Chương 340: Tôi đã từ chức
Phúc Vương
06/03/2024
Bạch Vi Vi nghe vậy thì giật mình, đồng thời hiểu được ý của Diệp Lâm.
“Đúng vậy, mỗi một cửa sổ đều cần.”
Diệp Lâm giải thích: “Bởi vì phải phản chiếu toàn bộ âm khí lao đến.”
“Tuy rằng phương pháp phá cục khá là rườm rà, nhưng mà nó chính là phương pháp hữu hiệu nhất.”
Bạch Vi Vi nghe hiểu, lập tức gọi điện thoại cho người đi làm.
“Bây giờ chúng ta còn đi công ty nữa không?”
Bạch Vi Vi nói chuyện điện thoại xong, vẫn còn có chút sợ hãi hỏi: “Hay là cho mọi người nghỉ một ngày đi?”
“Không cần.”
Diệp Lâm nói: “Trận tụ âm không phải xong ngay trong một sớm một chiều. Mới có một ngày thôi, còn chưa thành được cái gì đâu. Cô đừng lo lắng. Huống chỉ còn có tôi ở đây nữa mà?”
“Ừ!” Nghe Diệp Lâm bảo đảm, Bạch Vi Vi cuối cùng cũng có thể yên lòng.
Sau đó, hai người đi vào trong công ty.
Tới giữa trưa, người ở bộ phận mua sắm cuối cùng cũng mua được hơn một nghìn tấm gương trong toàn bộ thành phố, đồng thời bắt đầu sắp xếp đúng vị trí trong cả công ty.
Người trong công ty không hiểu ra sao. Nhưng vì hôm qua tận mắt nhìn thấy cái gọi là phong thủy, nên đa số người đều tỏ vẻ thông cảm.
“Anh Phong!”
Diệp Lâm đang đứng trên sân thượng tòa nhà, định đi bày trận phối hợp với nghìn gương để đánh trả đối phương.
Lúc này, Bạch Vi Vi đột nhiên đi lên, bên cạnh còn có một người quen đi theo.
“Bạn học của anh tới công ty chúng ta xin việc.
..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Tôi dẫn cô ấy đến cho anh.” Bạch Vĩ Vi biết cô ấy là bạn học kiêm bạn thân của Diệp Lâm, lại thêm mối quan hệ không bình thường giữa hai người.
Vậy nên Bạch Vi Vi không dám tự quyết định, đành phải dẫn người lên chỗ Diệp Lâm để Diệp Lâm sắp xếp.
” Diệp Lâm thấy vậy thì giật nảy mình.
“Tôi đã từ chức bên tập đoàn Triệu Thị rồi.”
Susan mỉm cười: “Tôi đến đây để nương nhờ cậu. Cậu sẽ không đuổi tôi đi đâu nhỉ?”
“Haizz...” Diệp Lâm bất đắc dĩ lắc đầu.
Hóa ra là Susan không nghe lọt một chữ nào về những lời mình nói vào hôm qua. Cô không chỉ không cách xa mình, mà còn chủ động đi lại gần mình nữa.
“Không phải tôi đã nói rồi sao?” Diệp Lâm nói: “Đi gần với tôi sẽ có nguy hiểm”
“Tôi không sợ!” Susan bướng bỉnh nói.
Càng là như vậy thì cô càng muốn ở bên cạnh Diệp Lâm, đấu tranh với thế lực. tàn ác kia, tuyệt đối sẽ không lùi bước.
“Cậu cần gì phải làm thế chứ?” Diệp Lâm đang buồn rầu làm sao để khuyên nhủ Susan.
Lúc này, Bạch Vi Vi chủ động nói giúp: “Anh Phong, anh vừa lúc đang thiếu một thư ký ở công ty. Nếu để người ngoài làm thì anh sẽ không tin tưởng. Hay là cứ để cho bạn học anh làm đi.”
Nghe vậy, Susan biết ơn mà nhìn Bạch Vi Vi, không ngờ cô ấy lại nói chuyện giúp mình.
Cô còn đang lo lắng cô nàng tổng giám đốc xinh đẹp kia sẽ là tình địch của mình nữa đấy.
“Được rồi.” Diệp Lâm thấy vậy thì cũng nhường bước: “Vậy thì cậu cứ làm việc tại đây đi.”
Thấy Susan bướng bỉnh như thế, Diệp Lâm thầm nghĩ cứ để cô ở bên cạnh anh, để anh tiện trông nom, tránh xảy ra ngoài ý muốn rồi không đi cứu kịp.
Sau khi sắp xếp công việc cho Susan xong, Diệp Lâm tiếp tục đi bố trí trận pháp.
“Anh chủ, anh đang làm gì vậy?”
Susan cười hỏi, đổi xưng hô với Diệp Lâm.
“Bày trận!” Diệp Lâm giải thích một cách đơn giản.
Nghe vậy, Susan giật mình: “Mơ hồ như vậy sao?”
“Ha ha...” Diệp Lâm cười khẽ: “Nếu cậu tiếp tục ở bên cạnh tôi thì sau này sẽ gặp nhiều chuyện mơ hồ hơn nữa. Cậu phải chuẩn bị sẵn tâm lý, để tránh bị dọa ngất xỉu đấy!”
Lúc nói chuyện, Diệp Lâm đã bày trận xong.
Trên sân thượng, ánh mặt trời chiếu rọi khắp góc cạnh.
Diệp Lâm mượn khí chí dương trên đây đi bảo vệ cả tòa nhà, làm giảm hiệu quả của tụ âm trận, sau đó thông qua các lớp gương hình thành cách cục phản quang sát.
