hai người họ sẽ đến mức nào đây?
Lúc hai người đang giằng co, Bàng Văn Hiên lấy lui làm tiến, tạm thời dừng tay, thì bên ngoài quán bar đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.
“Ông chủ ở đâu? Mau dọn quán cho tôi! Đêm nay tôi bao nơi này!”
“Tôi muốn ở đây uống rượu với đàn em của mình, không muốn bị người ngoài làm phiền!”
Ông chủ quán bar vội vàng đi ra ngoài, cung kính đáp: “Vâng, Hàn đại tiểu thư!”
Nghe vậy, Bàng thiếu lập tức vui vẻ, cười nói: “Chị cả đến rồi!”
Bàng thiếu giống như là đã tìm được chỗ dựa, vội vàng đi ra ngoài đón người.
Sắc mặt Hoa Quốc Đống lập tức thay đổi, không ngờ Bàng Văn Hiên không có nói mạnh miệng, chị cả thật sự tới Yến Kinh.
Lần này phiền phức to rồi!
Thế nào Bàng Văn Hiên cũng sẽ dặm mắm thêm muối châm ngòi, với cái tính tình nóng như lửa của chị cả, chắc chắn là chỉ chạm nhẹ thôi cũng bùng nổ.
Cho dù thân thủ của sư phụ mình không tệ, thì cũng chưa chắc có phần thắng khi đối mặt với chị cả.
“Chị cả! Chị đến rồi!”
Bàng thiếu được mọi người đỡ đi ra ngoài.
“Chị phải trả thù cho em đấy! Em bị người ta đánh này!”
Nghe vậy, cô gái bật cười: “Tiểu Hiên Tử, cậu thật là càng lớn càng vô dụng, đã lớn thế này rồi mà còn để cho người ta đánh thành như vậy nữa hả! Cậu không biết đánh trả lại sao? Vệ sĩ của cậu đâu?”
“Em cũng muốn đánh trả lại mà!” Bàng thiếu kể khổ: “Nhưng hôm nay thằng nhãi Hoa Quốc Đống kia không biết uống lộn thuốc gì mà cứ ngăn cản không cho em đánh.”
Cái gì?
Cô gái nhíu mày, không ngờ đàn em trong giới của mình lại không nói tình nghĩa như thế, người một nhà bị đánh mà còn dám đứng về phía người ngoài nữa hả?
“Tiểu Đống Tử đâu?” Cô ấy hỏi.
“Bọn họ đang ở bên trong đấy!” Thấy chị cả tức giận, Bàng thiếu mừng thầm trong lòng.
“Ừ, dẫn chị đi gặp bọn họ, để chị nhìn xem Tiểu Đống Tử có dám cản chị hay không!”
Lúc nói chuyện, Bàng thiếu dẫn đám người phần phật quay lại bên trong.
Mọi người thấy vậy thì sôi nổi nhường đường, nhất là khi thấy cô gái trẻ tuổi dẫn đầu kia, đều giật mình lùi ra sau.
“Cô ấy là chị cả hả? “Trời ạ, là Hàn đại tiểu thư đây mà!”
“Con gái của Hàn Sơn Hà - chiến thần Thanh Châu hả? Thảo nào có thể trở thành chị cả trong giới bọn họ!”
“Cô ấy chính là con gái của chiến thần đấy! Nghe nói hiện giờ cô ấy đã trở thành trợ thủ đắc lực cho cha mình, và rất có thể sẽ thành vị nữ chiến thần đầu tiên trong tương lai!"
“Lần này thằng nhãi họ Diệp chết chắc rồi, dù cho có Hoa thiếu ở đây thì cũng không bảo vệ anh ta được!”
Một đám ăn chơi trác táng bọn họ, từ nhỏ đến lớn đều không sợ trời không sợ đất, ngoài người lớn trong nhà ra thì không ai quản được bọn họ.
€ó điều, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, ở trong giới bọn họ, cũng có một tiểu ma đầu chơi đẹp bọn họ, khiến bọn họ thật lòng thật dạ nhận làm lão đại.
Lão đại là một cô gái, từ nhỏ đã trở thành chị cả của bọn họ. “Chị cả sắp đến?”
Hoa Quốc Đống căng thẳng hỏi lại.
“Đúng vậy! Chị cả mới vừa đến Yến Kinh!”
Bàng thiếu cười lạnh: “Hôm nay tôi đến đây để mở tiệc chào đón chị cải”
“Cậu cảm thấy lát nữa chị cả đến đây, thấy tôi bị người ngoài đánh thành như: vậy, với cái tính tình nóng như lửa của chị ấy, là sẽ đứng về phía tôi hay đứng về phía cậu?”
Nghe vậy, sắc mặt Hoa Quốc Đống lại thay đổi.
Chị cả sở dĩ có thể trở thành lão đại trong giới của bọn họ, ngoài thực lực ra thì còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, đó là rất có tình nghĩa.
Chỉ cần người phe mình bị ức hiếp là chị cả sẽ không nói nhiều lời đi đánh trả lại.
Dần dần, mọi người đều vây quanh chị cả, rất tin tưởng khâm phục chị cả.
