Chương 364: Cậu lừa ai chứ?
Tần Vũ
15/03/2024
Sau khi hắn ta vào trong xe liền cảm thấy tà hỏa trong thân thể của mình bắt đầu khởi động!
Anh lập tức nghĩ đến đây là dược tính đang phát tác: “Mau lái xe, tìm cho tôi hai con đàn bà để hạ hoải”
“Đừng quên nói cho bố tôi biết, để ông ấy mời Lý Cửu Gia tới, tôi muốn xử Diệp Huyền, tôi phải băm nó thành xương thành tro!”
Đám bảo vệ cấp dưới không dám chậm trễ, lập tức nhận mệnh đi làm việc! “Ha ha...”
Nhìn thấy Khổng Vân mất mặt xấu hổ chạy trối chết như vậy, những người trong quán bar cũng nhịn không được phát ra một trận cười vang!
“Diệp tiên sinh, tấm chỉ phiếu này là Khổng Vân bồi thường cho hai cô gái xinh đẹp này!”
Chủ quán bar rất biết làm người, gã lập tức đưa chỉ phiếu năm trăm vạn Khổng Vân bồi thường cho Trương Vấn Thanh bên cạnh Diệp Huyền!
Sau đó sau khi gã gật gật đầu về phía ba người Diệp Huyền, liền đi tiếp đón các khách rượu khác.
Quán bar nhanh chóng trở lại bình thường.
“Hai người được đấy, nhanh như vậy đã kiếm được năm triệu!” Diệp Huyền không khỏi trêu ghẹo hai người đẹp.
“Anh Diệp Huyền!”
Trương Vấn Thanh dịu dàng ôm cánh tay Diệp Huyền: “May mà có anh ở đây, nếu không em và chị Thanh Nham đã bị Khổng Vân bắt nạt rồi!”
Cảm nhận được sự dịu dàng trên người Trương Vãn Thanh, Diệp Huyền cười rất vui vẻ, hắn thầm nghĩ chuyện đêm nay thật trùng hợp!
Nếu không, kết cục của Trương Vãn Thanh và Lâm Thanh Nham thật sự không thể tưởng tượng nổi!
“Người Khổng gia đánh chủ ý vào người phụ nữ của mình, bọn họ chán sống rồi!”
Đáy lòng Diệp Huyền trào ra một cỗ sát ý ngập trời!
'Thế nhưng, vẻ mặt Lâm Thanh Nham lại kinh ngạc nhìn Diệp Huyền và Dương Duy: “Hai người các anh, sao lại đến đây?”
“À”
Diệp Huyền ít khi chột dạ, hắn cũng không thể nói với bọn họ rằng hắn đến đây tiêu dao khoái hoạt đúng chứ?
“Chuyện này thì...”
Dương Duy cũng phải nói dối, nhưng đúng lúc này, một thiếu phụ vẻ mặt quyến rũ dẫn bốn cô gái dáng người dung nhan rất xinh đẹp đi tới: “Anh Dương Duy, thì ra anh ở đây sao?”
“Anh xem qua một chút, em vì hai anh nên đã sắp xếp bốn người đẹp này, anh có hài lòng không?”
Nói xong, người thiếu phụ xinh đẹp nhỏ bé vỗ một cái, bốn cô gái xinh đẹp lập tức phát ra tiếng cười nũng nịu chuyên nghiệp: “Chúng em chào hai anh, chào mọi người!”
Nhìn cảnh tượng trước mắt, trong mắt Lâm Thanh Nham trong nháy mắt toát ra lửa giận ngập trời!
Mà Trương Vãn Thanh cũng ít khi vẻ mặt âm trầm!
Hai đại mỹ nữ gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Huyền! “Không phải... Hai người cần phải nghe anh giải thích...” Diệp Huyền vô cùng chột dạ nói.
“Chị Thanh Nham, người đẹp Vãn Thanh, hai người ngàn vạn lần đừng hiểu lầm!”
Dương Duy không nói hai lời liền đi tới giữa bốn người đẹp, một bên ôm hai người, ôm bọn họ vào lòng: “Bốn người họ đều do tôi tự mình chọn! Không có chuyện của Diệp Huyền đại cal”
Lâm Thanh Nham lửa giận phun trào trừng mắt nhìn Dương Duy, cắn răng tức giận mắng:
“Cậu lừa ai chứ? Thân thể gầy yếu này, có thể đồng thời ứng phó với bốn người đẹp sao? Thành thật khai báo đi, có phải có hai người là gọi cho Diệp. Huyền phải không?”
Trong lúc nói chuyện, Diệp Huyền dùng sức đưa mắt ra hiệu cho Dương Duy!