“Tiếp theo chỉ cần đợi đối phương đánh trải”
Gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó, gậy ông đập lưng ông thôi.
“Đúng vậy, mỗi một cửa sổ đều cần.”
Diệp Lâm giải thích: “Bởi vì phải phản chiếu toàn bộ âm khí lao đến.”
“Tuy rằng phương pháp phá cục khá là rườm rà, nhưng mà nó chính là phương pháp hữu hiệu nhất.”
Bạch Vi Vi nghe hiểu, lập tức gọi điện thoại cho người đi làm.
“Bây giờ chúng ta còn đi công ty nữa không?”
Bạch Vi Vi nói chuyện điện thoại xong, vẫn còn có chút sợ hãi hỏi: “Hay là cho mọi người nghỉ một ngày đi?”
“Không cần.”
Diệp Lâm nói: “Trận tụ âm không phải xong ngay trong một sớm một chiều. Mới có một ngày thôi, còn chưa thành được cái gì đâu. Cô đừng lo lắng. Huống chỉ còn có tôi ở đây nữa mà?”
“Ừ!” Nghe Diệp Lâm bảo đảm, Bạch Vi Vi cuối cùng cũng có thể yên lòng.
Sau đó, hai người đi vào trong công ty.
Tới giữa trưa, người ở bộ phận mua sắm cuối cùng cũng mua được hơn một nghìn tấm gương trong toàn bộ thành phố, đồng thời bắt đầu sắp xếp đúng vị trí trong cả công ty.
Người trong công ty không hiểu ra sao. Nhưng vì hôm qua tận mắt nhìn thấy cái gọi là phong thủy, nên đa số người đều tỏ vẻ thông cảm.
“Anh Phong!”
Diệp Lâm đang đứng trên sân thượng tòa nhà, định đi bày trận phối hợp với nghìn gương để đánh trả đối phương.
Lúc này, Bạch Vi Vi đột nhiên đi lên, bên cạnh còn có một người quen đi theo.
“Bạn học của anh tới công ty chúng ta xin việc.
..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Tôi dẫn cô ấy đến cho anh.” Bạch Vĩ Vi biết cô ấy là bạn học kiêm bạn thân của Diệp Lâm, lại thêm mối quan hệ không bình thường giữa hai người.
Vậy nên Bạch Vi Vi không dám tự quyết định, đành phải dẫn người lên chỗ Diệp Lâm để Diệp Lâm sắp xếp.
” Diệp Lâm thấy vậy thì giật nảy mình.
“Tôi đã từ chức bên tập đoàn Triệu Thị rồi.”
Susan mỉm cười: “Tôi đến đây để nương nhờ cậu. Cậu sẽ không đuổi tôi đi đâu nhỉ?”
“Haizz...” Diệp Lâm bất đắc dĩ lắc đầu.
Hóa ra là Susan không nghe lọt một chữ nào về những lời mình nói vào hôm qua. Cô không chỉ không cách xa mình, mà còn chủ động đi lại gần mình nữa.
“Không phải tôi đã nói rồi sao?” Diệp Lâm nói: “Đi gần với tôi sẽ có nguy hiểm”
“Tôi không sợ!” Susan bướng bỉnh nói.
Càng là như vậy thì cô càng muốn ở bên cạnh Diệp Lâm, đấu tranh với thế lực. tàn ác kia, tuyệt đối sẽ không lùi bước.
“Cậu cần gì phải làm thế chứ?” Diệp Lâm đang buồn rầu làm sao để khuyên nhủ Susan.
Lúc này, Bạch Vi Vi chủ động nói giúp: “Anh Phong, anh vừa lúc đang thiếu một thư ký ở công ty. Nếu để người ngoài làm thì anh sẽ không tin tưởng. Hay là cứ để cho bạn học anh làm đi.”
Nghe vậy, Susan biết ơn mà nhìn Bạch Vi Vi, không ngờ cô ấy lại nói chuyện giúp mình.
Cô còn đang lo lắng cô nàng tổng giám đốc xinh đẹp kia sẽ là tình địch của mình nữa đấy.
“Được rồi.” Diệp Lâm thấy vậy thì cũng nhường bước: “Vậy thì cậu cứ làm việc tại đây đi.”
Thấy Susan bướng bỉnh như thế, Diệp Lâm thầm nghĩ cứ để cô ở bên cạnh anh, để anh tiện trông nom, tránh xảy ra ngoài ý muốn rồi không đi cứu kịp.
Sau khi sắp xếp công việc cho Susan xong, Diệp Lâm tiếp tục đi bố trí trận pháp.
“Anh chủ, anh đang làm gì vậy?”
Susan cười hỏi, đổi xưng hô với Diệp Lâm.
“Bày trận!” Diệp Lâm giải thích một cách đơn giản.
Nghe vậy, Susan giật mình: “Mơ hồ như vậy sao?”
“Ha ha...” Diệp Lâm cười khẽ: “Nếu cậu tiếp tục ở bên cạnh tôi thì sau này sẽ gặp nhiều chuyện mơ hồ hơn nữa. Cậu phải chuẩn bị sẵn tâm lý, để tránh bị dọa ngất xỉu đấy!”
Lúc nói chuyện, Diệp Lâm đã bày trận xong.
Trên sân thượng, ánh mặt trời chiếu rọi khắp góc cạnh.
Diệp Lâm mượn khí chí dương trên đây đi bảo vệ cả tòa nhà, làm giảm hiệu quả của tụ âm trận, sau đó thông qua các lớp gương hình thành cách cục phản quang sát.
“Tiếp theo chỉ cần đợi đối phương đánh trải”
Gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó, gậy ông đập lưng ông thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.