“Hừ, Hoa Quốc Đống, tuy rằng hôm nay tôi không biết cậu nổi điên cái gì, nhưng mà tôi tin chắc rằng chị cả sẽ đứng về phía tôi!”
Bàn thiếu nói với vẻ đầy tự tin: “Chờ lát nữa chị cả đến, để tôi xem cậu còn dám kiên cường như vậy không?”
Nghe vậy, Hoa Quốc Đống nghẹn lời, thậm chí bắt đầu có ý định rút lui.
Anh ta biết rõ tính tình và năng lực của chị cả. Mà chuyện mình bái sư, chỉ nói trong vài câu là không rõ ràng. Khi ấy, chỉ sợ là ngay cả mình cũng không trốn được một trận đòn.
Lúc này, mọi người xung quanh nghe cuộc đối thoại, đều tò mò bàn tán, rốt cuộc chị cả trong miệng Bàng thiếu là thần thánh phương nào.
“Sao tôi chưa từng nghe nói đến chị cả gì thế?” “Chắc là chị cả ở trong giới của bọn họ?”
“Với thân phận như bọn họ mà lại chịu nhận một cô gái làm chị cả? E là thân phận lai lịch của cái cô chị cả kia cũng rất không bình thường!”
Ở trong mắt người ngoài, xuất thân lai lịch của Hoa Quốc Đống và Bàng Văn Hiên đã đủ khủng bố rồi.
Vậy thì chị cả trong miệng hai người họ sẽ đến mức nào đây?
Lúc hai người đang giằng co, Bàng Văn Hiên lấy lui làm tiến, tạm thời dừng tay, thì bên ngoài quán bar đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.
“Ông chủ ở đâu? Mau dọn quán cho tôi! Đêm nay tôi bao nơi này!”
“Tôi muốn ở đây uống rượu với đàn em của mình, không muốn bị người ngoài làm phiền!”
Ông chủ quán bar vội vàng đi ra ngoài, cung kính đáp: “Vâng, Hàn đại tiểu thư!”
Nghe vậy, Bàng thiếu lập tức vui vẻ, cười nói: “Chị cả đến rồi!”
Bàng thiếu giống như là đã tìm được chỗ dựa, vội vàng đi ra ngoài đón người.
Sắc mặt Hoa Quốc Đống lập tức thay đổi, không ngờ Bàng Văn Hiên không có nói mạnh miệng, chị cả thật sự tới Yến Kinh.
Lần này phiền phức to rồi!
Thế nào Bàng Văn Hiên cũng sẽ dặm mắm thêm muối châm ngòi, với cái tính tình nóng như lửa của chị cả, chắc chắn là chỉ chạm nhẹ thôi cũng bùng nổ.
Cho dù thân thủ của sư phụ mình không tệ, thì cũng chưa chắc có phần thắng khi đối mặt với chị cả.
“Chị cả! Chị đến rồi!”
Bàng thiếu được mọi người đỡ đi ra ngoài.
“Chị phải trả thù cho em đấy! Em bị người ta đánh này!”
Nghe vậy, cô gái bật cười: “Tiểu Hiên Tử, cậu thật là càng lớn càng vô dụng, đã lớn thế này rồi mà còn để cho người ta đánh thành như vậy nữa hả! Cậu không biết đánh trả lại sao? Vệ sĩ của cậu đâu?”
“Em cũng muốn đánh trả lại mà!” Bàng thiếu kể khổ: “Nhưng hôm nay thằng nhãi Hoa Quốc Đống kia không biết uống lộn thuốc gì mà cứ ngăn cản không cho em đánh.”
Cái gì?
Cô gái nhíu mày, không ngờ đàn em trong giới của mình lại không nói tình nghĩa như thế, người một nhà bị đánh mà còn dám đứng về phía người ngoài nữa hả?
“Tiểu Đống Tử đâu?” Cô ấy hỏi.
“Bọn họ đang ở bên trong đấy!” Thấy chị cả tức giận, Bàng thiếu mừng thầm trong lòng.
“Ừ, dẫn chị đi gặp bọn họ, để chị nhìn xem Tiểu Đống Tử có dám cản chị hay không!”
Lúc nói chuyện, Bàng thiếu dẫn đám người phần phật quay lại bên trong.
Mọi người thấy vậy thì sôi nổi nhường đường, nhất là khi thấy cô gái trẻ tuổi dẫn đầu kia, đều giật mình lùi ra sau.
“Cô ấy là chị cả hả? “Trời ạ, là Hàn đại tiểu thư đây mà!”
“Con gái của Hàn Sơn Hà - chiến thần Thanh Châu hả? Thảo nào có thể trở thành chị cả trong giới bọn họ!”
“Cô ấy chính là con gái của chiến thần đấy! Nghe nói hiện giờ cô ấy đã trở thành trợ thủ đắc lực cho cha mình, và rất có thể sẽ thành vị nữ chiến thần đầu tiên trong tương lai!"
“Lần này thằng nhãi họ Diệp chết chắc rồi, dù cho có Hoa thiếu ở đây thì cũng không bảo vệ anh ta được!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.