Dương Duy sau lưng đều đã ớn lạnh, nếu bản thân anh ta không thể giúp đại ca hoá giải sóng gió, thì kết cục tuyệt đối sẽ vô cùng thê thảm!
Không, anh ta thẳng sống lưng lên, bày ra dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi phỏng:
“Chị Thanh Nham, không phải tôi nói với chị rồi sao, người là do tôi gọi, không có bất kỳ liên quan nào đến Diệp Huyền đại ca, anh ấy chỉ theo tôi đi ra ngoài uống rượu thôi!”
Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh nhìn nhau, trong mắt tràn đầy nghi ngời
Dương Duy lập tức nhập vai ảnh đế, vô cùng đau đớn nói: “Đại ca tôi trong lòng anh ấy khổ, hai người thật sự cho rằng anh ấy đi ra ngoài là vì tiêu dao khoái hoạt sao, là tầm hoan mua vui sao? Hiểu lầm, là hiểu lầm rất lớn đấy!”
“Hai vị thiên tiên mỹ nhân như hai người, lúc ở Thuỷ Long Cư hẹn nhau ra ngoài, đại ca tôi một mình trằn trọc khó ngủ, thể xác và tinh thần anh ấy trống rỗng, anh ấy cảm thấy khổ sở, chỉ có thể đi ra ngoài uống rượu giải sầu thôi!”
Nhìn Dương Duy khoa tay múa chân, Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh đều bị chấn kinh, nhất thời đầu óc chập mạch!
“Haiz!”
Mà Diệp Huyền cũng lập tức giả bộ buồn bực phiền não, ngoài miệng càng chua xót không thôi nói:
“Dương Duy cậu đừng nói nữa, nỗi khổ tương tư của đàn ông, phụ nữ làm sao có thể hiểu được!”
Nói xong Diệp Huyền cô đơn ngồi xuống, rót cho mình một ly rượu: “Anh chỉ đi ra ngoài uống chút rượu giải khổ mà thôi, lại chọc ra hiểu lầm lớn như vậy, hai người mỹ nữ các em đến quán bar tìm vui vẻ, anh có thể nói cái gì sao?”
Trong lúc nói chuyện, hắn chậm rãi giơ ly rượu lên, sau đó uống một hơi cạn sạch ly rượu, ngay cả dấu chấm câu cũng đều tràn ngập sự buồn khổ!
Nhìn dáng vẻ sầu khổ của Diệp Huyền, Trương Vấn Thanh nhất thời mềm lòng!
Anh lập tức nghĩ đến đây là dược tính đang phát tác: “Mau lái xe, tìm cho tôi hai con đàn bà để hạ hoải”
“Đừng quên nói cho bố tôi biết, để ông ấy mời Lý Cửu Gia tới, tôi muốn xử Diệp Huyền, tôi phải băm nó thành xương thành tro!”
Đám bảo vệ cấp dưới không dám chậm trễ, lập tức nhận mệnh đi làm việc! “Ha ha...”
Nhìn thấy Khổng Vân mất mặt xấu hổ chạy trối chết như vậy, những người trong quán bar cũng nhịn không được phát ra một trận cười vang!
“Diệp tiên sinh, tấm chỉ phiếu này là Khổng Vân bồi thường cho hai cô gái xinh đẹp này!”
Chủ quán bar rất biết làm người, gã lập tức đưa chỉ phiếu năm trăm vạn Khổng Vân bồi thường cho Trương Vấn Thanh bên cạnh Diệp Huyền!
Sau đó sau khi gã gật gật đầu về phía ba người Diệp Huyền, liền đi tiếp đón các khách rượu khác.
Quán bar nhanh chóng trở lại bình thường.
“Hai người được đấy, nhanh như vậy đã kiếm được năm triệu!” Diệp Huyền không khỏi trêu ghẹo hai người đẹp.
“Anh Diệp Huyền!”
Trương Vấn Thanh dịu dàng ôm cánh tay Diệp Huyền: “May mà có anh ở đây, nếu không em và chị Thanh Nham đã bị Khổng Vân bắt nạt rồi!”
Cảm nhận được sự dịu dàng trên người Trương Vãn Thanh, Diệp Huyền cười rất vui vẻ, hắn thầm nghĩ chuyện đêm nay thật trùng hợp!
Nếu không, kết cục của Trương Vãn Thanh và Lâm Thanh Nham thật sự không thể tưởng tượng nổi!
“Người Khổng gia đánh chủ ý vào người phụ nữ của mình, bọn họ chán sống rồi!”
Đáy lòng Diệp Huyền trào ra một cỗ sát ý ngập trời!
'Thế nhưng, vẻ mặt Lâm Thanh Nham lại kinh ngạc nhìn Diệp Huyền và Dương Duy: “Hai người các anh, sao lại đến đây?”
“À”
Diệp Huyền ít khi chột dạ, hắn cũng không thể nói với bọn họ rằng hắn đến đây tiêu dao khoái hoạt đúng chứ?
“Chuyện này thì...”
Dương Duy cũng phải nói dối, nhưng đúng lúc này, một thiếu phụ vẻ mặt quyến rũ dẫn bốn cô gái dáng người dung nhan rất xinh đẹp đi tới: “Anh Dương Duy, thì ra anh ở đây sao?”
“Anh xem qua một chút, em vì hai anh nên đã sắp xếp bốn người đẹp này, anh có hài lòng không?”
Nói xong, người thiếu phụ xinh đẹp nhỏ bé vỗ một cái, bốn cô gái xinh đẹp lập tức phát ra tiếng cười nũng nịu chuyên nghiệp: “Chúng em chào hai anh, chào mọi người!”
Nhìn cảnh tượng trước mắt, trong mắt Lâm Thanh Nham trong nháy mắt toát ra lửa giận ngập trời!
Mà Trương Vãn Thanh cũng ít khi vẻ mặt âm trầm!
Hai đại mỹ nữ gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Huyền! “Không phải... Hai người cần phải nghe anh giải thích...” Diệp Huyền vô cùng chột dạ nói.
“Chị Thanh Nham, người đẹp Vãn Thanh, hai người ngàn vạn lần đừng hiểu lầm!”
Dương Duy không nói hai lời liền đi tới giữa bốn người đẹp, một bên ôm hai người, ôm bọn họ vào lòng: “Bốn người họ đều do tôi tự mình chọn! Không có chuyện của Diệp Huyền đại cal”
Lâm Thanh Nham lửa giận phun trào trừng mắt nhìn Dương Duy, cắn răng tức giận mắng:
“Cậu lừa ai chứ? Thân thể gầy yếu này, có thể đồng thời ứng phó với bốn người đẹp sao? Thành thật khai báo đi, có phải có hai người là gọi cho Diệp. Huyền phải không?”
Trong lúc nói chuyện, Diệp Huyền dùng sức đưa mắt ra hiệu cho Dương Duy!
Dương Duy sau lưng đều đã ớn lạnh, nếu bản thân anh ta không thể giúp đại ca hoá giải sóng gió, thì kết cục tuyệt đối sẽ vô cùng thê thảm!
Không, anh ta thẳng sống lưng lên, bày ra dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi phỏng:
“Chị Thanh Nham, không phải tôi nói với chị rồi sao, người là do tôi gọi, không có bất kỳ liên quan nào đến Diệp Huyền đại ca, anh ấy chỉ theo tôi đi ra ngoài uống rượu thôi!”
Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh nhìn nhau, trong mắt tràn đầy nghi ngời
Dương Duy lập tức nhập vai ảnh đế, vô cùng đau đớn nói: “Đại ca tôi trong lòng anh ấy khổ, hai người thật sự cho rằng anh ấy đi ra ngoài là vì tiêu dao khoái hoạt sao, là tầm hoan mua vui sao? Hiểu lầm, là hiểu lầm rất lớn đấy!”
“Hai vị thiên tiên mỹ nhân như hai người, lúc ở Thuỷ Long Cư hẹn nhau ra ngoài, đại ca tôi một mình trằn trọc khó ngủ, thể xác và tinh thần anh ấy trống rỗng, anh ấy cảm thấy khổ sở, chỉ có thể đi ra ngoài uống rượu giải sầu thôi!”
Nhìn Dương Duy khoa tay múa chân, Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh đều bị chấn kinh, nhất thời đầu óc chập mạch!
“Haiz!”
Mà Diệp Huyền cũng lập tức giả bộ buồn bực phiền não, ngoài miệng càng chua xót không thôi nói:
“Dương Duy cậu đừng nói nữa, nỗi khổ tương tư của đàn ông, phụ nữ làm sao có thể hiểu được!”
Nói xong Diệp Huyền cô đơn ngồi xuống, rót cho mình một ly rượu: “Anh chỉ đi ra ngoài uống chút rượu giải khổ mà thôi, lại chọc ra hiểu lầm lớn như vậy, hai người mỹ nữ các em đến quán bar tìm vui vẻ, anh có thể nói cái gì sao?”
Trong lúc nói chuyện, hắn chậm rãi giơ ly rượu lên, sau đó uống một hơi cạn sạch ly rượu, ngay cả dấu chấm câu cũng đều tràn ngập sự buồn khổ!
Nhìn dáng vẻ sầu khổ của Diệp Huyền, Trương Vấn Thanh nhất thời mềm lòng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.